_ Triệu Tử Long cầm điện thoại gọi về cho ông Triệu Hoàng " Ba cho vài người đến đây giúp con giải quyết vài việc chút.
Tầm , Người gì đó.
Con cần giúp đỡ ".
_" Tử Long.
Ba đã hứa với Giáo sư Tiêu của con là sẽ không xen vào cách giáo dục của cô ấy rồi.
Xin lỗi Ba không thể giúp con...!".
Giọng ông Triệu Hoàng vang lên.
Vừa nói hết câu ông tắt máy.
_" Alô....!Ba ....!Ba ".
Triệu Tử Long kêu lên và cái nhưng người đã tắt rồi.
_" Ba.....!chơi cái gì a...!người ta bắt nạt con của Ba mà Ba con không quan tâm sao ".
Triệu Tử Long chửi nhỏ câu.
anh nhìn người lắc đầu cái.
Cũng bắt gặp người lắc đầu.
Hình như nhóm phụ huynh câu kết với Tiêu Nhã kỳ chèn ép bọn anh hay cái gì đó.
Tất cả đều không chịu giúp rồi.
_" Giờ sao đây.
Không lẽ chúng ta tự tay phát tờ rơi sao....!làm vậy mất mặt chết.
tôi không làm đâu ".
Bạch Thiên Tuyệt đeo khẩu trang vào cầm cái nón lá nói.
, người con trai cao ráo ăn mặc thời thượng, đi siêu xe.
Toàn thân trên người của người không có chỗ nào không toát lên hào quang của đại thiếu gia hết.
Dù đeo khẩu trang rồi, nhưng vẫn thu hút toàn thể ánh mắt của người đi đường hiếu kỳ nhìn bọn anh.
_" Tôi không phát tờ rơi đâu.
Nếu để báo chí bắt gặp được thì ngày mai tôi không lên trang nhất ngồi mới sợ ".
Hàn Thần nói trong người anh là bịt mặt kín nhất.
Dù gì anh cũng là người của công chúng.
Anh quá lỗ liệu như vậy sẽ mất hết hình tượng mà bây lâu nay anh gầy dựng mất.
Lý Minh Triết cũng gật đầu đồng ý.
_ Triệu Tử Long nhíu mày suy nghĩ rồi anh búng tay cái nói.
" Tôi có cách rồi ".
Anh cười thật tươi rồi đi mua cái bảng rồi anh ghi chữ thật to lên đó.
" Cần Tuyển người phát tờ rơi lương gấp đôi ".
Viết xong thì anh nhìn tấm bảng mỉm cười.
Bao nhiêu đây muốn làm khó bọn anh sao.
Tiêu Nhã kỳ cô khinh thường bọn anh rồi.
_Chỉ phút treo bảng lên chiếc siêu xe của Hàn Thần.
Người tới đông như kiến muốn được nhận việc này.
Chủ yếu là người có tầng lớp cấp thấp.
Ngày cơm không đủ bữa.
Hơn triệu tờ chỉ trong nháy mắt hết sạch.
người thấy vậy leo lên xe về nhà Tiêu Nhã kỳ Tính khoe công cán cho cô xem
_" Giáo sư Tiêu.
Chúng tôi về rồi đây ".
Triệu Tử Long cười nói.
Vừa vào trong nhà thì thấy cô đang cùng Vương An nguyên, Vương Tâm Lan đang luyện võ.
người cùng họ Vương này ăn không ích khổ dưới tay Tiêu Nhã kỳ rồi.
Cả người đều ướt đẫm mồ hôi.
Thấy bọn anh về Tiêu Nhã kỳ dừng tay lại.
Cô với tay lấy chiếc khăn lông lớn rồi cô đi vào ngồi ghế rồi nói.
_" Có biết tại sao tôi muốn cậu đi phát tờ rơi không ".
Tiêu Nhã kỳ cầm chai nước uống nhìn người nói.
_ Nghe vậy anh nói nhỏ trong lòng.
" không phải cô muốn chỉnh chết bọn tôi hay sao.
