Edit: Dungvo
Beta: Mèo lười k + Diễm
Cử chỉ lừng lẫy của Bạch Tiểu Hoa không ngừng đánh sâu vào thị giác người đánh lén, cũng làm cho các đại nhân vật vẫn thao túng trong bóng tối chấn kinh.
Không trải qua Thiên Kiếp nên tất nhiên cũng không biết uy lực của Thiên Kiếp, kể từ khi Bạch Tiểu Hoa đột phá vẫn ra sức quan sát, nhìn thấy hết, cho dù không phải tự mình trải qua, cũng biết nó khủng bố như thế nào, chỉ cần định lực và sức chịu đựng hơi kém một chút cũng không trải qua nổi.
Tứ nương xinh đẹp cùng Long Nguyên Trù để tay lên ngực tự hỏi, nếu giờ phút này người trải qua Thiên Kiếp là chính bọn hắn, bọn hắn có thể trụ được trừng phạt của ông trời hay không? Cực kỳ hiển nhiên, bọn hắn tuyệt đối không dám khoe khoang khoác lác.
Mà giờ phút này, Bạch Tiểu Hoa liều chết cũng cần phải tập trung những cái đuôi lại một chỗ, cô đã đánh chủ ý tới người bọn họ từ lâu rồi.
Đông Tây Nam Bắc, Viễn Sơn gần nước, năng lực truy kích khủng bố của cao thủ thiên giai ngay cả một cọng lông tơ cũng không bỏ qua.
Dám can đảm đụng vào người của cô, chắc chắn sẽ phải tan xương nát thịt, nếu chết thì chết chùm.
Nhát gan sợ gan lớn, gan lớn sợ ngoan độc, ngoan độc sợ liều mạng. Bởi vì đã dính vào chắc chẳn phải chết, cho nên Bạch Tiểu Hoa tuyệt không sợ hãi, ngược lại còn hưng phấn khó tả.
Những người này, là hung thủ hại chết cha mẹ cô, là hung thủ hại cô từ nhỏ đã không có tình thương của mẹ, là hung thủ muốn mưu hại người cô quý trọng nhất, cô thề, cô nhất định sẽ không bỏ qua bọn hắn – –
Vốn định đánh lén Bạch Tiểu Hoa, thế mà bây giờ lại toàn bộ đều giống như bị điên, chỉ biết chạy trối chết khỏi đây.
Không phải nguyên nhân gì khác, mà lôi điên đánh xuống lúc này, không phải một đạo, mà là hơn mười đạo. Mang theo quang mang chói mắt, cũng mang theo uy lực khủng bố, vô tình mở ra răng nọc sắc bén, hung tợn đánh tới mọi người .
Những người trốn phía sau Bạch Tiểu Hoa, mà sau lưng Bạch Tiểu Hoa lại là mấy mươi đạo Lôi Điện đi theo.
“A a a… Chạy mau!”
“Đừng cản đường tao, cút ngay — “
Vì là các đệ tử của môn phái Thượng Cổ, những người này ngày thường diễu võ dương oai không ai bì nổi, giờ phút này lại không hề có hình tượng, không để ý tới đại cụcm chạy như điên, bị dọa đến nỗi mặt tái mét, toàn thân run rẩy liên tục.
Vì sao không ai nói cho bọn hắn, lôi kiếp này là có linh tính, thế mà lại có thể đuổi theo người, biến thái quá rồi, không chơi nữa đâu!
Ngọc Hành chân mày dựng lên, mở miệng nói: “Môn phái Thượng Cổ bị dọa sợ té đái ra quần, hên là Ngọc gia chúng ta không xuất thủ!” Chung quanh toàn là người chạy trốn, ngày thường bọn hắn cao cao tại thượng, nào có thể xem được bộ dáng chật vật như bây giờ? Đối với chuyện này, Ngọc Hành vẫn là cực kỳ cảm tạ Bạch Tiểu Hoa, được xem biểu diễn miễn phí đặc sắc như thế kia mà.
Tuy nhiên là thế gia lánh đời, nhưng nói trước mặt Thượng Cổ Môn Phái như vậy, cũng cảm thấy bị khi dễ không ít.
