Mondaiji-tachi ga Isekai Kara Kuru Sou Desu yo?

chương 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

---Ngày thứ ba trên đại lục huyễn tưởng.

Khu vực đồi núi phía nam. Mỏ Orichalcum.

Khoảnh khắc mặt trời bay lên cao nhất.

Theo sự dẫn đường của tư tế hỗ trợ Lala, nhóm người Kudou Asuka và Kasukabe You đi đến một chiếc cửa khóa. Cạnh đó đang có những người tham dự khác.

Coi bộ họ cũng được dân bản xứ nhờ tập trung ở đây.

Có một chàng trai phủ lên một chiếc khăn xanh lam, một cô gái tóc đen mặc quần áo hiện đại, một chàng trai đang ngủ, tay nắm hai cây thương.

Ngoài ra còn tầm hai mươi người tham dự khác.

Kudou Asuka và Kasukabe You quan sát xung quanh, bắt đầu đánh giá những người tham dự khác.

“Hừm… Màn chính của Chiến tranh chủ quyền mặt trời coi bộ nhiều người quá nhỉ.”

“Cũng có thể là tuy người tham dự không đủ khả năng nhưng người tài trợ lại rất mạnh mẽ. Nếu người tài trợ muốn cho người khác tham dự thì có thể sử dụng vị trí tuyển thủ hạt giống.”

“Thế thì ngoại trừ các quái vật và anh hùng có truyền thuyết ra thì còn rất nhiều người khác tham dự phải không?”

“Nói thì nói thế chứ chúng ta thực ra cũng có truyền thuyết nào mạnh. Có liên hệ với mặt trời sẽ có lợi trong vòng tuyển chọn, nhưng đến màn chính thì không còn nhiều lợi thế nữa.”

Uesugi phía sau Kasukabe You giải thích qua một chút.

“Người tài trợ nếu dám dùng vị trí tuyển thủ hạt giống cho một tân binh vô danh có tiềm năng, vậy đã chứng tỏ họ tin rằng người họ chính thức tin tưởng sẽ không thất bại trong vòng tuyển chọn. Chẳng qua là nghĩ cố gia tăng thêm người để tạo lợi thế cho họ thôi.”

“A, vậy ư. Thế nếu mấy người được chọn đó mà lại cùng nhau thua trong vòng tuyển chọn chắc sẽ là một chuyện lớn lắm nhỉ?”

“Tất nhiên. Cũng xảy ra kha khá trường hợp nhân vật có danh tiếng, có truyền thuyết mặt trời lại thất bại trong vòng tuyển chọn rồi, khiến người tài trợ rất bất ngờ. Nhưng mấy người mà đến vòng tuyển chọn cũng không qua nổi mà có thể chiến thắng trong chiến tranh chủ quyền, trò đùa như thế các cô tin được ư?”

Game của Thần Ma là trận chiến đánh cược mạng sống.

Cho dù có vì lí do gì đi nữa, một người đến vòng tuyển chọn cũng không thể thông qua thì chờ đợi trước mắt cũng chỉ có số mệnh thất bại.

“Ngược lại, người nào đánh bại những người được chọn đó mới là cần chú ý kể cả có vô danh đến đâu đi nữa. Không cẩn thận thì hối hận cũng không kịp.”

“Ha ha, tôi hiểu. May mắn lắm mới có cơ hội được chiến đấu cùng Uesugi Kenshin trứ danh, đồng hương như tôi sao có thể chịu thua kém được.--- Mà này…”

Asuka quay đầu lại.

Nhìn thiếu nữ tóc vàng--- Kudou Ayato, nói nhỏ.

“Cô bé kia cứ tránh mặt tôi, vẻ mặt lại trông rất thẹn thùng. Có chuyện gì không vui ư?”

“Không, không phải đâu. Chắc do đói nên khó chịu thôi.”

“A, thế hả. Thế đợi tớ nói chuyện xong rồi chúng ta cùng nhau ăn cơm hộp nhé.”

Asuka tin vào lời giải thích đầy lỗ hổng của You.

Vẻ mặt Ayato vô cùng căng thẳng, trong lòng cũng nôn nao. Có nói là căng thẳng nhất từ trước đến nay cũng không sai.

Kudou Ayato--- kiếp trước của cô là chị em song sinh với Kudou Asuka.

[Queen Halloween] triệu hồi linh hồn trẻ sơ sinh chết non của cô đến Khu vườn nhỏ, cho cô phục vụ mình dưới tư cách Kị sĩ nữ hoàng.

Nhưng Kudou Ayato chiến đấu với Asuka trong tư cách Kị sĩ nữ hoàng đã không còn trên thế gian này.

Hai chị em họ quyết đấu sinh tử, Ayato đã chấp nhận kết quả trận chiến này, cùng cái chết.

Thế nên dù là chị em trước khi đầu thai nhưng theo nguyên tắc, họ đã không còn quan hệ gì.

Đã có được sinh mệnh mới, không cần cố chấp gì nữa.

Bỏ qua quá khứ, về sau hãy cùng nhau tận hưởng cuộc đời này!... Mặc dù rất muốn đặt dấu chấm hết cho tất cả kiểu đó.

(...Đến nước này rồi còn bắt chuyện cái gì nữa. Mình có bạn của mình, chị ấy cũng có bạn của chị ấy. Bố mẹ cả hai cũng hoàn toàn khác nhau.)

Tình huống này thì phải giải quyết như vậy thôi! Ayato cố kiềm chế ý nghĩ đang hô to gọi nhỏ trong đầu. Mà một người đã có dự định tàn bạo chém giết chính chị em của mình, giờ lại tỏ ra như không mà tận hưởng cuộc sống, còn có chuyện gì vô sỉ hơn thế ư.

