Tất cả các doanh tập hợp xong lính của mình, lại tập trung toàn bộ, chờ đến khi tất cả các doanh tập hợp một chỗ, Trọng Túc Dương mới chậm rãi đi tới, vẫn chắp tay sau lưng, đưa tay kéo nón lính.
Ánh mắt lạnh lùng quét qua tất cả đám lính, Phó Sủng nhìn không ra, những lính khác chỉ cần một cái đã có thể nhìn ra, đây tuyệt đối là người đã từng mang lính, chỉ cần khí thế kia đã có thể trấn áp cả “Tuyết Lang”.
“Sáng sớm hôm nay để mọi người tập trung ở đây, có vài câu nói.” Giọng Trọng Túc Dương vốn bình tĩnh, đột nhiên đề cao, quát đám lính: “Diễn tập quân sự sắp ngay trước mắt, các cậu cẩn thận tỉnh táo cho tôi, trên sinh hoạt càng không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì cho ông đây, nghe rõ không?”
“Nghe rõ!” Cho nên đám lính nghiêm mặt, miệng đồng thanh gào, Trọng Túc Dương bắt đầu tàn nhẫn, không phải bọn họ chưa từng thấy, Đường Dật rất tuyệt, nhưng khi Trọng Túc Dương phạt người, gần như là máu lạnh.
Yêu cầu anh định ra gần như không thay đổi chút nào, cho nên đối mặt với chính ủy, mọi người cũng không dám bỏ xuống.
Khi Trọng Túc Dương đứng ngay trước nói kỷ luật và cuộc sống, một chút chuyện vặt vãnh, lúc này Đường Dật mới đi như chạy đến, lúc đến bên cạnh Trọng Túc Dương các các doanh, dừng lại, đứng quân tư theo tiêu chuẩn ở đo, la to một tiếng: “Báo cáo!”
“Đứng vào hàng ngũ!” Trọng Túc Dương nhếch cằm, Đường Dật lập tức đi bước nghiêm đến đứng bên cạnh một doanh, Phó Sủng bất giác thấy tức cười, người đàn ông này tham ngủ, giờ tới đây không sợ Trọng Túc Dương phạt sao?
Nhìn hôm nay tâm tình Trọng Túc Dương không sảng khoái lắm, xem ra Đường Dật gặp xui xẻo, Trọng Túc Dương dienda`nlequ'ydon phát biểu hơn mười phút, kêu Đường Dật: “Đường Dật, bước ra khỏi hàng, đọc bản kiểm điểm!”
Hôm nay anh tụ tập mọi người đến cùng một chỗ, nói những lời này cũng không phải trọng điểm, dù sao ngày thường đều nói, trọng điểm chính là thằng nhóc Đường Dật chết tiệt phải đọc bản kiểm điểm trước cả đại đội.
Còn nói Phó Sủng là vợ cậu ta, vậy thì thế nào? Để ông đây không thoải mái, ông đây cũng không thể khiến cậu thoải mái, đúng không?
“Rõ!” Đường Dật cất bước ra khỏi hàng, đứng trước đám lính, mọi người vẻ mặt nín cười, phó đội trưởng Đường và chính ủy bất hòa, không có chuyện gì hai người cũng vùi chôn đối phương rồi, ở đại đội đã không phải chuyện mới rồi, đội trưởng cũng nói hai người không ít.
Nhìn không vừa mắt chính là thấy ngứa mắt, không có chuyện gì, chỉ không biết sao hôm nay phó đội trưởng Đường xui xẻo vậy, để chính ủy tóm được nhược điểm phải đọc bản kiểm điểm.
Đường Dật lạnh lùng quét mất, cả đám lính lập tức thu hồi cảm xúc, nghiêm mặt nhìn thẳng phía trước, không dám đắc chí lần nữa, nếu không phó đội trưởng Đường bị sỉ nhục rồi, không phải bọn họ cũng xui xẻo theo?
Liếc nhìn đám lính, lúc này Đường Dật mới lấy một tờ giấy từ trong túi ra, tay khẽ run, nhìn bản kiểm điểm, vừa định đọc lại sững sờ rồi, tiểu Hải chết tiệt này, giúp anh viết bản kiểm điểm lại ghi cái quái gì, hôm qua quá bận, không có thời gian nhìn, vào lúc này đọc không phải để cho tụi nhóc này giễu cợt đến chết?
Trọng Túc Dương ở bên kia hơi híp mắt nhìn Đường Dật: “Giờ sao? Không nguyện ý đọc phải không, hay chưa biết chữ vậy?”
Vừa giở trò để Đường Dật mang vật nặng chạy bốn mươi lăm dặm, thằng nhóc chết tiệt này rất không thức thời, sớm biết vào lúc này bị làm khó, lúc trước không nên đắc tội anh.
