Edit: Mogami
Kênh lân cận.
[Nhược vong]: Tương tư, tương tư, nếu có tình cảm với nhau, cớ sao lại phải xa nhau? Thủy nhi, một mình ta sống trên đời còn có ý nghĩa gì chứ, mau giúp ta đoàn tụ trên đường đến hoàng tuyền đi! Hỡi cầu hỉ thước, chờ đêm thất tịch ta đến làm bạn với ngươi.
Nói xong mấy câu khó hiểu, Nhược vong lập tức ra song chiêu, “Oành” một tiếng, ngã xuống.
Hình ảnh chiến đấu biến mất, trên màn hình trò chơi hiện ra một khung cảnh trời đêm ánh trăng dìu dịu chiếu xuống một ngôi mộ.
Ngôi mộ trước mặt ở đúng chỗ người kia vừa mới ngã xuống – Nhược vong.
Bia mộ của ngôi mộ đó phát ra ánh sáng nhè nhẹ, Ngũ Thi Lâm cảm thấy kì lạ, điều khiển Chánh Tại Thải Thảo đi đến phía trước, chuẩn bị xem đó là cái gì.
Đi đến phía trước được vài bước, những dòng chữ trên bia mộ từ từ xuất hiện trước mặt Chánh Tại Thải Thảo.
Vợ yêu Ngô nhược thủy chi mộ.
Kênh đội ngũ.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Đây là…
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Có vẻ lại là một NPC có uẩn tình.
Vừa hay nói xong, người ngã trên mặt đất – Nhược vong – chậm rãi ngồi dậy, vỗ vỗ tro bụi trên người, vẻ mặt dữ tợn, hung ác nhìn hai người.
Sau đó, lại là đối thoại được hệ thống thiết lập tự động sẵn, Ngũ Thi Lâm đành phải một tay ấn chuột, lẳng lặng ngồi xem là nhiệm vụ gì.
Kênh lân cận.
[Nhược vong]: Các ngươi là ai? Đến đây làm gì?
[Nhược vong]: Ngay cả tự sát cũng ngăn cản không cho ta làm, ta nguyền rủa các ngươi…
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Vị tráng sĩ đừng giận, chúng ta vừa mới bị mất thẻ bài nhân duyên, theo lời Nguyệt lão mới đến đây, không biết…
[Nhược vong]: Thẻ bài nhân duyên? Là cái này sao?
Nam nhân trang phục gọn gàng tự nhiên trong tay giơ ra hai thẻ bài, khiêu khích nhìn bọn họ.
Biểu hiện thế kia…
Ngũ Thi Lâm tự giải thích chắc là vì đang đau lòng.
[Nhược vong]: Thẻ bài nhân duyên này đúng là vật tốt, chỉ cần xóa tên được khắc bên trên, là tên ta và tên Thủy nhi có thể khắc lên được rồi, ha ha ha ha… Thủy nhi Thủy nhi…
Lam Phong Hiểu Nguyệt và Chánh Tại Thải Thảo quay sang nhìn nhau.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Tên khắc trên đó làm sao có thể xóa đi được? Ngươi vẫn nên mang thẻ bài trả lại cho chúng ta đi!
Trước màn hình máy tính, Ngũ Thi Lâm lầm bầm: Trả đi trả đi, cái kia là do bọn họ phải dùng tiền mua bánh bao ở tửu lâu kia với giá cao hơn giá thị trường rất rất nhiều để đổi với Tiểu Hồng tham ăn, giá trị của nó không phải là nhỏ a!
Bánh bao thượng hạng!
[Nhược vong]: Sao mà không xóa được chứ? Ta có cách của ta.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Nếu ngươi không mang trả thẻ bài nhân duyên cho chúng ta, chúng ta sẽ không khách khí với ngươi đâu!
[Nhược vong]: Không khách khí? Ha ha, các ngươi đánh không lại ta đâu! Nếu muốn lấy lại thẻ bài nhân duyên này, được thôi, chỉ cần các ngươi…
Nhược vong ngồi dưới đất há to miệng uống một ngụm rượu rồi từ từ đứng lên.
Ánh mắt kia, ngập tràn lo lắng.
[Nhược vong]: Chỉ cần các ngươi đến hoàng tuyền, đem Thủy nhi của ta về đây!
[Chánh Tại Thải Thảo]: Ngươi điên rồi!
[Chánh Tại Thải Thảo]: Người đã chết, làm sao chúng ta có thể mang trở về được?
[Nhược vong]: Phật tổ nói…
NPC lại quay lưng lại, chậm rãi nói.
[Nhược vong]: Phật tổ thương tình, người nói, duy nhất vào đêm thất tịch, chỉ cần có đôi tình lữ nào có thể giúp ta đến địa phủ mang Thủy nhi về, ta với Thủy nhi có thế được sống cùng nhau…
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Nhưng mà…
[Nhược vong]: Các ngươi yên tâm, các ngươi yếu đuối như vậy, số lượng quái phải đối phó cũng sẽ giảm bớt đi.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt] & [Chánh Tại Thải Thảo]: …
Đọc xong dòng chữ này, Ngũ Thi Lâm rất muốn mang búa ra nện cho Nhược vong một phát, cho hắn biết thế nào mới gọi là tự sát.
