Những biểu hiện của Tsuyuri vẫn không hề thay đổi mặc cho bọn tôi đã lên tới lớp học.
"Onii-chan~♡"
Khi đang ngồi trên ghế thì em ấy lại ngồi trên người rồi dụi má vào tôi hệt như một con mèo vậy.
Một hành động siêu cấp dễ thương, nhưng đây không phải là điều duy nhất làm cho tôi thấy ấn tượng.
Hôm nay ẻm đã trình ra một con người siêu khác so với hôm qua, một con người không còn ngại ngùng hay khép kín nữa. Không biết mấy cảm giác ngại cùng của em ấy bay đi đâu mất rồi.
“Ui, ngạc nhiên thật đó...”
“Mặc dù Tsuyuri-chan rất dễ thương nhưng...”
“Đợi đã, đó rõ ràng là hội trưởng cơ mà, phải không? Là hội trưởng đó, người chả bao giờ bị thu hút bởi những cô gái xinh đẹp trong trường giờ lại đang chim chuột với một cô gái ư?”
“Nè, tớ đoán là họ...”
Mặc cho mọi người cứ bàn tán về hai đứa tôi, Tsuyuri cũng chẳng thể nghe lọt được từ nào vì giờ đây em ấy gần như phát cuồng vì tôi rồi.
Và tôi đáp lại những lời bàn tán ấy bằng cử chỉ like.
“Oh, quả không hổ danh là hội trưởng mà!”
"Có chuyện gì với cái thứ vô nghĩa đó vậy..."
“Tsuyuri dễ thương thật đó.”
“Làm ơn đem cái anh mắt đó ra chỗ khác đi.”
“Cứ dòm Tsuyuri đi, đừng có nhìn tớ!”
Trong khi bạn cùng lớp đang trưng ra những sắc thái khác nhau, Yui bỗng dưng xuất hiện trong lớp.
“Chào buổi sáng~ Aki...ra?...hm?”
Chỉ trong giây lát toàn bộ khí thế của Yui biến mất khi thấy Tsuyuri đang làm nũng với tôi.
“Chào buổi sáng Yui”
“C-cái này là sao...”
Cùng với khuôn mặt tức tối, Yui chỉ tay về phía Tsuyuri đang ôm chặt lấy tôi.
Ngược lại, Tsuyuri lại nói với vẻ mặt thỏa mãn.
“Chào buổi sáng, Yui - chan~.”
“C-chào buổi sáng T-Tsuyuri.... chan.”
Yui lúng túng chào lại Tsuyuri, hiện giờ trông cô ấy hệt như một con robot chưa được bôi mỡ vậy.
“Um, ờ...Tsuyuri-chan. Akira-kun, thế này là sao đây hả?”
Tôi trả một Yui hãy còn hoang mang và bối rối.
“Thì ừm, Yui.... Giờ tớ đã chính thức trở thành anh trai của Tsuyuri rồi đó.”
“Xin lỗi, cơ mà tớ vẫn chưa hiểu cậu đang nói gì hết trơn!”
Ừ thì tôi cũng biết là cô ấy sẽ không hiểu rồi.
Khi tôi đang không biết nên giải thích cho Yui như thế nào thì Tsuyuri lại lên tiếng trước.
“Hôm qua,
chính Onii-chan đã thú nhận hết tình cảm của ảnh dành cho tôi rồi. Vì thế nên chúng tôi đã quyết định hẹn hò với nhau luôn.”
Một kịch bản thật vi diệu luôn.
Lời nói của em ấy làm cho cả lớp nhốn nháo hết cả lên.
Tuy vẫn tỏ ra dửng dưng như không, tôi vẫn là bạn với tất cả mọi người mà. Có điều mọi người bây giờ sẽ thấy nhớ thằng hội trưởng này lắm đây.
“Uây, vậy nghĩa là kế hoạch lập ra một dàn harem yandere của hội trưởng đã bắt đầu rồi sao..?”
“Ê-ê, vậy có nghĩa là cô em gái của hội trưởng là....”
“Mọi người, cẩn thận. Đó là hội trưởng đó, có lẽ cậu ấy sẽ sống sót thôi, nhưng nếu chúng ta vướng hơi sâu vào đó thì mất mạng như chơi đấy!”
Lạ thật đó, phản ứng của họ khác với những gì tôi nghĩ.
Cùng lúc đó, trông Yui đã không còn kiểm soát nổi cảm xúc của mình nữa rồi.
“Akira-kun?”
Yui nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt vô hồn.
“Akira-kun, lời hứa của hai đứa mình... cậu sẽ nhớ ra mà ha?”
“Tất nhiên là tớ sẽ nhớ ra mà.”
“Vậy thì, ngay lúc này, nhớ ra ngay cho tớ!”
Những cử chỉ của cô ấy trông thật điên dại.
“Thứ lỗi cho tớ, cái này thì khó quá. Ít nhất cậu cũng phải cho tớ một chút manh mối để...”
