Trong cửa hàng hoàng kim xa hoa tới cùng cực lúc này--- hủy diệt đã hóa thành thực thể hiện thân nơi hậu thế.
Dù ở giữa vô số ma vương cũng được đánh giá là loại hình đặc biệt, hắn chính là thủ phạm khiến cho những ma vương khác bị gọi là "Tai họa". Bởi lẽ bản thân vị ma vương kia chính là "Tai họa", do đó mà không giống với những ma vương khác, hắn không tồn tại vì mục đích nào.
Khi thì làm quy tắc cho thử thách.
Lúc thì là sóng dữ của thời đại.
Được triệu hồi từ tận cùng thời gian, tồn tại thuộc về hồi ức dĩ vãng.
Tên của ma vương đó là "Cơn Gió Hoang Phế" .
Khiến cho tín ngưỡng bị phế bỏ, khiến cho sợ hãi bị lãng quên, khiến cho nghiên cứu bị chặt đứt, ma vương vô hình không tướng mạo.
Cho dù có tập hợp bao nhiêu ý nghĩ cao quý đi nữa cũng không có chút ý nghĩa nào với "Cơn Gió Hoang Phế". Cơn gió này sẽ khiến cho tất cả vật chất, khái niệm, bị tiêu mòn không còn sót lại bất cứ thứ gì nơi điểm cuối dòng thời gian.
Cơn gió màu xám tro này chính là sát thần mạnh nhất đã tiêu diệt hàng triệu thần linh và ác ma.
"Chạy, chạy mau đi, nhóc hồ ly!"
Coppelia tái nhợt cả mặt mày, thúc giục Lily chạy trốn. Nhưng hiển nhiên là đã quá muộn.
Cửa hàng này là nơi bị vứt bỏ ở tận cùng hồi ức, dấu tích mộng tưởng của những dũng sĩ. Muốn thoát khỏi nơi này thì phải trả một cái giá tương ứng--- nhất thiết phải vượt qua thử thách, phô bày thứ linh cách không thể bị dòng lũ của thời đại cuốn đi.
Những kẻ mà ngay ngay cả chuyện ấy cũng không làm được, không có ngoại lệ đều sẽ trở thành vong hồn dưới miệng "Cơn Gió Hoang Phế" bị cắn nuốt hoàn toàn.
Cơn lốc xám tro đang bao vây toàn phương diện nhe nanh vuốt hướng về hai cô bé.
"...!!"
"--- Lily, nằm sấp xuống!!"
Tiếng thét lớn của một thiếu nữ truyền tới bên tai Lily.
Cơn lốc mang màu xám của tro tàn đang khuấy đảo cửa hàng hoàng kim. Bị đôi cánh ánh sáng bất ngờ xuất hiện ngăn cản.
"Cái... A, đẩy lùi được "Cơn Gió Hoang Phế"!? Rốt cuộc là ai---!?"
"Asuka, bảo vệ hai người đó! Shirayuki yểm hộ tôi!"
"Đã biết!!"
"Hiểu rồi!"
Hai cô thiếu nữ nhảy đến trước mặt Coppelia đang ngây người kinh ngạc.
Đôi tay cáo của Lily phù! Một tiếng dựng thẳng lên, đi đến chỗ hai người cứu viện.
"Asuka-sama ! You-sama! Cả Shirayuki Hime-sama nữa! Sao mọi người lại ở đây?"
"Đó là lời của bọn này chứ! Tại sao Lily lại ở trong cái cửa hàng này!? Đã nói là rất nguy hiểm nên không thể đến gần rồi mà!?"
Bị Asuka quở trách, Lily vô lực hạ thấp hai tai.
Shirayuki-hime và You cùng nhau tạo ra vòi rồng nước đẩy lùi "Cơn gió hoang phế". Nhưng những dòng nước cuồn cuộn của Shirayuki dù có tiếp xúc với cơn gió xám tro ấy hay không thì cũng đều có vẻ như bị vô hiệu, hóa thành sương rồi tiêu tan thành mây khói.
Thấy cái hiện tượng rợn người này, Shirayuki-hime tái nhợt mặt mày, lên tiếng kêu to.
"A a, hôm nay là cái ngày quỷ gì vậy! Chưa bao giờ nghe qua "Cơn Gió Hoang Phế" đang ở chỗ này đấy!!"
"..."Cơn Gió Hoang Phế" ?"
"Là tên của quái vật kia đó! Đại danh từ biểu trưng cho "Tai họa", trong Khu Vườn Nhỏ đầy rẫy thần linh này, hắn có rất nhiều tên gọi!