Nỗi đau khi phải tự tay giết người thân không hề nhỏ.

Hai năm qua, Asuka hẳn cũng rất đau buồn.

Nỗi khổ đó là thừa rồi. Giờ mà giải thích ra, cả hai chắc đều rất ngượng.

Thế nên Kudou Ayato cố giấu thân phận, tiếp xúc một cách ít nhất, như thế này sẽ là tốt nhất cho cả hai.

...Nhưng, Asuka quay người, váy nhẹ đung đưa.

“Này, cô gái tóc vàng.”

“Hả!? A, vâng. Có chuyện gì vậy?”

“Có cần ngạc nhiên thế không chứ. Tôi muốn hỏi tên cô.”

“Tên… tên họ ấy ạ.”

“Ừm. Thấy Suzuka gọi cô là Aya-chan. Đó là tên cô đó hả.”

Asuka mỉm cười mà hỏi câu hỏi khó trả lời nhất đó. Lại còn đã nghe được cách Suzuka gọi mình nữa, coi bộ không nói dối được rồi.

Vị thần vận mệnh oái oăm rốt cuộc muốn cô trả lời ra sao đây.

...Giờ phải trả lời ra sao chứ!

“...? Sao thế? Có lí do không nói tên ra được à?’

“Không, không phải thế. À mà không, biết đâu đúng là có một chút lí do nhỏ li ti như nguyên tử để không được nói tên ra nhỉ?”

“A? Đau đầu thế cơ á?”

Ayato hoảng hốt, trên đầu Asuka thì hiện ra từng dấu hỏi chấm.

Chuẩn bị xảy ra bi kịch thì Kasukabe You xen vào giữa hai người.

“A~... Này Asuka. Nghe mình nói này.”

“Sao thế?”

“Cô bé này có một chút rắc rối. Hình như không được phép tự tiện nói ra tên mình. Nếu thực sự muốn hỏi thì phải chuẩn bị tinh thần cho thật tốt vào đấy.”

“Thế cơ á? Đến hỏi tên mà cũng phải chuẩn bị tinh thần?”

“Rất cần. Tùy trường hợp có khi còn phải chuẩn bị cho tim không nhảy ra khỏi ngực.”

(Ka, Kasukabe You, tuyệt lắm…!)

Khoảnh khắc đó, You như thiên sứ trong mắt Ayato.

Dù cô không nói chuyện của bản thân, nhưng bất kì ai thấy được cách cô chiến đấu và biết tên cô đều sẽ nhận ra.

Thấy Ayato rơi vào tình cảnh hiểm nghèo liền ra tay tương trợ, quả không hổ danh [Floor Master].

Mới không gặp một thời gian ngắn đã trưởng thành đến thế, Ayato thầm cảm động trong lòng. Nếu mà trông thấy bộ dạng trưởng thành của cô lúc này, chắc Jack trên trời có thiêng cũng sẽ rất vui.

“Thế nên chuẩn bị tinh thần mà nghe cho kĩ nhé Asuka.

---Cô bé này tên là Kudou Ayato.”

Thời gian đông cứng.

Mái tóc vàng của Ayato hóa trắng, cả người cứng đơ.

...Không, nói là chuẩn bị tinh thần, nhưng đừng nói là ý như vậy nhé. Nếu thế này.

Chuyện diễn ra đột ngột, đúng chất đang trên voi thì xuống chó.

Asuka không hiểu hàm ý trong lời You nói, trên đầu hiện ra rất nhiều dấu hỏi chấm.

“...Gì cơ?”

“Cô bé này tên là Kudou Ayato. Tên giống tên thật của Vô diện. Nhưng tên thì giống nhưng là hai người khác nhau. Cậu đừng quan tâm làm gì.”

(Trời ạ, chống chế kiểu đó thì quá lộ liễu rồi Kasukabe ơi!!!)

Ayato đứng sau lưng Asuka cuống cuồng vung tay vung chân can ngăn.

Chỉ riêng tên giống đã thể hiện có liên hệ nào đó rồi.

Lúc thế này đáng ra nên dùng tên giả hay các cách thức thích hợp hơn, nhưng giờ đã quá muộn. Ayato cố hết sức nghĩ xem nên dối trá ra sao để qua được lần này.

Ví dụ--- Bản thân không liên quan gì đến Kị sĩ nữ hoàng, chẳng qua nhầm lẫn nên bị triệu hồi đến Khu vườn nhỏ.

“...Nếu Ayato này không liên quan gì đến tớ thì sao lại được triệu hồi đến Khu vườn nhỏ?”

“Cô ấy là người có liên hệ với [Queen Halloween], thế nên bị ép buộc triệu hồi đến đây.”

(Kasukabeeeeee!!!)

Ayato muốn khóc lắm rồi. Sao cứ liên tục lấp hết đường lui của cô thế chứ.

Ayato cũng không biết xử lí chuyện này thế nào nữa, vung tay vung chân làm ra mấy cử động đến cô cũng không hiểu để đánh động You.

Khi đó rốt cuộc thì You mới để ý đến Ayato đang bối rối, cô giơ tay phải lên.

(...V!)

(Thế này mà cũng bảo là giúp mình ấy hả! Có mà đổ thêm dầu vào lửa thì có!!!)

Thấy You tự hào đến thế, Ayato mắng thầm trong lòng một lần mãnh liệt nhất trong đời. Không thể hiểu nổi màn đối thoại vừa rồi có cái gì cho cô ấy tự hào nữa.

Cho dù cô có ý tốt nhưng Asuka và Ayato giờ đều rất rối loạn.

