Bộ dáng này của Hề Linh Chu có chút đáng sợ, cô ấy nhìn thấy tôi, cười lạnh nói:” sao? Đâu phải ngươi chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của ta, có cần thiết phải sợ hãi đến vậy không?”
Anh tôi mắng:” là sợ người phát điên có hiểu không? Bộ dáng giống như quái vật thì không sao, cứ hiền lành mà lương thiện là được! Nhưng đây lại giống như cái đầu lợn, chạy đi đấu đá lung tung, ai mà không sợ chứ!”
Cô ấy uất nghẹn, hậm hực dập chân
Những cô ấy vừa mới thông linh, vẫn còn đang trong tình trạng choáng váng, bám chặt vào tường cũng không thể đứng vững, chân mềm đến nỗi lùi về sau vài bước, suýt thì ngã khụy.
Nói là suýt chút nữa.
Bởi vì có một bóng đen xuất hiện phía sau lưng, trong tay cầm con dao sắc nhọn đâm vào cổ cô ấy.
“Ahh!! Anh!” Tôi sợ hãi hét lên – nam nhân này đến từ lúc nào?!
Tôi và anh tôi gần như đồng thời hành động, lao về phía nam nhân kia
May mắn, trong thời khắc mấu chốt, Hề Linh Chu nghiêng đầu sang một bên.
Lưỡi dao xẹt qua da thịt cô ấy, một chút máu liền chảy ra ngoài.
Hề Linh Chu cả người mềm như bông ngã xuống đất, tôi cởi áo khoác giúp cô ấy bịt miệng vết thương, nhân cơ hội anh tôi và nam nhân kia đánh nhau, tôi kéo Hề Linh Chu đến một góc.
cô ấy nằm trêи mặt đất, thở hổn hển, nghiến răng nghiến lợi nói:” mộ tiểu Kiều, …..
Ngươi, ngươi …..
Ngươi muốn bóp chết ta ….”
” Bớt nói vài câu đi, ngươi thật sự không sợ chết à!”
Trong lúc hỗn loạn, tôi tranh thủ giật lấy con rối thế thân kia, rồi đặt vào trong hộp gỗ đào mà giang khởi Vân đã để lại cho tôi, có đến hai hề linh chu cũng đừng nghĩ cướp trở về.
” Trả lại cho ta …” Cô ấy cố sức nói
” Ngươi bị ngu à, nữ hồ ly này tạm thời đang ký túc ở bên trong con rối thế thân, cái hồ tiên đầu điêu kia chả phải ngươi có thể cầm đi hay sao? Con rối thế thân này cho ta, ta cảm giác nữ hồ ly này còn có hữu dụng!” Tôi vội vàng nói.
Cô ấy cắn chặt môi không nói câu gì, tự mình giơ tay đè cái áo của tôi trêи cổ mình.
anh tôi đánh nhau rất lợi hại, thân thủ nhanh nhẹn, lại cầm dùi cui điện, về cơ bản đối phương chỉ cần chạm một cái là bị đánh ngã, chẳng mấy chốc Nam nhân kia đã bị Anh tôi quật gần như ngã xuống đất.
” Quỷ to gan lớn mật, người cũng to gan lớn mật, ngươi cho rằng tiểu gia ta dễ bắt nạt vậy sao! “.
Anh tôi một đường quyền đấm vào thắt lưng của nam nhân kia, người kia đau đến nỗi khom lưng ngã xuống đất.
Anh Tôi cũng theo đó, mà xoay người lại giật tóc hắn, ở đâu cầu thang bỗng nhiên nổi lên một cơn gió, con quỷ khỉ kia Không biết từ nơi nào chạy đến, từ trêи vách tường nhào vào người anh tôi.
“Mẹ kiếp!” Anh tôi sợ đến mức ôm đầu và né tránh–
Xiềng xích từ trêи cao bay xuống, Bạch Vô Thường hì hì cười nói:” vừa hay ….
Ở Trêи núi Độ Sóc Sơn, quả đào đang vừa lúc chín mà không có ai hái, để bái kiến lòng tốt của vương mẫu nương nương …..
Vật nhỏ hãy đến đó hái đào chuộc Tội…… Hì hì hì, hái được . năm, sẽ thả người đi nhập vào vòng luân hồi.”
Hắn cầm đầu xiềng xích bên kia, đôi tay hơi mở ra, Tôi cảm thấy bây giờ hắn mới là …… Mới thật sự giống câu hồn sứ giả.
Bạch Vô Thường lững thững từ cầu thang đi xuống, bước đến trước mặt nam nhân kia nhìn nhìn, nam nhân kia bị anh tôi đánh đến chảy máu mũi, hắn cảm nhận được sự âm u của Bạch Vô Thường, nên sử dụng tay chân chạy trốn.
” này! Thất gia bắt lại —”.
Anh tôi hét lên.
Bạch Vô Thường lắc đầu nói:” …..
thời cơ chưa đến, cho hắn một con đường sống”.
Còn muốn thời cơ nào nữa?
Tiên gia nói chuyện chỉ nói một nửa, chọc đến chúng tôi mất bình tĩnh.
Bạch Vô Thường móc ra trường chấp thiên, ở trêи đầu quỷ khỉ kia điểm một cái, lấy đi ký ức của nó:” con khỉ ngu xuẩn, mau dẫn đường ~~~ thì không bị phạt……”
Con khỉ giống như bị hút hết sức lực, ngoan ngoãn nằm xuống.
