Dịch: Vi Vu
Thiệu Nhất Hàng đi đến, nhìn một cái, lắc đầu nói:” ta không biết, trước đây mẹ ta hay dùng hàng của thương hiệu lớn, thứ này sao lại có mùi lạ thế nhờ ….
“
Hắn nhíu mày.
Tôi lâý lại thứ đó từ tay của hắn:” Đương nhiên là có mùi lạ, âm khí quá nặng, hơn nữa lại có thi khí thối rữa, nên mới cần mùi thơm nồng nặc để át đi ….
mẹ ngươi hẳn là dùng thứ nay mới trở nên trẻ trung năng động như vậy được!”
” Thứ này thần kỳ vậy sao?” Thiệu Nhất Hàng tò mò hỏi.
” ….
Dầu mỡ của động vật đặc biệt!” Tôi nói tương đối mơ hồ, để không khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của hắn.
Hắn khó hiểu hỏi: “Nếu chỉ là động vật đặc biệt, tại sao lại có âm khí và thi khí?”
” Ngươi đừng hỏi nhiều như vậy.
Nói tóm lại, Kỳ Khả Hân không bình thường, một khi chuyện của cô ta đột phá, sẽ làm kinh động không ít quan chức cấp cao … Tốt nhất để mẹ ngươi tránh xa cô ta ra, còn nữa, không được sử dụng bất kỳ thứ gì mà cô ta đưa …… Còn thứ này, ta mang đi xử lý, được chứ?”
Tôi nhìn về phía hắn, hỏi ý kiến, hắn lắc đầu nói:” nếu mẹ ta hỏi, ta biết giải thích thế nào? Ta nói cho ngươi biết, mẹ ta đã không còn bình thường nữa rồi.”
Hắn còn chưa dứt lời, bên dưới lầu truyền đến tiếng nữ nhân, hét lên chói tai:” các ngươi ….
Các ngươi là ai”?
Mẹ của Thiệu Nhất Hàng đã trở về?!
Tôi liếc nhìn hắn, hắn lập tức ra hiệu im lặng, mở cánh cửa bí mật của căn phòng, kéo tôi vào trong đó.
Cần phải trốn sao?
Tôi không muốn ở cùng hắn trong một không gian chật hẹp.
“Suỵt …” Hắn nôn nóng, hạ giọng nhìn tôi nói: ” ngươi cứ tận mắt xem tình hình của mẹ ta, rồi lại nói tiếp!”
Hắn nói như vậy, tôi chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, ẩn nấp cùng hắn.
Trêи người hắn có thoang thoảng một mùi nước hoa, làm tôi có chút khó chịu, xung quanh tôi, không có ai dùng nước hoa cả.
Dưới lầu, vang lên tiếng của Lâm Ngôn Thấm:” Dì Thiệu, chúng ta đến đây làm khách, Nhất Hàng đang ở trêи lầu để thay quần áo, làm dì sợ rồi, thật xin lỗi!”
Giọng nói cô ấy thật bình tĩnh,hơn nữa cố gắng nói to, giống như đang nhắc nhở chúng tôi vậy.
Năng lực ứng biến của Lâm Ngôn Thấm thật mạnh.
Giọng nói của mẹ Thiệu Nhất Hàng có chút kỳ lạ:” cái gì ….
Không sao, chờ ta thay quần áo, rồi ta sẽ pha trà cho các ngươi, Nhất Hàng thật không biết chiêu đãi khách ….
Nhất Hàng, con ở trong phòng sao?”
Tiếng bước chân của bà ấy vang lên ở cầu thang, thật mau, bà ấy liền xuất hiện ở trong phòng.
Nhìn qua khe hở, việc đầu tiên bà ấy làm là bước đến bàn trang điểm, xem xét hộp dưỡng da có kϊƈɦ thước bằng quả trứng vịt.
Vẻ mặt của bà ấy từ hoảng sợ chuyển sang bình tĩnh, sau đó … một nụ cười quái dị xuất hiện trong gương.
Nụ cười này thật kỳ lạ và khó tả.
Người bình thường là cười từ trong ra ngoài, ánh mắt, khoé miệng, gương mặt đều trở nên mềm mại, kéo ra một vòng cung dịu dàng.
Còn bà ấy, hai mắt mở to, trợn lên, khoé miệng run rẩy, hiện ra một nụ cười thật khó coi.
Tôi nổi da gà
Còn Thiệu Nhất Hàng thì run lên.
Hắn đã từng trải qua chuyện của đầu người man, cho nên biết có một số thứ huyền diệu khó giải thích, vượt qua tầm hiểu biết của con người.
Tôi tiếp tục quan sát qua khe hở, gương bàn trang điểm phản chiếu động tác của bà ấy.
Bà ấy từ từ ngồi xuống, đưa tay moi ra một ít kem trong hộp trứng vịt, cho vào lòng bàn tay, xoa hai bàn tay vào nhau.
Sau đó chà vào mặt và cổ giống như bị mê muội vậy, không ngừng chiêm ngưỡng khuôn mặt của mình.
Còn nhỏ giọng lẩm bẩm:” thật thơm … Thật thơm….”
Sau khi chà lên mặt, bà ấy còn điên cuồng nhìn hộp kem, đưa tay moi ra một miếng nhỏ rồi bỏ vào miệng.
Điên rồi ….
Một người bình thường sao có thể ăn mỹ phẩm chăm sóc da?
Thiệu Nhất Hàng hơi thở có chút nặng nề, nhịn không được mà muốn lao ra giữ lấy tay của mẹ mình.
