_" Triệu Tử Long là ai ".
Anh nhìn điện thoại của cô rồi đọc tên người gọi đến.
Bấm nút tắt đi anh để nó qua bên rồi kéo Tiêu Nhã kỳ vào lòng của mình.
Vừa mới hôn cô được cái thì điện thoại của cô lại reo lên.
Lần này là Vương An Nguyên gọi đến.
_" Vương An Nguyên là cái tên chết tiệt nào nữa vậy....!Thật biết phá đám mà.
Nữa đêm gọi cái gì mà gọi....!".
Williams chửi nhỏ câu.
Tắt điên thoại anh không nghe rồi lại ôm cô.
Tay vừa xoa ngực mềm mại của cô thì điện thoại của cô lại vang lên.
Williams bực bội cầm lấy điện thoại xem thì là Hàn Thần gọi đến.
_" What the fuk.
Hàn Thần là tên nào nữa đây.
Hừ....!Nhã Kỳ em thật không ngoan nha.
Đi đâu cũng thả tim hết là sao.
Quá khứ của em anh không nói đến nữa nhưng giờ em đã là của tôi thì chỉ được có mình tôi thôi biết chưa.
Không tôi ghen lên kinh khủng lắm đó ".
Williams vỗ nhẹ lên mông cô cái nói.
Đáp lại anh là tiếng hít thở đều đều của cô.
Vuốt vài cọng tóc của cô anh mỉm cười.
Anh ôm chặc lấy cô thì không bao lâu điện thoại của cô lại reo lên.
Lần này là Bạch Thiên Tuyệt gọi đến.
_" Fuk ...!động dục tập thể hết rồi sao....!Nữa đêm rồi còn gọi cô ấy nữa.
Hừ....!trong tên chết tiệt này ai mới là người cướp đi trong trắng của cô ấy đây.
Hừ....!mà cái đó vốn dĩ dành cho mình nữa chứ.
Dám cướp của Hoàng Tử Williams.
Giỏi lắm Ta mà biết được tên nào làm ta thề cho tên đó thành thái giám hết ".
Anh chửi nhỏ câu bực bội giấm chua bốc lên nồng nặc.
Anh tắt điện thoại rồi liếc mắt nhìn cô cái.
Lúc anh quan hệ với cô thì biết cô không phải còn trinh rồi.
Anh không quan trọng cái đó.
Không còn trinh cũng không quan trọng nhưng cứ nghĩ đến ai đó lấy mất trong trắng của cô mà không phải anh làm anh không vui.
_ Anh ôm lấy cô vừa nhắm mắt thì không bao lâu Triệu Tử Long lại gọi đến.
Lần này anh không nhịn nữa.
Sắc mặt âm u.
Giọng nói của anh thì như quỷ gọi hồn vang lên còn kèm theo vị chua lè.
" Alô...!cậu có biết mất lịch sự không hả.
Nửa đêm còn gọi đến làm cái quái gì.
Động dục thì tự sướng mình đi ".
_ Triệu Tử Long nghe giọng người đàn ông thì kéo điện thoại ra xem có phải anh gọi lộn số hay không.
Nhưng trên màng hình rõ ràng là số điện thoại của Tiêu Nhã kỳ mà.
Máu ghen trong người sôi lên không ngừng.
giờ đêm rồi cô đang bên cạnh thằng nào.
Còn để cho tên đó nghe điện thoại của anh nữa.
" Đưa điên thoại cho Tiêu Nhã kỳ nói chuyện với tôi nhanh lên.
" giọng của anh cũng âm u không kém.
_" Hahaha....!Anh là cái gì của cô ấy mà nói đưa thì tôi phải đưa.
Cô ấy giờ đã là người phụ nữ của tôi rồi.
Cậu biết điều thì đừng làm kẻ thứ ba xen vào.
Chúng tôi vừa ái ân xong tôi làm cô ấy mệt mỏi quá nên ngủ rồi.