” anh, Hề Linh Chu cô ấy —” Tôi lo lắng nhìn cổ cô ấy, áo khoác của tôi đã bị nhuộm một màu đỏ ửng, lượng máu chảy ra …..
Anh tôi nhìn Bạch Vô Thường nhíu mày nói:” ngươi đưa cô ấy đến bệnh viện đi, ta còn nghĩ cách phá hủy di cốt kia, lấy lại đầu hồ ly”.
Bạch Vô Thường nói:” đi thôi, tiểu nương nương, lão bát vẫn còn canh giữ ở cửa, hắn sẽ hộ tống người”.
Được, được.
Có bát gia ở đây, tôi sẽ không sợ, có một quỷ hồn đột nhiên lao ra.
hắc vô thường quả nhiên đang canh giữ ở lối đi vào, xiềng xích của hắn đang kéo hai hình người, chính là hai Tiểu Quỷ sai vừa rồi dẫn đường cho chúng tôi.
Tôi ôm hề Linh Chu bước nhanh về phía trước, cô ấy kêu rêи nói:” ngươi chậm một chút, chậm một chút ….
Mắt ta đầy sao rồi”
” Ngươi không sợ chết sao, chỉ là bị thương một chút thôi, đừng có phiền phức như vậy!” Tôi phun trào nói
“Phiền phức? Xuy, ngươi thử mà xem, ta thấy ngươi, nếu bị rớt một sợi tóc, cũng sẽ khóc cả nửa ngày không nín”.
Nghe những điều nhảm nhí của cô ấy, tôi âm thầm trợn mắt, không có thời gian cùng cô ấy đôi co.
Lúc Đưa cô ấy lên xe cấp cứu, cô ấy không muốn tôi đi theo, cô ấy nói sẽ có người của sư Môn đến chăm sóc cô ấy, nói tôi cứ đi đi.
” Ngươi có thể tự làm được không?” Tôi nhíu mày hỏi
Cô ấy hừ lạnh một tiếng:” mộ tiểu Kiều, người có anh trai che chở, có chồng chiều chuộng, người thật là ôn nhu, ta lại không có yếu đuối mỏng manh như vậy”
” …..
Ngươi hâm mộ ta thì cứ nói thẳng, chứ đừng có nói với giọng như vậy”.
“Hừ!”
Thấy cô ấy tức giận như vậy, Tôi lo lắng cô ấy sẽ bị nhồi máu cơ tim, nên dặn dò y tá vài câu, rồi để lại số điện thoại của mình, mới yên tâm rời đi.
Ở ven đường, không biết từ khi nào có một chiếc xe ô tô màu đen đỗ ở đó, Sau khi xe cứu thương rời đi, kính của khoang sau của chiếc xe từ từ được hạ xuống một nửa.
“Tiểu Kiều lại đây”
Lâm Ngôn Hoan đang ngồi trong xe, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi chạy tới, hỏi:” anh trai cô đâu?”
” Anh tôi ….
Vẫn còn ở trong đó, hẳn là sẽ ra nhanh thôi …..
có chuyện Tôi muốn nhờ anh giúp ….”
Giúp tôi tìm một người.
Tôi còn chưa nói xong, hắn đã nở nụ cười.
” Được!” Hắn đồng ý ngay, mà không thèm nghe lời tiếp theo.
Tôi có chút kinh ngạc nhìn hắn, hắn đồng ý dễ dàng vậy sao? Vấn đề của tôi hắn còn chưa nghe xong mà.
Lâm ngôn Hoan cười nói:” từ những gì tôi biết về cô, khi cô cẩn thận mà đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, tất cả đều là những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể …..cô thật sự không hiểu một tất muốn tiến lên một thước, và lòng tham sao”.
” ….
Đây là đang khích lệ tôi à? Cảm ơn anh…..” Tôi nhỏ giọng nói.
” Cô vào đây ngồi chờ được chứ?” Hắn ân cần hỏi.
Tôi nhìn xuống bản thân mình, vừa rồi lăn Lê bò toài, một thân hôi hám, có chút xấu hổ lắc đầu nói:” không cần ….
Tôi đứng ở đây chờ anh trai tôi cũng được …..”
Hắn khẽ nheo mắt không nói gì.
Tôi cảm thấy không nên ở cùng với hắn trong một không gian chật hẹp, như vậy thật không tốt.
May mà anh tôi ra kịp thời, nhìn thấy tôi lập tức chạy về đến đây, Hắc Bạch Vô Thường đi theo hộ tống anh tôi suốt chặng đường.
” Lâm tổng tài?” Anh tôi sửng sốt sau đó cười cười nói:” tới vừa lúc”
Anh tôi không khỏi phân Trần đẩy tôi vào trong xe nói:” Tiểu Kiều vào đi, đừng chậm trễ chính sự”
Tôi …..
Nếu tôi có một nửa Mặt dày, Tâm đen của anh tôi thì tốt rồi.
Anh tôi so với tôi có chút chật vật hơn, nhưng anh lại không để ý, đi vào ngồi xuống, nhìn Lâm ngôn Hoa nói:” mau thu xếp lò hỏa táng đi, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết, thứ này nếu để lâu sẽ đêm dài lắm mộng, phải nhanh chóng để cô ấy hóa thành tro bụi”.
Dịch: Vi Vu.
||||| Truyện đề cử: Kết Hôn Cùng Tổng Tài Dịu Dàng |||||
——————————.