Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

chương 93: vong linh quy tụ (ba)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Đây thật sự là một nguyện vọng… khá có chí tiến thủ.” Hayden dừng giây lát, lòng đầy hy vọng nhìn cậu: “Em thì sao? Em muốn ở lại Kanding đế quốc không?”

Rhodes núp trong tủ âm thầm kháng nghị Hayden đột ngột chuyển đề tài. Dù hắn định từ chối lời mời này thật, nhưng tốt xấu cũng phải cho hắn cơ hội từ chối chứ.

Mundra đáp: “Hoàn cảnh nơi này không tốt.”

Hayden lại tiếp: “Fariel đang trong giai đoạn trùng tu. Ta tin em nhất định sẽ yêu thích Fariel sau khi xây dựng xong.”

Mundra lắc đầu: “Nhiều người lắm.”

Hayden nghẹn họng.

Là đế đô của một trong hai đại đế quốc trên Mộng đại lục thì đương nhiên phải phồn vinh rồi, dù hắn có là nguyên soái của đế quốc cũng không có quyền bắt cư dân Fariel rời đi.

“Vậy em thích quân doanh không?” Nhờ việc Deroh muốn trở thành ma pháp sư dẫn dắt, hắn bỗng nghĩ đến một chủ ý vẹn cả đôi đường, vừa có thể cho họ gặp mặt thường xuyên, vừa có thể gia tăng năng lực chiến đấu của quân đội.

Mundra quay đầu, trong mắt lóe lên quang mang thẳng thắn vô tư biểu hiện cậu rất có hứng thú, “Có đánh giặc không?”

Hayden đáp: “Nếu có phát sinh xung đột.” Thời Kastalon đệ nhị còn chấp chính, Kanding đế quốc và Shamanlier thường xuyên phát sinh chiến tranh cục bộ. Nhưng sau khi Ciro lên ngôi, cực lực xúc tiến quan hệ hợp tác hữu nghị đôi bên, đem họng súng của song phương dời sang Quang Minh thần hội, nên chiến tranh cũng bớt đi, chỉ có vài lần song phương đàm phán ổn thỏa điều kiện trước, sau đó cố ý đánh chơi cho Quang Minh thần hội xem.

Nên vấn đề của Mundra hiện giờ hắn không thể đưa ra một đáp án khẳng định.

Mundra lại hỏi: “Sẽ có rất nhiều xác chết chứ?”

“Chắc thế.” Hayden quyết định trước hết cứ lừa được pháp sư vong linh bé bỏng về đến bên người rồi nói sau. Về phần chiến tranh, Quanh Minh thần hội đáng giận kia hẳn sẽ không an phận thủ thường đâu. Hắn kỳ vọng thế.

Cặp mắt của Mundra chăm chú nhìn hắn.

Nhìn lâu lắm lắm, lâu đến mức Hayden tưởng rằng Mundra đã biết mình đang dụ dỗ cậu, cậu lại vuốt cằm nói: “Tôi thích.”

Hayden cười hỏi: “Thích gì?”

“Chiến trường.”

Hayden sáp tới, mắt đối mắt mũi chạm mũi nhìn cậu, “Ta thì sao?”

Mundra không chút do dự đáp: “Thích.”

Hayden hôn cậu thật mạnh.

Tủ quần áo phát ra tiếng động nho nhỏ, nhưng mà…

Mặc kệ nó.

Dưới sự trợ giúp của Murdoch, Frank cuối cùng đã tìm được đầy đủ vật phẩm trên tờ giấy, còn vì đề phòng không đủ, ngoài những thứ khan hiếm, mỗi vật đều chuẩn bị gấp đôi.

Nhưng sự tình cũng không giống như Frank tưởng tượng, chỉ cần thu thập đủ đồ vật là có thể lập tức xuất phát. Mundra cho biết mấy thứ này chỉ là nguyên liệu, cậu phải chế tạo chúng thành thành phẩm, ví dụ như, lọ đựng linh hồn.

