Một Mình Tôi Chấp Hết

chương 5: 5: chương 05 hiệu trưởng lừa đảo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Triệu Tử Long Vừa bước xuống xe thì thấy chiếc xe môtô phân khối lớn lúc nảy đua xe với anh vừa chạy tới.

Anh không vui nhìn cô gái mặc đồ da đen kia.

Rồi anh đi lại chỗ cô đậu xe.

Tiêu Nhã Kỳ vừa tháo nón bảo hiểm ra thì cô lắc lại cái đầu vài cái vì tóc rối.

Cô vừa hoàn tất thì thấy người thanh niên vừa đến, mà nhìn người này cô thấy quen quen hình như gặp ở đâu rồi.

Cô âm thầm quan sát anh chàng thanh niên cực kỳ đẹp mắt kia.

Cao khoảng m, dáng người cân đối đẹp mắt.

Anh ta đến trường học mà cũng không mặc đồng phục của nhà trường quy định.

Anh ta chọn phong cách ăn mặc bụi bặm, nút trên của áo sơ mi đen không thèm cài lại, mà để bung ra và cố tình khoe vòm ngực săn chắc cực kỳ nam tính.

Trên cổ của anh chàng bụi bặm này còn đeo sợi dây có hình răng sói khác biệt.

Gương mặt của anh ta thì rất đẹp trai.

Trên lỗ tai còn đeo mấy bông tai hình thù kỳ quái nữa.

Tiêu Nhã Kỳ thấy cũng đến giờ rồi, nên cô cũng không quan tâm tên nhóc kia nữa mà cầm hồ sơ bước đi.

Khi cô đi ngang qua Triệu Tử Long thì bị anh chàng không vui cầm tay của cô lại.

" Cô em muốn đi đâu.

Hại tôi bị phạt thảm như vậy thì cũng có phần lỗi của cô em đó.

Vậy cô em nói thử xem.

Cô em tính chịu trách nhiệm với tôi như thế nào hả ?.

Còn nữa cô em học ở lớp nào sao trước giờ tôi chưa từng gặp qua cô ".

Triệu Tử Long cười nói.

Nghe vậy Tiêu Nhã Kỳ quay qua nhìn Triệu Tử Long rồi cô nở một nụ cười ma mị lên tiếng

" Nè nhóc con to xác..

Tôi bảo cậu chạy xe lạng lách ngoài đường cao tốc à.

Tôi có rủ cậu đua xe từ trước hả.

Hừ..

còn nữa..

Nhìn cậu năm nay chắc tầm chừng , tuổi là cùng.

Tính ra cậu còn nhỏ hơn tôi tuổi đó.

Nên cậu đừng mở miệng ra là cô em này cô em nọ biết chưa.

Cậu nhóc còn đang ngồi trên ghế nhà trường thì nên ngoan ngoãn chút biết không.

Đừng thấy cha mẹ có chút tiền rồi ăn chơi phá làng phá xóm.

Tôi có việc đi trước một bước đây.

Tôi không rảnh nói chuyện cậu ".

Tiêu Nhã Kỳ hất tay của Triệu Tử Long ra rồi nói.

Nghe vậy Triệu Tử Long không những không buông tay của Tiêu Nhã Kỳ ra, mà ngược lại anh nhanh chóng kéo tay của chặt hơn rồi cười nói.

" Nè..

Tôi chưa cho cô đi mà.

Muốn đi đâu hả.

Cô xin phép Tôi chưa ? ".

Triệu Tử Long vừa dứt lời thì Tiêu Nhã Kỳ dần mất kiêng nhẫn.

Cô là người giỏi võ nên Cô chỉ tùy tiện xoay người cái thì đã nhanh chóng tránh né cái nắm tay của anh rồi.

Còn lại tay Tiêu Nhã Kỳ nắm lại hình nắm đấm quất mạnh về phía mặt của Triệu Tử Long, nhưng tới ngay chóp mũi của Triệu Tử Long thì cô dừng lại.

Tiêu Nhã Kỳ nghiêm túc nhìn Triệu Tử Long rồi lên tiếng.

" Đừng bao giờ để Tôi nói lại lần .