Cô muốn thấy bọn tôi bị mất mặt cô mới vui còn gì nữa...!giờ còn ở đây hỏi gì nữa, tính làm mèo khóc chuột hay sao ".
Người liếc mắt nhìn Tiêu Nhã kỳ cái.
_" Tôi biết người đang nghĩ gì và đã làm gì.
Chắc người đang thấy rất vui vì chỉ vung tiền ra là có khối người giúp các cậu làm việc đúng không.
Nhưng các cậu có chú ý đến người muốn nhận công việc đó là những thành phần người nào hay không ? ".
Tiêu Nhã kỳ vừa lau mồ hôi vừa nói.
Nghe vậy trong đầu người xẹt qua những người hôm nay bọn họ từng gặp.
Có người què, có người bán vé số, có người già, có trẻ em.
Tất cả đều là tầng lớp cấp thấp nghèo khó cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc.
Thấy người im lặng Tiêu Nhã kỳ nói tiếp.
" Thật ra là Tôi chỉ muốn cậu hiểu là trong khi các Cậu ngày đêm ăn chơi, vung tiền như rác.
Ăn chơi sa đọa ở các hộp đêm thì các Cậu có từng nghĩ đến những người nghèo khó hay chưa.
Họ ngày đêm phải làm việc vất vả, bất chấp mọi công việc là gì miễn có tiền là được.
Cái tôi muốn cho cậu thấy và biết cuộc sống thực tế khắc nghiệt cỡ nào.
Những gì mấy cậu thấy chỉ là góc nhỏ thôi.
Mấy cậu là người thông minh chắc hiểu ý tôi muốn nói cái gì ".Tiêu Nhã Kỳ nói.
người nghe vậy thì nhìn thật kỹ Tiêu Nhã kỳ.
Bọn anh thật không hiểu.
Cô biết những đạo lý này vậy Sao cô còn tới những hộp đêm trai bao làm gì.
Chẳng phải cô nói đường mà làm nẻo hay sao.
Bọn anh cảm thấy lúc này mình thực sự chưa hiểu rõ Tiêu Nhã kỳ lắm.
Có lúc bọn anh tưởng như thấu hiểu rõ con người cô rồi, nhưng dường như lại phát hiện ra mình chẳng hiểu tí gì về cô cả.
Cô cứ như động đáy đầy bí ẩn chờ bọn họ đến khám phá vậy.
_" Cái tôi muốn cho cậu thấy là như vậy thôi chứ chẳng phải tôi làm khó người các cậu gì đâu.
Thôi Cậu chuẩn bị đi chúng ta đi mua sắm ít đồ làm quà cho nhà Tâm Lan.
Nếu các cậu muốn đi với tôi thì đi, nếu không đi thì ở nhà cũng được....!" Tiêu Nhã kỳ cười nói rồi đi về phòng thay bộ đồ khác.
Sau khi cô đi xuống rồi nói.
" Tâm Lan em ở nhà đi.
cậu đi với tôi ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói đeo chiếc mắt kinh đen lên cực ngầu rồi bước đi.
anh nghe vậy rồi bước đi theo Tiêu Nhã kỳ.
Vương Tâm Lan đứng nhìn nhíu mày ganh tị.
Cô cũng muốn đi cùng Tiêu Nhã kỳ mà không được đây.
Chiếc siêu xe của Triệu Tử Long được Tiêu Nhã kỳ lái đến cửa hàng thật lớn.
Trên tấm bản điện tử có ghi chữ thật to " Stronger Men ".
Tiêu Nhã kỳ dẫn đầu đoàn người xuống xe.
Đọc được mấy dòng này.
người Triệu Tử Long đồng loạt nhíu mày.
_" Giáo sư Tiêu.
Không phải chúng ta đi mua đồ sao....?.
Vậy cô đưa bọn tôi đến đây làm gì ".
Triệu Tử Long dẫn đầu nói.
_" Phải đó.
Đọc tên cửa hiệu này là biết bán gì rồi ".
Hàn Thần cũng thêm vào câu.
người Bạch Thiên Tuyệt và Lý Minh Triết cũng gật đầu cái.