Đường Dật liếc mắt nhìn Trọng Túc Dương không nhúc nhích, Phó Sủng đứng phía dưới cố nén cười, khóe mắt lộ vẻ hài hước, đột nhiên cao giọng nói: “Báo cáo chính ủy, phó đội trưởng Đường ngượng ngùng, tôi nguyện ý đọc thay!”
Cô đặc biệt hiếu kỳ không biết bên trong bản kiểm điểm của Đường Dật viết cái gì, tự viết mình cũng ngại đọc, dù sao cô không sợ mất thể diện.
Lời Phó Sủng vừa dứt, Đường Dật dieendaanleequuydonn trợn mắt nhìn sang, cô nhóc chết tiệt kia, xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện hả, nếu anh không đọc, Trọng Túc Dương cũng không làm được gì anh, cùng lắm thì chịu phạt mang nặng chạy bộ thôi, cô nhóc chết tiệt kia dính vào, không đọc không được.
Những lính khác cũng kìm nén đến toàn thân phát run, chuyên gia mật mã mới tới chính là khí phách oai vệ, ngay cả phó đội trưởng Đường cũng dám vạch trần.
Trọng Túc Dương nhìn Phó Sủng nguyện ý làm thay, nụ cười nơi khóe miệng như có như không, nói với Phó Sủng: “Được, là cô đi, bước ra khỏi hàng, cô tới đọc!”
Nghe lời Trọng Túc Dương nói, Phó Sủng không nói hai lời, đi tới trước mặt Đường Dật, đưa tay cầm bản kiểm điểm của Đường Dật, Đường Dật hơi híp mắt, tỏ vẻ không có ý định đưa, bị Phó Sủng đoạt lấy, quét mắt nhìn qua bản kiểm điểm, cố nén cười.
Phó Sủng cầm tờ giấy trong tay, ho nhẹ mấy tiếng, vẻ mặt phớt tỉnh bắt đầu đọc: “Đại đội trưởng Kiều tôn kính, chính ủy, các chiến sỹ thân ái, làm phó đội trưởng, nên làm việc gương mẫu, nhưng tôi lại lén lút có chủ ý với chuyên gia mật mã mới tới, không có chuyện gì lại thích tiếp cận cô gái trước mặt, đáng thẹn nhất chính là, đáng thẹn nhất chính là… Phì…”
Phó Sủng nhịn không được, nở nụ cười, đám lính phía dưới cũng cười, Đường Dật lườm Phó Sủng, quay đầu nhìn đám lính, quát mạnh: “Cười đã chưa? Cười nữa đi, ông đây nhìn xem!”
Tiếng nói vừa dứt, đoàn người lập tức nén cười, phó đội trưởng Đường phát uy, còn ai dám cười? Chỉ có điều chuyện này là thật hay là giả? Phó đội trưởng Đường cũng không tệ đó, vừa nhìn thấy con gái nhà người ta đã lập tức tiến tới, quả nhiên có cách thức, có thủ đoạn!
“Còn đọc sao? Chính ủy?” Phó Sủng cười đến nghẹn, nhìn Trọng Túc Dương, anh không có ý kiến gì thì tiếp tục đọc, ngược lại nếu đọc tiếp, xem mặt mũi Đường Dật, lúc mang lính cũng bị mất uy tín,
Mặt Trọng Túc Dương đen sì, coi như thằng nhóc chết tiệt này có giác ngộ, có thể viết bản kiểm điểm, trầm mặt nói với Phó Sủng: “Cậu ta không biết xấu hổ viết, tôi cũng ngượng ngùng nghe, biết rất mất mặt ư Đường Dật? Biết tạo ảnh hưởng o tốt cho đại đội không Đường Dật? Cậu chính là phó đội trưởng, muốn làm tôi và đội trưởng Kiều tức chết phải không?”
Đã sớm nói thằng nhóc chết tiệt này chú ý ảnh hưởng đi, cậu ta cố tình không nghe, chuyện như vậy có thể để cho người ta tức chết, may mà để cho anh nhìn thấy, nếu đội trưởng Kiều nhìn thấy, không phải đuổi đánh Đường Dật khắp đại đội?
Lúc Trọng Túc Dương không có việc gì sẽ theo thói quen mang Kiều Chí Vĩ ra dọa người, đây cũng là điểm Đường Dật đặc biệt không thích, quá phúc hắc rồi, sợ rằng Trọng Túc Dương không biết, Kiều Chí Vĩ ước gì mình và Phó Sủng xong rồi.
“Chính ủy, tôi sai rồi! Tôi không nên không để ý đến thân phận của mình, tạo ảnh hưởng không tốt đến đơn vị!” Đường Dật chuyển mềm với Trọng Túc Dương, không phải anh mềm yếu, mà trong lúc mấu chốt, anh nhất định phải tỏ thái độ với Trọng Túc Dương.
Đây là doanh trại, nói lý với Trọng Túc Dương, làm ngược lại, cố ý chọc tức anh ta, đó là một cách nói.