Tiêu Nhã Kỳ tôi ghét nhất là ai cản đường của tôi đi.

Nếu Cậu cứ cố chấp muốn cản đường của Tôi đi thì đừng trách Tiêu Nhã Kỳ tôi không nể mặt cậu.

Nếu Cậu thích ăn nắm đấm của tôi thay bữa sáng thì tôi chiều.

Đừng bao giờ nghĩ là Cậu là con trai có gương mặt có đẹp chút thì tôi sẽ đánh nhẹ tay, không có cửa đó đâu, càng đẹp trai thì càng chết dưới tay tôi càng thảm.

Không tin thì cứ thử.

hừ.......".

Cô nghiêm mặt nói.

Triệu Tử Long lúc này thật bất ngờ trước những gì cô gái trước mặt này làm.

Anh chỉ thấy Cô xoay người một cái, rồi anh không biết cô đã làm bằng cách nào đã thoát được sự khống chế của anh.

Triệu Tử Long chỉ thấy có một cơn gió thổi vào mặt anh thì nắm đấm của cô đã ở trước mặt anh rồi.

Tóc mái của anh bay bay thì anh biết lúc nãy cô phát lực mạnh đến cỡ nào rồi.

Làm một đàn ông quyền lực mà bị một phụ nữ đe dọa thì thật mất mặt mà.

Tuy anh là con của ông trùm buôn bán Vũ khí thật.

Nhưng anh chỉ giỏi nhất bắn súng và làm ăn thôi.

Vì tuổi còn nhỏ nên anh ham chơi là nhiều, chứ không chăm chỉ luyện võ hàng ngày như người khác.

Trong nhóm của anh thì tính ra anh cũng giỏi võ nhất rồi, nhưng do lười biếng nên anh đã bỏ bê khá lâu rồi chưa luyện lại.

Sau lần giao Phong này chắc chắn không cần ai kêu mà anh tự lao đầu vào học lại cho thật giỏi.

Tiêu Nhã Kỳ thu tay lại rồi cô bước đi bỏ lại Triệu Tử Long đứng đó môi mỉm cười không nhìn ra hờn giận gì.

Không biết bao nhiêu lâu rồi anh không gặp được người con gái nào thú vị như vậy rồi.

Còn dám hâm dọa anh nữa, lá gan của cô gái này cũng không nhỏ chút nào.

Mấy cô gái khác vì tiền anh muốn đùa ra sao thì đùa nên riết

Anh thấy nhàm chán rồi.

Anh nhìn theo bóng của cô như con thú nhìn thấy con mồi hấp dẫn vậy.

Triệu Tử Long cười nói.

" à thì ra là đóa hoa hồng người đầy gai nhọn.

Đụng vào lại đổ máu a.

Thú vị.....!mình lại có trò chơi mới rồi.

Xem ra ngày tháng đi học sau này đỡ phải buồn ngủ rồi ".

Tiêu Nhã Kỳ từ bãi đậu xe rồi đi vào trong trường.

Vừa mới bước vào trong thấy nhóm nữ sinh như điên chạy ra.

Vừa chạy vừa nói lớn cô cũng nghe loáng thoáng là nhóm hot boys nổi tiếng nhất trường Wonderland đến thì phải.

Cô quay lại thì thấy , chiếc siêu xe bóng loáng có thế làm gương soi được luôn.

hàng vệ sĩ nhanh chóng xuống xe rồi xếp thành hàng để cạn lại mấy cô gái điên cuồng kia.

người con trai đeo mắt kính đen bước ra ngoài thì nghe đám con gái như hét lên.

người con trai kia ăn mặc như đi dự tiệc chứ không phải đi học nghe tiếng la hét của mấy cô gái thì xem như không có chuyện gì.

Làm như nghe riết rồi lỗ tai không còn cảm xúc vậy.

_" Trời ơi.....!Vương An Nguyên đẹp trai quá ....!".

cô gái trang điểm loè loẹt Fan của Vương An Nguyên nói.

Cô gái nhìn Vương An Nguyên mà đỏ mặt hình trái tim.

_" Hừ......!Bạch Thiên Tuyệt đẹp hơn nhiều.

Cô không thấy anh ấy rất đẹp trai sao......".

cô gái Fan của Bạch Thiên Tuyệt hét lên nói.

