"Mời cậu, ngồi xuống đi này."
Tôi được Lunaire dẫn tới ngồi ngay trước bàn.
Nhưng....hiển nhiên là chỉ có một cái ghế rồi.
Nghĩ lại về cái cảnh địa ngục trần gian lén nhìn khi nãy, tôi thấy tốt hơn là mình bị xem như thứ ngoại phạm trong căn lều này cho rồi. Thế méo nào tôi lại có thể để cho chủ của nơi này đứng một mình trong khi bản thân lại ngồi cơ chứ.
"K-không, cứ để con đứng là được rồi."
"Ta sẽ ngồi trên chiếc rương đá quý này thôi."
Lunaire kéo chiếc rương ra và đặt nó ngay cạnh bàn.
V-vậy là, lí do nó được Lunaire cho sống....chỉ để làm ghế ngồi cho cô ấy thôi sao...Tội nghiệp..
Liếc nhìn cái rương, tôi thấy chiếc lưỡi nó lè ra dữ dội.
HÓA RA ĐÓ LÀ MỤC ĐÍCH CỦA MÀY SAO!?
"Cứ để con ngồi trên chiếc rương cho nhé! Làm ơn! Con muốn thử xem cảm giác nó ra sao ấy mà!"
".......? Umm, được thôi, nhưng..."
Được sự cho phép của Lunaire, tôi đi qua chỗ chiếc rương.
Nhưng trước khi ngồi, anh chàng này chậc lưỡi bất mãn.
Tôi ngồi xuống sau khi quay lại lè lưỡi vào mặt nó.
"Sao thế?"
"K-Không có gì đâu!"
Tôi giả ngu lắc đầu.
Lunaire với ma thuật mở cổng không gian, lấy ra một ly nước và đưa nó trôi nổi về phía tôi.
Tôi cúi đầu cảm ơn và nhận lấy ly nước.
"Vậy thì về chuyện luyện tập của cậu. Như ta đã nói từ trước, chỉ cần lên đến level 100, thì chỉ cần có ta hộ tống cậu sẽ có thể an toàn mà rời khỏi đây. Về việc luyện cấp lên thì lúc săn quỷ chỉ cần ta giúp cũng lên nhanh thôi."
Yup, hiển nhiên rồi, cày cấp nhờ kẻ mạnh giúp đỡ kẻ yếu là điều khả thi.
Nếu suôn sẻ, thì việc rời khỏi cái <> này sẽ là chuyện không sớm thì muộn.
"Tuy nhiên nhé, cậu cần phải học một vài thứ cơ bản trước khi đến giai đoạn đó đã. Vì nếu không làm thì chẳng có ăn, trong giao chiến không có góp công gì thì chẳng lên level được. Vũ khí thì ta sẽ cung cấp cho, nhưng cậu cũng phải học cách sử dụng nó. Còn về ma thuật, thì ta sẽ dạy cho cậu những phép cơ bản."
"C-con hiểu rồi....Cảm ơn rất nhiều, người là cứu tinh đó ạ."
......Mặc dù tên Nyarlhotep có nói hắn đã tạo ra cả cái thế giới này dựa trên mấy trò chơi và tiểu thuyết, hiển nhiên sẽ chẳng dễ dàng như mấy cái game tôi có thể lên level chỉ bằng việc đứng xem làm bù nhìn đâu.
Tiêu chuẩn của cái "góp công trong giao chiến" có hơi rộng đấy, nhưng đây về cơ bản là một thế giới cả mấy ngàn năm tuổi rồi.
Mấy tên Thần đấy chắc sẽ méo chừa lại một cái LỖI có thể làm đảo lộn trật tự mọi thứ đâu nhể.
Hoặc ít nhất là nó không dễ gì bị tôi tìm ra đâu.
Mặc dù vấn đề với level thấp có hơi phiền phức...Nhưng cứ kệ bà nó đi vậy.
Cứ thế này thì tôi sẽ bay màu thôi.
Chắc không có con quỷ nào trong <> này có level đủ thấp để tôi xử đâu nhỉ.
Tên Nyarlhotep đã gọi đây là "Hầm ngục nghịch đảo" mà.
(Trans: Tức chỉ có đi vào, nội bất xuất?)
Chìa khóa dẫn đến sự an toàn mà rời khỏi đây nằm ở những chỉ số Level mà tôi có thể cày cuốc lên được.
Tôi sẽ cố hết sức để hòa đồng với Lunaire cho đến lúc đó.
Lunaire sẽ chẳng có lợi ích gì kéo dài khóa rèn luyện, nhưng cô hiện tại vẫn sẵn sàng giúp tôi.
"Vì level quá thấp, khi chiến đấu với quỷ cậu sẽ không thể góp sức được bao nhiêu. Nên ta sẽ chuẩn bị Hình nhân-Golem chiến đấu yếu vừa phải để giúp cậu cày."
Một trong những lo lắng của tôi thế là đã được giải quyết nhanh gọn vãi ra.
T-Thế là còn có cách đấy nữa à...