“Ừ.” Gia chủ Ngọc gia nhàn nhạt lên tiếng, một đôi mắt cơ trí gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Bạch Tiểu Hoa, sắc mặt âm tình bất định, nhìn không ra suy nghĩ cái gì.
Lần này Ngọc gia xuất hiện, cũng có tâm tư muốn đi Thiên Lang đảo.
Nếu như Ngọc Đường Xuân cùng Bạch Tiểu Hoa có quan hệ, Ngọc lão gia tử tựa hồ cũng không phản đối. Dựa theo tin tức Ngọc Hành mang về lúc trước, Ngọc Đường Xuân cùng Bạch Tiểu Hoa hẳn là đã sống chung, nếu Ngọc Đường Xuân có thể khống chế Bạch Tiểu Hoa, như thế Ngọc gia sẽ phất lên rất nhanh, một bước lên thành thế giaThượng Cổ cũng sẽ không còn là mộng nữa.
“Ta cảm thấy quan trọng nhất lúc này là tìm đến Tiểu Xuân.” Lại là một thanh âm quen thuộc, tuy là thanh âm phụ nữ, lại tràn ngập cuồng dã không kiềm chế được, người này không phải Lý Vân San còn có thể là ai?
Chẳng qua, Tiểu Xuân Tiểu Xuân này, hình như gọi khoái chí đến nghiện, không biết Bạch Tiểu Hoa nghe được, về sau có lột da của cô hay không.
Ngọc lão gia tử trầm tư một chút, rốt cục trong ánh mắt chờ mong của Lý Vân San gật gật đầu: “Các ngươi đến tìm Đường Xuân, mang hắn tới đây ngay đi.”
Lý Vân San vui vẻ, cười mỉm gật đầu nói: “ Vâng ạ!”
Ngọc Hành sắc mặt có chút khó coi, vẫn miễn cưỡng cười, nhàn nhạt đáp ứng, cùng với Lý Vân San xoay người, cả hai đồng thời rời đi.
Giờ phút này trên bầu trời, vẫn là tiếng sấm chói tai, từng đạo kim quang Lôi Điện đùng đùng hạ xuống, rừng rậm bị phá hư, chia năm xẻ bảy, vô cùng thê thảm.
Tiếng thét chói tai, tiếng kêu rên, tiếng ngã xuống đất, vang lên liên miên.
Tất cả đều có vẻ náo nhiệt dị thường, cũng thê thảm dị thường.
Chẳng qua, bọn hắn đều là vật hi sinh nhỏ, hoàn toàn không ở trong phạm vi suy xét của Bạch Tiểu Hoa. Giải quyết những thứ này là không đáng, vậy nên tất nhiên là đem mục tiêu đặt ở trên người những nhân vật quan trọng rồi.
Mặc dù có chút ngoài ý muốn làm Bạch Tiểu Hoa ngừng truy kích, mà bọn hắn vẫn như cũ không dám có chút lơi lỏng, liều mạng chạy trốn.
Đâu nào biết được Bạch Tiểu Hoa sớm đã đem mục tiêu đặt ở trên người lão đại của bọn hắn.
“Không tốt, tản ra nhanh!” Tứ nương xinh đẹp nhìn bóng dáng Bạch Tiểu Hoa càng ngày càng gần, trong lòng xẹt qua một tia bất an, đương nhiên cô nhìn khóe miệng tươi cười của Bạch Tiểu Hoa dương lên khi đó, trong óc như bị một sét đánh.
Chết tiệt!
Thì ra cô ta có chủ ý này, trách không được cô ta lại tình nguyện chịu tổn thất nội lực của mình cũng nhất định phải khóa chặt lại vị trí chúng ta.
“Chạy – -” giờ phút này, đâu ai lại lo lắng vấn đề mặt mũi, hét lớn một tiếng, chính mình dẫn đầu chọn một nơi tốt nhất để trốn mà chạy, hướng tới phía trước nơi an toàn mà đi.
Bạch Tiểu Hoa nhìn bóng dáng phía trước, cảm giác trong cơ thể hùng hậu nội lực, khóe miệng gợi lên quét xuống một nụ cười rét lạnh: “Thiên giai? Xem ra là đúng đại nhân vật rồi.”
Cũng không để ý đến các ké khác, chăm chăm đuổi theo bóng dáng Tứ nương xinh đẹp.
“Tông chủ!”
