Một tổ CP của “Quyền mưu” đều bị diệt hết, đảng CP lấy Vọng Tinh cầm đầu cũng ôm nhau khóc rống, CP huynh đệ rồi CP tỷ muội gì đó, ngay cả CP tình yêu đôi lứa cũng đều bị diệt, còn sót lại CP của Lục Dự Lễ và Ngũ hoàng tử, nhưng vì cuối cùng Ngũ hoàng tử giết Lý Tri Hàng nên sau này CP cũng diệt nốt! Người trên mạng là nói thẳng là đừng gọi “Quyền mưu” nữa, cứ gọi thẳng là “Toàn diệt” đi.
Hôm nay là đại kết cục của “Quyền mưu”, các diễn viên lớn của “Quyền mưu” cũng sôi nổi đã đăng Weibo cáo biệt, các chị em Quyền mưu hăng hái vọt tới weibo của idol nhà mình khóc một trận, fan only hai nhà Mãn Thiên Tinh và Lượng Tân Tân vốn đang vì chuyện tạp chí mà đấu khẩu khí thế ngất trời, nhưng lúc này bọn họ đã tạm thời ngừng chiến, bởi vì bọn họ đã khóc đến không còn sức lực mà cn xé.
Tối nay chắc chắn là một đêm không giống bình thường, thế nhưng lúc này các fan khóc tới chết đi sống lại vì đại kết cục của “Quyền mưu” tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, một vài người là đối tượng mà bọn họ đang đau lòng, lúc này lại đang mở nhóm WeChat của bọn họ mà nói chuyện, nói cũng khéo, voice chat đúng lúc giới hạn chín người là tối đa, mà nhóm “Quyền mưu” của bọn họ vừa đúng có chín người, mỗi người ngồi vào vị trí của mình.
Thích Chử sắm vai Lý Tri Hàng chắc chắn là đối tượng được đau lòng nhất trong phim tối hôm nay, lúc này fans phim còn ở Weibo khóc lóc A Lễ nhà tôi các kiểu, nhưng những người khác dù qua mạng cũng nghe thấy âm thanh “sụp”, “sụp” truyền tới từ đầu bên kia, bởi vì lúc này anh ta đang ăn mì gói, đương nhiên tiếng “sụp” “sụp” kia tất nhiên là bị bọn họ lên án công khai.
“Đêm hôm khuya khoắt còn ăn mì gói, anh còn là người sao?”
“Tối muộn như thế còn ăn đồ ăn thơm như vậy, anh còn có tâm không?”
Thích Chử ở đầu bên kia bị bọn họ lên án công khai một hồi thiếu chút nữa đã bị sặc, “Làm ơn, cả ngày rồi tôi cũng chưa ăn cơm no nữa, trở về khách sạn đáng thương đến mức chỉ có thể có mì gói thì sao lại không phải là người chứ?”
“Đúng rồi, nói xem, đại kết cục của ‘Quyền mưu’ đêm nay, mấy người đã xem hết chưa?” Trì Hủ hỏi.
Chu Thưởng nói: “Xem rồi, khóc thương cho cậu.”
Chu Thưởng vừa nói như thế, người đầu tiên không đồng ý là Phó Tuân, “Cậu khóc cái quỷ gì, muốn khóc thì cũng phải là anh Thẩm và Thích Chử khóc mới đúng, một người thì bị cậu giấu đi một người thì bị cậu nhổ cỏ tận gốc.”
Chu Thưởng ở đầu kia nở nụ cười, “Không phải tôi không còn cách nào sao?”
Tô Tinh Dã vừa nghe nói chuyện trong nhóm, vừa lướt ngón tay vèo vèo trên màn hình điện thoại.
Tô Tinh Dã: Thời gian trôi nhanh quá, nháy mắt “Quyền mưu” đã tới đại kết cục.
Thẩm Vọng Tân: Bây giờ hồi tưởng lại, cảm giác giống như vẫn còn là hôm qua.
