“Không--- không thể nào!!?”
Lúc tử thần áo đuôi tôm Croix Baron đặt tảng đá lên mặt bàn, Thần vương đột nhiên hét lên một tiếng vang vọng khắp bốn phương.
Cầm lên tảng đá nứt vỡ, nhìn ngó mọi khía cạnh rất nhiều lần, sau đó hai tay Thần vương run run, nói.
“…Không sai ở đâu cả. Mặc dù đã gần như mất hết sức mạnh, nhưng đúng là một trong các [Astra].”
“Kihaha! Đúng là thế thật sao! Vậy là thứ này cũng chứa đựng một sức mạnh đáng sợ,”
“Sai rồi Croix. Đây không phải là vũ khí. Tại vùng đất của chúng tôi,thứ này được gọi là [đá đăng quang].”
Vừa mở cửa căn nhà hoang ra và đi vào, là Scathach và Canaria.
Cái bóng Croix rung động, hỏi ý nghĩa những lời này.
“Vậy là sao? Astra là tên của những vũ khí mạnh nhất loài người nắm giữ kia mà?”
Croix ngạc nhiên hỏi.
Về phía bên kia, thấy bí mật cấp bậc cao nhất bất chợt bị nói ra như vậy, Thần vương choáng váng.
“Khoan… khoan đã, dừng lại đã! Sứ mệnh của Astra bên trong Thiên quân cũng là bí mật cấp độ cao nhất! Tại sao mấy người lại biết,”
“Bệ hạ!? Có chuyện gì vậy!?”
Ba! Cánh cửa bị mở mạnh bởi voi cưỡi của Thần vương, Airavata.
Cậu ta đứng canh bên ngoài đề phòng mọi tình huống có thể xảy ra.
Thần vương đổ ra mồ hôi lạnh, giấu đi tảng đá nứt vỡ.
“Aira, ra ngoài. Hiện tại bọn ta đang bàn chuyện quan trọng. Không liên quan gì tới ngươi.”
“Nhưng, nhưng thưa bệ hạ. Prithvi-sama đã dặn dò thần cẩn thận là phải luôn bảo vệ bệ hạ trong chuyến đi này…”
“Chủ nhân của ngươi là ta đúng không hả? Thế nên lệnh của ta là phải tuân thủ hàng đầu. Mau lui ra đi.”
Nghe thấy mấy lời trách mắng nghiêm khắc của Thần vương, Aira hiện ra vẻ không vui, bĩu môi lên nhổ nước bọt một cách vô lễ.
“Cái, cái thái độ gì đây chứ hả! [Vinama] chúng ta là chủ nhân và tùy tùng đồng tâm nhất thể! Dù là lúc chiến đấu với kẻ địch, lúc ăn cơm, lúc vi hành hay lúc đi tới cửa hàng của chị gái dâm đãng thì thần cũng đi cùng bệ hạ kia mà.”
“Được rồi, câm mồm lại. Nhanh chóng câm lại cho ta. Giờ ta đang có việc với cả còn chưa biết người theo dõi vợ ta phái ra ở đâu, thế nên câm mồm lại ngay.”
“Kihaha! Tận đến mức này mà còn lo nghĩ chuyện thể diện sao Thần vương! Chuyện trong Thiên bộ phần lớn toàn là Thần hạ lưu ai cũng biết rồi, cần gì phải ra vẻ nữa chứ!”
“Đúng thế đúng thế! Thần còn biết bệ hạ rất hay qua lại với chị gái hồ li tinh dâm đãng vừa dâm đãng vừa đáng yêu lại dâm đãng còn ra vẻ đau khổ đứng đầu khu lầu xanh phía bắc nhé! Đây chính là tin đồn do La Sát Thiên-sama đang muốn xóa sổ khu đó nói, ngài đúng là không biết xấu hổ!”
“Được rồi, lỗi của ta. Ta sẽ nói cho ngươi được chưa, thế nên nhớ kể cho ta tin đồn ngươi nghe được đấy.”
Thần vương ngửa mặt lên trời, hai tay giơ cao xin hàng.
Chuyện rắc rối rồi đây. Thần vương ôm mặt, bắt đầu giải thích về Astra.
*
Astra--- Là ám hiệu do hai vị Thần vương thành lập khi cứu thế giới, sẽ đưa tới Gift và sức mạnh cứu loài người ra khỏi sự hủy diệt tối thượng.
Từ [Astra] này có hai nghĩa.
