Kỳ Hàn Lâm có chút tư vị nhìn cô.
Hát chinh phục: Là bài hát “Chinh Phục” Của ca sĩ Na Anh
Lâm Mạn nhìn ánh mắt này liền biết, anh thật muốn cô làm như vậy.
Nói làm liền làm!
Lâm Mạn cắn răng liền chậm rãi cong đầu gối, ngay trong nháy mắt cô sắp quỳ xuống, Kỳ Hàn Lâm bắt lấy cánh tay cô, trực tiếp kéo cô vào trong lòng, gắt gao ôm ngang chế trụ.
Lâm Mạn đụng vào ngực anh, tựa
vào lông ngực bền chắc của anh, nghe được nhịp tim anh đập rất có lực.
“Quỳ thì miễn đi, trực tiếp hát.
”
“… Nên, nên đã bị anh chinh phục, đã uống độc dược được giấu kỹ của anh.
” Lâm Mạn há miệng run rẩy hát.
Có một nói một.
Bình thường cô hát vô cùng tốt.
Nhưng cái này, một là wc, hai là ở trong lòng Kỳ Hàn Lâm.
Nếu cô có thể phát huy tốt, cô cũng có thể đi dự thi Tân Thanh CaTân Thanh Ca: Một cuộc thi âm nhạc của Trung Quốc, là phiên bản được đổi thương hiệu từ The Voice of China.
“Bắt đầu hát từ câu đầu tiên.
Kỳ Hàn Lâm cắt đứt tiếng hát của Lâm Mạn.
Lâm Mạn hít sâu một hơi, trong lòng suy nghĩ ca từ một chút, sau đó lại hát: “Cuối cùng anh cũng tìm được phương thức phân thắng bại…”
Không nói thì ca từ này cũng hợp với tình cảnh này.
Cô đúng thật là tù binh của Kỳ Hàn Lâm, cô thật đúng là bị Kỳ Hàn Lâm chinh phục, nhưng mà không có chút liên quan nào đến một phân tiền.
Lúc đầu Lâm Mạn hát còn không có
lưu loát, nhưng mà sau đó dần dần bị ca từ và làn điệu lý nhập vào, cả người càng ngày càng đắm chìm trong đỏ.
Cuối cùng.
“…Vở kịch của em đã hạ màn, yêu và hận được chôn vùi mãi mãi.
” Lâm Mạn hát xong cả bài hát.
Cô thấp thỏm ngẩng đầu lên.
“Không tệ.
” Kỳ Hàn Lâm đánh giá đúng trọng tâm.
Hát không tệ.
ừm, chủ yếu là hát không tồi, nếu
dùng ở phương diện khác, có thể sẽ tốt hơn hay một chút.
Lâm Mạn nhẹ nhàng thở ra: “Vậy chúng ta có thể đi rồi đúng không?”
“Đi? Đi ra ngoài ký tên?”.