"Kết Thúc Điêu Tàn"!
"Chung Mạt Bạo Quân"!
"Cộng Thực Ma Vương"!
Ma vương nuốt chửng thần phật, sinh mệnh và cả ánh sao--- đó chính là thân phận thật sự của cơn gió này!!!"
Dù đang la hét, Shirayuki-hime vẫn liên tục bắn ra những dòng nước mạnh mẽ. Nhưng những dòng nước không chỉ không ngăn cản được "Cơn Gió Hoang Phế", mà ngay khi vừa tiếp xúc đã tiêu tán. Đây không phải là bị bốc hơi.
Nếu muốn nêu ví dụ--- tựa như đổ toàn bộ màu sắc trong bảng pha màu vào cơn bão lớn của thế giới. Đó chính là cơn gió kia.
"Cơn Gió Hoang Phế" biến toàn bộ dòng nước của Shirayuki-hime thành một màu tro tàn.
"Không nên chạm vào cơn gió ấy! Mặc kệ là có gift hay không, nó đều có thể nuốt hết! Dù có là sức mạnh gì thì cũng chỉ như giấy lộn mà thôi! Chỉ cần tiếp xúc trong nháy mắt, linh cách đều sẽ bị tiêu mòn sạch sẽ...!"
Biết rõ là không có tác dụng, Shirayuki-hime vẫn phóng ra những dòng nước để bảo vệ nhóm Asuka.
Ở bên còn lại, You cũng sử dụng những làn gió ánh sáng được giày Pegasus tạo ra để ngăn cản "Cơn Gió Hoang Phế". Nhưng cũng không phải là đẩy lùi. Chỉ sức mạnh của Pegasus thì không thể ngăn được "Cơn Gió Hoang Phế" . Trận gió này vốn dĩ là ma vương bất bại chỉ cho phép tấn công một chiều.
Bởi vì vậy, You cũng không phải đang sử dụng sức mạnh--- mà là lợi dụng đặc tính của "Cơn Gió Hoang Phế" để bảo vệ ba người.
(---Cơn gió này bạo loạn như thể đang thèm muốn ánh hoàng kim sáng rỡ bên trong cửa hàng. Cũng có nghĩa là nó có tồn tại đặc tính hướng sáng. )
Nhưng điểm này cũng không phải xác định trăm phần trăm. Có thể nói là hành động mang tính chất được ăn cả ngã về không.
Nếu như suy đoán của You là sai lầm, tất cả họ đều sẽ bị "Cơn Gió Hoang Phế" nuốt chửng, không chừa một ai.
Trước cơn gió tham ăn đang tàn sát bừa bãi ấy, You vừa chảy mồ hôi lạnh vừa nhìn chăm chú vào nó.
(Từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên gặp phải... Một cơn gió mà ngay cả việc tiếp xúc cũng cảm thấy đáng sợ như thế...)
You không biết "Cơn Gió Hoang Phế" có loại sức mạnh gì.
Nhưng khi trực giác sánh ngang dã thú của You cảm nhận được nỗi ác lạnh kia, thì cô đã đoán trước được kết cục bại trận.
Trận gió đó và những ma vương mà bọn họ từng đương đầu--- rồng khổng lồ và tử thần có tính chất uy hiếp hoàn toàn không giống. Giao chiến chính diện thì không có phần thắng.
Trong lúc "Cơn Gió Hoang Phế" thèm muốn làn gió lóng lánh, You nắm chặt lấy ba người bay đi.
"Asuka! Lily! Còn có... Cái người, không biết là ai ấy! Phải nhanh chóng rời khỏi cửa hàng này!"
"Không, không thể! Nếu tôi rời khỏi cửa hàng này,"
"Lý do tôi sẽ nghe cô nói sau! Việc quan trọng nhất hiện tại là phải trốn khỏi đây đã!"
"Ừ! Kasukabe! Dẫn dụ "Cơn Gió Hoang Phế" hướng vào chỗ sâu trong cửa hàng đi!"
You cố gắng phóng ra làn gió lóng lánh rực rỡ dẫn dụ "Cơn Gió Hoang Phế" vào sâu bên trong. Bị ném cho mồi nhử, "Cơn Gió Hoang Phế" tham lam lao vào luồng ánh sáng kia như dã thú.
Tranh thủ lúc này, năm người từ trong cửa hàng hoàng kim--- nhà giam của hồi ức chạy ra.