Nghĩ lại thì, đúng là khi nãy tôi nhìn lén vào thì có một con hình nhân đất sét bên trong.
Giờ tôi vấn đề tìm đối thủ thích hợp để cày cấp chẳng còn vẹo gì nữa miễn là Lunaire có thể điều chỉnh sức mạnh của đối phương.
"Giờ thì....Cậu xuống khỏi chiếc rương một chút đi. Vẫn còn giữ chiếc túi ma thuật ta đưa lúc trước chứ?"
Lunaire nói thế trong khi đứng dậy.
Sau khi tôi cũng xuống khỏi chiếc rương, Lunaire mở nó và lấy vài món đồ cùng một cuốn sách to tổ bố ra.
"Đây là?"
"Một thứ ta làm ra, hoặc tìm thấy trong <> này. Ta sẽ trao nó cho cậu vì nó không còn cần thiết đối với ta nữa. Giữ hết chúng trong túi ma thuật đi nhé."
Hiểu rồi, tất nhiên là những món đồ cấp độ cao rải rác khắp <> này.
Những vật phẩm đó chắc sẽ hữu dụng trong công cuộc cày cấp của mình.
"Phải rồi, trước tiên...để ta cho cậu cuốn sách phép-Grimoire này."
Lunaire đưa tôi cuốn sách to bự cũ kĩ màu xanh kia.
Trên bìa được khắc một vòng tròn ma pháp lạ kì.
Tôi cầm lấy thật cẩn thận.
Được Lunaire cho phép sau khi hỏi xem tôi có được mở nó ra không với cử chỉ đơn giản. Cuốn sách được mở ra.
....Tên Nyarlhotep đáng lẽ phải cài sẵn mọi thứ ngôn ngữ trên thế giới này vào đầu tôi rồi chứ, vậy mà đọc cuốn sách tôi vẫn chả hiểu đầu đuôi gì cả.
Sau khi lật qua lật lại, mãi mới có đúng một trang mà tôi có thể đọc được.
--------------------------------------------------------------
【Tàng Thư Akashic】 <>
Cuốn sách chứa đựng MỌI thông tin về TẤT CẢ VẬT PHẨM và TẤT CẢ LOÀI QUỶ.
Có quyền năng trao cho kẻ sỡ hữu biết thông tin nào đó.
--------------------------------------------------------------
Trời đất!
Có vẻ như 【Tàng Thư Akashic】 được ghi chép lại vào cuốn Grimoire này.
Và tôi, người đã mở nó ra giờ trở thành chủ sỡ hữu của nó.
Giờ tôi chỉ muốn lật từng trang mà tìm hiểu thêm thôi.
Lunaire đứng đó quan sát sự ngạc nhiên của tôi.
Có vẻ như cô ấy đã biết trước những kiến thức có trong đây khi đã đoán trước được phản ứng của tôi, nên mới trao cuốn sách này lại.
Không biết sao, tôi thấy hình như cô ấy đang thỏa mãn ra mặt. Không thể ngờ được, cô là thật là một Lich xảo quyệt.
"Như vậy liệu có ổn không? Cuốn Grimoire này....chẳng phải là vô cùng hữu ích với người sao, Sư phụ."
Dù không biết giá trị "Cấp độ huyền ảo" của thứ này là bao nhiêu, nhưng nó không thể nào lại thấp được....Thậm chí còn nghe như đồ cấp cuối trong mấy cái trò trên điện thoại.
Khả năng của nó dám có thể phá hủy sự cân bằng của cả thế giới này luôn ấy chứ.
Nếu cuốn grimoire này hiếm có như tôi nghĩ, thì chỉ cần bán một phát thôi, tôi chưa gì đã tưởng tượng ra cuộc sống sung túc thoải mái chẳng cần bận tâm quái gì rồi đấy.
"Với những kẻ như cậu, bị ném xuống tận dưới đây mà chẳng có bất kì kiến thức lẫn vũ khí gì cả, thì chính cuốn Grimoire đấy là thứ cậu cần nhất."
Trước những lời Lunaire nói, mắt tôi mở to ra.
Dù ban đầu tôi đã bán tín bán nghi, nhưng người này....cô ấy thực sự chỉ muốn giúp đỡ tôi bất chấp bản thân đã nói là "không quan tâm" mà không màng mất mát lời lỗ.
Dù những người giúp đỡ kẻ khác mà không sợ thiệt cho mình không phải là hiếm. Nhưng những người sẵn sàng cho luôn những thứ giá trị như cuốn Grimoire này đây thì, thật sự, chắc gần như chẳng hề tồn tại luôn đấy.
"K-Không phải là ta cần cuốn Grimoire đó bây giờ, bản thân ta cũng biết hầu hết tất cả những vật phẩm và quỷ nữa. N-Nên là cuốn <> đó không đáng giá mấy với t-ta."
Lunaire nói thêm, mặt đỏ bừng, khi đoán ra tôi đã định nói gì từ biểu cảm trên gương mặt.
T-Thế quái nào cô lại muốn giấu đi lòng tốt của bản thân đến thế cơ chứ?