Người đầu tiên nhận ra đám mây sét là Scathach vừa bị đẩy ngã xuống đất.
Đám mây sét vừa đột ngột xuất hiện kia không thể là một thứ của tự nhiên được, cô ngay lập tức hiểu như vậy.
Dù quần áo cô đã bị xe tan tành, làn da trắng như tuyết lộ ra không còn chút che đậy nào, nhũ hoa cũng đang bị kẻ tàn ác kia dày vò, nhưng cô vẫn khẽ mỉm cười.
“Haha… Ông tổ Balor à. Sau bao năm như vậy ngài mới có lại được thân thể trẻ tuổi như vậy nên có chút dục vọng cháy lên, người ta hiểu mà---“
Cô hơi uốn lượn cơ thể, đem đôi chân trượt tới hạ bộ của tên Ma thần.
Cô để lộ ra chiếc chân phải trần trụi từ trong quần áo rách rưới, một giọt mồ hôi chợt nhẹ nhỏ xuống từ trên đó, cô khẽ cạ tới, như thể đang muốn khiêu gợi hắn.
Cảm nhận tới làn da mịn màng như thể phủ bên trên một lớp lụa thượng hạng, tên Ma thần trở lên thật cuồng bạo.
Hắn cho rằng đối phương cũng đã như hắn.
Vậy là hắn không cần dùng lực nữa, đây sẽ là cả hai bên đều sung sướng, quả là không tệ, rất không tệ. Balor nghĩ như vậy đang định thò lưỡi ra kích thích nhũ hoa Scathach thì---
Scathach hét lên một tiếng kháng cự Balor.
“Ta… mà thèm có hứng thú với tên huynh đệ xấu xí kia của ngươi sao---!!”
Chiếc chân phải đang đặt trên đó đá mạnh lên một cái.
Balor không thể không khựng cứng người lại.
Nhưng đây hoàn toàn không phải hắn đau đớn. Bởi vì thân thể của người khổng lồ là vô cùng cứng rắn.
Tuy không đau đớn nhưng bị đá trúng tiểu huynh đệ như vậy thì bất kì người đàn ông nào cũng sẽ theo phản xạ mà khựng cứng lại. Balor đang trong lúc bất cẩn không phòng bị như vậy, bị một tia sét đã nhắm vào hắn từ lâu giáng thẳng xuống.
“Sét, đánh xuống…!? Lại còn ngay trên đầu nữa!! Tên cháu trai mất nết kia trở lại rồi sao!?”
Hắn nhìn lên bầu trời trong lúc bị sấm sét đánh trúng.
Đám mây sét vừa hóa về hình dạng một con voi lớn, ngay lập tức dùng chiếc chân voi khổng lồ đá bay Balor đi.
"PAaaaaaOOOOOOOOOON!!!"
Balor bị voi khổng lồ đá bay đi trong lúc gào rống. Dù hắn không bị thương cũng không đau đớn gì, nhưng vô lực giữa không trung như vậy thì hắn cũng không thể làm ra ứng đối gì ngay lập tức được. Sau khi đâm xuyên qua hai cái thung lũng, Ma thần mới nổi giận đến phát điên lên. Nhưng nếu điên cuồng mà chiến đấu với kẻ kia sẽ rất nguy hiểm. Trí tuệ ẩn giấu phía sau cơn tức giận nói với hắn như vậy.
“Voi khổng lồ…!? Là Voi trời Airavata sao!? Vậy thì tia sét kia sẽ là---!!?”
Cho dù là Ma vương cực tây, dám khinh thường đối thủ này cũng là quá ngạo mạn.
Vị Thần này chính là Thần sinh ra từ mủ bọc của văn minh loài người, sở hữu cả hai thần cách đối nghịch [Thiện] và [Ác]. Chiến thần mạnh nhất nhận được toàn bộ tín ngưỡng của [Loài người cao quý (Aryan)] thừa nhận--- một trong những cái nôi văn minh của thời đại cổ xưa, một dân tộc tạo gốc rễ tại rất nhiều nền văn minh. Vị vua của các Thần đã ra lệnh cho các quốc gia Ấn Độ, Hi Lạp, Iran và các quốc gia che dấu đi ngôi sao xanh thẳm là hi vọng của văn minh.
Thần vương Indra ngồi trên lưng vua voi Airavata, từ trên nhìn thẳng xuống Ma thần Tử nhãn.