*
--- "Underwood" nhà khách quý.
Đường phố đại thụ náo nhiệt hơn hẳn do sự rộn ràng của việc chuẩn bị cho lễ hội thu hoạch. Trong phòng khách quý có thể chứa đựng một lượng lớn tinh linh nằm bên bờ sông lớn, một nhóm người đang tụ họp.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ cho việc làm bánh mặn bí đỏ trong phòng bếp, Izayoi ngẫu nhiên gặp phải nhóm Asuka khi đang đi tới chỗ cửa hàng khi trước, và giao Shirayuki-hime cho họ.
"Nha ha ha ha... Bởi vì các cậu hăng hái nói rằng đã giải được game nên mới để lại nó cho các cậu. Nhưng xem tình hình thì thảm bại rồi phải không."
Izayoi ngồi trên ghế giữa phòng khách quý mà nhún vai, cười nhạo nhóm Asuka vừa mới trở về. Asuka và You thì bĩu môi, nhưng không thể phản bác nên chỉ có thể im lặng.
Năm người Asuka quay trở lại nhà khách quý hội hợp với Izayoi và Garol.
Khi nghe xong mọi chuyện, trên mặt hai người hiện ra sắc thái không giống nhau.
Garol ra vẻ đặc biệt nghiêm túc thấp giọng nói nhỏ rồi nhìn chăm chú vào bốn người Asuka.
"...Tôi hiểu chuyện gì xảy ra rồi. Nói cách khác thì búp bê kia là mục tiêu của "Cơn Gió Hoang Phế" đúng không?"
"Ừm."
"Vậy thì dễ rồi. Mang cô búp bê này trở lại cửa hàng đó đi."
Garol lập tức quyết định với một giọng điệu kiên quyết.
Lily kích động mà dựng thẳng đôi tai lên, kháng cự nói.
"Như vậy sao được! Giờ mà quay lại cửa hàng đó, Coppe-chan sẽ gặp nguy hiểm mất!"
"Đại khái là vậy. Nhưng cứ tiếp tục như thế này thì toàn bộ "Underwood" đều sẽ bị nguy hiểm lan tới... Hơn nữa đối thủ là "Cơn Gió Hoang Phế" . Một trong những tai họa cao cấp nguy hiểm bậc nhất Khu Vườn Nhỏ. Đối đầu với quái vật được cho là không thể chiến thắng đó, các cô bé sẽ làm sao đây?"
"Không, nhưng...!"
Lily kịch liệt lay động cả tai lẫn đuôi mà kháng cự. Nhưng bản thân chỉ là một cô bé, cô không thể nghĩ ra đối sách. Tai và đuôi mất tinh thần bất lực rũ xuống, chìm vào trầm mặc.
Shirayuki-hime cũng tỏ vẻ nghiêm túc như vậy, nhưng có hơi chút không giống.
"Nghiêm ngặt mà nói, có một cách có thể đánh đuổi "Cơn Gió Hoang Phế" ."
"Là thật sao!?"
"A, ừ... Bé cáo nhỏ. Cô bé còn nhớ màu sắc của cơn gió đó không?"
Màu sắc? Lily hơi nghiêng đầu hỏi lại.
Yukishira-hime bổ sung thêm trong khi vẫn giữ biểu hiện nghiêm túc.
" "Cơn Gió Hoang Phế" là ma vương dựa vào màu sắc mà thay đổi chữ số. Màu đen là mạnh nhất, màu trắng là yếu nhất. Chúng ta gặp được là màu xám--- có thể cho rằng là tương đương với 5 chữ số."
"5 chữ số...?"
"Hắn không thể tiêu diệt người sở hữu linh cách cao hơn mình... Không, có chút không giống. Chính xác mà nói thì phải là "Không cho phép cắn nuốt" mới đúng."
Shirayuki-hime nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nhìn về hướng Lily, người đang càng ngày càng nghiêng đầu không hiểu, cô giả ho khụ khụ vài tiếng rồi xoay người.
"Quan trọng là "Muốn đẩy lùi Cơn Gió Hoang Phế thì phải có lá cờ đẳng cấp tương xứng" ."
"A, đó là...!"
--- Chuyện không thể nào. Lily mạnh mẽ nuốt ngược lời nói sắp ra khỏi miệng trở vào.
bậc 5 chữ số là những tổ chức thành lập cơ sở ở thượng tầng. "No Name" bây giờ thì ngay cả tư cách xin mượn dùng lá cờ của họ cũng không có.