_" Hừ.....! người không biết gì hết.

Trong người thì Lý Minh Triết mới đẹp trai nhất nhóm đó.

Nhìn anh ấy đi.

Môi kìa, mắt kìa, body kìa....!ôi mẹ ơi đẹp trai quá.....!" Fan của Lý Minh Triết nói.

_" Bọn Cô không biết gì hết.....!Hàn Thần mới là đẹp trai nhất....!có ai sở hữu gương mặt như anh ấy không....!".

Fan của Hàn Thần nói vào câu.

_" Mấy cô nhìn kìa.....!đó có phải là Triệu Tử Long không...".

cô gái hét lớn lên nói.

Nghe vậy cả đám đông như ăn trúng thuốc kích thích vậy cả đám la hét điếc tai luôn.

Bọn họ thấy hôm nay may mắn quá trời.

thấy được lúc người luôn.

Chỉ còn thiếu Hàn Thần nữa thôi là đủ người rồi.

_ Tiêu Nhã Kỳ lắc đầu nhìn mấy nữ sinh.

Đúng là thời đại nào thì đẹp trai con nhà giàu học giỏi cũng được hoan nghênh mọi lúc mọi nơi.

Bất cứ thời đại nào cũng vậy.

Cặp mắt của cô khóa chặt đối tượng và mục tiêu của nhiệm vụ lần này đó chính là Vương An Nguyên.

Môi của cô nhẹ cười cái.

Như cảm nhận được gì đó Vương An Nguyên cũng quay đầu nhìn lại Tiêu Nhã Kỳ.

Thấy vậy Tiêu Nhã Kỳ thu lại ánh mắt.

Cô tính bước đi về văn phòng thì nghe thầy mọi người lại ồn ào.

Cô quay lại thì thấy cô gái chạy xe máy cũ kỹ đến.

Nhìn sơ thôi thì cô có thể biết được là người vừa đến chính là nữ chính thứ nhất Vương Tâm Lan rồi.

_" Con nhỏ nghèo đó đến rồi kìa.....!Vì nó mà ngôi trường này bị mất mặt mũi hết rồi...." cô gái chảnh chọe lên tiếng.

_" Hừ.....!cũng nhờ học giỏi mà được vào trường này.

Chứ nhà Cô Ta nghèo rớt mồng tơi ".

Cô gái thứ bĩu môi nói.

_" Thôi kệ đi.

Mấy người hơi đâu để ý con nhỏ đó....!chúng ta làm khó nhỏ đó bữa giờ mà vẫn còn mặt dày ở lại.

Tưởng ở trường này kiếm đại gia dễ lắm á ".

Cô gái thứ nói.

_" Đúng đó....!đúng đó " cả nhóm người kêu lên.

_ Tiêu Nhã Kỳ nhíu mày nhìn nhóm con gái ở đây, cô chỉ dừng lại chút xíu mà cô đã hiểu đại khái Trường Wonderland này ra sao rồi.

Cô cũng không nhiều chuyện nữa mà đi về phía văn phòng.

Văn Phòng Hiệu trưởng :

" Hiệu Trưởng Trần.

Chào ông.

Tôi là Tiêu Nhã Kỳ đến đây để nhận việc dạy tâm sinh lý nam khoa.

Đây là giấy thông báo trúng tuyển ".

Cô cười bắt tay ông Hiệu trưởng rồi nói.

Nghe vậy tất cả các giáo viên đều ngừng việc rồi nhìn qua Tiêu Nhã Kỳ.

Ai cũng thầm cầu phúc cho cô không có trong ngày đầu tiên đi làm mà khóc lóc chạy về.

Ở trường Wonderland này có lời nguyền là ai dạy môn tâm sinh lý nam khoa đều không trụ được quá tuần.

_" À....!Thì ra là cô Nhã Kỳ.

Hồ sơ của cô chúng tôi đã xem rất kỹ rồi.

Cô hôm nay có thể đi làm ngay hôm nay luôn .....!hahaha ".

Ông Hiệu trưởng cười như hồ ly nói.

Tiêu Nhã Kỳ nhìn ông nhíu mày.