Asuka vẫn chưa hiểu ra thân phận của Ayato, trên đầu vẫn hiện ra một đống dấu hỏi chấm như cũ, Ayato thì không biết nên làm sao, mặt mũi đỏ bừng, cuống cuồng hoa tay múa chân .

Uesugi đứng chứng kiến nãy giờ cũng không nhịn được nữa phải xen vào ba người.

“Xin cho phép tôi được nói. Giải thích của Kasukabe You thiếu mất một chi tiết quan trọng nhất.--- Asuka, cô có nhớ em gái đã mất của cô hai năm trước ra sao không?”

“...Nghe nói là bị đưa ra khỏi Khu vườn nhỏ trong thân phận thuộc hạ Nữ hoàng.”

“Đúng thế. Đúng là ý bà ta. Đầu thai làm một người hoàn toàn khác có cùng tên họ. Mục đích là để Homura trở thành thuộc hạ của mình, can thiệp vào chiều hướng chuyển động của thế giới.”

Asuka và Ayato đều nhớ lại cuộc nói chuyện hai năm trước.

[Đầu thai mất trí nhớ]. Cô đã nói như thế.

“Ừm… Đúng là thế thật. Tức là Ayato này không có kí ức khi chiến đấu trong thân phận Vô diện ư?”

“Chuyện đó… a,”

...Uesugi lén liếc trộm Ayato một cái.

Thấy Ayato hai tay đan chéo, mặt như sắp khóc, Uesugi thở dài lắc đầu.

“Hình như không có trí nhớ khi còn ở Khu vườn nhỏ. Thứ còn sót lại hình như chỉ có võ thuật kiếp trước.”

“...Thế hả. Kị sĩ nữ hoàng từng cùng chúng tôi chiến đấu với Ma vương giờ đã không còn tồn tại ở bất kì thế giới nào rồi ư.”

Asuka khổ sở cúi đầu xuống.

Ayato cảm thấy hơi có lỗi.

Chỉ riêng chuyện giết người thân của mình đã đủ khiến Asuka hối hận, giờ cô còn đang sát muối lên vết thương đó nữa.

Nhưng Ayato của bây giờ dù sao cũng không định tham gia game cùng Asuka nữa.

Bản thân hiện tại--- Kudou Ayato đã có người mẹ mang nặng đẻ đâu riêng của bản thân.

Có một người cha cho phép cô tự do trường thành.

Ayato yêu cha mẹ bây giờ của cô.

Việc thúc đẩy nghiên cứu thể hạt ngôi sao cũng không còn chỉ là tuân theo lệnh của nữ hoàng.

Cô thực lòng muốn khiến giấc mơ và mong ước đánh cược vận mệnh cả gia tộc này có thể thành công.

Mặc kệ cha mẹ mình yêu quí để đi nối lại duyên phận kiếp trước, chuyện đó dù là với cha mẹ cô hay với Asuka thì đều là sai.

(Nhưng mà… vẫn có một số chuyện cần nói.)

Ayato nắm chặt tay lại, ngẩng đầu lên.

Lần đầu tiên Ayato nhìn thằng vào Asuka, khó khăn lắm mới gọi được tên cô.

“Chị Asuka… Em gọi chị như vậy được chứ?”

“Được.”

“Ừm, Asuka. Em có biết con người kiếp trước của em ra sao. Cách cô ấy sinh ra và kết cục của cô ấy.”

Vẻ mặt Asuka trở nên cứng đơ. Đối diện với người đã giết mình ở kiếp trước chắc chắn không vui vẻ gì được rồi. Tất nhiên phải chuẩn bị sẵn nghe bị chửi mắng.

Ayato vừa hối hận bản thân lựa chọn sai cách mở chuyện, nói tiếp.

“Nhưng cô ấy… Kị sĩ nữ hoàng Vô Diện đã chấp nhận thất bại trước chị rồi. Cô ấy rất biết ơn Nữ hoàng đã cho cô ấy một cơ hội, cả sư phụ đã dạy cô ấy kiếm thuật. Thế nên chị đừng áy náy, cũng đừng quan tâm gì em. Cứ coi em như một người quen mới là được rồi.”

Đã quyết tâm thì lời nói đều trở nên trôi chảy, đến cô cũng cảm thấy bất ngờ. Có lẽ đây đúng thật là những lời trong lòng cô.

Cuộc sống đột nhiên có được tại Khu vườn nhỏ của các vị Thần.

Mọi trải nghiệm ở nơi đây đều là kinh nghiệm hiếm thấy đối với cô.

“Nhưng… Kể cả đã có cuộc sống mới mà vẫn bị ràng buộc với sứ mệnh Nữ hoàng giao phó sao?”

“Có người nào sinh ra lại không có trách nhiệm chứ. Dù không phải là phần thưởng cho nhiệm vụ nhưng được sinh ra trong gia đình giàu có như vậy em rất vui.”

Thấy được khuôn mặt mỉm cười của Ayato, Asuka hơi ngạc nhiên.

Kị sĩ nữ hoàng Vô diện lúc nào cũng đeo mặt nạ, chưa bao giờ cười với Asuka. Một người bất kì lúc nào cũng bao phủ trong bầu không khí nghiêm túc như cô ấy đúng là không có chỗ trống để cười.

Nhưng có lẽ… bên dưới chiếc mặt nạ đó cũng đã từng mỉm cười.

“...Cảm ơn em, Ayato tốt bụng lắm.”

“Không, không phải thế. Chỉ là em nói ra sự thật mà thôi, em mới cần xin lỗi.”

“A, có cần trả lời nghiêm túc thế không chứ. Hiếm lắm mới có dịp thế này, sau này có một số chuyện chị muốn nói với em. Như vậy được chứ?”