“Không tốt! Tông chủ nguy hiểm, nhanh đi ngăn bà điên kia lại!”
“Tông chủ, cẩn thận !”
Hơn mười vị nữ tữ trẻ tuổi mỹ mạo đem Bạch Tiểu Hoa bao quanh ở bên trong, định dùng mình bảo vệ chủ nhân mở đường máu.
“Muốn chết hả!” Bạch Tiểu Hoa cũng không khách khí, tại thế giới giết chóc vô tình này, không phải ngươi chết thì là ta mất mạng, hiện tại cô cũng không có dư thừa sự đồng tình.
“A a a – – “
Cho dù không lợi dụng lôi kiếp, đã là Thiên giai cao thủ, Bạch Tiểu Hoa dễ dàng hạ được những người này trong nháy mắt, dù cho thân thể giờ phút này có suy yếu, công lực không lớn bằng lúc trước.
Máu tươi giống như tà dương diễm lệ, nhiễm thấu nửa bầu trời.
Sinh mệnh tuổi trẻ gcòn chưa nở rộ đã héo rũ.
Tứ nương xinh đẹp quay đầu, nhìn lại nhóm người dưới tàng cây vì mình mà hy sinh trong lòng xẹt qua một tia khó nhịn cùng đau đớn, hai mắt tràn ngập cừu hậnnhìn Bạch Tiểu Hoa.
“Tông chủ?” Bạch Tiểu Hoa một tay vặn gãy cổ một cô gái, lẩm bẩm nói, “Nếu là tông chủ, thì đó chính là Hợp Hoan tông đúng chứ”
Cười lạnh lùng, hôm nay một người cũng đừng hòng thoát.
Cùng lúc đó, một đạo lôi điện cũng hung hăng bổ vào người Bạch Tiểu Hoa, nháy mắt huyết nhục mơ hồ.
Bạch Tiểu Hoa ăn đau kêu lên một tiếng đau đớn, nhíu mi nhìn thoáng qua miệng vết thương của chính mình, máu chảy không ngừng, khá trái ngược với đau đớn trước đó, hiện giờ cô đã thích ứng rất nhiều, thân thể so cùng với trước giống như đã có đề kháng.
Không khỏi nhớ tới lời nói lúc trước của Phượng Loan.
“Nếu ta có thể qua được Thiên Kiếp lần này, đạt được chỗ tốt, được lợi cả đời, vậy thì cám ơn Phượng Loan, ha ha!” Nhàn nhạt bỏ xuống những lời này, nhìn Thiên Lôi đuổi sát mà đến, cười thị huyết mà hưng phấn.
Tứ nương xinh đẹp còn đang kinh ngạc bởi tốc độ như tia chớp kia của Bạch Tiểu Hoa, Bạch Tiểu Hoa đã đi tới chỗ cách cô không quá một thước.
Tứ nương xinh đẹp nhìn tư thế Bạch Tiểu Hoa việt tỏa việt dũng, trong lòng dấy lên nồng đậm bất an, Thiên Kiếp tuy thập phần khủng bố, có thể đem người ta hành hạ tới chết, nhưng nếu có thể vượt qua, đạt được chỗ tốt, sẽ là thập phần vĩ đại, Bạch Tiểu Hoa đã trải qua Lôi Điện rồi, thân thể đã có miễn dịch, tất nhiên sẽ thích ứng được với loại uy lực này.
Không những thích ứng, mà thậm chí đem thân thể rèn luyện càng thêm chắc chắn.
Như vậy, lần đột phá này cô chẳng những có thể an toàn qua được, còn có thể lợi dụng thiên kiếp tiêu giệt hết bọn họ.
Mặc kệ Tứ nương xinh đẹp nghĩ như thế nào, nhưng cũng đã cảm thấy được lần này bọn họ thiệt thòi lớn rồi.
Tiền mất tật mang!
“Không phải muốn nhìn ta sao? Bây giờ ta cho ngươi nhìn rõ ràng, đừng chạy chứ!” Bạch Tiểu Hoa cười mỉm theo sát Tứ nương xinh đẹp.