Lily dùng sức nắm chặt đôi tay của Coppelia, người vẫn đang cúi đầu, bất lực nhìn về phía Izayoi.
"Izayoi-sama... Cũng không có cách nào sao?"
"---"
Izayoi đan hai tay vào nhau, để nhận thức chìm sâu vào suy tưởng.
Nhưng trong lòng cậu đã có đáp án từ lâu rồi. Nếu như đúng với lời nói của Garol, "Cơn Gió Hoang Phế" là quái vật bất bại, Izayoi cũng không xác định có thể đánh bại hắn hay không.
Bất kể là đối mặt với Tinh Linh Algol, tử thần Pest, rồng khổng lồ mặt trời cũng không thấy sợ hãi, nhưng hiện tại, cậu cảm nhận được sự bất an quấn bên người từ trên "Thứ gì đó ".
Dù là như vậy, nếu vẫn muốn cứu Coppelia như cũ thì---
"...Cũng chỉ còn cách phá giải game thôi."
"Hả?"
"Này, ông chú Garol đại. Cái
"Cơn Gió Hoang Phế" kia là mà vương được triệu hồi tới với tư cách là logic game đúng không?"
"...Ừ. Theo tôi biết, game lần này đúng là kiểu đấy."
"Tốt. Tiếp theo là Oujou-sama. Hiện tại cô có mang theo Deen không?"
"Tất nhiên là có. Nhưng một tay của cậu ấy bây giờ đã vỡ nát rồi, nếu phải chiến đấu kịch liệt thì"
"Vậy là đủ rồi. Cũng không phải để nó đi chiến đấu. Điều cuối cùng cần xác nhận chính là--- "
Quay người, chính diện nhìn lấy Coppelia.
Thiếu nữ tóc bạc vẫn cúi đầu không nhìn Izayoi--- nhưng Izayoi mạnh mẽ bắt lấy hai gò má Coppelia, cưỡng ép nhấc lên.
Nhìn vào đôi mắt lam sắc với khoảng cách gần, Izayoi trừng to mắt xem thật kỹ.
"Này, búp bê đần. Còn muốn im lặng hờn dỗi tới khi nào. Tất cả mọi người ở đây đều đang thảo luận vấn đề tình cảnh của cô đấy."
"...Tình cảnh gì chứ, rõ ràng không cần thảo luận cũng hiểu. Chỉ cần đưa tôi trở lại lao ngục hồi ức là xong thôi."
"A..., a..., cũng đúng. Đó là phương án đơn giản và an toàn nhất. Đáp án an toàn có hỏi một trăm người cũng sẽ có một trăm người trả lời như vậy. Bởi vì... Ngay cả tôi cũng cho rằng nên làm như vậy mới phải."
"Đã vậy thì, "
"---Nhưng mà. Cô bé cáo nhỏ nhà chúng tôi thì không muốn thế."
A, Coppelia nhìn sang Lily.
Cô bé hồ ly nhỏ tuổi dùng sức nắm chặt tay Coppelia, dù không nói gì cũng đã thể hiện ra suy nghĩ bất khuất,
"Không sao cả--- nhất định sẽ cứu cậu."
"...Nhưng, phá giải game là chuyện không thể nào! Nói cách khác chính là việc muốn hoàn thiện "Ta"! Từ xưa tới nay đã có hàng trăm hàng nghìn nhà nghiên cứu khiêu chiến, kết quả vẫn là không thể nào thành công như trước. Bởi lẽ "Ta" là ảo tưởng cuối cùng của loài người---"
"--- Động cơ vĩnh cửu thứ ba. Lý luận khu động được cho rằng khả thi nhưng cuối cùng lại trở thành kết quả không tưởng mà bị vứt vào quên lãng."
Đúng không? Izayoi đắc ý cười, Coppelia trợn tròn hai mắt, giật mình đến nỗi nói không nên lời.
Nhưng người bị giải đáp này làm kinh ngạc hơn nữa, là Asuka và You đang lẳng lặng lắng nghe.
"A, a?"
"...Đáp án của game này, không phải là động cơ vĩnh cửu thứ ba sao?"
"Sai rồi. Hoàn thiện động cơ vĩnh cửu thứ ba mới là đáp án của trò chơi này. Bởi vì chính là như vậy nên mới không có đáp án... Thử thách không thể vượt qua, cho nên mới là "Game nghịch lý"."
Đối với một thế giới tập hợp vô số tu la thần phật như Khu Vườn Nhỏ, lấy kỹ thuật chưa hoàn thiện làm đáp án cũng không hề vi phạm quy tắc.