À....!quên nữa...!Nhờ anh nói với Vương An Nguyên, Hàn Thần, Bạch Thiên Tuyệt gì đó đừng gọi đến làm phiền chúng tôi nghỉ ngơi nữa...!động dục thì tìm chỗ giải quyết đi đừng gọi cho người phụ nữ của tôi nữa.
Vậy nha ".
Williams nói xong cúp máy khóe miệng khẽ cười vô sỉ.
Bấm tắt nguồn điện thoại anh cười hả hê leo lên giường mà hôn cô.
Trong lòng thoải mái hơn nhiều.
_ Williams cầm điện thoại của mình gọi cho ông thư ký già nói.
" điều tra người tên Bạch Thiên Tuyệt.
Vương An Nguyên, Hàn Thần, Triệu Tử Long gì đó.
Nếu không phải nhân vật quan trọng gì thì thủ tiêu đi.
Làm sạch sẽ chút đừng để lộ ra sơ hở ".
Anh nói rồi cúp máy.
Ở bên kia cũng cảnh không kém.
Vô tình hình thành thế cục chống đối nhau vô hình chỉ vì mỹ nhân.
Mà cô còn không biết gì còn đang say ngủ vì say.
_" Beng.....!".
Tiếng điện thoại vỡ nát vang lên.
_ Triệu Tử Long tức giận đập mạnh cái điện thoại của anh cái.
Rất nhanh nó đã thành đống phế thải.
Người anh vì tức giận mà rung lên thấy rõ.
Sát khí nồng nặc, nhiệt độ cũng giảm đi cực nhanh.
Nhấc điện thoại bàn lên môi anh khẽ phun ra loạt mệnh lệnh xuống.
" Tập hợp tất cả nhân lực tìm cho ra Tiêu Nhã Kỳ cho Tôi.
Còn nữa tìm thấy tên giống đực nào đang ở cùng cô ấy....!GIẾT KHÔNG THA ....!cho phút tập hợp tổ chức Death đến đây ngay ".
Anh âm u nói.
Ngay cả tổ chức bí mật mà ba anh bồi dưỡng cho anh cũng được triệu tập thì biết anh giận cỡ nào rồi.
_ phút sau cả ngàn người đi siêu xe rầm rộ đến.
Triệu Tử Long dẫn đầu đoàn người đi trước.
giờ đêm vì người con gái cả thành phố đang chìm trong giấc ngủ cũng phải thức dậy.
Vài người cảnh sát trực đêm gặp đoàn người Triệu Tử Long đi ngang qua cũng không dám đi ra can ngăn chỉ gọi về cục cảnh sát xin chi viện.
Đùa gì a....!cả ngàn người bọn cảnh sát cũng không ngu mà nhảy ra.
người bãi nước miếng thôi đủ bọn họ chết chìm rồi.
_ Đến hộp đêm trai bao mà hôm bữa Tiêu Nhã kỳ từng đến.
Anh sắc mặt càng không tốt.
Sát khí tràn lan thấy rõ.
Môi anh khẽ phun ra và từ nhẹ nhàng tình cảm hiếm có.
" Sang bằng nó cho Tôi ".
Anh vừa ra đạo mệnh lệnh thì cả ngàn người như sài lang hổ báo nhanh chóng tràn vào hộp đêm.
Anh đứng đó tay nắm lại thật chặc vì giận.
Tiêu Nhã kỳ còn không biết trong lúc vô tình Triệu Tử Long thay cô làm nhiệm vụ dẹp đi cái động buôn bán ma tuý đâu.
_ Sau khi khống chế được hộp đêm Triệu Tử Long đi kiểm tra tất cả các phòng nhưng không thấy Tiêu Nhã kỳ ở đâu.
Điều này làm cả người anh càng tức giận.
" Chia nhau ra sang bằng tất cả hộp đêm trai bao cho Tôi ".
Anh nói rồi phóng lên xe đi mất.
_" Nhã Kỳ cô đang ở đâu.....!".
