Giang khởi vân quay lại sớm như vậy thật bất thường, anh ấy nói đến tìm mộ vãn thần có việc cần thương lượng, kết quả lại bị anh tôi yêu cầu đi đón tôi về
Tôi có chút hoài nghi câu nói của anh ấy:” không phải anh vẫn luôn đi theo em sao?”
” ta có nhàn rỗi như vậy không?” Vạt áo của anh ấy rơi xuống cạnh cái nôi của U Nam Và Vu Quy
Anh ấy cúi xuống nhìn hai tiểu bảo bảo, duỗi ngón tay của U Nam ra:” …..
Vật nhỏ này lại đói bụng sao?”
Tôi lấy sữa được bảo quản trong túi tươi từ tủ lạnh ra, oán trách nói:” thật không dễ dàng, đế quân đại nhân cư nhiên có thể nhìn thấy, thật không tồi, không tồi”
Anh ấy cười khúc khích, chuẩn bị thu tay về, nhưng lại bị U Nam nắm chặt ngón tay
Anh ấy hơi trố mắt, có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hai mắt của U Nam.
“… Anh làm gì vậy?” Tôi có chút lo lắng.
U Nam đã chịu tổn thương — một phách bị hao tổn, là giang khởi vân đã dùng một phách của mình bổ sung vào, tôi vẫn hơi lo lắng, liệu có để lại di chứng gì không.
Giang khởi vân xoã tóc xuống, thì bị vu quy chộp lấy, anh ấy dường như bừng tỉnh, nhưng vẫn cẩn thận nhìn chằm chằm vào u nam.
” ….
đôi mắt của vật nhỏ này, hình có có chút khác thường “.
Lòng tôi bồn chồn, vội đi đến bế U Nam lên nhìn kỹ
Ánh mắt của U Nam lập tức chuyển qua khuân mặt của tôi, còn cười cười một cái, đáng yêu như vậy, khác thường ở chỗ nào?
” anh đừng làm em sợ, lần trước bạch vô thường cũng nói nó có thể nhìn thấy …..
có phải có thể nhìn thấy là khác thường đúng không? Nó có một phách của anh mà”
Giang khởi vân khẽ cười, nhẹ nhàng rút sợi tóc của mình trong tay Vu Quy ra:” hồn phách của con thần chỉ, sẽ theo thân thể mà càng ngày càng trưởng thành, càng ổn định, càng phù hợp hơn, nhưng giống như nó, vừa mới sinh ra chưa được bao lâu, có thể có thần thức thanh minh thật khó hiếm thấy …..
Nó cái gì cũng biết”
“Ý anh là gì?” Tôi nhìn U Nam đang cười với tôi.
Giang khởi vân bước đến, rũ ánh mắt nhìn đứa nhỏ, khẽ cười, đưa tay sờ sờ chán U nam:” vật nhỏ, nếu cái gì con cũng biết, liền mau chóng lớn lên, bảo vệ mẫu thân và tỷ tỷ của con …..”
U nam khẽ nhắm mắt xong lại mở mắt ra, tôi hoảng hốt thấy được ánh mắt quen thuộc.
Giống như ánh mắt của giang khởi vân vậy.
Vẻ lạnh lùng cùng bễ nghễ, thật giống nhau như đúc …..
” Ý anh là U Nam có thể hiểu những gì chúng ta nói “.
tôi ngạc nhiên hỏi
Giang khởi vân khẽ nheo mắt, cười nhẹ nói:” có lẽ vậy …..
chờ nó biết nói, rồi hỏi nó, lúc đó chẳng phải sẽ biết sao?”
Tim tôi đập thình thịch, có nên coi nó là một đứa trẻ không?
Trêи cánh tay truyền đến một trận cảm giác nóng ran, tôi đưa tay sờ sờ, đã đến lúc thay tã …,.
Hừ, nó là một đứa trẻ, có thần thức thanh minh thì sao, chẳng phải những việc ăn uống nhỏ nhặt của nó cũng cần người chăm sóc sao.
Giang khởi vẫn khẽ cười trở về phòng, nãi nãi cảm thấy trường khí lạnh băng biến mất, mới cẩn thận từ bên ngoài bước vào:” tiểu kiều, hắn đi rồi à?”
” …..
Trở về phòng của con, nãi nãi ạ!”.
” Mỗi lần cảm nhận được trường khí của hắn, đều làm ta lo lắng …..
ta đến rồi, ngươi trở về với phu quân của ngươi đi, ta cảm giác các ngươi chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều”.
Nãi nãi cầm tã lót trong tay tôi.
Tất cả các đêm, tôi cơ hồ gần như đều có anh ấy.
Giang khởi vân tìm mộ vãn thần nói chuyện có liên quan đến công chúa quỷ
“Thân phận hiện giờ của chu hơi thị là Kỳ Khả Hân, nữ nhân này được quốc gia bí mật bảo vệ, gia tộc cô ta biết rất nhiều cơ mật của quốc gia, lâm ngôn hoan cũng …….
cũng rất dung túng cho cô ta”.
