Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

chương 16: đại điển đăng cơ (sáu)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khuôn mặt Soso hơi ửng đỏ, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Hayden thừa cơ xoa dịu nói: “Bạn nhảy tối nay của tôi, tiểu thư Monica Gulaba”

Ánh mắt của Mundra lướt qua một lượt từ Hayden tới Ciro, rồi dừng lại trên người Soso. Câu chuyện về thiên tài ma pháp sư hệ hỏa bị phong ấn đã dần dà lan truyền khắp nơi, so với thân phận học sinh học viện ma pháp St Paders càng khiến Mundra động tâm. Không có được Hydeine, có vu thi như Soso cũng rất tuyệt.

Khuôn mặt Mundra chầm chậm ửng hồng, bàn tay ở bên hông phải gắng sức nắm thành đấm mới có thể ngăn cản mình vì hưng phấn mà run lên.

Ciro không chú ý tới biến hóa sắc mặt của cậu. Hắn đương vô cùng kinh ngạc vì Hayden lại mời một bạn nữ cố định, “Tôi nghĩ từ trước giờ ở những nơi thế này cậu vẫn thích hưởng thụ quá trình, không ngờ đã sớm công bố kết quả”

Hayden không trả lời rõ ràng chỉ cười cười nói: “Hôm nay cậu mới là nhân vật chính”

Ciro nói: “Chuyện của tôi đã có kết cục hoàn mỹ, tôi không định dậy lên bất cứ sóng gió nào nữa. Sau này là phần cậu”. Hắn liếc nhìn về phía Mundra, có ý ám chỉ.

Hayden ơ hờ nhún vai.

Soso thấy Mundra vẫn nhìn chằm chằm mình, có phần lúng túng nói: “Muốn ăn chút điểm tâm không? Tôi rất thích bánh ga tô dâu, hi vọng cô cũng có thể thích”

Mundra mãi cũng không trả lời.

Ciro cuối cùng cũng chú ý tới vẻ mặt không bình thường của cậu, hơi nhíu mày.

Hayden vội ho một tiếng nói: “Tôi nghe nói đệ nhất ma pháp sư của Mộng đại lục Hydeine cũng tham dự lễ mừng?”

Ciro nói: “Hắn không đến những nơi thế này, lần sau sẽ giới thiệu cho cậu”

“Ma pháp sư Dilin Bassekou đến”. Quan lễ nghi cao giọng hô.

“A, Dilin”. Ánh mắt Soso liếc thấy bóng dáng cao gầy vừa mới đi vào hoa viên, lập tức buông tay Ciro chạy vội qua.

Hayden thấy Ciro nháy mắt toát ra bất mãn, bật cười nói: “Lâu như vậy rồi, hoàng hậu bệ hạ vẫn còn tìm kiếm anh họ a”

Ciro liếc xéo, “Rất buồn cười sao?”

Hayden nói: “Vẻ mặt mới nãy của tôi không đủ bi thương à? Vậy lần sau cố gắng”

Soso kéo Dilin tới đây, giới thiệu thân phận từng người bọn họ.

So với lần trước Ciro nhìn thấy Dilin đã cao lên không ít, ngũ quan nguyên bản xinh đẹp tới không thể bắt bẻ dần dần triển lộ, toát vẻ anh khí bừng bừng. Y hành lễ pháp sư, sau đó liền chúc mừng Ciro và Soso.

Ciro đã điều chỉnh về sắc mặt bình thường, mỉm cười tiếp nhận chúc phúc của y.

Hayden nhạy bén cảm giác được tiểu mỹ nhân bên người hắn đã đặt toàn bộ chú ý lên người vị thanh niên mới tới.

Dilin nhạy cảm hơn Soso rất nhiều. Y rất khẳng định ánh mắt thiếu nữ gọi là Monica này dành cho mình tuyệt đối không phải thân thiện hay ái mộ gì cả, mà là một loại xem xét cùng thưởng thức cực kỳ trắng trợn.

Thưởng thức?