“Ư… ưm. Vâng, không sao ạ.”

Dù cũng đoán được nhưng cũng không thể làm khác được.

Dù sao thì cũng đã giải thích chuyện của Ayato.

Kudou Asuka và Kudou Ayato tiếp theo sẽ xây dựng mối quan hệ mới. Có khi còn vui vẻ hơn Ayato nghĩ nữa.

Sau khi giải thích thân phận của mình xong cũng không còn gì phải sợ nữa---

“...Này Ayato. Như thế không sao chứ?”

“Hả?”

Uesugi đột ngột hỏi, Ayato khó hiểu mà hỏi lại.

Cô hai tay chống nạnh, khuôn mặt trở nên lo lắng.

“Để cô ấy biết được thân phận thật của cô là chuyện tốt. Nhưng giữ bí mật kiểu đó sau này sống sẽ rất khổ, chuyện này tôi có kinh nghiệm sẵn rồi… Nhưng hai người về sau còn cần tiếp xúc nữa, dính thêm vụ [không có trí nhớ kiếp trước] thế này có thực sự cần thiết không? Có khác gì chuẩn bị sẵn vài quả bom nổ chậm đâu chứ?”

A--- Ayato sực tỉnh.

Đúng là thế thật.

Đã giải thích chuyện của Ayato đến nước này rồi, cũng còn phải cần giấu chuyện vẫn còn trí nhớ làm gì nữa đâu. Mà khiến Asuka an lòng đáng ra cứ nói thẳng luôn còn hơn.

“Hối hận cả đời. Ông cha có câu như thế đấy. Tự cô mua dây buộc mình… Giờ muốn nói thật thì tranh thủ cơ hội này luôn đi chứ?”

“Ư… Cô nói gì vô lí thế chứ…!”

Vừa nói thật xong giờ lại trở mặt bảo [Xin lỗi nha, thực ra em vẫn có kí ức kiếp trước. Mấy lần cứu chị đều nhớ kĩ hết ☆] kiểu đó thì quá vô liêm sỉ, làm sao mà nói được.

Không có phóng đại, đúng thực là xấu hổ đến chết.

“Nếu cô cảm thấy không sao thì thôi. Về sau có xảy ra chuyện xấu hổ hơn nữa thì tôi cũng mặc kệ đấy.”

“Sẽ, sẽ không sao đâu! Cũng chỉ ở chung đến lúc kết thúc Chiến tranh chủ quyền mặt trời thôi mà. Bằng mọi giá tôi cũng sẽ vượt qua được!”

Vừa đổ mồ hôi lạnh vừa nắm chặt tay lại.

Nghĩ kiểu gì cũng thấy là đang đi vào ngõ cụt, nhưng chính cô đã nói vậy thì cũng không nên khuyên can gì nữa.

Uesugi thở dài, lắc đầu, không nói gì thêm.

*

“Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu như vậy. Tiếp theo tôi xin được giải thích điều bọn tôi muốn nhờ.”

Ánh mắt các người tham dự đều đổ dồn về tư tế hỗ trợ Lala.

Coi bộ game chuẩn bị bắt đầu rồi.

Nhóm người Asuka cũng quay qua nhìn cô.

“Khiến mọi người tới đây là để cho mọi người gặp một người--- Nhưng chúng tôi xin được xin lỗi. Người đó thực ra giờ không có mặt tại mê cung dưới lòng đất. Người này hôm trước bị kẻ xấu tấn công, hiện tại không thể gặp mọi người được. Việc chúng tôi muốn nhờ vốn dĩ là xin các vị đi cùng người đó tiêu diệt con quái vật ở tầng sâu nhất…”

Nơi này chợt trở nên ồn ào.

Mấy người Asuka cũng ngạc nhiên, nhưng rất có khả năng chuyện này cũng chỉ là một phần của game.

Trong lúc mọi người vẫn đang xem xét tình huống, một người tham dự--- đó là một cô gái mặc quần áo thường thấy ở hiện đại, dường như nhận ra gì đó nên hỏi.

“Giải thích kiểu đó tôi không hiểu được. Cô giải thích chi tiết lại một lần được chứ. Với cả người muốn cho chúng tôi gặp là ai?”

“Xin lỗi nhưng chuyện đó tôi không nói được. Người này là khách mời của các Host, thế nên tôi không được phép nói… Đúng thật như vậy rất vô lí, nếu tôi được quyền nói thì tôi đã nói rồi.”

Có chấp nhận câu hỏi, vậy là có cơ hội tìm hiểu được chuyện liên quan đến game.

Những người tham dự quay qua nhìn nhau, không biết nên hỏi ra sao, khi đó thì cô gái mặc quần áo thường lại hỏi.

“Thế thì tôi hỏi thế này. Người cô muốn cho chúng tôi gặp hiện giờ còn sống hay không?”

“Tất nhiên là còn. Cuộc tấn công diễn ra vào khoảng giữa trước khi bắt đầu Chiến tranh chủ quyền một ngày cho đến tối ngày đầu tiên của Chiến tranh chủ quyền.”

“Hừm. Vậy thì người chiến đấu trong tối ngày đầu tiên chính là người cô muốn chúng tôi gặp ư… Người đó rất mạnh. Âm thanh trận chiến tối hôm đó truyền khắp đại lục Atlantic.”

Cô gái mặc quần áo thường ngẫm nghĩ.

Trận chiến tối ngày đầu tiên chính là trận chiến với loài sát nhân, cả kẻ tự xưng là Krishna đánh nhau với Izayoi nữa.

Người bị thương vào tối đó rất ít.