Tô Tinh Dã đột nhiên có chút hoài niệm tháng ngày ở đoàn làm phim. Tuy rằng ở đoàn phim cơ bản là trời chưa sáng đã bắt đầu làm việc, không tới rạng sáng thì không xong việc, nhưng ít nhất mỗi ngày cô còn có thể nhìn thấy anh, không giống như bây giờ, hai người cũng đã một tuần rồi chưa gặp nhau. Nếu nói lúc còn chưa xác định quan hệ, cho dù trong lòng có nhung nhớ cũng không thể không nhẫn nhịn kiềm chế, nhưng sau khi đã xác định quan hệ xong, nhẫn nhịn kiềm chế thật sự vô cùng gian nan.
Nghĩ một lúc, Tô Tinh Dã bèn cầm lòng không được mà lẩm bẩm mở miệng hỏi: “Khi nào chúng ta sẽ gặp lại nhỉ?”
Vốn dĩ bởi vì hai người vẫn luôn âm thầm nhắn WeChat, rất chuyên tâm nên cô vừa nói câu này ra cũng lập tức hoàn hồn lại, ngay sau đó cả người đều ngây ra.
“Em gái đang nói chuyện với chúng ta sao?” Thích Chử đã quen gọi Tô Tinh Dã là em gái, cho nên sau khi nghe thấy cô nói chuyện xong liền hỏi.
Tô Tinh Dã còn đang ngây ngốc, Thẩm Vọng Tân ở đầu kia lập tức bắt đầu giúp cô thu lại cái đuôi nhỏ, vì thế tự nhiên mà mở miệng nói: “Tinh Dã nói rất đúng, tính ra đã lâu rồi chúng ta cũng không gặp mặt, mọi người xem khi nào có thể hẹn nhau ăn bữa cơm?”
“Vậy à, khi nào mọi người về Bắc Kinh?” Triệu Tư Vu cũng hỏi.
Trì Hủ cũng nói: “Trở về chúng ta hẹn nhau đi ăn vịt nướng Bắc Kinh đi?”
Nói tới đây mọi người cũng xem nhẹ đoạn nhạc đệm ngắn ngủi vừa rồi của Tô Tinh Dã, Du Thư Yên nói: “Ngày kia tôi về Bắc Kinh, Phó Tuân các anh thì sao?”
“Vừa khéo, tôi cũng là ngày kia.”
“Hai mươi lăm tôi sẽ về.”
“Vậy trước tiên chúng ta cứ hẹn cuối tháng, đến lúc đó có chuyện gì lại nói, mọi người thấy thế nào?” Thẩm Vọng Tân đề nghị nói.
“Không thành vấn đề, cứ hẹn như thế nhé.”
Sau khi cúp máy trên Wechat xong, Thẩm Vọng Tân đã nhanh chóng gọi điện tới, bên kia anh còn chưa nói chuyện, Tô Tinh Dã đã không nhịn được mà làm nũng “ai” một tiếng.
Tô Tinh Dã ở trên giường lăn một vòng, hỏi anh: “Vừa rồi em quá mất mặt đúng không?”
Thẩm Vọng Tân đương nhiên sẽ không cảm thấy như vậy, trái lại cảm thấy đáng yêu không chịu được, vì thế anh nói: “Không hề.”
Tô Tinh Dã nắm gối đầu, “Em cũng không biết chuyện em là như thế nào, không cẩn thận mà buột miệng nói ra một câu như thế.”
“Không sao đâu, bọn họ không để ý tới.” Thẩm Vọng Tân cười nói.
“Cũng may anh phản ứng nhanh, đúng rồi, cuối tháng chúng ta thật sự sẽ ăn cơm cùng nhau sao?”
“Đương nhiên, không phải em muốn gặp anh sao?” Thẩm Vọng Tân hỏi lại cô.
Khóe miệng Tô Tinh Dã cong lên, “Ừm, muốn chứ.”
Quản lý cấp cao của Alice đang suy nghĩ thông suốt, tốc độ tiêu thụ kỳ này của Tô Tinh Dã khiến cho mắt bọn họ đều sáng ngời, trước mắt cô đang là diễn viên chính của “Quyền mưu” được quảng bá rất hot, đúng là lúc sức mạnh của fans hợp với một lòng vì sự nghiệp đạt tới mức cao nhất, huống hồ còn có một nhóm fan CP có sức tiêu thụ cực mạnh không thể khinh thường, fan CP lúc ghi note đều ghi tên CP của họ lên, chuyện này cũng đã là luật bất thành văn của giới fan.
