Một giọng nói
Mờ nhạt
"Onii-chan."
Đó là giọng của em gái tôi. Arisu Saki
"Hey hey, Onii-chan. Anh có nghe không đó?"
Không hiểu sao tôi không thể mở mắt
"Onii-chan!"
Thôi nào Saki.
Để yên cho anh ngủ chút đi
"Anh ngủ nhiều quá đấy, Onii-chan! Dậy đi!"
Sao cũng được mà... Anh sẽ nghỉ học hôm nay. Buồn ngủ quá
À, nhưng mà em thì phải đi học đó, Saki
"Anh đang nói cái gì vậy? Mở mắt ra đi nào!"
Không
"Đi mà đi mà đi mà~ Dậy nào, em sẽ kéo anh dậy."
Quên đi. Em không đủ sức đâu
"Jeez.. Onii-chan, anh nên dậy trước khi quá muộn."
......quá muộn?
Em đang nói về cái gì vậy?
"Onii-chan. Anh không nhớ gì cả à?"
Nhớ?
Sao lại không nhỉ? Tất nhiên là có chứ. Tối hôm qua, anh.....
....
Tôi đã ở đâu vào tối qua?
Tôi đã làm gì vào tối qua?
Không, quan trọng hơn.... có thật là tôi chỉ mới ngủ vào tối qua không?
"Guhh...."
"Anh đã ngủ suốt 1 tháng rồi. Nếu anh tiếp tục nằm ở đây, anh sẽ chết đấy."
1 tháng?
Tôi đang ở....
"Nhanh lên nào, onii-chan."
...Tôi đang ở trong mê cung
Mê cung tạo ra bởi Mizuiro Gunjou
Tôi đã... bị...
"Onii-chan, tỉnh dậy nào."
Và tôi mở mắt