“Âm thanh chiến đấu lan khắp đại lục Atlantic. Một người bí ẩn được mời đến đại lục Atlantic. Lại thêm yêu cầu tiêu diệt quái vật và anh hùng cổ đại… A~ tôi đoán được rồi.”

Toàn bộ người tham dự đều lắng nghe những gì cô gái đó nói.

Chính cô dường như cũng thấy phức tạp, nhưng cảm nhận được vẻ mong chờ của mọi người xung quanh, cô hất mái tóc đen rồi nói.

“Lala. Người cô muốn cho chúng tôi gặp--- Có phải là dũng sĩ nổi tiếng là mạnh nhất nhóm thần Hy Lạp, Hercules đúng không?”

“Hả…!!!?”

Nơi này trở nên ồn ào hơn nữa.

Là người mạnh nhất trong nhóm thần Hy Lạp, Hercules đúng thật là một trong những chiến binh mạnh nhất, có chiến lực khủng bố. Có khi gọi là người mạnh nhất khu vực Châu Âu cũng không sai.

Thế mà ông lại bị tấn công, còn bị thương nặng đến mức không thể thực hiện nhiệm vụ dẫn đường của mình.

“Chuyện này…”

“A~ OKOK, cô không cần trả lời. Phản ứng của cô như thế là đủ… Nhưng mà thật sao chứ. Cứ tưởng có thể trực diện chiến đấu với Hercules chỉ có mấy người mạnh nhất như Vidar và bọn này thôi chứ. Không biết do ai đánh bại nhỉ.”

Cô gái quay xung quanh nhìn. Đối mắt với nhóm Asuka trong tích tắc, nhưng cô gái không ngừng lại mà dời mắt về Lala.

“Nếu nguyên gốc là Hercules đợi dưới mê cung dẫn đường cho bọn tôi. Vậy thì con quái vật đó chắc là phải hợp tác với Hercules tiêu diệt đúng chứ? Không biết đó là con siêu thú thế nào nhỉ, giờ mà để bọn tôi đi khiêu chiến thì có quá đáng quá không chứ?”

“...Ư.”

“A, xin lỗi. Cô không cần trả lời đâu. Để tôi hỏi lại vậy. Chắc chắn là có thứ siêu thú thế kia rồi, mà bọn tôi lại có khá nhiều người đi tới đây. Thế nên liệu có thể nói ra phần thưởng để bọn tôi có hứng thú được không?”

Cô gái nhận ra Lala bước về sau, nên để làm dịu bầu không khí mới nháy mắt một cái, chuyển chủ đề qua phần thưởng của game.

Lala đã bình tĩnh lại, bắt tiếp câu chuyện.

“Tất nhiên là có phần thưởng. Bên dưới mê cung này có chứa thông tin quan trọng liên quan đến điều kiện chiến thắng.”

“Gì chứ, thế thì nói sớm đi chứ. Cứ bảo là muốn chiến thắng Chiến tranh chủ quyền thì phải đi vào mê cung thì có phải đã nhanh rồi không?”

“A. Nghĩ như vậy cũng đúng.”

Có chứa thông tin liên quan đến điều kiện chiến thắng. Những lời này khiến cho ánh mắt các người tham dự trở nên sắc bén. Cô gái mặc quần áo thường ra dấu OK rồi nói.

“OK, còn câu hỏi cuối đây. Thông tin đó sẽ do người cô muốn chúng tôi gặp đưa cho? Hay là có thể lấy được từ trong mê cung bên dưới?”

“Chỉ cần đi vào mê cung thì sẽ hiểu được, nếu mấy người đúng là anh hùng mà chúng tôi cần.”

Cô gái dường như rất hài lòng với câu trả lời này, lùi về sau.

Sau khi đến tập hợp với thiếu niên cầm song thương, cô gái nhún vai nói.

“Vui lên đi Connla. Các chiến binh có thể khiến cậu hứng thú cứ liên tục đi đến.”

“Lần nào cô cũng nói thế nhưng có bao giờ được đâu. Lần này mong rằng không phải.”

Thiếu niên cầm song thương cười nói như thể không hứng thú lắm, cô gái mặc quần áo thường cũng mỉm cười, vỗ lưng cậu.

Coi bộ họ đã hỏi xong những gì muốn hỏi.

Asuka và You nghe được cuộc nói chuyện của họ, quay qua nhìn nhau.

“Người này coi bộ là một Game Master mạnh đấy. Rất có khả năng đã để ý đến bí ẩn giữa [cột đá] và [bia đá].”

“Ừm. Có khi cần phải cảnh giác một chút… Với cả cũng không cần để tâm đến những người tham dự đến giờ vẫn chưa nhận ra bí ẩn đấy. Kiểu này cũng không hiểu được đi tìm bia đá nghĩa là gì rồi.”

Phân biệt ra đối thủ cần cảnh giác và không cần cảnh giác, đây không phải chuyện xấu. Hơn nửa số người nơi đây không đáng để quan tâm.

“Thế nên… đối thủ hiện tại chính là cô ta.”

Bốn người Asuka đều nhìn về phía cô gái vừa đặt câu hỏi liên tục.

Quần bò rách ống, áo sơ mi có hình vẽ, thắt lưng cỡ lớn, mắt đeo kính râm. Đây đều là trang phục được chế tạo bằng chất liệu không có trong Khu vườn nhỏ.

Thấy rõ là một người từ thế giới bên ngoài.

Ayato, Asuka và You bắt đưa ra ý kiến.

“Tóc màu đen nhưng không giống người Nhật Bản. Khuôn mặt có vẻ tây, chắc là người gốc latinh.”

