Nick YY của Đại tương du đang sáng, đại khái vì mở micro tự do, mấy người Đại Hoàng Phong liền nghe được tiếng trao đổi ở bên kia.
“Đừng nhúc nhích, máy tính đó của tôi.” Tiếng Đại tương du vang lên.
“Hầy hầy, không phải chơi game thôi à, tôi chơi với.” Tô Cù ngoài trò chơi trực tiếp nhào tới ngồi lên ghế cạnh bàn máy tính, cẩn thận nhìn nhân vật trong trò chơi, nhịn không được cười nói: “Tôi đến để đả tương du, ha ha, Thẩm Nhị cậu vậy mà đặt cái tên thế này…”
Tô đại thiếu không chút khách khí chui vào nhà Thẩm Thiên vương, cái gì cần quở trách liền quở trách, cái gì cần châm biếm cũng châm biếm, Thẩm Tuất bình tĩnh không thèm nói, sau đó nghe thấy Tô Cù kì quái tru lên: “A a, sao nhân vật này lại đặt tên vậy! Tô Nhị cậu mới nhị, cậu dám chui vào trò chơi châm biếm tôi!”
Trợ lý nhà đại Thiên Vương đang chuẩn đồng ý lời mời sống lại của vú em, nghe được lời của cậu lớn nhà họ Tô liền co rụt cúc hoa, dứt khoát nằm dưới đất giả chết.
Cứ đùa, đối với trợ lý bé nhỏ như cậu thì Tô Cù cũng là nhân vật tai to mặt lớn có địa vị ngang hàng với Thẩm Thiên Vương, loại tôm tép như cậu vẫn là không dây vào thì hơn.
“Hừ.” Đại Thiên Vương khinh thường không thèm giải thích.
Công phu cằn nhằn của Tô Cù sớm đã không có đất dụng võ ở nhà Thẩm đại Thiên vương, Tô Cù thấy bộ dạng thờ ơ của đối phương mới chậm rãi đứng dậy khỏi ghế, cũng hừ hừ hai tiếng: “Thẩm Nhị cậu đừng tưởng tôi không biết nhé, tôi nghe Đằng Giai Nhu nói cậu chạy đến chỗ Đường Lê Hân đòi người ta kí tên cho, có phải xin về cua gái trong trò chơi không hả?”
Đường Lê Hân… Cua gái? Mấy người Đại Hoàng phòng còn trên YY trợn mắt.
Đằng Giai Nhu là người đại diện của Đường Lê Hân, có chút quan hệ dây dưa với Tô Cù. Lông mi Thẩm Thiên Vương không tự chủ giật giật, cực kì không tự nhiên đi đến trước máy tính.
“Ai yoo! Bị tôi đoán trúng?” Tô đại thiếu dương dương đắc ý.
“Lăn qua một bên đi!”
Sợ Tô Cù tiếp tục nói gì thêm, Thẩm Tuất nhanh chóng ấn nút tắt micro máy tính, thoát YY cũng như trò chơi. Bầy người Đại Hoàng Phong chỉ nghe đến tiếng “đoán” cuối cùng của vị khác ngoài ý muốn nhà Đại tương du, sau đó trên YY cũng im lặng.
Theo sát sau, hệ thống cũng thông báo tin đoàn viên Tôi đến để đả tương du đã offline…
Kích thích khi Trương Khải Phong chỉ còn hơn % máy liền sống lại chưa kịp dịu đi, sau đó cái vị bạn bè gì đó của Đại tương du lại thả thêm một trái bom vào, làm mọi người khiếp sợ đến da tiêu nhục nộn, hoàn toàn mù mịt.