Triệu Tử Long nói thầm câu.
Nhấc điện thoại gọi cho Bạch Thiên Tuyệt, Hàn Thần, Vương An Nguyên, Lý Minh Triết.
Anh thuật lại những lời Williams nói thì Vừa nghe xong thì người cũng tức giận đến rung cả người.
Bọn anh trước giờ chưa từng bị tên nào coi khinh làm người tức giận đến như vậy.
Lập tức hàng loạt mệnh lệnh ban xuống.
Tổ chức trong tối ngoài sáng gì đều được triệu tập đông đủ.
thế lực mạnh điều động đủ làm cả thành phố thức tỉnh hoàn toàn trong náo loạn lúc giờ sáng.
_ Tiêu Nhã kỳ hoàn toàn không biết chuyện gì.
Cô còn đang ngủ say trong lòng của Williams đây.
Anh mỉm cười nhìn cô bóp nhẹ ngực mềm mại của cô thì cây lại cứng rắn.
" Nhã kỳ à...!cho của anh chơi với cô bé của em chút nha...!em không trả lời tức là đồng ý đó ".
Anh vô sỉ cười nói.
Đáp lại anh chỉ là tiếng hít thở đều đều của cô.
_" Em không trả lời tức là đồng ý rồi đó nha.
Yên tâm anh làm nhẹ nhàng thôi em cứ ngủ đi ".
Anh cười nói rồi nhẹ tách rộng chân cô ra.
Anh cuối đầu xuống dùng lưỡi tách cánh môi nhỏ đỏ hồng ra mà hết liếm chỗ này rồi lại gặm chỗ kia.
Đưa lưỡi sâu vào u cốc ra vào nhẹ nhàng.
Không bao lâu cô bé của cô đã ước đẫm nước nhờn.
Lấy tay xoa vài cái anh đưa nó lại cửa u minh để bôi trơn.
mắt anh mê ly nhắm lại rồi nhét hết cả to dài cứng rắn vào u cốc.
Anh nhấp người nhưng làm thật nhẹ nhàng không làm cô thức giấc.
Cho đến khi anh xuất hết tinh vào cái u cốc nhỏ chật hẹp đó.
Miệng anh khẽ rên rỉ vì sướng.
_ " a....a...a...!sướng quá Nhã Kỳ.
Kiểu này Anh về nước chắc nhớ em tới chết mất.
Anh làm thêm lần nữa nha.
Em không trả lời tức là đồng ý rồi đó ".
Anh không vội rút ra anh lại nhấp người làm tiếp phần nữa.
Hết ngày mai là anh phải về nước rồi nên tranh thủ chút.
Ai biết anh em của anh nó buồn vui thất thường không chịu đứng dậy lúc nào chứ.
Thịt tươi bày ra trước mặt không ăn không ăn không phải là anh rồi.
_ đêm dài anh chẳng nhớ là mình mở miệng xin cô bao nhiêu lần.
Cũng không nhớ là mình xuất hết tinh vào u cốc nhỏ bao nhiêu lần nữa.
Chỉ nhớ gần sáng khi Tiêu Nhã kỳ có dấu hiệu tỉnh lại anh mới thôi.
_Trước khi anh nhắm mắt lại ngủ chỉ lẩm bẩm được câu.
" Nhã kỳ à....!thấy số anh cực chưa.
Người ta cả đêm được ngủ còn anh thì phải hì hục cày mình đến đau hết thắt lưng rồi nè...!lần sau em phải dậy làm phụ anh nha.
người làm lưng anh mới không bị đau.
Anh làm vậy cho cô bé của em vui thôi chứ làm mình anh không vui gì hết....!Anh cực khổ lao động như vậy.
Tháng sau anh về thăm em nếu bụng em to ra có baby thì là thành quả lao động của riêng mình anh đó nha...!em chỉ biết ngủ thôi còn bao nhiêu anh làm hết rồi đó ".
Nói rồi anh ngủ thiếp đi.