“Chưa biết chắc được. Màu tóc thích thì nhuộm cũng được mà? Quần áo coi bộ là cùng thời với mấy người Izayoi.”

“Ừm. Dùng màu tóc để suy đoán thì rất nguy hiểm.”

Sống ở thời đại khác nhau thì cách thức ngụy trang cũng khác nhau.

Sinh ra trong năm 2000 đổ về sau, dù không sử dụng Gift thì cũng còn rất nhiều cách khác thay đổi ngoại hình, nói chung là rất khó đoán.

“Xem có dấu vết gì khác không nào… A, trên áo cô ấy hình như là vẽ một biểu tượng lớn thì phải?”

Ánh mắt hai người đều đổ dồn vào đó.

Trên áo sơ mi của cô gái có vẽ một biểu tượng bao gồm ba vòng tròn, vương miện và một cái chìa khóa.

“...Ở thời em sống thì hình vẽ thế này rất bình thường. Thế giới bên ngoài rất hay lấy hình vẽ vô nghĩa vẽ lên áo, thế nên em cho rằng rất có thể thứ này không quan trọng.”

Nếu đúng là được triệu hồi tới từ một thời đại giống với Ayato, quần áo khi đó thường vẽ các loại nghệ thuật trừu tượng. Từ văn hóa đại chúng cho đến vũ khí hủy diệt đều có tham khảo tên gọi và hình dạng trong các truyền thuyết, thế nên có khả năng cao là tuy giống một số thứ nhưng thực chất là vô giá trị.

Chỉ là Uesugi nghi ngờ khả năng này.

“Tự tiện cho rằng như thế thì có hơi cẩu thả không?”

“Tức là sao?”

“Trong chiến tranh chủ quyền lần này, đứng sau các người tham dự là các nhà tài trợ. Họ đã đánh cược sự uy nghiêm của bản thân để hỗ trợ người tham dự, vậy thì mấy người nghĩ họ sẽ cho phép mấy biểu tượng không liên quan đến mình như vậy sao?”

Quan hệ giữa người tài trợ và người tham dự ở đây giống với thế giới bên ngoài.

Bỏ sức ra hỗ trợ cho người tham dự, thế nên người tham dự càng xuất sắc thì danh tiếng nhà tài trợ lại càng nổi.

Thế nên nếu có sử dụng biểu tượng của các thần thoại khác sẽ khiến nhà tài trợ nổi giận.

“Từ trước tới nay, cố tình sử dụng biểu tượng sai là hành động vô cùng hèn hạ. Chuyện này ngay cả bên trong Khu vườn nhỏ cũng là như thế.”

“Vậy tức là, Uesugi cho rằng biểu tượng trên áo cô ta mang ý nghĩa nào đó?”

“Đúng thế. Ayato nghĩ sao? Đã từng thấy biểu tượng này ở đâu chưa?”

“A, ưm… Cũng không phải là chưa từng thấy bao giờ…”

Ayato hơi khó nói. Lí do là vì đây là biểu tượng cô đã quá quen.

Ban nãy đã lấy cớ [biểu tượng bình thường] để cho qua chuyện, nhưng lời Uesugi nói lại khiến cô không thể giấu được nữa.

Vương miện và chìa khóa--- Một thứ vương miện đặc biệt hình tròn, người ở Châu Âu chắc chắn không thể không biết biểu tượng này.

Vậy đã đủ hiểu vương miện này nổi tiếng ra sao.

“Ayato. Thực ra tôi cũng có chút ấn tượng với cái vương miện này. Không chỉ tôi mà Homura và Suzuka cũng biết, nếu là Izayoi chắc cũng thế. Vương miện này là [Triều thiên ba tầng] đúng chứ?”

---[Triều thiên ba tầng]? Asuka và You đều nghiêng đầu.

Cả hai đều không hiểu cái từ chưa từng nghe thấy này, dù gì cũng là lần đầu tiên các cô biết chuyện vương miện cũng có tên cho từng loại.

“Sao? Tôi nói đến như thế là không được?”

“...Xin lỗi. Đúng là tôi có thông tin về cô ấy nhưng không được tự ý nói ra.”

“Ưm, cô ta mạnh đến thế sao?”

“Tôi không biết cô ấy đến từ đâu. Nhưng biểu tượng này nếu đúng là [triều thiên ba tầng] vậy thì nhà tài trợ của cô ấy ít ra cũng là một trong những người bề trên. Có khả năng rất lớn nhà tài trợ này là đồng minh của Nữ hoàng.”

Nghe được những lời không ngờ tới này, cả ba người đều rất ngạc nhiên, cũng hiểu được lí do cô khó nói.

Ayato là kị sĩ nữ hoàng, chiến đấu vì vinh quang của Nữ hoàng.

Dù tham gia để bảo vệ mấy người Saigou Homura, nhưng nếu hỏi Nữ hoàng có tin tưởng mấy người này giành chiến thắng hay không thì chắc chắn câu trả lời là không.

Cũng tức cô mới là người thực sự được Nữ hoàng lựa chọn, thế nên không thể nói lộ thông tin cho đối thủ cạnh tranh như Asuka rồi. Kể cả có muốn cũng không được nói.

“Hiểu rồi. Chuyện cô gái này về sau hãy nói vậy.--- Chắc sắp bắt đầu rồi đấy, chúng ta chuẩn bị chứ?”

“A, khoan đó! Còn có chuyện này cần hỏi Lala nữa!”

You nhẹ bước đền gần Lala, giơ một tay lên hỏi.

“Có chuyện này xin được hỏi Lala. Đã có ai đi vào mê cung trước rồi không, hay là đi xuống mê cung bằng một lối vào nào đó khác?”