Dilin cảm thấy nghi hoặc với chính tính từ mình nghĩ đến. Bởi vì y thực sự không cảm thấy mình giống một món hàng đồ cổ.

Hayden nói: “Ma đạo sư Hydeine vắng mặt ta cảm thấy tiếc nuối tự đáy lòng”

Dilin nói: “Ta nghĩ hắn nhất định cũng rất tiếc vì đã bỏ lỡ một cơ hội làm quen với ngài”

Một điệu nhạc mới lại bắt đầu.

Ciro lập tức nắm tay Soso tiến về sàn khiêu vũ. Một người là người anh họ từng chiếm cứ tất thảy tâm tư của Soso, một người là thiếu nữ chưa kết hôn thỉnh thoảng lại lộ ra ánh mắt quỷ dị, còn có một nguyên soái đế quốc đã từng nói muốn túm cái đuôi của Soso —— hắn cực kỳ không muốn tân hôn hoàng hậu của mình ở lại giữa đám người mạc danh kỳ diệu này.

Hai người bọn họ đi rồi, Dilin đột nhiên hạ giọng nói nhỏ với Hayden: “Ta nghe nói ngày đó là ngài đưa Soso đi gặp hoàng đế bệ hạ”

Hayden nghe ra bất mãn trong câu nói của y, cười nói: “Một kết cục hạnh phúc bất ngờ, không phải sao?”

Dilin nói: “Ta bằng lòng với kết cục cũng không có nghĩa là ta bằng lòng với cách làm của ngài”

Hayden nói: “Lúc đó Shamanlier và Đế Quốc Kanding còn đang là quan hệ đối địch, mà ta là nguyên soái đế quốc”

Dilin nói: “Ta là anh họ của Soso, hiện tại vẫn cứ là quan hệ thân thuộc, thỉnh thứ lỗi cho ta thiên vị người thân”

Hayden cười nói: “Không, trên thực tế ta cảm thấy vui mừng cho hoàng hậu bệ hạ. Đến uống một ly rượu vang chứ?”

Dilin nói: “Cảm ơn. Ta thích nước hơn”

“A, đúng vậy, ma pháp sư hệ thủy vĩ đại”. Hayden cúi người.

Dilin cúi đầu đáp lễ, sau đó đi về phía chiếc bàn bày đồ uống.

Hayden đang định quay sang tạ lỗi với Mundra để đi tìm bạn nhảy khác, nhưng liền đó phát hiện cậu đã le te bám theo sau Dilin.

“…” Hayden từ trước tới giờ luôn được nữ nhân vây quanh mọi việc như ý lần đầu tiên bắt đầu hoài nghi mị lực của mình.

Bàn đồ uống đặt giữa hai đống lửa. Trên mặt bàn có năm sáu hỏa cầu xoay qua xoay lại, chiếu rọi rượu bên trong ly lúc sáng lúc tối.

Dilin cầm ly lên, phát giác vị tiểu thư kỳ quái mới nãy cũng đã đến bên. “Cô muốn uống gì?” Y lễ độ thăm hỏi.

Trong lòng Mundra trào lên xung động muốn đập chết đối phương cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cậu biết, chuyện này là không thực tế. Trước hết không nói mình có thể dùng tay không đập chết người sáng lập ma pháp hệ phong hay không, cho dù người này không cẩn thận bị mình đập chết, hiện giờ ma pháp vong linh của mình đều bị phong ấn không cách nào thu nhận y được. Nghĩ tới đó, bao nhiêu xung động mãnh liệt đều hóa thành oán hận. Cậu gục đầu, cả người đều ỉu xìu.

Dilin nghi hoặc nhìn cậu tự dưng sa sút tinh thần, hỏi thăm: “Xảy ra… chuyện gì vậy? Tôi có thể giúp gì cho cô?”

Mundra nghiêng đầu liếc mắt nhìn y, buồn bã nói: “Nếu anh chết, có thể quyên xác không?”

“…” Dilin sờ môi, nghi hoặc nói: “Quyên làm gì?”

