Mondaiji-tachi ga Isekai Kara Kuru Sou Desu yo?

mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Và rồi--- Cậu bắt đầu mơ thấy giấc mơ thế giới chìm trong biển lửa.

Đây không phải lời ẩn ý gì.

Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt thành thị cũng nhuộm đen cả chân trời, ngay cả mây trắng giờ cũng đã thành khói đen.

Ngọn lửa không ngừng thiêu đốt trong bảy ngày bảy đêm, toàn bộ mọi người nơi đây vẫn không thể khiến nó thỏa mãn, ngay cả các khu phế tích không người cũng bị nó nuốt trọn.

Từ trong mây đen ánh lên sấm sét phá hủy cả sông núi, phá tan con đê chứa nước, từ đó dòng nước mãnh liệt cuồn cuộn trào ra. Dòng chảy khổng lồ không thể khống chế ngay lập tức tạo thành cơn lũ nuốt trọn thành phố. Dòng nước hung bạo chảy xuống từ trên núi không chút lưu tình nào cuốn đi người dân, từng tiếng kêu gào chỉ có thể biến mất theo dòng nước.

Mặt đất giờ tràn đầy vết nứt vì vô số cơn động đất không ngừng diễn ra, thành phố màu xám xây lên từ xi măng cứ thế không còn là thành phố nữa. Cho dù là một thành phố lớn luôn chuẩn bị sẵn cho thảm họa, giờ cũng chỉ còn lại vẻ bề ngoài mà thôi. Đường số mệnh chạy dọc theo các kiến trúc đã bị cắt đứt, thành phố lớn nhất thế giới giờ cũng chỉ còn là một đống tòa tháp xám khổng lồ xếp gần nhau.

Cảnh tượng địa ngục--- Quả thực, đây chính là cảnh tượng địa ngục.

Khung cảnh này chính là cảnh tượng của địa ngục.

Từng đứa trẻ mất đi cha mẹ vừa gào khóc vừa lớn tiếng gọi bố mẹ chúng, nhưng những người phải đáp lời chúng không xuất hiện, chỉ có thể bị ngọn lửa thiêu đốt đến chết trong lúc khổ sở lăn lộn.

Nước mắt chưa chạm đất đã bị nhiệt độ bốc hơi. Máu tươi nhỏ xuống liền từ đỏ hóa đen.

Đám người chạy nạn khủng hoảng tranh nhau chen lấn chạy đi khắp bốn phía, cũng có những người bị đám đông chạy trốn dẫm đạp chết.

Trong lúc phải ích kỉ đến tận cùng này, không một chút lòng tốt nào có thể sinh ra.

Bọn họ giờ đã không còn tính người nữa, như thể một bầy thú vật muốn chạy khỏi tai họa.

"---"

Đột nhiên, từ trên bầu trời.

Biển mây đen xì như thể sinh vật sống bắt đầu cuộn trào, sấm sét vang rền hệt như tiếng dậm guốc. Hình dạng thứ vừa đánh bật không khí kia giống như một con bò.

Nhưng--- thứ siêu thú xuất hiện lúc thành phố đang tan vỡ lúc này, không chỉ có một mà thôi.

Vua móng guốc thỉnh thoảng cử động bên trong mây đen.

Người khổng lồ Tử nhãn lớn tiếng cười nhạo trong lúc nhìn vào nó.

Một Long vương há ra tám chiếc hàm khổng lồ của nó cuốn lên sóng to gió lớn.

Một Viên thần tủi hổ cúi mặt xuống với bộ lông hoàng kim rối bù.

Khói bụi mù mịt phía bên kia, còn có một Ma vương khác đang gào rống mà giày xéo Nhân giới.

Những Ma vương mạnh nhất có lẽ chỉ cần xuất hiện cũng đủ đem lại cho lịch sử loài người sự diệt vong vậy mà lại tập trung ở thế giới đang bốc cháy này. Nếu đây còn không phải là cảnh tượng địa ngục thì đâu mới phải đây.

Là hiện thân của tai họa, Ma vương bọn chúng như bão tố, như sóng thần, như sấm sét, không phân biệt thứ gì mà nhe ra nanh vuốt với tất cả.

Mọi người đều không có chút hi vọng nào, tại con đường đi tới địa ngục mà tất cả đều phải cúi đầu đi tới này, chỉ có một người--- Không đúng.

Chỉ có một giọng nói kiêu hùng rống lên về phía trời cao: Đừng hòng chuyện này xảy ra.

"---...!!"

Tiếng rống kiêu hùng thấu trời khiến đám Ma vương ngừng gào rống.

Dù là người khổng lồ đang cười nhạo, dù là vua của móng guốc thỉnh thoảng cử động, dù là Viên thần có vẻ mặt tủi hổ, tất cả đều nhìn về phía tiếng rống kia với cảm xúc phức tạp.

Nói ra tiếng [Không] đó với mảnh đất hủy diệt này, là một Ma vương rồng có hình dạng kì dị.

Rồng ma ba đầu--- nó dùng các con mắt hồng ngọc đỏ như máu trên ba đầu rồng của nó nhìn về phía Saigou Homura.

"---"

Dù là đang ở trong giấc mơ nhưng cậu vẫn thật khó mà tin được.

Tại nơi địa ngục thiêu đốt này, rõ ràng Rồng ba đầu nhìn vào Saigou Homura với vẻ tức giận. Các con mắt hồng ngọc của nó căn bản không hề nhìn vào thành phố đang bị hủy diệt.

Ba đầu sáu con mắt vô cùng nghiêm túc, Rồng ba đầu tra hỏi tội lỗi của cậu.

Nói, [---Ngươi còn định đứng nhìn đến bao giờ nữa.]

Nói, [---Cứ thế ngươi còn kịp được sao.]

Nói, [---Kết thúc đang tới gần rồi], ba cái đầu từng cái nói lên lời cảnh cáo với cậu.

Mở ra chiếc hàm khổng lồ có thể nuốt chửng cả bầu trời, đất đai, biển cả và mọi vật trên đời, Rồng ba đầu không ngừng lặp lại những lời thần dụ.

『Con trai của Bái Hỏa Giáo, nhanh lên phá giải bí ấn của kẻ địch không đội trời chung với vạn vật. Nếu như ngươi không thể cởi bỏ bí ẩn này--- vậy thì Dũng sĩ của ta, có lẽ sẽ biến thành khúc gỗ mục trọn đời bất lực.』

Hoàn thành sứ mệnh của chính mình đi. Nói rồi, lá cờ không đội trời chung phất lên.

Nếu như không thể hoàn thành sứ mệnh, khi đó, đừng trách ta vô tình--- Từ trên lá cờ đỏ thẫm, nó nắm mạnh lấy Saigou Homura, móng vuốt đâm vào trong cơ thể, kéo cậu lại gần.

Rồng ba đầu cất lên thần dụ, xé nát thân thể Saigou Homura, chậm dãi nhai nuốt.

Lúc cậu bị nuốt vào trong nội tạng Ma vương, những âm thanh như thể tiếng vọng tạo thành lời nói của Rồng ba đầu.

"---Phá giải bí ẩn của kẻ địch không đội trời chung vạn vật đi."

Nếu như không làm được, Saigou Homura (con trai Bái Hỏa Giáo) không có giá trị tồn tại.

Truyện Chữ Hay