Frank biết điểm này là then chốt, nên cho dù lòng như lửa đốt cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Frank vừa rời đi, Rhodes lập tức nhào vào đống đồ vật kia. “Trời ạ, nguyên tố tinh thổ hệ!” Hắn yêu thích vuốt ve không rời tay, sau đó hỏi Mundra đang ngồi dưới sàn nghịch ngợm, “Ta không nhớ lọ đựng linh hồn cần có nguyên tố tinh.”

Mundra bảo: “Tôi định đem bán.”

“Bán cho ta đi.” Rhodes “khẳng khái dị thường” móc ra một nén bạc đặt trước mặt Mundra.

Mundra không thèm nhìn quẳng luôn vào túi không gian.

“Dùng cái gì phối với nguyên tố tinh thì được nhỉ?” Rhodes vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào một khúc gỗ hồ đào nâu thẫm, “Có được mua một tặng một không?”

Mundra rốt cục ngẩng đầu: “Nên làm việc.”

Hắn biết mà, hắn biết mà. Quả nhiên Mundra đâu có lòng tốt đến vậy cho hắn cả một cây ma pháp bổng thổ hệ.

Rhodes trừng cậu, “… Có thể trả lại đồng tiền vừa rồi cho ta không?”

Tuy rằng lần đầu tiên tự tay chế tác, nhưng không phải lần đầu tiếp xúc.

Khi hắn đi cùng lão Mundra đến vong linh giới, còn chưa phải một ma pháp sư thổ hệ, cho nên bọn hắn chế tạo lọ bằng cách đêm hôm khuya khoắt chạy đến nghiệp đoàn ma pháp bắt cóc một ma pháp sư thổ hệ về ép y làm.

Một nguyên nhân thúc đẩy hắn quyết tâm học ma pháp nguyên tố là, so với pháp sư vong linh vĩnh viễn phải che dấu thân phận bằng áo choàng, hành tẩu những nơi âm u làm bạn cùng thi thể, hắn hâm mộ vị ma pháp sư thổ hệ kia có thể tự tin đường hoàng câu thông với nguyên tố thiên nhiên.

Chế tác lọ linh hồn không đơn giản, phải đáp ứng đủ hai điều kiện, một là phải để linh hồn cảm giác được đây là một thân hình bình thường, bằng lòng chui vào trong. Hai là phải ổn định. Thật ra bất kỳ xác chết nào cũng có thể biến thành lọ chứa linh hồn, nhưng với điều kiện chế tạo hà khắc của vu yêu, linh hồn và thi thể phải tương xứng, nếu đôi bên không đạt tới cân bằng, không phải thi thể bị hủy hoại, thì là linh hồn bị hủy diệt hoặc bị đuổi đi.

Frank và Murdoch vì có thể để Audis nhanh chóng bình an sống lại, không tiếc tiền mua vật liệu, hoàn toàn đạt được yêu cầu của Mundra, cho nên Rhodes chế tác khá thuận tay, thậm chí còn làm thêm hai cái phòng khi cần.

“Bụng hắn nhìn vào giống như mang thai bảy tháng.” Mundra chỉ vào cái ngoài cùng bên trái.

Rhodes cười tủm tỉm: “Bùn đất có được bao nhiêu, không nên lãng phí.”

Mundra ngắm cái ở giữa, “Đây là trọc đầu.”

Rhodes đáp: “Khối này không đủ bùn đất.”

Mundra nhìn cái cuối cùng, “Đây là ông già.”

Rhodes nói: “Ta chỉ muốn chế thử nếp nhăn thôi mà.”

Mundra liếc hắn.

Rhodes dùng giọng điệu phi thường vô tội khoát tay: “Tuyệt đối không liên quan đến chuyện hắn là thiên tài ma pháp thổ hệ.”

Mundra nói: “Lý do thực ngây thơ.”

“… Ta đã nói không liên quan.”

