“---Ông nói, thời hạn cho lịch sử loài người?”
Hercules ngạc nhiên trước những lời người bạn cũ nói.
Nói ra sự thật này, vẻ mặt Orpheus cũng bao trùm trong khổ sở, sau đó nói tiếp.
“Đúng vậy. Loài người thời kì đầu thật ra đã có thời hạn do hành tinh đặt ra.”
“Bộ mặt thật của chiếc lò địa ngục chính là sự phun trào hủy diệt. Hơi thở thuộc cấp độ mạnh nhất của hành tinh từ trước tới nay, chắc chắn sẽ khiến loài người nghênh đón hủy diệt.”
Cấp độ hoạt động lớn nhất của núi lửa được gọi là [Caldera volcano].
Dòng chảy đất đá bị sức mạnh khổng lồ của hành tinh phun trào, lúc thì sinh ra vùng đất mới, khi sẽ thổi tan đại lục thành tro, đây là thảm họa tự nhiên lớn nhất mạnh nhất. Vì dấu vết lưu lại trên mặt đất giống với chiếc nồi lớn hoặc bát lớn, thế nên đặt tên là [Caldera].
Sức mạnh ước chừng gấp 300 tỉ lần vũ khí hạt nhân, sẽ đập tan đất đai, cuốn lên tro bụi bao trùm bầu trời, sau đó che khuất ánh mặt trời, khiến hành tinh rơi vào kỷ băng hà kéo dài vài trăm năm.
“Bão tố, sóng thần, dịch bệnh, phóng xạ. Loài người và các vị Thần đã xử lí rất nhiều vấn đề, nhưng riêng chuyện này thì bất lực.”
“Thế nên mới gọi là chiếc lò địa ngục của tận cùng sao… Chuyện này tôi cũng từng nghe đồn rồi, nhưng thật là đáng sợ đến vậy?”
Nghe thấy lời nói run run của Hercules, công chúa ma cà rồng kiêu ngạo ưỡn ngực lên.
“Tất nhiên rồi. Sức mạnh đó thừa sức hủy diệt lịch sử loài người cả trăm lần, không còn là vấn đề mà loài người chỉ cần cố thêm một chút là có thể đối mặt. Mà thứ biến chuyện không thể thành có thể này, chính là,”
“Tháp điều khiển môi trường. Tòa tháp Babylon có thể quản lí hành tinh, do một người đàn ông tên Saigou đề xuất.”
Leticia ngắt lời Lamia, xen vào.
Lời nói bị cắt ngang, Lamia giận dỗi bĩu môi lên.
“…Hừm. Bác cũng đã nói vậy, vậy thì chúng ta nói tiếp về nó. Ừm, mấu chốt ở đây là, tháp điều khiển môi trường là điểm hội tụ không thể thiếu để có thể cứu được loài người.”
“Sau khi đã đánh bại những [hóa thân của việc loài người bị hủy diệt]… Hay thường gọi là các con thú của tận cùng, [Sát thần]. Khu vườn nhỏ giao lại sức mạnh cứu vớt đó cho loài người, hoàn thành việc sửa chữa lịch sử.”
“Nhưng, loài người sau khi nhận được sức mạnh cứu vớt đó, tương lai loài người sử dùng sức mạnh này để hủy diệt bản thân cũng theo đó hình thành.”
Đây chính là [Thử thách cuối cùng của loài người]--- Ba Ma vương sẽ tiêu diệt hoàn toàn loài người.
Ma vương [Cái ác tuyệt đối] Azi Dakaha.
Ma vương [Thế giới khóa kín] Dystopia.
Ma vương [Cơn gió hoang phế] End Emptiness.
Những Ma vương mạnh nhất đã ngay lập tức được Khu vườn nhỏ đóng lên dấu ấn [không thể đánh bại].
“…Vậy sao, nếu lấy lại loại hạt mô phỏng hạt tối thượng kia thì sẽ tránh được chuyện loài người tự hủy diệt. Nhưng nếu như vậy, đám thú tận cùng [Sát thần] lại khiến loài người bị hủy diệt.”
“Đúng vậy… Nhưng, thực ra giữa chừng vẫn còn thêm cả sự kháng cự và điên cuồng của Bạch Dạ Vương, nhưng tạm bỏ qua chuyện đó.”