Đi dạy hôm nay luôn thì có gì đâu mà ông cười thấy ghê vậy.

_" Ưm tôi biết rồi...!vậy tôi phải dạy lớp nào ".

Cô nói.

" À.....!cô sẽ được ưu ái dạy lớp A.

Đó là lớp đặc biệt của trường chúng ta đó nha.

Lớp đó đều là tụ tập trai tài gái sắc lại còn rất ngoan nữa.

Mến thầy yêu bạn....!ôi thôi...!nói chung là rất tuyệt vời và trên cả tuyệt vời đó ".

Ông Hiệu trưởng nói xong mấy câu đó còn lấy khăn lâu mồ hôi.

Ông cũng cảm thấy tội lỗi khi nói mấy lời trái lương tâm như vậy.

Tập thể giáo viên có mặt ở đây đều ném cho ông hiệu trưởng ánh mắt khinh bỉ.

Ai cũng hiểu chỉ mình Tiêu Nhã Kỳ không hiểu.

" Ưm....!Nếu được như vậy thì quá tốt rồi.

Tôi nhận công việc này.....".

Cô cười nói rồi cuối đầu chào.

Mấy giáo sư ở đây đồng loạt lắc đầu đồng cảm.

Lại người bị ông Hiệu trưởng kia lừa gạt rồi.

Ai cũng nói thầm câu.

" Cô Tiêu à....!Cô tự cầu nhiều phước đi ".

" Ưm....!tốt lắm.

Cô Kim.

Cô đưa cô Nhã Kỳ đến nhận lớp mới đi ".

Ông Hiệu trưởng cười nói.

Người được gọi là cô kim cũng đứng lên kéo Tiêu Nhã Kỳ đi ra.

Thấy vậy Tiêu Nhã Kỳ cũng đi theo.

Ông hiệu trưởng thấy người đi rồi mới lâu mồ hôi thì bắt gặp mọi người đều nhìn ông bĩu môi có, khinh bỉ cũng có.

" Nhìn cái gì đi làm việc đi ".

Ông ngại quá nói câu rồi về chỗ ngồi.

Lớp A:

" Nè.....!Mọi thứ chuẩn bị tiếp đón giáo sư mới của chúng ta xong hết cả chưa " người Triệu Tử Long, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết, Vương An Nguyên nhìn đám con trai trong lớp nói.

" Xong rồi....!chỉ đợi giáo sư của chúng ta đến thôi ".

Cả trai lẫn gái đều đồng thanh nói.

Lúc nãy ông hiệu trưởng còn nói thiếu câu là lớp đặc biệt A này rất đoàn kết.

Đặc biệt khi làm chuyện xấu thì lại càng đoàn kết.

Nói đoàn kết như keo dán sắt cũng không sai.

" Hahaha....!Mấy người đợi cô giáo sư kia khóc mà về trong hôm nay đi ".

Triệu Tử Long cười nói.

" Hừ.....!ai thắng ai thua thì đợi đến lúc Cô ta vào hãy nói sớm ".

người Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết, Vương An Nguyên đều cười nói.

Nghe vậy Triệu Tử Long cũng cười nửa miệng đầy mong đợi xem cô giáo sư kia có đầu hay tay gì, hôm nay vị giáo sư thiên tài kia làm sao thoát khỏi ma trảo của bọn họ.

Cô kim đưa Tiêu Nhã Kỳ đến cửa lớp A.

Thì cả người cô kim rung lên.

Cô thấy Tiêu Nhã Kỳ còn trẻ quá nên thương tình nhắc nhở câu.

" Nè....!Tiêu Nhã Kỳ.

Lát nữa cô nhớ cận thận nha.....!xem kĩ mọi thứ trong lớp này để coi chừng trúng bẫy đó.

Tôi....!tôi đi trước đây ".

Nói xong câu rồi cô nhanh chóng bước đi làm như lớp học này có ma quỷ vậy.

_" Tại sao nét mặt của cô ta kỳ quá vậy.

Lớp này không phải rất hiền lành hay sao ".

Tiêu Nhã Kỳ nói nhỏ câu.

Cô còn không biết mình sắp bước chân vào động yêu quái đâu..

Truyện Chữ Hay