“Cô ấy nói đùa đấy”. Hayden đột nhiên đặt tay lên vai Mundra, kéo cậu đến bên người, “Cô ấy lúc nào cũng thích đùa những câu người khác chẳng hiểu nổi”

Vẻ mặt của cô ấy rất nghiêm túc không giống nói đùa chút nào. Cho dù nghĩ vậy, Dilin vẫn mỉm cười, xoay người rời đi.

Mundra nhìn bóng lưng rời đi của Dilin, trong lòng vô cùng phiền muộn. Thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa, biết đâu Dilin sẽ chịu quyên thi thể. Ma pháp sư hệ phong đầu tiên và hiện tại cũng là duy nhất của đại lục. Vật liệu vu thi tốt cỡ nào!

Oán khí của cậu biểu thị thực sự rất rõ ràng, cho nên Hayden đứng ở cạnh cậu muốn không chú ý cũng không được. Hắn cũng đành dằn lòng nói: “Có thể mời em một điệu nhảy nữa không?”

Mundra lắc đầu.

“…”

Từ ngày mở mắt chào đời đến nay lần đầu tiên bị cự tuyệt. Hayden một lần nữa xác định, mị lực của mình đích thực đã gặp phải khiêu chiến nghiêm trọng.

“Phu nhân Nicole Dawson Navister đến”

Hayden kinh ngạc ngẩng đầu, vô thức nhìn về phía cửa.

Một phu nhân mặc váy dài màu tím tao nhã đi vào hoa viên. Bà bảo dưỡng cũng không phải thập phần hoàn mỹ, khóe mắt đã gợn nếp nhăn nhàn nhạt, nhưng khí chất xuất chúng đã bù đắp cho tỳ vết nho nhỏ này. Hơn nửa phụ nữ nơi đây đều phải ủ rũ thất sắc trước phong tư yêu kiều của bà.

“Mẫu thân”. Hayden bước nhanh về phía bà.

Phu nhân Nicole giang vòng tay, nhẹ nhàng ôm lấy hắn, “Con trai của ta, con có khỏe không?”

Hayden hôn nhẹ lên má bà, “Tất cả đều tốt đẹp”

Phu nhân Nicole buông tay, nghiêng đầu nhìn Mundra ở phía sau hắn nói: “Không giới thiệu một chút sao?”

Hayden lúc này mới phát hiện Mundra vậy mà cũng đi theo hắn tới đây.

Kỳ thực ——

Đây đích thực là hiểu lầm.

Mundra mới rồi không cách nào thu được quyền sử dụng hợp pháp thi thể Dilin lại không thể nhìn thấy Hydeine cho nên mất sạch hứng thú đối với vũ hội, đang chuẩn bị bỏ về. Mà lối ra vào hoa viên thì chỉ có một, lúc trước cậu lại đứng chung một chỗ với Hayden, cho nên nhìn qua rất giống cậu đi theo Hayden tới.

“A. Cô ấy là tiểu thư Monica. Monica Gulaba”. Hayden giới thiệu nói.

Phu nhân Nicole đưa tay về phía Monica nói: “Rất vui được quen biết con”. Bà lẳng lặng đánh giá thiếu nữ nhìn qua có phần suy dinh dưỡng này, đôi mắt sáng ngời để lộ nét hồn nhiên, khiến người ta sinh phần hảo cảm.

Mundra mờ mịt nhìn tay bà, chần chừ một lúc, học Soso làm trước đó, khẽ khàng hôn xuống. Bởi vì lúc hôn cậu quên không cầm lấy tay bà, cho nên nhìn qua giống như… lúc cúi người môi không cẩn thận chạm phải tay phu nhân Nicole.

Phu nhân Nicole liếc nhìn Hayden.

Hayden mỉm cười nói: “Monica trước giờ vẫn luôn ở thành Putra”

Phu nhân Nicole nói: “Ta đã từng nghe hoàng hậu Samantha nhắc tới, đó là một tiểu thành xinh đẹp lại giàu có, nơi đó dân phong giản dị chất phác, ngủ đêm không cần đóng cửa, thật hy vọng có thể đến đó một lần”

Truyện Chữ Hay