Một Nửa Vampire, Satan Toàn Diện!

chương 18: trở về!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hiện giờ Raito đang ở trong trạng thái bất tỉnh. Sắc mặt cậu ấy vẫn còn nhợt nhạt lắm, chắc vì thiếu máu hoặc thiếu chất. Cũng có thể vì đói này, giống như tôi khi bị đả thương và tỉnh dậy sau một tuần hôn mê!

Dưới chân chúng tôi hiện lên một vòng tròn hình ngôi sao màu đen. Thấy Raito nằm như vậy tôi không nỡ đứng nhìn nên...

Bế cậu ta lên. ^^ Giống như tôi là phái mạnh còn Raito là phái yếu ấy nhỉ? Thấy thích thế nào ấy!

-------

Tôi mở mắt. Đúng là phòng tôi rồi~

Oh..thấy có gì nặng nặng đè lên cơ thể..

:v Là Raito. Tôi đã bế cậu ta mà, quên mất ('ヮ')

"Syorin nee-san!! Satoru!! Hai người đi nhanh thế. Được vài tiếng rồi đó!!"- Sukine hớn hở lên tiếng.

"Khoảng ngày mà chỉ bằng vài tiếng ở đây. Có lợi ghê~"

"Anh ta...là ai mà bỗng nhiên xuất hiện ra thế kia?!"

"Ah. Là Raito! Chị sẽ giải thích sau. "

Tôi ngồi dậy, đặt cậu ta xuống giường để nghỉ ngơi. Hoh, Satoru chưa dậy...

"Anh ta vẫn ngủ. Ở thế giới kia chắc mệt lắm, dùng nhiều sức nên sẽ gây hậu quả ở đây!"- Sukine thông thái nói.

"..."

"Trên đầu chị có máu kìa..."

À đúng là có máu khi tôi kiểm tra. Nhưng chỉ là máu khô, vết thương lành lâu rồi.

"Để hai người họ nghỉ ngơi vậy!"

Tôi cần tắm ngay...mồ hôi ướt đẫm váy!

-------

Sau khi tắm. Mọi chuyện đã bình thường trở lại. Hai người họ đang nghỉ ngơi..

trong phòng tôi =_=...

('△`) đành vậy. Tôi phải tắm ở phòng khác..

Đã thật, nhưng tôi cần tắm nhanh để theo dõi tình hình của hai người

Coi bộ đến lúc trả ơn rồi đây, tôi sẽ theo dõi tình hình của cả hai người cùng với sự giúp đỡ của Sukine. Trời đã tối rồi nhỉ. Tôi thấy an tâm hơn hẳn, cứ như mơ vậy. Tôi đã thoát khỏi giềng xích để vươn tới ngày hôm nay. Còn gì tuyệt hơn~ (ノ'ヮ')ノ

"Chắc họ không ăn tối được đâu. Satoru chắc sẽ ngủ li bì khoảng hai ngày. Với anh kia thì em không biết . Syorin nee-san quen biết anh đấy à? "

"Ừm. Là người của thế giới này! ^^"

"Hoh. Đó là người chị quen nên em không nghi ngờ. Thôi, em xuống làm bữa tối. Mấy người hầu cũng không ở đây!"

"Ở đây không có ai, sao thế?"

"À. Vì chẳng có gì cho họ làm cả!"- Sukine bình thản nói...oh..ra là vậy!

----

Tôi lấy khăn ướt lau trán cho Raito...

Ếh! Tóc của cậu ta chuyển màu!! Etou..đây là bệnh hay...di chứng?! Satoru không thay đổi gì khi tôi lau mồ hôi cho cậu. Nhưng ở Raito thì những thay đổi rất rõ ràng..công nhận tôi phục mái tóc của cậu ta..chuyển màu như thánh!!

Mệt ...ôi chồi ôi tôi chết mất thôi..

"Cảm ơn vì đưa chúng tôi về nhé Val, cô cứ nghỉ đi. Vất vả rồi "

Cô vẫn nói chuyện bình thường với tôi sau khi tôi đã làm những điều ấy hả?

"^^ Sao không. Tôi mà giận thì chuyện lại bị xé to ra. PHIỀN lắm đấy Val~"

Đáng sợ...thôi.. tôi nghỉ (πーπ)

Không biết khi hai người tỉnh dậy sẽ như thế nào nhỉ? ⊙﹏⊙ đang tưởng tượng ra cái chuyện thù địch giờ lại cùng tỉnh dậy trên một cái giường....

Nghĩ tới thôi cũng đủ thú vị rồi...

Tôi xuống giúp Sukine làm bữa tối. Chỉ có hai người ăn thôi nên không vất vả lắm. Đồ ăn cậu bé làm cũng ngon nữa (′~'●) còn tôi thì gọt củ khoai cũng gãy dao...con nhãi vô dụng chỉ biết ăn chính là tôi. ('°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)

Tôi đói lắm. Chỉ biết ăn thêm và thêm, có cơ thể chuyển hóa chất nhanh cũng lợi nhưng lại nhanh quá nên không ăn NHIỀU không được!

"Chị ăn giỏi ghê.."- Sukine đặt chiếc bát xuống. Cậu bé đã ăn bát và rất là no!

Tôi ăn... bát liên tiếp! Không dừng đâu..ngon thế này mà.ヽ('□`。)ノ

"Thôi chị khỏe là được rồi."

"Ah. Chị còn phải giải thích đầu đuôi câu chuyện cho Sukine-kun nữa nhỉ!"- tôi dừng ăn. Cũng tạm ổn với cái bụng rồi.

"Vâng."

"Ra là vậy! Vì mới đến đây được năm nên em không biết gì nhiều về quá khứ của Satoru trước đó, ít nhất anh ta cũng kể cho vài chuyện. Không nổi bật lắm~"

"Vì vậy chị mới đưa Raito về đây và giúp cậu ta trở lại làm vai trò của mình theo mong muốn!"

"Anh ta là Zombie ở thế giới kia nhưng lại là người ở thế giới này. Loạn.."- Sukine lắc đầu, cậu bé không thích rắc rối phức tạp!

"Chị sẽ hỏi lại tất cả để có câu chuyện rõ ràng. Cảm ơn vì bữa ăn!"- Tôi ăn xong rồi~~

...Định giúp rửa bát nhưng..Sukine lại bảo tôi nghỉ ngơi và trông coi hai người đi..chắc sợ tôi làm vỡ bát đĩa đây mà (ಥ_ಥ)

Tôi vào phòng và lấy chăn trong tủ ra đắp cho hai người. Nhìn ngủ ngon thế nên mắt tôi cũng lim dim mà ngủ theo.

Cơ mà ta đây không ngủ cùng trai nên thôi. Cố lết dậy và tới phòng khác ngủ!! Ngủ cùng cũng không sao nhưng cứ để cho hai người nghỉ riêng đã. Tôi sẽ quay lại vào sáng mai để theo dõi tiếp..

Đợi đã..

ĐÂU CÓ ĐƯỢC!!

Chết rồi, quên mất tôi là Saigan nên cũng nghĩ rằng không cần ăn uống gì khi mệt và đuối sức...Raito đang đuối sức, thiếu máu, sốt cao, người run run vậy mà tôi vẫn bình thản nghĩ nhảm!!

Satoru vẫn bình thường, nhưng tôi nghĩ cậu ấy đang đói..

"Làm - sao - đây!"- tôi đơ người ra một hồi lâu.

Kiểu này thức đêm...hà hà..thức đêm nhá!

------> vậy là tôi thức đêm

Truyện Chữ Hay