Kiểu như bị sét đánh đến ngoài cháy trong chín ấy:
Đường Lê Hân là ai? Là ngôi sao đang nổi, bởi vì biểu diễn Văn chiến mà nhất pháo thành danh, sau lại được quay Nguyệt Hoa trong album mới của Thẩm Thiên vương, khiến sự nghiệp phim ảnh của mình tiếp tục tiến xa một bước. Dạo gần đây bộ phim Tính mạng một cara Đường Lê Hân thủ vai đang được công chiếu, là bộ phim mới nhiều người trong thế lực đón xem.
Mà cái tên Đại tương du cùng họ đánh phụ bản này, nom có vẻ rất quen thân với Đường Lê Hân?
Mạch não mọi người trong thế lực Đại Hoàng phong bỗng có chút tắc nghẽn, Đường Lê Hân là hạng người gì chứ, cơ hội lộ mặt trước công chúng ít tới đáng thương, chữ kí tưởng muốn xin là có sao, đừng có đùa như vậy chứ không vui đâu đó… Còn tên Đại tương du kia nữa, trong game này còn có em gái nào anh ta muốn cua sao? Trang bị của người ta khủng như vậy, trừ bỏ đôi lúc hơi nhị ra, trừ bỏ đôi lúc sẽ mất tăm ngay lúc mấu chốt ra thì đó rõ ràng chuẩn hình tượng kim cương vương lão ngũ nha. Sau sự kiện trên thiên hạ lần trước không biết có bao nhiêu cô muốn chạy tới quyến rũ Đại tương du nữa người như thế còn cần phải đi cua gái sao?
Theo baike thì đây là loại đàn ông hoàn hảo, chuẩn theo tiêu chí: Thành đạt (nghề nghiệp ổn thỏa, giàu, có quyền thừa kế), Ngoại hình đẹp, quyến rũ Học vấn cao (tốt nhất là du học nước ngoài) Có tài (thái độ tích cực kiên trì và có thể giải quyết tốt hướng đi của mình), Điệu thấp (không phô trương, kiêu căng).
Bất quá lại nói, gần đây trong trò chơi quả thật có một người dính rất chặt với Đại tương du nga.
“Ai nha Tiểu Đường tử, cậu không phải fan Đường Lê Hân sao? Đả tương du nhà cậu tính tặng chữ kí Đường Lê Hân cho hả?” Quét sạch mớ thi thể dưới đất, Du Du rốt cục nhịn không được tò mò hỏi.
“Không đâu.” Không ngờ mấy người trong thế lực trêu đến đầu cậu, Lạc Thần vội vàng phủ định.
“Thật không có? Tui biết có vài chuyện nói ra rất ngại, nhưng bọn này sẽ không để ý đâu.”
“Thật sự không có…” Lạc Thần cũng buồn bực, lúc trước Đại tương du nói sẽ gửi tặng cậu một album, nhưng đó là album Forever có chữ kí của Thẩm Tuất, không phải là chữ kí của Đường Lê Hân.
Ban đầu cậu thấy nhận album Đại tương du tặng cũng rất ngại, nhưng mới rồi nghe bạn Đại tương du nói xong liền thấy mình chả là gì hết, Đại tương du nhà người ta thật ra không cần mấy thứ đó, ngoài chữ kí của Thẩm Thiên vương người ta còn tặng chữ kí của Đường Lê Hân cho cô khác kia mà!
“Tiếc thật đó, vậy mà không tặng Tiểu Đường tử.” Du Du tiếc nuối nói, “Thật ra dạo gần đây tôi cũng thích Đường Lê Hân lắm, nếu Đả tương du tặng tôi ột cái tôi liền thấy mĩ mãn.”
Du Du lộ mặt hoa si trên YY, Tiểu Long Nhân ở một bên vội vàng ho khan mấy tiếng để nhắc nhở sự tồn tại của mình. Ngược lại trong kênh liền vang lên tiếng cô loli nào đó.
“Lúc nãy đi phụ bản với Đả tương du lâu như vậy, không ai phát hiện gì à?” Cô gái đó hỏi.
“A?” Mọi người khó hiểu.
“Không ai phát hiện sao…” Cô gái nói tiếp.