[Nhược vong]: Các ngươi thắc mắc vì sao tự ta không đi? Nếu ta có thể đi được thì cần gì phải nhờ đến thẻ bài nhân duyên dẫn các ngươi đến chỗ này làm gì?
[Nhược vong]: Ta vừa mới tự bạo xong! Nhưng mà ông trời không cho ta chết, ta sẽ làm cho Thủy nhi trở về bên ta.
Nhìn một lúc lâu, Ngũ Thi Lâm cũng không tài nào hiểu nổi giữa Nhược vong với Thủy nhi có chuyện gì.
Trên màn hình, Nhược vong chạy khắp từ chỗ này đến chỗ khác tìm kiếm các gì đó, chỗ hắn vạch vạch trên mặt đất bỗng dưng xuất hiện một vùng sáng trắng, rất chói mắt.
Mà thân thể Nhược vong xuất quỷ nhập thần bất ngờ xuất hiện sau lưng bọn họ, đẩy hai người bọn họ vào đó.
[Nhược vong]: Thủy nhi trở lại, sẽ trả thẻ bài nhân duyên cho các ngươi; nếu thủy nhi không trở về được, thẻ bài nhân duyên này… Thật xin lỗi!
Lúc này, Ngũ Thi Lâm không chỉ muốn lấy búa nện cho hắn một phát, nàng còn muốn tặng kèm cho hắn một nhát kéo nữa.
Hình ảnh trong trò chơi bắt đầu thay đổi.
Trước mặt hai người xuất hiện một đám tiểu quỷ.
Đi một bước, liền đụng một quái, chuyển đổi sang trạng thái chiến đấu.
Đánh một nhát, đổ một con, tiểu quỷ kia thật dễ tiêu diệt.
Kênh đội ngũ.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Chán.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Sao thế?
[Chánh Tại Thải Thảo]: Hệ thống sao có thể thiết lập ra một NPC như vậy…?
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Ha ha, em xem thông tin của nhiệm vụ đi.
Thấy Lam Phong Hiểu Nguyệt nói thế, Ngũ Thi Lâm vội vội vàng vàng mở box nhiệm vụ ra xem.
Nhìn qua một chút, Ngũ Thi Lâm cuối cùng cũng hiểu được câu chuyện của Nhược Vong và Nhược Thủy.
Đại khái là như thế này.
Thân phận khác nhau, khó có thể đến được với nhau. Nhược vong là yêu, mà Ngô nhược thủy lại là thiên kim tiểu thư của người giàu có nhất nhì Khiêm thành.
Chỉ là thiếu niên anh tuấn, nữ nhi ôn nhu dịu dàng. Hai người nhất kiến chung tình, đến lúc muốn sống bên nhau thì lại bị mọi người phản đối. Đến lúc bọn họ đi vào đến miếu nguyệt lão, Nguyệt lão không cho bọn họ thẻ bài nhân duyên, không cho bọn họ một tia hy vọng nào được bên nhau. Nhược vong phải đi tìm lối thoát, trước khi đi, hắn còn dặn dò Ngô nhược thủy chờ hắn.
Sau đó một năm, Nhược vong vẫn chưa trở về, đúng lúc đó, có một công tử con nhà quan giống như Mã Văn Tài đem lòng yêu Ngô nhược thủy, vì tham phú quý, phụ thân của Ngô nhược thủy đã gả nàng cho vị công tử kia. Ngô nhược thủy không đồng ý, bị ép buộc phải lấy chồng, nàng liền đi tới nơi đã cùng đính với với Nhược vong là núi Ngô để tự sát. Sau đó, cực kì kịch tích, vừa hay đúng lúc Nhược vong trở về. Vốn định đến nói cho Ngô nhược thủy rằng Phật tổ cuối cùng cũng đã đồng ý chấp thuận cho hắn biến thành con người, không ngờ rằng, lại nhìn thấy cảnh tượng Ngô nhược thủy tự vẫn. Liền sau đó, Nhược vong đang chuẩn bị chém giết người đến lấy hồn phách Ngô nhược thủy thì lại bị ngăn cản.
Sau đó, Phật tổ thương tình bọn họ, liền nói với hắn, nếu trong đêm thất tịch có đôi tình lữ nào giúp hắn tìm lại hồn phách của Ngô nhược thủy, hắn có thể làm cho Ngô nhược thủy sống lại, sau đó bọn họ có thể sống hạnh phúc bên nhau.
Xem xong, Ngũ Thi Lâm bắt đầu phát biểu cảm tưởng.
Kênh đội ngũ.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Nếu là em, em sẽ dắt nàng trốn đi.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Nhược vong không dẫn Nhược Thủy cùng trốn đi, chắc là sợ nàng ấy phải chịu khổ. Em nghĩ là, Nhược Thủy sẽ không nghĩ như thế đâu.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Hai người cùng cố gắng xây dựng tương lai.
[Chánh Tại Thải Thảo]: (icon xấu hổ) em cũng không biết em đang nói cái gì nữa >..