“Để phá vỡ được tình huống này, chỉ có thể khiến cho tư tưởng loài người tiến hóa. Cuối cùng thì Sakamaki Izayoi đã đánh bại Azi Dakaha, [Cơn gió hoang phế] cũng vì thế mà ngừng tay lại, lịch sử loài người bắt đầu đi đúng hướng về phía hoàn thiện--- Đáng ra là như vậy.”
Orpheus và Leticia rầu rĩ, rơi vào im lặng.
Chuyện tiếp theo sắp nói ra, với hai người lương thiện như họ, là một chuyện muốn tránh bằng mọi giá.
Nếu nói ra, cho dù có vùng vẫy sao nữa cũng chỉ tạo ra thảm kịch. Chỉ có tương lai bi thảm đón đợi. Hai tính mạng đáng ra nên chìm xuống bóng tối của lịch sử loài người mà không một ai biết tới. Đang lúc không biết phải giải thích ra sao--- theo sau một cơn gió nhẹ an bình, từ sau lưng Hercules vang lên một giọng nói.
“Vòng vo quá, Orpheus. Đáng ra nên kể rõ ràng mọi chuyện đi chứ?”
“Là, là ai!!?”
Hercules quay người lại, vung nắm đấm về nơi phát ra giọng nói. Đường chân trời bị cú đấm đó đấm cho đất nát biển lún, nhưng lại không có cảm giác đánh trúng thứ gì.
Giọng nói không biết phát ra từ đâu tiếp tục nói một cách an bình.
“Tôi là Krishna. Hóa thân thứ tám của [Avatara], cũng là một trong những người thành lập [Ouroboros].”
“…Ngươi là người thành lập [Ouroboros]…!!?”
“Đúng thế. Nghe được rằng ngài muốn tham gia liên minh, vậy nên tôi phải vội vã bay tới từ bên kia biển. Đã là một Bán thần sánh ngang với nguyên gốc từ ngữ [Anh hùng] như ngài đây, đáng ra phải nói toàn bộ sự thật, rồi xin được ngài hỗ trợ, đúng không?”
Từ trong cơn gió đen đang rung chuyển dữ dội vang ra giọng nói. Nhưng không thể thấy được hình dạng đối phương.
Hercules nắm chặt nắm đấm, đứng yên nhìn về phía phát ra giọng nói, tập trung sự chú ý.
“Theo như kết luận, thì những cô gái này là vật hi sinh để cứu lấy loài người. Hay còn gọi là vật tế sống.”
“…Ngươi nói vật tế sống?”
“Hai người đó nếu không chết, nghiên cứu thể hạt sẽ không kịp khiến cho sự phun trào hủy diệt lắng lại. Thế nên, vận mệnh hai người đó là bị giết để cứu lấy thế giới.”
“Cái---!!?”
Làm sao có thể!!? Hercules hét lên. Hercules đúng là không biết gì về chuyện nghiên cứu của thể hạt, nhưng người đàn ông bí ẩn nói rất đơn giản thế nên ông hiểu rồi.
Cũng là nói, cách nói [phải cần các cô gái bị bạch tạng] không hẳn đúng.
Mà thứ cần thiết, là cơ thể họ để làm vật thí nghiệm.
“Thứ… thứ nghiên cứu tà ác này có thể cứu thế giới, ngươi có ý như vậy…!!?”
“Đúng thế. Và đây còn là một trong những mầm mống mấu chốt biến thành [Cái ác tuyệt đối]. Đây là hi sinh cần thiết để cứu loài người, cũng là mầm mống sẽ có ngày hủy diệt loài người.”
Nghe được cách nói chuyện thẳng thắn đó, Hercules vì quá tức giận mà khiến cho người khác có ảo giác cơ thể ông to ra vài lần.
Mái tóc màu vàng như thể bờm sư tử dựng đứng lên vì phẫn nộ.
Động mạch chủ hành tinh sụp đổ. Núi lửa phun trào tạo thành kết thúc thần thoại và cũng là mở đầu thần thoại, chuyện này không phải chuyện hiếm gì. Nhưng thảm họa theo đúng nghĩa đen này là loại có nồng độ dày đặc nhất trong số các thảm họa từng có.
Nếu muốn trấn áp chúng, sẽ khiến loài người và thần thoại chính thức chia tách.
Nhưng nếu loại nghi thức đó lại cần phải hiến tế sinh mạng nhỏ tuổi.
Tư tưởng tiến hóa được do loài người tích lũy và học tập không ngừng, cuối cùng là có ý nghĩa gì.