“…” Mọi người nghĩ: bọn này không phát hiện, cậu nhanh nhanh nói đi chứ.
Bây giờ cô gái kia mới nói, trong giọng nói loli của cô nàng còn pha một chút giọng miền nam, cắn chữ cũng không rõ lắm: “Đả tương du ảnh họ Thẩm đó… Mọi người không ai phát hiện à?”
Mọi người hiếm có trầm mặc một hồi, trong thế lực lại có mấy người không hiểu đầu đuôi hỏi tiếp: “A? Họ Thẩm thì sao?”
Cô gái ngã nhào, cô đã nói rõ thế rồi còn có người không hiểu nữa á… Cô nghĩ nghĩ, gần như không hề gì mà nói: “Thật ra ngay lúc Đả tương du nói chuyện tôi đã để ý rồi, mấy người không ai cảm thấy giọng điệu của anh ta rất giống Thẩm Thiên vương sao?”
Giọng nói của sao thật ra cũng không dễ phân biệt. Ai chả biết hiện tại mọi người nhìn ngôi sao đều để ý mặt mũi bóng dáng người ta, còn chuyện chất giọng thật sự chỉ là thứ yếu thôi. Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất bình thường toàn năng vừa đóng phim vừa ca hát, fans bình thường thật đúng là khó có thể nhận biết bình thường người này nói chuyện thế nào, đại khái cũng chỉ có mấy cô nhạy cảm với vấn đề này như cô ở Đại Hoàng phong là chú ý tới thôi.
Đề tài này nghe sao cũng thấy giật mình, đại Thiên vương giới giải trí cũng sẽ chơi trò chơi như mấy tên nhóc, đã thế còn chơi đến nhị như vậy? Không thể nào… Mọi người trong Đại Hoàng phong nghĩ nghĩ, loại bỏ ý niệm này khỏi đầu.
Người nọ đang đánh phụ bản lại mất tăm, ngay thời khắc mấu chốt làm cả đoàn thất bại trong gang tấc, nhìn sao cũng không giống chuyện một đại Thiên vương sẽ gây ra, càng quan trọng hơn là có người cường điệu một tiếng: “Đả tương du sao là Thẩm Thiên vương được, không nghe bạn anh ta gọi là Thẩm Nhị à?”
“…” Mọi người giật mình. Đúng vậy, người ta gọi là Thẩm Nhị mà, làm gì có đại minh tinh nào bị người ta nói là nhị chứ.
Rõ ràng không có khả năng nha!
“Đoàn đội mình cũng có nhị mà.” Cô nàng không phục, liền điểm danh Thiên cơ trong đoàn, “Tô nhị Tô nhị, chạy ra đây nói thân phận Đả tương du cho mọi người coi!”
Cậu trợ lý của Thẩm Tuất cũng đang nấp trên YY, nghe thấy đại Thiên vương nhà mình sắp bị lột mặt, liền lo lắng cầm di động lên đang nghĩ có nên gọi điện mật báo Thẩm Tuất không. Không ngờ mọi chuyện xoay vòng quá nhanh, đang muốn dính đến đầu mình, cậu trợ lý công biết phải giải thích làm sao, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng duỗi chân ra, dứt khoát đá bay đầu cắm máy tính.
Ừm, có một loại offline đặc biệt gọi là núp kĩ thuật.
Giả chết thật tốt.
Cậu trợ lý nhìn màn hình máy tính nháy mắt đen tui, thông minh nghĩ, để lại một đám người Đại Hoàng Phong nháy mắt đen mặt.