“Vậy cái này thì được chứ gì?”
Yui tóm lấy cổ áo, kéo tôi lại gần rồi khóa chặt môi của tôi.
“Ôi, chu choa mạ ơi!”
“Điên mẹ rồi! Cái quái gì thế kia? Giờ chuyện thành một mớ hỗn độn luôn rồi!”
“Sắp có thảm sát rồi bây ơi! Sắp có một cảnh thảm sát diễn ra ở ngay đằng kia rồi, bọn mình còn chưa thể thấy mấy chuyện này trong mấy bộ phim nữa!”
“Đã thật đấy... Cho dù hội trưởng đang bị tranh giành bởi hai cô gái cơ mà tao lại chẳng thấy ghen tị với cậu ấy chút nào hết...”
Sau khi hôn tôi một lúc lâu, Yui nhìn tôi với đôi mắt ướt át, quyến luyến.
Chúng làm tôi nhớ lại đôi mắt mà cô ấy dành cho tôi khi cả hai đứa phải chia xa nhau.
“...Bây giờ cậu đã nhớ ra chưa?”
“Tớ vừa nhớ ra rồi.”
Một cảm xúc nhưng nhớ dâng lên trong lồng ngực tôi, Đó chính là cảm giác về mối tình đầu của tôi.
Rồi tôi đáp lại cô ấy.
“Có phải lúc đó tớ đã hứa [ Khi lớn lên hai đứa mình sẽ kết hôn với nhau]
có phải không?”
“------------Akira-kun!”
Yui đẩy Tsuyuri ra một bên và ôm tôi thật chặt.
Cơ thể mảnh mai và mềm mại của cô ấy ôm trọn lấy tôi.
Mặt khác, Tsuyuri trố mắt ra, nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Bị Yui đẩy ra nên em ấy phải chống lấy tay mình xuống sàn.
“S-sao lại thế? Huh? Hôm qua Onii-chan... anh ấy đã nói với mình là...”
Tôi bị đẩy ra khỏi Tsuyuri ngay lập tức, và giờ thì em ấy lại đứng ở đó với đôi mắt ngấn lệ.
Tôi bị bất ngờ trước sự mạnh bạo này của Yui.
“Yu-Yui? Chõ này đang là ở lớ...hmm”
Khi tôi cố lên tiếng Yui lại chặn đi nỗ lực đó của tôi bằng một nụ hôn khác.
Mãnh liệt, Yui cậu có sức mạnh của một cô bạn thuở nhỏ yandere đấy à?
Bị cô ấy áp đảo, tôi không còn cách chống cự nào khác ngoài việc cố vặn vẹo cơ thể của bản thân.
“Ahh...AaaaaaAaaaaaaaahhhhh...!”
Mặt của Tsuyuri tái nhợt hẳn đi, cơ thể em ấy run lẩy bẩy, như thể một cơn ác mộng vừa xảy ra trước mặt em ấy vậy.
Nước mắt của em ấy chảy thành hai hàng dài, lấy đà rồi đứng lên, em ấy cố bỏ chạy khỏi thứ đang diễn ra trước mặt mình.
“Chạy rồi kìa! Cô em gái chạy mất rồi!”
“Quả thực là một học sinh chuyển trường đầy táo bạo! Cô ấy đã lật ngược được tình huống và chiến thắng một cách lạnh lùng bằng sức mạnh của mình!”
“Hay thật... Cơ mà cô em gái đó sống chung với hội trưởng phải không?.. Không biết ngày mai hội trưởng có còn sống không nữa đây.”
“Đến cả hội trưởng cũng có lúc
gặp nguy hiểm ha...”
Trong khi đôi môi của tôi và Yui vẫn còn hôn nhau, cả lớp vẫn đang nói hết bất cứ suy nghĩ của mình.
Trong giây lát khi đôi môi của cả hai tách ra, giữa chúng có một chiếc cầu nối làm từ nước bọt hình thành.
Yui mỉm cười đầy quyến rũ rồi nói với tôi.
“Nè, Tsuyuri-chan có nói là hai cậu đang hẹn hò với nhau, đó có thật không vậy?”
“Đ-đó không phải là thật đâu.”
“Ahh, tớ cũng nghĩ như vậy mà. Vậy thì Akira-kun sẽ không phiền khi hẹn hò với tớ chứ?”
Nụ cười của Yui tỏa nắng, nụ cười của Yui thật đẹp làm sao.
Thường thì tôi sẽ nghĩ về nhiều thứ khác và về Tsuyuri nữa.
Nhưng nếu theo giấc mơ đó của tôi thì câu trả lời của tôi đã được quyết định rồi.
“Được thôi, nào đi thôi Yui.”
“Em vui lắm ♡ Em yêu anh, Akira-kun”
Cuối cùng Yui đã trao cho tôi
thêm một nụ hôn nữa.
Ở góc nào đó trong lớp tiếng hét ăn mừng chiến thắng đã vang lên [Người chiến thắng! Bạn thuở nhỏ!]