Tôi lặng lẽ đá hắn một cái, ý bảo đừng có làm bậy.
Thiệu phu nhân giống như cắn thuốc lộ ra vẻ mãn nguyện, rồi từ từ nhắm mắt lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Bà ấy đứng dậy, xoay người rời khỏi phòng, đồng thời hét lên: ” Nhất Hàng, ngươi muốn để Lâm Tiểu Thư ở dưới chờ ngươi bao lâu?”
” Chết tiệt, mẹ ta muốn đi qua phòng của ta, ta sẽ đi về phòng bằng đường ban công, ngươi nhanh chóng chạy xuống nhé!” Thiệu Nhất Hàng vội vàng mở cánh cửa bí mật, hắn chạy đến bàn trang điểm cầm hộp kem dưỡng da đưa cho tôi nói:” phiền các ngươi xử lý thứ quỷ quái này giúp ta!”
Nói xong, hắn vội vã chạy về phòng bằng đường ban công, giả vờ như hắn vẫn luôn ở trong phòng.
Tôi chạy nhanh xuống lầu, Lâm Ngôn Thấm lập tức nháy mắt với tôi, chỉ chỉ xuống lầu.
Dưới lầu? Tôi nhìn về phía anh tôi.
Anh tôi cũng gật đầu.
Nếu anh tôi gật đầu, tôi cũng yên tâm chạy xuống.
Môi trường ở đây rất an toàn, vừa rồi Thiệu phu nhân có gặp anh tôi và Lâm Ngôn Thấm, nhưng nếu tôi đột nhiên xuất hiện, chắc chắn sẽ bị bà ấy hoài nghi, huống chi tôi còn mang theo hộp kem này.
Lúc tôi lao xuống lầu, có một chiếc ô tô đang dừng ở vành đai xanh bên đường, một vệ sĩ nhìn thấy tôi, liền mở cửa xe ra.
Lâm Ngôn Hoan?
Vừa hay, chuyện của công chúa quỷ, cần nhờ hắn hỗ trợ.
Tôi chạy vào trong xe, ngồi xuống, tim đập thình thịch, cầm đồ của người khác quả thật là có tật giật mình
Lâm Ngôn Hoan nhìn tôi hỏi:” Cô đến nhà của Thiệu Nhất Hàng làm gì?”
“Đây là thứ mà Kỳ Khả Hân đã cho Thiệu phu nhân dùng, nghe nói Thiệu phu nhân gần đây vì làm đẹp mà đã bỏ ra rất nhiều tiền, mà Kỳ Khả Hân lại dùng tà pháp để luyện chế dầu người thêm vào bên trong thứ này, thứ này rất nguy hại!”
Lâm Ngôn Hoan nghe tôi nói, trầm giọng hỏi:” lão nhân đã hất xăng vào cô đâu rồi?”
“… Hắn không phải người thường.”
” Đang ở đâu?” Hắn trầm giọng hỏi.
” Hắn là yêu đạo, biết pháp thuật người lột hoạ bì, trước khi tôi được đưa về nhà, nghe thấy tiếng xé da thịt, hẳn là hắn đã chết, quỷ hồn nếu bị câu thì đều trở về Minh Phủ … cái này anh tôi lại không nói cho tôi biết ….”
Lâm Ngôn Hoan khuôn mặt lạnh băng, nhẹ giọng nói: “… chết rồi là tốt.”
Cái gì?
Những lời này không giống như những lời hắn muốn nói, thái độ của hắn luôn luôn là vấn đề của nhân gian, còn phải tuân theo theo quy củ của nhân gian nữa.
( LNH said: Động phải người anh yêu, chết là đáng nhé)
” Yêu đạo này là thuộc hạ của cô ta, còn có những người khác nữa ….
“
“Cô ta? Kỳ Khả Hân sao?”
“… Cô ta không còn là Kỳ Khả Hân ban đầu nữa, trong thân thể của cô ta là một quỷ hồn muốn trả thù và có oán khí tận trời “.
Tôi giải thích.
Lâm Ngôn Hoan lắc đầu, gõ ngón tay vào cửa kính nói:” cô có cách nào để đẩy Kỳ Khả Hân vào ngõ cụt không? Tôi cần phải để cho cô ta chó cùng dứt dậu,lộ ra gương mặt thật, thì lúc đó mới có thể nhổ cô ta cùng Gia Tộc của cô ta lên được!”
“Anh …” cùng với Gia Tộc của cô ấy sao?
Lâm Ngôn Hoan tính toán dùng việc này để diệt trừ những ” hộ gia đình bị cưỡng chế” còn sót lại trong lịch sử sao?
Hắn thật là phúc hắc.
” Kỳ Khả Hân hiện giờ dùng thứ này mê hoặc không ít người, đại khái là lừa người khác, để bôi ngoài da và để uống …..
cho nên vừa rồi tôi thấy Thiệu phu nhân có chút không bình thường, bà ấy còn ăn kem trong hộp này!”
Nghĩ đến cái nhìn mê say của bà ấy, da đầu tôi như muốn nổ tung.
“ăn?”
“Có thể có thứ gì đó gây nghiện trong này, hoặc là có độc, có lẽ–“
Tôi nhớ đến chuyện của Làng Hoàng đạo.
Từng người một trở thành những tồn tại kỳ dị, giống như ma quỷ, quyến luyến da thịt của người chết.
Lâm Ngôn Hoan nhìn tôi ngây người, nhíu mày nói:” Tiểu Kiều, cô muốn đối phó với Kỳ Khả Hân như thế nào, cô ấy dù sao …..
“
Dịch: Vi Vu
——————————.