Chống lại [Cái ác tuyệt đối] sẽ hủy diệt loài người, vượt qua được [Thế giới khóa kín] sẽ khiến quãng đường loài người đã đi trở về con số không, ngăn cản [Cơn gió hoang phế] xuất hiện, các bước chân chiến đấu từ trước tới nay của Khu vườn nhỏ là có ý nghĩa gì đây.
“……”
Là một người của thế hệ trước, đáng ra ông sẽ không can thiệp vào tương lai theo ý muốn bản thân--- Nhưng cho dù có xảy ra chuyện bất thường ra sao, tính mạng những cô gái này lại nằm trong tầm tay ông vươn tới được.
Nhà thơ cuối cùng đánh bại Ma vương Dystopia đã chết tại thế giới bên ngoài. Là một trong những người thầy của cô, ông nhất định phải tự mình chứng kiến kết cục của những cô gái đó. Chuyện thiện ác phải do chính bản thân nhận định.
Nhưng làn gió đen lại cuốn lên, như thể ngăn không cho Hercules rời đi.
“Hercules, ông định đi đâu vậy?”
“Ta rút lại lời tuyên bố gia nhập khi nãy. Ta giờ sẽ đi gặp những người liên quan tới vận mệnh kia.”
“Thật vô trách nhiệm. Vận mệnh là một thứ tích tụ từ những chuyện cũ lại tạo thành chuyện mới. Sứ mệnh của chúng ta đã kết thúc rồi, tương lai đáng ra phải giao lại cho những người của thời đại đó. Chính ngài đã nói mình là tàn dư của thời đại cũ kia mà?”
“Ta đúng là nói vậy. Nhưng lịch sử xảy ra trong Khu vườn nhỏ là tài sản chung. Vận mệnh và lịch sử bọn ta xây dựng nếu như đã được triệu hồi tới Khu vườn nhỏ. Tất nhiên là có quyền can thiệp.”
Không nói ra không được, Hercules nói rồi liền quay lưng về phía họ định rời đi. Người đàn ông này, dù là trong chiến tranh Dystopia cũng chỉ ở sau lưng cuộc chiến, nhưng hôm nay lại nghiêm túc nắm chặt nắm đấm.
Nếu như kẻ này nói đúng, vậy thì những người mong các cô gái kia chết không chỉ có một hai người.
Toàn bộ thế giới, bao gồm cả các vị Thần, đều trông ngóng về, áp đặt lên họ vận mệnh này.
Không có cha, không có mẹ, vật thí nghiệm (chuột bạch) không có bất kì người thân nào trên đời này.
Lớn lên trong một cơ sở không coi mình là người, sau đó thì bị tuyên bố cái chết bởi những những cái cao siêu như cứu lấy loài người. Không vị Anh hùng nào đã nghe hết chuyện lại không tức giận.
…Đúng thế, dù là Hercules thì cũng có thứ không thể bảo vệ được.
Nhưng phải có người lên tiếng. Phải có người giáng cú đấm chất chứa trăm ngàn cơn giận về phía vận mệnh độc ác kia.
Nếu không… chẳng phải những sinh mạng nhỏ tuổi đó không được nhận lại chút gì sao.
“Người đàn ông bí ẩn. Ngươi cứ cúi đầu, quỳ gối, xu nịnh trước vận mệnh đi. Ta đã chịu đủ rồi. Chuyện thế này ta đã chịu quá nhiều tại thế giới bên ngoài. Người đàn ông rơi vào bước đường cùng nhưng không thể đấm lại vận mệnh, thảm thiết ra sao, ta đã tự cảm nhận bằng bản thân mình--- Dù ta không muốn làm ra hành động ngu ngốc như thay đổi quá khứ, nhưng sẽ không để người của thời đại mới phải cảm nhận nỗi hối hận giống vậy, đó chính là sứ mệnh hiện tại của ta.”
Tục ngữ có câu, người học hỏi từ trong kinh nghiệm là kẻ ngu, người học hỏi từ trong lịch sử là người hiền.
Anh hùng Hercules có thể bị mang danh kẻ ngu vì ánh mắt thiển cận của mình. Nhưng ít nhất ông có thể giúp một tay cho sự ra đời của người hiền trong tương lai, bên trong đôi mắt giận dữ của ông nói ra như vậy.
“…Vậy sao. Tiếc thật đấy.”