Ví như động cơ vĩnh cửu, cho dù có gặp phải kỹ thuật mâu thuẫn trong quá trình chế tạo, chỉ cần không thể hoàn thành sẽ bị coi là thất bại. Trong số các loại game bẫy rập thì đây không thể nghi ngờ là một loại hình rất ác liệt.
Ánh mắt đong đầy cảm tình tự làm khổ bản thân của Coppelia lần đầu tiên hiện lên dáng người của Izayoi rồi lại chuyển sang tịch mịch.
"Vậy sao... Cậu được triệu hồi đến đây từ thế kỷ 21 nhỉ... Như vậy thì cũng nên biết chứ? Con đường cùng của mộng tưởng loài người, động cơ vĩnh cửu."
"...A... A... Về chuyện này thì tôi vô cùng đồng tình với cô."
Izayoi buông tay ra, lẳng lặng gật đầu.
Âm thanh bỗng trở nên dịu dàng, có lẽ đây là cách mà cậu dùng để biểu đạt sự thương hại.
---Động cơ vĩnh cửu thứ ba.
Đúng như những gì cái tên của nó nêu ra, đây là tên gọi chung của những máy móc có có thể vận hành vĩnh viễn.
Ảo tưởng cuối cùng mà nhân loại tin tưởng có thể tự mình hoàn thiện.
Đông đảo những người khai phá đã định nghĩa đó là đỉnh cao cuối cùng, đồng thời cũng khát cầu tiền tài và danh dự đi kèm theo nó. Nhưng theo sự thay đổi của thời đại, động cơ vĩnh cửu đã trở thành kết quả vọng tưởng.
Trong thế kỷ 21 mà Izayoi sinh sống, động cơ vĩnh cửu đã bị coi là kỹ thuật vô căn cứ, bởi vì vậy mà có rất ít người truy cầu nghiên cứu.
Cho dù có người truy cầu nhưng đó cũng không phải là người muốn khai phá mộng tưởng, hầu như đều là những kẻ lợi dụng cái tên động cơ vĩnh cửu để lừa gạt. Quá khứ đã từng được tin tưởng là có thể thực hiện giấc mơ của loài người, hiện tại lại trở thành cây rụng tiền cho một bộ phận người ti tiện gian trá.
Danh dự và tôn nghiêm, thậm chí là cả ý nghĩa tồn tại của cô, kẻ từng được xem là một trong những đỉnh cao của nhân loại--- động cơ vĩnh cửu Coppelia, đều đã bị đế giày nhơ nhuốc dính đầy bùn lầy dục vọng chà đạp.
"Cặn tồn của vinh quang rực rỡ... Đó chính là bộ mặt thật của "Ta". Sự tồn tại của "Ta" chính là mâu thuẫn. Với điều kiện tiên quyết là tồn tại, được giao cho cái tên then chốt động cơ vĩnh cửu, cho dù là vì để làm gift mà được dự bị, cũng tuyệt đối là một tồn tại không thể nào được hoàn thiện. Đối với nó mà nói là đúng là một bữa tiệc bất tận.
Muốn ngăn cản "Cơn Gió Hoang Phế" cũng chỉ có thể phá giải game, đạt được vầng sáng rực rỡ của động cơ vĩnh cửu."
"Vậy nên tôi sẽ cho cô thứ ánh sáng rực rỡ đó."
---Cái gì? Lần này Coppelia thật sự không thể nói nổi nên lời.
Izayoi cười xấu xa búng vào trán Coppelia một cái rồi tuyên bố.
"Con búp bê đần này. Cô cho rằng thế giới này là nơi nào. Khu Vườn Nhỏ, sân chơi của vô số nhóm thần tu la thần phật. Đúng thật là nếu chỉ dựa vào nhân loại thì nói không chừng sẽ không thể hoàn thành được động cơ vĩnh cửu. Nhưng chỉ cần có gift, thì có thể chuyển sinh thành một tồn tại tương tự như vậy."
"Cái...?"
Coppelia ấn ấn cái trán sưng đỏ, ánh mắt kinh ngạc dao động liên hồi.
Izayoi chống tay lên eo, tuyên bố với Coppelia.
"Từ hôm nay trở đi, cô không còn là Coppelia động cơ vĩnh cửu thứ ba nữa. Mà là Coppelia động cơ vĩnh cửu thần tạo--- búp bê mới do "No Name" chúng tôi tạo ra."