Dù gì đi nữa thì hô đó cũng không thể khai hoang rồi, đoàn đội của Đại Hoàng Phong buồn bực một trận trong phụ bản, mới ra khỏi phụ bản liền càn quét khắp bản đồ dã ngoại, cuối cùng chạy đến Lưu Quang Mộng Cảnh cướp đèn của mấy người Lưu Nguyệt hiên đang lén lút làm nhiệm vụ, chơi đến tối muộn mới phấn khởi rút về. Mà đầu sỏ gây nên – Thẩm Tuất – đang đầy mặt buồn rầu ghe Tô Cù lẩm bẩm cái kế hoạch quay phim điện ảnh mới của mình, nghe liên tục hai tiếng đồng hồ. Mãi đến giờ đêm khi cái đồng hồ quả lắc ngoài sảnh vang rung trời, đại Thiên Vương mới cau mày mở miệng nói: “Tôi nói Tô thiếu, không phải cậu tính ngủ lại đây đó chứ.”
“A?” Tô Cù giật mình, nhìn đồng hồ báo thức, “Trễ vậy rồi à…”
“…” Đại Thiên Vương cảm thấy mình sắp điên mất, vì sao cái vị Tô Đại thiếu này mỗi lần đến nhà anh đều mang cái bộ dạng như này chứ, cậu ta không biết dù anh là minh tinh cũng cần phải ngủ hay sao.
“Thế cậu tính đóng phim này không, biết đâu sẽ nổi!” Vừa thấy không còn nhiều thời gian, Tô Cù lập tức bám riết không tha hỏi.
“Như tôi còn cần nổi hơn à?” Thẩm Tuất bất đắc dĩ bóp trán, “Hơn nữa mấy hôm trước tôi vừa nhận một phim rồi, tuần tới liền qua thành phố B đóng phim, tới khi đóng xong phải mất tầm hai tháng.”
“Thế sao không bảo sớm, uổng công tôi nói cả buổi.” Tô Cù căm giận nói.
“…” Rõ ràng cậu không cho tôi giải thích được chứ.
“Không được, Thẩm Nhị cậu xấu tính như thế không tốt, cậu phải bồi thường cho tôi mới được!” Tô Cù tiếp tục tính toán, “Cậu xem anh em cậu hiếm lắm mới đạo diễn bộ Lan dạ hương này, cậu có tài nguyên phải cống hiến chút chứ?”
“Cậu muốn cái gì?” Thẩm Thiên Vương cảm thấy không ổn.
“Ừm… Cho tôi mượn một trợ lý được chứ?” Tô Cù bắt đầu tính toán chi li, “Cậu dầu gì cũng có ba trợ lý mà, mượn một cũng không sao nha. Còn nữa stylist của cậu cũng cho tôi mượn một được không, vân diêu vừa ra mắt, cũng cần phải tạo hình tượng tốt một tí, còn nữa Diệp thị có đại diện nào giỏi không, giúp tôi mượn một người đi…”
Thẩm Tuất xoa nắn quai hàm bên phải đang đau nhức, rốt cục anh đã hiểu nguyên nhân Tô Cù đến, đây làm sao là tìm tới hợp tác chứ, rõ ràng tới lường gạt.
Gia tài của Đại Thiên Vương nhanh chóng bị Tô Cù cướp sạch, trợ lý tư nhà anh cùng với stylist bị giao nạp một người, để phòng ngừa Tô Cù tiếp tục lừa gạt, Thẩm Tuất nhanh chóng đưa ra quyết định quan trọng: hôm sau liền bảo người ta sửa sang lại trang phục đạo cụ, mang theo trợ lý còn lại cùng với người đại diện của mình chạy đến thành phố B lánh nạn.
Cứ thế thời gian chơi game mấy ngày lại đây của Thẩm Tuất liền ngắn hơn. Đại tương du không lên trò chơi, đoàn đội khai hoang phụ bản của Đại Hoàng Phong liền thiếu mất một MT thực lực hùng hậu. Đương nhiên tuy Đại tương du rất mạnh, nhưng sau sự kiện hố người hố toàn đội của anh, Tiểu Long Nhân cũng không dám đem Đại tương du đặt tại vị trí số một nữa, nhằm vượt qua tiến độ khai hoang của các server khác, quyết định cùng tiến hành khai hoang với Phong Y bên Vô Song các, để Phong Y thay thế vị trí của Đại tương du.