Thứ nhất là tiếng Latinh trong nền văn hóa Châu Âu, [Sao, Tân tinh].
Thứ hai là tiếng Phạn ngữ trong nền văn hóa Ấn Độ, [Vũ khí].
Còn tồn tại dưới nhiều hình thức như Astra, Astel, Stella, biến đổi bên trong các thời đại và tái lập tại thế giới về sau, sẽ có một ngày xuất hiện trong tương lai để cứu loài người. Thần vương nói như vậy.
Nghe xong hết, Canaria liền giơ tay lên hỏi, đầy tò mò.
“Tôi tôi tôi! Thần vương-sama, tôi có điều muốn hỏi! Thần vương-sama có biết Astra sẽ tiến hóa thành thứ gì không?”
“Không, không biết được. Là thứ nằm tại nền văn minh khác thì ta cũng không biết rõ được, cũng không biết nó có sức mạnh ra sao. Nếu phải nói thì ta chỉ biết hình dạng gốc của nó, nhưng chỉ biết hình dạng gốc thì vô nghĩa và vô giá trị. Giá trị của Astra đó là tiến hóa liên tục bên trong sự thay đổi của cuộc sống con người.”
“…? Nhưng thế thì sau này quá rắc rối rồi? Không biết nó sẽ tiến hóa thành thứ gì, các vị Thần cũng không thể quản lí được, đúng không.”
Nghe Scathach nói, Thần vương từ tốn lắc đầu.
“Vốn không có ý định quản lí. Đây là thứ để loài người tự cứu bản thân. Điều chúng ta có thể làm, chỉ là giám sát, đề phòng nó bị sử dụng vào mục đích xấu. Vì--- dẫn lỗi cho loài người rời khỏi hủy diệt, chính là sứ mệnh của Astra.”
Buông ra tảng đá nứt vỡ, trên mặt Thần vương hiện ra vẻ khó xử.
“Tảng đá này… Nguyên gốc là đá đăng quang đúng không. Nó khá là đặc biệt trong các Astra đấy. Coi bộ không có sức mạnh gì để dùng làm vũ khí, thế nên ta cho rằng nó có thể là thứ tuyển chọn [người có tư cách sở hữu Astra].”
“Tuyển chọn… ý là lựa chọn người thích hợp sở hữu vũ khí mạnh nhất?”
“Đúng thế. Nghĩ lại chuyện Balor đi. Tổ tiên người này không sử dụng Astra để cứu thế giới mà sử dụng cho dân tộc của mình. Thứ được chế tạo để tránh chuyện đó chính là đá đăng quang này. Ta đoán như vậy.”
Sở hữu sức mạnh cường đại, một khi vượt tầm kiểm soát cũng gây hại khổng lồ.
Để tuyển chọn người gắn kết tương lai sắp tới, không bị mê hoặc bởi ma lực của sức mạnh, đá đăng quang được tạo ra, Thần vương nói như vậy.
Nhưng giờ đến lượt Scathach hiện ra vẻ khó xử.
“Ừm, đại khái thì tôi đồng ý. Nhưng theo giải thích của tôi, thì vẫn có một phần sai.”
“Ý là sao?”
“Thứ này, bên trong nhóm Thần Celtic được gọi là [đá đăng quang]. Đây là [tấm bia đá kêu lên tên vị vua] trong mỗi nghi thức quyết định vua của nhiều thế hệ.”
“Tấm bia đá--- kêu lên tên vị vua?”
“Đúng thế. Bệ hạ vừa rồi cũng nói [Astra là thứ dẫn đường cho loài người]. Mà vua được coi là người nắm giữ sức mạnh dẫn đường cho cả quốc gia. Thế nên vua được [đá đăng quang] lựa chọn = người sẽ cứu loài người từ trong hủy diệt, liệu có phải là như vậy không?”
Nghe hết phỏng đoán của Scathach, Thần vương gật đầu cảm thấy rất có lí, Canaria thì vỗ tay cổ vũ scathach trong ánh mắt ngưỡng mộ.
“Ra là vậy… Không phải bản thân Astra sẽ dẫn đường cho loài người, mà là một tảng đá chọn ra người nắm giữ khả năng dẫn đường.”
“Ừm, nói là dẫn đường cũng chưa đúng lắm đâu… Đá đăng quang này, vốn là thứ Ma vương Dystopia nắm giữ.”
Cái. Thần vương và Aira không nói nổi lên lời.
Hai người định lớn tiếng hô lên, Scathach vươn tay phải ra cản lại.