Không thể không thừa nhận, đội ngũ CP của Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã thật sự vô cùng mạnh mẽ, sau khi bọn họ đã hưởng qua ngon ngọt lập tức thấy cơ hội trên thương trường, bây giờ sức tiêu thụ của CP bọn họ đã lớn như thế, giờ mà còn không cắt rau hẹ đi thì còn định để tới khi nào nữa?
Vì thế bọn họ lập tức liên hệ với đoàn đội của hai bên, muốn theo chân bọn họ hợp tác một kỳ tạp chí có hai người, thế nhưng bọn họ cũng vừa nhận được tin mà đoàn đội hai bên truyền tới, đoàn đội của Tô Tinh Dã báo giá bọn họ còn có thể tiếp thu, nhưng đoàn đội của Thẩm Vọng Tân báo giá hơi cao một chút, vượt qua dự toán của bọn họ. Vào lúc bọn họ thoáng do dự đã có tin tức truyền tới, SCU vốn luôn đối địch với bọn họ trước giờ đã đoạt trước tiên cơ mà ký thành công tạp chí hai người.
Lần này tạp chí Alice của Tô Tinh Dã bán ra không lâu, đừng nói là Alice ngửi được cơ hội, thật ra lúc khi Thẩm Vọng Tân mở bán thì SCU đã quan sát từ sớm rồi. Một kỳ này của Alice mở bán thì Tô Tinh Dã đã là đối tượng quan sát của bọn họ, khi biết Alice vì đoàn đội của Thẩm Vọng Tân ra giá cao hơn mà do dự, bọn họ không hề do dự cn răng một cái ký với hai người tạp chí lần này.
Sau khi bên Alice biết được thì đã quá muộn, tuy rằng Alice không thể xác định hai người tạp chí rốt cuộc có thể bạo được hay không, nhưng mà cơ hội bị đối thủ chiếm đoạt, việc này là một sự sỉ nhục đối với bọn họ, cấp trên của Alice ở trong văn phòng chửi ầm lên hành vi tiểu nhân của SCU, mỗi ngày thắp hương bái Phật chúc kỳ tạp chí hai người này sẽ tồn kho hàng.
SCU nhanh chóng quyết định hợp tác với đoàn đội của Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã, mà mấy chị em fans only hai nhà cũng đã hòa hoãn lại từ trong “Quyền mưu”, lúc này hai nhà cũng đã bình tĩnh không ít. Giống như một bộ phim kết thúc cũng có ý nghĩa là cởi trói cho một đôi CP chính chủ, cho nên lúc này hai nhà cũng hiền lành hơn rất nhiều, dù sao cũng đã kết thúc, về sau nhà ai người nấy đi. Nhưng mà vào lúc này đột nhiên không biết tin tức truyền ra từ chỗ nào, nói là chính chủ hai nhà bọn họ sắp tới sẽ có một thông báo chính thức về tạp chí hai người.
Sau khi được chị em trong giới fan thông báo tin tức, đích xác chứng thực hai người sẽ có một kỳ tạp chí hai người của SCU, sau khi tin tức được xác nhận xong, fans only hai nhà vốn đang âm thầm vui vẻ vì lập tức được cởi trói mà lại trầm mặc, mà bên này cánh chị em Vọng Tinh tinh thần có phần sa sút lập tức vui vẻ quay đầu, mấy ngày hôm trước hai nhà chỉ vì một cái tạp chí mà tôi cn cô, cô xé tôi, kết quả lại khiến cho idol hai bên xé thành một cái tạp chí hai người!! Lần này mấy chị fans only thật sự quá lợi hại! Càng xé càng ngọt!!
Lúc này Phùng Mẫn còn đang nhíu chặt mày, quả thật chị ta cũng không muốn tiếp tục cho hai người Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã hợp tác. Quả thật có một ý niệm mà chị ta đã suy tính trong đầu rất lâu, chị ta vẫn luôn đợi đại kết cục của “Quyền mưu”, sau đó chị ta sẽ lập tức xuống tay hủy đi chuyện CP, muốn tạo nên một CP mới, tất nhiên muốn hủy đi CP cũ thì chị ta đã có ý tưởng về CP mới chính là Thẩm Vọng Tân và Chu Vũ Yên.