“Chết tiệt!” Tứ nương xinh đẹp hung hăng mắng một tiếng, quay đầu nhìn khuôn mặt tươi cười chói mắt của Bạch Tiểu Hoa, trong lòng ảo não vạn phần, hiện tại loại thời điểm này, đâu có người nào tới giúp cô? Phỏng chừng đang núp ở phía sau xem kịch vui a? Đám người ánh mắt thiển cận ngu ngốc!
“Năm đó vây công Tuyết Cốc, giết mẹ ta, ngươi cũng có phần, đúng không?” Bạch Tiểu Hoa làm như đang hỏi cô, lại làm như đang lầm bầm lầu bầu, cho dù trên mặt đang cười, nhưng ánh mắt lại một mảnh băng giá.
Tứ nương xinh đẹp bị một đạo lôi điện đánh trúng,chật vật rơi từ giữa không trung xuống.
“Ưm…” Kêu lên một tiếng đau đớn, mồ hôi lạnh chảy xuống.
Thì ra là loại cảm giác này?
Tứ nương xinh đẹp nhìn Bạch Tiểu Hoa, càng ngày càng hoảng sợ.
Đạo lôi này bổ vào trên thân mình, uy lực tuy không bằng Lôi Điện lúc trước bổ trên người Bạch Tiểu Hoa, nhưng mới có như vậy, mà mình đã phải dùng một lượng lớn nội lực để giữ gìn tâm mạch của bản thân, cố gắng để ổn định thân thể.
Bạch Tiểu Hoa này… Cho tới bây giờ, còn có thể vững vàng đứng ở trước mặt mình, từ trên cao nhìn xuống mình.
“Bạn tốt của ngươi không tới cứu ngươi sao?” Bạch Tiểu Hoa lạnh lùng cười, ngay cả Lôi Điện rơi vào trên thân mình dường như cũng không có cảm giác, không tránh không né, nhìn Tứ nương xinh đẹp đang mặt mày kinh sợ.
Bạch Tiểu Hoa từ từ đi lại gần Tứ nương xinh đẹp, theo sau là Lôi Điện, cũng đánh vào người Tứ nương xinh đẹp .
“A – -” hét thảm một tiếng, trên khuôn mặt diêm dúa loè loẹt Tứ nương xinh đẹp lộ ra thần sắc thống khổ.
Cô giống như nghe được thanh âm xương cốt vỡ vụn.
“Không phải Lôi Điện kỳ này tư vị rất tốt sao? Ngày hôm nay ta sẽ thành toàn ngươi, để cho ngươi hảo hảo lĩnh hội nha.” Bạch Tiểu Hoa nói vân đạm phong khinh, Tứ nương xinh đẹp nghe vào mà đến hết hồn.
Bạch Tiểu Hoa nhấc tay lên, thế mà lại có thế nắm được một chút lôi điên trong tay.
“Xem ra là thật sự thích ứng, ha ha! Cảm giác thật đã.”
Cằm Tứ nương xinh đẹp thiếu chút nữa rơi xuống đất, mặt tái mét.
“Xem ra, Lôi Điện trái lại thật đáng yêu, lại còn thập phần nghe lời.” Bạch Tiểu Hoa đem đạo Lôi Điện nho nhỏ kia chộp trong lòng bàn tay thưởng thức, giống như nó là một sủng vật.
“Đi!” Nhẹ nhàng sai sử một tiếng, Lôi Điện kia giống như biết nghe lời Bạch Tiểu Hoa, cư nhiên thẳng tắp đâm tới Tứ nương xinh đẹp, vừa lúc đâm vào trên vai, nháy mắt máu tươi tung toé.
Tứ nương xinh đẹp thống khổ nói cũng nói không nên lời, một tay che vai mình, khống chế lượng máu chảy.
“Trở về!” Bạch Tiểu Hoa lại thử gọi một tiếng, Lôi Điện kia liền thật sự nghe lời lại bay trở về trong tay Bạch Tiểu Hoa.
Tứ nương xinh đẹp khóe mắt hung hăng căng lên.
Thiên kiếp lần này, vậy mà lại đem thuộc tính thân thể Bạch Tiểu Hoa cường bạo biến thành thuộc tính lôi hiếm thấy!
Nghịch thiên, chân chính là nghịch thiên rồi ! Càng nghĩ lại càng sợ, càng nghĩ càng bất an, càng nghĩ càng cảm thấy được trước mắt một mảnh hắc ám.