Chiến binh mạnh nhất nhóm thần Hy Lạp.
Vị anh hùng có rất nhiều chiến công bên trong các Chủ quyền mặt trời.
Nếu bản thân ông đã muốn rời đi, người đàn ông này cũng cảm thấy khó mà ngăn được,
“Cũng là nói, ngài là kẻ địch sẽ hủy diệt thế giới--- Tôi có thể cho rằng như vậy đúng không?”
Ngay khoảnh khắc đó, Hercules bị bao trùm bởi sát khí đủ sức khiến không khí lung lay.
Giọng nói đã trở nên lạnh lẽo vô tình, cơn gió đen trùm kín Hercules. Hercules theo phản xạ vung tay chống lại, nhưng cơn gió đen không bị ảnh hưởng gì càng lúc càng cuốn lên mạnh hơn.
“Ngươi…!!!”
“An tâm. Tôi sẽ không lấy mạng ngài. Nhưng tôi bị Kalki phong ấn rồi, cơ thể rơi vào trạng thái không thể cử động. Vậy nên đành mượn tạm cơ thể ngài vậy.”
“Ngươi nói đùa chắc! Chuyện như vậy ngươi nghĩ ta sẽ… cho phép sao, a…!!?”
Cơn gió đen càng mãnh liệt hơn nữa, bắt đầu xâm thực cơ thể Hercules.
Độ sâu của bóng tối này khiến Hercules cũng phải sợ hãi. Từ trước tới nay đã từng chịu nguyền rủa ở cả trong Khu vườn nhỏ lẫn thế giới bên ngoài bởi các vị Thần và tộc khổng lồ, nhưng dù có đem chúng chồng chất lên nhau cũng thua kém nhiều cơn gió đen.
Đây rõ ràng đã vượt qua khả năng nguyền rủa của một nhóm Thần.
Và hiện tại còn là Hercules sở hữu ba Chủ quyền mặt trời, nắm giữ sức mạnh thậm chí vượt qua Loài mạnh nhất, Thần trời sinh. Nhưng, đến cuối ông vẫn không thể làm gì được cơn gió đen.
“Ư. Nắm giữ ba Chủ quyền mặt trời sao.--- Tuyệt lắm. Thế này thì [Ouroboros] chúng ta coi như nắm chắc chiến thắng trong tay rồi.”
Ngay khoảnh khắc sắp mất đi ý thức, ông bị những lời này đánh thức.
Trong ba Chủ quyền mặt trời ông nắm giữ thì có hai là do Bạch Dạ Vương chuyển nhượng lại.
Là một trong những Host của Chiến tranh chủ quyền, lựa chọn người xứng đáng được trao cho Chủ quyền mặt trời, dẫn họ đi con đường đúng đắn. Đây là bằng chứng cho lòng tin của người chiến thắng thượng giới dành cho ông.
Thế nên, nhất định không thể để bị cướp theo cách này.
Toàn bộ cơ thể Hercules run lên, lấy ra toàn bộ sức lực mà hét lớn.
“…Ư… Hóa thân Argos của Cung Bạch Dương!!! Ta giao lại Cung Thiên Bình và Cung Nhân Mã cho cô! Lao qua biển sao, trốn ngay lập tức!!!”
『Đã rõ, xin hãy tin ở tôi!!!』
Bất chợt, đám tàn tích tàu thủy trên biển biến thành một con cừu khổng lồ. Con cừu vàng vừa nói ra âm thanh thiếu nữ đó để cho hai Chủ quyền ẩn vào người mình rồi liền bay về phía biển sao rời đi.
Chủ nhân cơn gió đen ngạc nhiên với chuyện bất ngờ đó, tiếc nuối thở dài.
“…Ha a. Ngu thật. Thuyền Argos là con thuyền làm từ thần thụ, có được ý thức riêng. Một Chủ quyền có thể tự hành động giống với pháo đài dê núi.”
“Hừ… cho dù ngươi nhận ra, cũng đã… muộn rồi…!!!”
“Không sao, không sao. Mượn được cơ thể của Hercules là có lời rồi. Từ giờ đến khi Chiến tranh chủ quyền kết thúc, mời ngài đi nghỉ đi vậy.”
Đây là giọng nói cuối cùng Hercules nghe được.
Sau khi cơn gió đen tán đi, còn lại chỗ đó--- Là vị Anh hùng đã mất Chủ quyền mặt trời, biến về trạng thái thiếu niên.