Thẩm Vọng Tân và Chu Vũ Yên đều là nghệ sĩ dưới tay chị ta, thế nhưng Thẩm Vọng Tân rốt cuộc chỉ có hợp đồng một năm, nhưng Chu Vũ Yên thì không giống thế. Hợp đồng Chu Vũ Yên ký dưới tay chị ta là tám năm, tất nhiên chị ta cũng phải mưu đồ cho Chu Vũ Yên, mà nhân vật chính quan trọng nhất trong mưu đồ này đương nhiên là Thẩm Vọng Tân rồi, từ khi chị ta giúp Chu Vũ Yên năm được vai chính trong MV, chị ta cũng đã dự trù tốt phương án, chỉ chờ cởi trói Vọng Tinh CP, đẩy MV lên, sau đó buộc chặt Thẩm Vọng Tân và Chu Vũ Yên tạo thành CP mới. Dựa vào lưu lượng lúc này của Thẩm Vọng, hơn nữa dựa vào động thái của chị ta, chắc chắn có thể tạo nên một trụ cột vững chắc cho Chu Vũ Yên gia nhập giới giải trí.
Cũng vì như thế, chị ta mới nâng giá lên lúc Alice tới đây thăm dò ý kiến, nhưng chị ta lại không nghĩ tới nửa đường còn có thể nhảy ra một SCU, SCU đối với sự báo giá của chị ta thì đồng ý rất sảng khoái, mặc dù chị ta muốn cự tuyệt, nhưng mà SCU cho cái giá này, công ty cũng sẽ không để mặc chị ta đẩy cơ hội kiếm tiền ra bên ngoài.
Chị ta ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Vọng Tân, mở miệng hỏi: “Vọng Tân, em cố ý đúng không?”
Nghe thấy vậy, Thẩm Vọng Tân bỏ quyển sách về người đại diện trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn chị ta, hỏi: “Chị Phùng, chị đang nói gì thế?”
“Lần này sở dĩ công ty sẽ ra mặt là bởi vì em nói gì đó đúng không?” Nói như vậy, chỉ cần không quá phận, công ty cũng sẽ không can thiệp việc chị ta sắp xếp lịch trình cho nghệ sĩ, nhưng lần này công ty trực tiếp mở cuộc họp ấn định việc hợp tác của anh với bên SCU kia.
Thẩm Vọng Tân cụp mắt xuống, “Chị Phùng, chị cảm thấy em nói công ty sẽ nghe sao? Nếu như sẽ nghe theo thì em còn ở lại đây à?”
Rõ ràng lúc nói chuyện đôi mắt anh rất ôn hòa, ngay cả khóe miệng cũng hiện lên ý cười, nhưng Phùng Mẫn vẫn là nhận ra sự đạm mạc cùng với ý trào phúng, “Vọng Tân, em nói thật với chị đi, có phải em không muốn cởi trói CP với Tô Tinh Dã không?”
“Chị Phùng, việc hợp tác với SCU là chuyện của công ty chúng ta, không cần phải liên lụy đến người khác?”
“Đối với em mà nói, Tô Tinh Dã thật sự là người khác sao?” Phùng Mẫn hỏi lại.
“Chị Phùng, chị hơi vượt quá giới hạn rồi.”
Phùng Mẫn nhìn khóe miệng Thẩm Vọng Tân hơi hạ xuống, vẻ mặt hơi hòa hoãn lại nói: “Vọng Tân, chị cũng chỉ suy nghĩ cho em thôi, rốt cuộc chị là người đại diện của em, nói cho cùng thì người đại diện và nghệ sĩ là cùng vinh cùng nhục, chị sẽ không hại em.”
Thẩm Vọng Tân chỉ bình tĩnh mà nhìn chị ta nói, “Em biết chị Phùng sẽ không hại em, chẳng qua chị Phùng cũng nên hiểu rằng, chị đúng là người đại diện của em, nhưng em cũng không phải nghệ sĩ của riêng mình chị mà còn là nghệ sĩ của công ty nữa, không phải sao?”
- -----oOo------