Việc khai hoang Ứng Long Thần Điện tiến hành đầy khí thế, Lạc Thần cũng đi theo Đại Hoàng Phong mà phạm nhị. Nhưng vì mấy nay Đại tương du ít online nên cậu cũng nhàn nhã hơn, rảnh rỗi tuy là chuyện tốt, nhưng Lạc Thần lại cảm thấy thiêu thiếu cái gì, trống trải kì cục.
Trong thế lực rất nhiều người chủ chốt là bộ tộc đi làm, nên cũng không lập đội khai hoang. Lạc Thần một mình ngồi xem phim ở ký túc xá cả sáng, mãi đến lúc Trần Vũ Phi mua cơm về mới có tinh thần.
“Há! Lại xem gì trong máy đấy?” Trần Vũ Phi để hợp cơm của Lạc Thần xuống bàn, chạy tới nhìn.
“Coi Một cara.” Lạc Thần quay đầu nhìn Trần Vũ Phi, thấy đối phương vờ thần bí, nhíu mày nói, “Mặt mày thế là sao? Cầm gì vậy?”
Trần Vũ Phi cầm trong tay một cái hộp nhỏ, là túi chuyển phát nhanh. Trần Vũ Phi cười ha ha: “Không ngờ chứ gì? Nay tao xuống dưới tình cờ thấy chuyển phát cho mày, liền cầm về.” Một tay cầm túi trước mặt, nói giọng mê gái: “Lạc Thần — Dương Quang Đường nhận, nếu tao không tinh mắt là khỏi cầm về rồi, cái tên Đại tương du gửi quà là gì của mày đấy, vợ trên trò chơi à?”
Hôm nay điện thoại Lạc Thần hết pin, không nhận được tin nhắn chuyển phát nhanh. Cậu hơi hơi sửng sốt, lập tức nhíu mày nói: “Nói bậy gì thế, anh ấy là nam.”
“Ai da mày thiệt thời thượng, vậy mà kiếm vợ nam cơ đấy.” Trần Vũ Phi lại giễu cợt Lạc Thần vài câu, sau mới lưu luyến không rời đưa chuyển phát nhanh cho Lạc Thần, ánh mắt lóe sáng: “Anh em mau mở ra xem, trong đó có gì đấy?”
“Một cái album thôi, cũng không có gì đặc biệt đâu.” Lạc Thần tiếp nhận chuyển phát nhanh, dây dưa nói.
Trần Vũ Phi lại hưng trí đầy mặt, phản bác: “Mày như thế cũng quá không hiểu lòng người rồi nha, có cái album thôi thì đưa làm qué gì, tao đoán bên trong chắc chắn phải có thêm gì nữa cho coi.”
Lạc Thần thấy dáng vẻ của Trần Vũ Phi, trong lòng bất đắc dĩ, do dự nửa ngày cũng mở túi ra, để lộ thứ ở bên trong rồi đẩy đến trước mặt Trần Vũ Phi: “Xem đi, một cái album thôi thấy chưa.”
Trần Vũ Phi có chút không phục, nhìn trên dưới mấy lần, chậc chậc nói: “Album này không tồi, bản đặc biệt đúng không.” Vừa xem vừa nói, nói đến nữa đường bỗng “ể” một tiếng, nhìn hai dòng chữ nghệ thuật một trái một phải trên album hỏi: “Hử? Đây là cái gì?”
Lạc Thần nhìn về chỗ Trần Vũ Phi chỉ, không để ý thì thôi, mới nhìn qua mắt Lạc Thần liền thẳng, trợn tròn mắt nhìn hơn nửa ngày lại tiếp tục dụi mắt hơn nửa ngày. Sau đó mới nói một câu:
“Ai da trời ạ, đây là cái gì!!!” Lạc Thần kinh hô.