“...Chuyện này không nói được. Tôi không có quyền nói ra.”

Không phủ định cũng không khẳng định.

Sức mạnh các người tham dự đến đây không phải quá mạnh.

Chắc trước hết nên phân loại sức mạnh người tham dự mới được. Chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu với đối thủ mạnh mẽ.

“Chuẩn bị đến lúc rồi. Thông tin về điều kiện chiến thắng trong mê cung này không chỉ có một mà thôi. Mọi người hãy tự quyết định cách thức thăm dò mê cung… Nhưng có chuyện này xin mọi người nhớ cho.”

Lala chỉ ngón trỏ lên, nhìn một lượt các người tham dự.

“Tiếp theo… sẽ có nguy hiểm đến mạng sống. Không phải giữa các người tham dự với nhau. Con quái vật đang ngủ dưới mê cung này có khả năng sẽ giết mọi người.”

Lala thông báo về nguy hiểm tính mạng.

Là game thần ma, một Gift Game rất hiếm khi có thông báo kiểu này. Game đi kèm với cái chết đã là chuyện thường ngày trong Khu vườn nhỏ.

Nhưng như vậy mà vẫn thông báo rõ ràng là đủ hiểu nguy hiểm đến nhường nào.

“Mong mọi người chuẩn bị sẵn tinh thần đối mặt với cái chết rồi hãy đi vào… Nhưng chẳng may nếu cảm thấy mạng sống gặp nguy hiểm, dù có ra sao cũng xin hãy chạy về phía ngôi làng phía đông. Nơi đó sẽ giúp được mọi người.”

Rồi cảnh cửa dẫn vào mê cung mở ra. Không có ai xông lên trước nhất.

Có nhóm người thì đang bàn bạc, có nhóm thì đánh giá tình hình, còn nhóm Asuka thì đứng trước cánh cửa mê cung.

“Chần chừ gì chứ. Phải giành thắng lợi đầu tiên!”

“Nếu không chỉ có một tấm bia đá thì hay là chia nhau ra đi tìm đi.”

“Đi đông cũng có lợi, nhưng cần chiến thuật chính xác nữa. Nếu mục tiêu dưới đất vậy thì cần chia ra làm hai nhóm, nhóm [tìm bia đá] và nhóm [đi xuống tầng thấp nhất].”

“...Giống như chơi game RPG ấy nhỉ.”

Hả? Asuka và Uesugi bốc lên một loạt dấu hỏi chấm.

Ayato xấu hổ bước lùi lại.

Nhưng You đã hiểu được ý của Ayato.

“A, đúng thế thật. Mấy game cổ thám hiểm thành phố ngầm chị chưa chơi bao giờ, nhưng chắc ở thời Ayato vẫn còn đúng không?”

“Em không biết có phải game cổ hay không nữa, nhưng đó là game mà senpai thích lắm. Cơ mà chị Kasukabe You mà cũng biết game RPG ư.”

“Thế hả? Chị cũng thỉnh thoảng chơi game mà. Feta Gurando Order này, tam quốc chí này, series 7th Cosmo Round Knights này, genre cũng đa dạng lắm chứ.”

Thấy You có sở thích không ngờ như vậy, hai mắt Ayato ánh lên. Cô còn tưởng You là người hướng ngoại.

Không phải người hoạt bát chăm giao tiếp thì cũng có sở thích ngắm hoa lệ rơi.

“Kasukabe You thú vị thật đấy. Nấu ăn cũng ngon nữa chứ.”

“Vậy ư?”

“Chẳng qua chị tham ăn thôi. Với cả thành viên chính của [No Name] đều giỏi nấu ăn cả. Trình độ nấu của chị cũng chỉ xêm xêm với mọi người thôi.”

A… Ayato thốt lên. Chuyện này lần đầu tiên cô nghe được.

Đúng như cô vừa nói, khả năng nội trợ của hầu gái trưởng và các hầu gái [No Name] đều rất cao thủ. Sánh ngang được với họ thì không thể nào là bình thường.

“Em không ngờ đấy. Nếu có cơ hội em cũng muốn ăn thử tay nghề của chị.”

“Được thôi, nhưng khi đó em cũng phải nấu ăn đãi chị đấy.”

“Vâng. Nhìn thôi thế thôi chứ em đạt điểm tối đa trong môn việc nhà đấy. Chưa có dịp thể hiện nên em còn đang tiếc đây.”

“A, đáng mong chờ quá nhỉ. Thế thì sau khi thắng ở đại lục Atlantic thì chúng ta tổ chức tiệc đi.”

Hiếm lắm mới thấy You và Ayato nói đến chủ đề nữ tính như vậy.

Asuka nhìn hai người với vẻ ghen tị.

Uesugi cười, chỉ vào mê cung dưới lòng đất.

“Xin lỗi vì cắt ngang hai người nhưng chúng ta nên xuất phát rồi. Chia ra mỗi nhóm hai người, không có ý kiến gì chứ?”

“Có, như thế không nhanh được. Chuyện thăm dò do mọi người lo liệu đi, để tôi đi xuống tầng thấp trước.”

Nghe You đề nghị vậy, mọi người đều hơi bối rối.

“Ka, Kasukabe You, làm thế có liều lĩnh quá không?”

“Một mình đi kiểu đó rất nguy hiểm. Không nên đơn độc hành động như vậy.”

“Không sao đâu, mình không đi một mình. Hôm qua mình nói rồi mà, mình có gọi đến [Floor Master] bạn mình.”

Asuka nhớ lại cuộc nói chuyện tối qua. Đúng là có lừa Mikado Tokuteru gánh trách nhiệm để bù đắp vấn đề thiếu người.