Chế tác hoàn thành, Mundra chính thức thông báo cho Frank trước khi đi vong linh giới.

Đối với người ngoài, vong linh giới là một nơi cực kỳ thần bí và nguy hiểm, nơi đó tử thần cư trú, vong linh phiêu đãng, nguy cơ ẩn tàng.

Nhưng với pháp sư vong linh, nơi đó là thần điện, là nơi cư trú của thần tối cao trong cảm nhận của bọn họ, là nơi được thần quang chiếu rọi. Trong pháp sư vong linh lưu truyền một câu chuyện truyền kì, có một pháp sư vong linh dùng chìa khóa thần ban mở cửa thông tới vong linh giới, cuối cùng gặp được tử thần, trở thành sứ giả tử thần hưởng thụ sinh mệnh vĩnh hằng.

Chuyện này thật giả không ai biết, nhưng đủ để cho các pháp sư vong linh lâm vào điên cuồng.

Mundra chọn thời gian khởi hành lúc mười hai giờ đêm, đồng hành ngoại trừ Hayden, Rhodes và Frank, còn có một hỏa hệ ma pháp sư cung đình và hai kỵ sĩ cấp tám. Ciro hạ một mệnh lệnh duy nhất cho ba người này – bảo đảm nguyên soái Hayden bình an trở về.

Hansen vốn muốn đi, lại bị Hayden lưu lại chăm sóc phu nhân Nicole và tiếp tục tìm kiếm Dinand.

Gió đêm lạnh như băng, giống như âm phong vong linh giới sinh ra.

Đám người Hayden, Rhodes đứng xếp hàng phía sau cậu.

Xa hơn là Ciro, Soso, phu nhân Nicole, Murdoch, Hopkin đến tiễn đưa.

Bởi vì động tác chậm chạp của Mundra, không khí càng lúc càng nặng nề.

Gần mười phút trôi qua, Mundra vẫn nhắm mắt, không nói một lời, như thể đang đứng ngủ.

Trên thực tế, đích xác đã có người đoán thế –

Đứng sau phu nhân Nicole, Hansen không nhịn được thầm nói: “Chẳng lẽ rất mệt sao?”

Hopkin nhìn Murdoch chống quải trượng, “Frank là đứa cháu nội ta thích nhất.”

Murdoch nói: “Ta cũng rất thích nó.”

“Nếu vì cháu nội ông mà nó xảy ra chuyện gì…” Ông ta không nói hết, nhưng ẩn ý trong mắt không cần nói cũng biết.

Murdoch không chút do dự đáp: ” Bọn họ sẽ bình an trở về.”

Môi Hopkin giật giật, cuối cùng không nói thêm lời gở nào nữa. Trước đó ông ta không phản đối Frank bôn ba vì Audis bởi vì lúc đó không nguy hiểm đến tính mạng, tới lúc nguy hiểm đến tính mạng, Frank đã đứng trong hàng ngũ rồi.

Ông ta hít một hơi thật sâu. Là tộc trưởng, ông ta không hy vọng người thừa kế mình chọn lại đi thích con trai một tí nào, hơn nữa còn là đứa con trai đã chết. Ông ta vừa không cam lòng vừa lo âu nhìn bóng dáng Frank, lập tức thấy Mundra đang “hôn mê” chậm rãi giơ pháp trượng vong linh xương cốt.

Trước đó Mundra đang lĩnh hội khí tức tồn tại của vong linh giới. Thầy cậu từng nói, chỉ cần có người sẽ có người chết, chỉ cần có người chết sẽ có cửa vào vong linh giới, cho nên, cửa vào vong linh giới không đâu không có.

Mà nửa đêm, chính là thời điểm vong linh giới phát ra khí tức nồng đậm nhất.

“Màu đỏ là lửa, màu lục là cây, màu vàng là đất, màu lam là nước… chưởng quản sinh tử là ngài. Tử thần vĩ đại… thỉnh mở ra cửa sinh tử!”

Truyện Chữ Hay