_" Đi vào thôi....!nói nhiều làm gì ".
Tiêu Nhã kỳ nhếch môi cười.
Cô dẫn đầu người đẩy cánh cửa bước vào.
Đập vào mắt là các mô hình giả đủ loại kích cỡ từ nhỏ đến lớn.
Thuốc kích thích, Bao cao su, thuốc trợ tình....!vv.....
_" Xin hỏi tôi giúp được gì cho cô và mấy anh ....".
Người bán hàng ở đây đến nói.
_" Để chúng tôi tự lựa chọn được rồi....!Cô đi với tôi thì mấy em trai của tôi ngại chết.
Cô không thấy mặt ai cũng đỏ hồng lên rồi sao ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
Rồi cô đi vòng cầm đủ loại kích cỡ giả, dụng cụ trợ tình, bao cao su, kim tiêm đủ loại ném cho Triệu Tử Long và người cầm giúp cho cô.
_" Tiêu Nhã kỳ cô có còn là con gái hay không.
Lựa chọn mấy cái này mà cô không biết ngượng ngùng tí nào sao ".
Triệu Tử Long đen mặt cầm đống giả trong tay do cô ném cho mình rồi nói.
_" Phải đó.
Không phải Cô nói mua quà cho nhà của lọ lem sao.
không lẽ cô tính mua mấy cái thứ này tặng cho ba Vương Tâm Lan sao.
Tiêu Nhã Kỳ quà này cũng quá đặc biệt a.....!dù gì cô cũng là con gái tặng thứ này coi bộ không ổn đâu.....".
Bạch Thiên Tuyệt cầm hộp OK hương trái cây có gai rồi nói.
_ " Giáo sư Tiêu.
Đừng nói cô mua mấy cái thứ này để dành đi hộp đêm như hôm bữa nha.....!".
Hàn Thần khó chịu nói.
anh vừa dứt lời thì ai cũng quay đầu lại nhìn anh chằm chằm.
Nhìn cái gì chứ anh cũng đâu có nói sai đâu.
người nhìn qua Tiêu Nhã kỳ chờ đợi câu trả lời của cô.
Nghe hết mấy lời của người Tiêu Nhã kỳ thấy buồn cười.
Cô thật muốn bổ cái đầu của mấy tên này ra xem trong đó có chứa cái gì mà suy nghĩ đi xa thế.
Tiêu Nhã kỳ đen mặt khi nhìn thấy mấy nhân viên nhìn cô mỉm cười.
Cô nhìn sang người nói.
" Tôi là giáo sư dạy cái gì mấy cậu quên rồi à.....!Tôi có phải là con gái không.
Tối nay người các cậu ai muốn đến phòng tôi kiểm chứng không ? ".
Cô nói rồi thầm bổ sung thêm một câu trong lòng.
" mẹ kiếp....!mình có chỗ nào giống đàn ông đâu mà ai cũng nghi ngờ mình không phải con gái hết vậy.
Muốn ngực có ngực, tuy không phải size cực khủng nhưng đủ sài mà.
Đầy đủ tiện nghi như vậy còn nghi ngờ mình không phải con gái là sao ?.
Thiên lý ở đâu a....." .
_" Giáo sư Tiêu.
Có thật là tối nay cô cho kiểm chứng sao.
Tôi thắc mắc chuyện này lâu lắm rồi đó.
Tôi còn cho rằng là cô chuyển đổi giới tính nữa đó.
Nếu tôi nay cô cho kiểm chứng thì hay quá rồi ".
Bạch Thiên Tuyệt cười nói.
Anh vừa dứt lời thì Tiêu Nhã kỳ chuẩn sát cho anh ăn cây giả vào miệng.
Tiêu Nhã kỳ liếc mắt cảnh cáo Bạch Thiên Tuyệt cái.
Bạch Thiên Tuyệt nhả cái thứ trong miệng ra mà anh âm thầm nuốt nước miếng cái nói nhỏ.
" Lúc nãy là chính miệng cô nói cho người ta kiểm chứng mà.
Bây giờ thì lại đi lườm người ta, cô không cho sờ ngực cô thử, bóp thử, hay làm tình thử thì tôi làm sao biết cô có phải là con gái thực hay không.