_ Sáng ngày hôm sau.
_" Con mẹ nó....!sao ê ẩm hết người vậy nè ".
Tiêu Nhã kỳ ngồi dậy đập đập cái đầu mình nói.
Xoay qua thấy Williams cũng vừa mở mắt.
Nhìn lại mình cả người trống trơn không mảnh vải che thân còn anh cũng vậy.
Cô nuốt nước miếng nhìn anh cái.
Ký ức như thủy triều ùa về.
Những gì cô nói, những gì cô làm đều hiện rõ lên trong đầu cô.
_ " Hảo Nam nghe đây.
Bà đây chấm ngươi rồi.
Làm nam nhân của Tiêu Nhã kỳ tôi đi ....!vv..
..".
_ " Làm gì hả....!Bà đây cưỡng hiếp anh chứ làm gì.....!vv....".
_ vài hình ảnh xẹt qua đầu cô.
Làm cô há miệng mãi không khép miệng lại được.
" Rượu à rượu mày thật biết hại người mà...!giờ thì hay rồi con trai nhà lành của người ta bị mày cưỡng hiếp hại tàn đời trai rồi...!Mày tính làm sao đây...!cái tật háo sắc không chừa ".
Cô chửi bản thân mình háo sắc câu.
Nhìn qua Williams lại thấy anh bày ra bộ mặt như nói anh thực sự là người bị hại.
Anh ngồi dậy ánh mắt ai oán kéo chăn xuống để lộ ra những dấu hôn đỏ cô để lại khắp người anh như làm bằng chứng.
_" Khụ...!khụ ..
Hảo Nam à...!chuyện đó...!hôm qua tôi say quá...!".
Tiêu Nhã kỳ ho tiếng rồi nói.
Cô tính nói là ai cũng sướng, ai cũng thỏa mãn ai thì hay thôi khỏi ai chịu trách nhiệm với ai đi.
Chưa biết nói làm sao để chối bỏ trách nhiệm thì Williams ánh mắt ai oán nhìn cô nói.
_" Cô đừng nói nữa.
Cô không cần chịu trách nhiệm với tôi đâu...!tôi không muốn cô vì chịu trách nhiệm với tôi mà phải lấy tôi.
Chúng ta xem như chưa có chuyện gì xảy ra đi ".
Anh nói.
Anh biết diễn như vậy nếu là con gái thì sẽ động lòng trắc ẩn mà không thể nào mà chối bỏ chịu trách nhiệm được vì anh đang đóng vai người bị hại mà.
Nhưng anh lầm rồi.
Cô hơi khác người thường chút.
Anh còn đang vô sỉ cười trong lòng vì mình cao tay thì nghe cô nói tiếp.
_" Ừm...!đúng rồi đó.
Tôi cũng đang tính nói.
Chúng ta ai cũng thỏa mãn ai thì chuyện này coi như xong đi ha...!".
Tiêu Nhã kỳ gật đầu như gà mổ thóc nói.
_Nghe vậy Williams cái mặt đẹp trai khẽ nhăn lại tính kế.
Nụ cười vô sỉ hay nở trên môi cũng không thấy đâu.
" Không phải cô nên nói là có chết cũng phải chịu trách nhiệm với tôi như bao nhiêu cô gái khác sao.
Tôi chưa đủ đẹp trai hay tôi diễn sai ở đâu rồi hả.
Ai tới nói cho Tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi...!".
Anh thấy tình hình diễn biến không giống như mình đoán thì anh nhanh chóng thay đổi chiến thuật.
_" Không được giờ tôi thay đổi ý định rồi.
Tuy tôi không bằng ai nhưng không thể để bất kỳ ai chà đạp lên tự tôn của tôi được.
Tôi tuyên bố...!Tiêu Nhã kỳ từ giờ cô là người phụ nữ của tôi rồi.
Cả đời này cô không chạy thoát khỏi tay tôi đâu.
Đừng có mơ ".
Anh nằm lấy vai của cô nói..