“Nếu có xảy ra xung đột, mình sẽ để cô ấy giúp mình, mà với sức mạnh của cô ấy có thể san sẻ gánh nặng cùng mình. Khi đối mặt kẻ địch chưa rõ cô ấy đáng tin lắm đấy.”

Ha. Uesugi thốt lên kinh ngạc.

Khi gặp kẻ địch chưa rõ thông tin mà có thể sử dụng hết toàn bộ khả năng là một năng lực rất hiếm. Không chỉ bao gồm Gift, như vậy cũng cần trí tuệ và lòng dũng cảm đủ để xử lí tình huống.

Nếu không đặt niềm tin tuyệt đối vào thì không bao giờ cam đoan cho trí tuệ và lòng dũng cảm người khác như vậy.

“Mà… Asuka hiện không dùng được Alma để bảo vệ đúng chứ. Chẳng may gặp phải kẻ địch nguy hiểm dưới đó sẽ có rất ít cách để đối kháng?”

“...Đúng thế, tớ không chối.”

“Thế nên mình định đi trước tầng thấp nhất tìm hiểu xem sao. Nếu có nguy hiểm sẽ tập hợp lại cùng mọi người, không có nguy hiểm cũng sẽ không bất cẩn.”

“Đã nói đến thế thì để Kasukabe làm vậy. Quả thật tìm bia đá rất tốn thời gian. Mà kế hoạch này tuy liều lĩnh nhưng không có gì là sai sót.”

“...Ha ha. Cũng được.”

Asuka lấy thẻ Gift ra.

Từ trong thẻ bay ra một tinh linh tí hon đội mũ.

“Em của Melun này cậu giữ lấy. Đến lúc tập hợp nếu lạc đường thì để em ấy dẫn đường cho, sẽ đưa cậu đến chỗ tớ được.”

“Vâng, biết dẫn đường!”

“Cảm ơn. Mấy cậu cũng cẩn thận đấy nhé.”

Bốn người gật đầu với nhau, bắt đầu chia nhóm rời đi.

You một mình đi xuống bên dưới, mấy người Asuka thì tìm bia đá.

*

---Mê cung dưới lòng đất. Tầng một.

Bất ngờ là hang động này có rất nhiều nơi từng được sửa chữa.

Đường đã được lát đá, có kha khá đèn khí ga được lắp đặt, ánh sáng đủ nhìn xuống dưới chân. Có lẽ là một hang động tự nhiên đã được cải tạo qua.

Chỗ gần cửa vào vẫn có một ít côn trùng, nhưng đến khi đi vào bên trong thì không còn sinh vật gì.

Dù nơi này gọi là mê cung nhưng hình như vẫn có người ra vào thường xuyên.

Sau khi chia tay You ở cầu thang nối xuống dưới, Asuka, Ayato và Uesugi bắt đầu nêu lên ý kiến của bản thân về mê cung.

“Chán nhỉ, cứ tưởng sẽ có linh thú chứ.”

“Với cả gọi là mê cung nhưng cấu tạo không có gì phức tạp. Không biết sân khấu khác sao chứ game này đặt tên nhầm chắc là có ý nghĩa cả.”

Khác biệt giữa [mê cung] và [mê lộ] đã từng xuất hiện trong game liên quan đến đại lục Atlantic rồi. Khó mà lại diễn ở đây nữa.

“Cửa đi lại dành cho loài người có khá là nhiều, có khi đây là chỗ để thực hiện nghi thức nào đó. Mấy tầng dưới chắc cũng khá an toàn--- Khoan.”

Uesugi đột ngột ngừng nói.

Cô nhìn về phía cuối con đường bên phải với ánh mắt sắc bén.

Mặc dù khắp nơi đều yên tĩnh nhưng có lẽ cô thấy được thứ gì đó. Uesugi nắm tay lên kiếm, phất tay phải ra hiệu hai người Asuka lui lại.

“...Hừm. Theo quy tắc thì hành động đối đầu nhau đáng ra cũng chỉ vô dụng mới phải. Nhưng sát khí này quá đáng sợ.”

Chứa đựng thù hận, thế nên chắc là người có quen biết. Uesugi quay đầu lại hỏi.

“Hai người có nhận ra kẻ đó không?”

“A, về vụ cảm nhận mơ hồ này tôi…”

“Tôi có chút quen. Vẻ thù ghét là nhắm vào tôi. Thế nên để tôi đến đi.”

Ayato lướt qua tay Uesugi, đi về phía trước. Tay cô giờ đã nắm thanh roi kiếm.

Kẻ địch dường như cũng hiểu được ý định của cô, bước ra khỏi góc khuất.

“...Hừm. Dám tiếp chiến cơ đấy. Vậy thì cũng dễ rồi.”

『May thật. Nếu ba người họ cùng chiến đấu thì ta cũng khó mà nương tay nổi. Như hiện tại thì chúng ta có thể liều đánh một trận được.』

Kẻ xuất hiện là một cô bé và một linh thú hổ trắng.

Ánh mắt Ayato tỏ ý đã biết trước, vô cùng chắc chắn.

Lần đối đầu trước là khi xảy ra chuyện [Thiên ngưu].

Một trong những tiên đạo lưu truyền trong truyền thuyết Trung Hoa, [Phong thần diễn nghĩa].

Cô bé nắm cây giáo lửa trong tay--- Tiên nhân Thân Công Báo mỉm cười không sợ hãi, nói ra tên mình.

“Ta xin tự giới thiệu lại. Tên ta là [Thân Công Báo]. Hiện là một trong những thuộc hạ của [Avatara].”

Truyện Chữ Hay