Con gái đúng là động vật không tin tưởng được, nắng mưa thất thường mà ".
_ " Tiêu Nhã kỳ cô nói là mua cái này cho phòng khám của cô sao ".
Vương An Nguyên thấy cô lườm Bạch Thiên Tuyệt thì cười nói.
Chỉ cần cô không phải cầm đi hộp đêm trai bao là được rồi, mấy cái khác anh không quan tâm.
_" Vương An Nguyên Cậu tưởng tôi cầm mấy thứ này đi đâu.....!".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
Vừa dứt lời thì điện thoại Tiêu Nhã kỳ vang lên.
_ " Alô.....!Em nghe đây ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
_" Nhã kỳ em đi đâu vậy.
Anh đến trước nhà em rồi đây ".
Tiêu Gia Bảo cười nói.
_" Ách.....!có Tâm Lan ở nhà.
Anh vào đợi em chút.
Em về nhà liền đây ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói.
tên sau lưng cô vểnh tai lên nghe lén.
Nghe thấy bạn trai của cô đến trước nhà thì tên đồng loạt không vui.
Cái tên gì đó lại đến rồi.
_" Chúng ta tính tiền rồi về thôi ".
Tiêu Nhã kỳ cười nói rồi đi trước đến quầy tính tiền.
Cô gái nhân viên nhìn người mỉm cười.
Ai cũng thầm than Tiêu Nhã kỳ có phúc có được anh đẹp trai như vậy.
Người Triệu Tử Long thấy cô nhân viên cứ nhìn mình thì đen mặt lại.
Thật mất mặt a....
Chị tính tiền cầm toàn thuốc trị yếu sinh lý nam giới, thuốc trợ tình lên tính tiền thì trong lòng âm thầm tiếc nuối không thôi.
Đúng là không nên nhìn vẻ đẹp bên ngoài a....!nhìn vậy anh chàng có vẻ bên ngoài đẹp trai chất lượng cao như vậy mà hàng hóa lại kém chất lượng như vậy.
Đúng là không nên nhìn mặt mà bắt hình dong.
Thật là tội nghiệp cho cô gái đi cùng thật.....
Làm như biết được suy nghĩ của cô nhân viên.
Tiêu Nhã kỳ chỉ im lặng không giải thích và từ chối cho ý kiến.
Có câu càng bôi thì càng đen thôi.
người Triệu Tử Long thì mặt càng đen khi thấy cô nhân viên lâu lâu lại liếc mắt nhìn bọn anh cái.
Ánh mắt tràn đầy vẻ đồng tình có, tiếc nuối có, làm bọn anh ngại muốn dựng gai óc lên vậy.
ngươi liếc mắt nhìn thủ phạm chính là Tiêu Nhã kỳ cái.
Cô chỉ nhún vai làm như mọi chuyện không có liên quan đến cô.
Cô làm sao quản được người khác nghĩ cái gì chứ.
Tính tiền xong cô lái xe về nhà.
Thấy Tiêu Gia Bảo đang nói chuyện với Vương Tâm Lan thì mỉm cười.
_ " Anh sao hôm nay đến sớm vậy ".
Tiêu Nhã kỳ thấy Tiêu Gia Bảo thì cười nói.
Triệu Tử Long, Hàn Thần, Vương An nguyên, Bạch Thiên Tuyệt, Lý Minh Triết đều không vui khi nghe người xưng hô anh em ngọt xớt.
Sao chẳng bao giờ thấy cô cười với bọn anh ngọt ngào như vậy.
Cảm giác đố kỵ tràn lan trong lòng.
_" Mấy cậu này sao lại ở nhà em.
Anh đến tính nói với em mai chủ nhật có buổi đấu giá từ thiện.
Anh muốn em mai đi cũng anh.
Lễ phục anh cũng mang đến rồi ".
Tiêu Gia Bảo cười nói.
Anh cũng nhận ra địch ý của Tên nhóc kia.
Nhưng anh hai quan tâm đến em gái cũng là sai hay sao..