Tôi khó chịu nói.
Công chúa này tuyển người, tại sao lại cố tình đi tìm Kỳ Khả Hân?
Theo như lời nói của lâm ngôn hoan, kỳ khả hân tính tình kiêu ngạo, ương bướng, nhưng lại không có liên quan gì đến vòng tròn âm dương, vì sao lại trở thành thân xác mà chu hơi thị muốn chiếm đoạt?
” Người có tâm lý yếu ớt âm u, sẽ dễ dàng gặp phải thứ không tốt, có lẽ nữ nhân này đã làm chuyện gì đó, vừa hay thu hút quỷ khí đến gần”.
Giang khởi vân mở ngăn kéo, lấy chiếc hộp gỗ đào từ khoá khổng minh ra.
” Hai cái hộp này anh muốn lấy đi sao?” Tôi vội vàng hỏi.
Anh ấy khẽ sửng sốt:” làm sao à?”
“….
anh để lại cho em một cái có được không?” Tôi hỏi
” Em muốn làm cái gì?” Anh ấy khẽ nhíu mày.
” anh đừng hỏi nhiều như vậy, dù sao cũng để lại cho em một cái.” Tôi đưa tay ra cướp lấy.
Anh ấy cười cười đưa tay đi chỗ khác tránh né:” nếu nói lời dễ nghe, sẽ để lại cho em một cái”.
” …… Phu quân, để lại cho em một cái có được không?” Tôi nghiến răng nghiến lợi, tên này càng ngày càng keo kiệt.
Anh ấy cúi đầu xuống, hởi thở tương quan dán vào nhau, nhả ra khí như lan toả:” vẫn còn kém”
” …… đừng nhỏ mọn như vậy, anh nói cho em rồi cơ mà”.
Tôi đưa tay cướp lấy.
Anh ấy để tôi lấy đi một cái, ôm lấy tôi ngồi trêи bàn hôn thật sâu, nhỏ giọng nói:” chu hơi thị muốn xây dựng một quỷ thành trong Mật Giang của Mộ Vãn Thần, để cô ta và người của cô ta chiếm làm căn cứ….
Ta muốn chuẩn bị trước đường về sau….”
” Hừ …..
Đều do lòng từ bi của anh gây nên phiền toái…..”
Giang khởi vân nắm lấy vành tai tôi, khẽ cười nói:” thưởng thiện phạt ác, là một trong những chức trách của Minh Phủ, còn ta chỉ là theo thuận thế mà làm thôi…..
Còn nữa, nếu ta không từ bi, thì làm sao ta có thể rủ lòng thương người run rẩy dưới thân ta đây? Để tiểu nha đầu như em bây giờ cậy sủng mà kiêu, còn dám làm ta bực bội”
Eo tôi bị laptop làm đau, nhịn không được mà bám vào cổ anh ấy, đứng thẳng dậy, muốn rời xa khỏi cái bàn.
Anh ấy khẽ cười, ừm một tiếng, giọng nói này đầy hứng thú dào dạt, rõ ràng là đang …….
Hiểu lầm …..
Trong tư thế đưa chính mình đến bên môi anh ấy, thật dễ dàng gợn lên tia lửa cuồng loạn.
Một ngọn lửa giống như hoa sen.
Đốt cháy ngực và bụng, dời đến chiếc giường thoải mái cũng không kịp, hai người liền cuốn ở bên nhau.
” Ahhh…….” Nỗi đau trướng khó có thể miêu tả làm người ta hít thở không thông.
Anh ấy giống như xiềng xích khoá trụ eo tôi, đem tôi đặt lên bàn, tôi chỉ có thể chống tay vào mặt bàn để ổn định thân thể, vẻ mặt bối rối, khiến anh ấy vừa cười vừa cắn cổ tôi:” lo lắng cái gì …… đây không phải là lần đầu tiên làm như vậy ….”
” …… Bạch, bạch, bạch, nguyên, ngày, đêm”.
Tôi cắn môi, oán hận nói
” Ừm! Ai bảo em là ôn nhu hương của ta ……”
Từ nhỏ tôi đã nhìn về phía trần nhà, thân thể và tâm linh không hề có sức chống cự, những gian khổ đó cũng biến thành loại tình thú, thật nhanh thấm đẫm sợi tơ dây dưa, hận không thể mỗi tấc da thit đều hoà vào anh ấy
Không phải ban đêm, nên không thể tùy ý dây dưa,tôi giống như đang ở đám mây hoảng hốt mơ mộng, lúc tỉnh dậy, hoàng hôn đã tiến vào cửa sổ, giang khởi vân không còn ở đây, anh ấy đã cầm đi một hộp gỗ đào, để lại cho tôi một cái trong ngăn kéo.
Điên thoại trêи đầu giường chợt vang lên, lâm ngôn thấm có vài cuộc gọi nhỡ
“Ơi …” Tôi xoa lông mày.
” tiểu kiều, ai da cuối cùng cô cũng nghe điện thoại, cô nói gì với anh tôi đó? Anh tôi tìm tôi hỏi về chuyện của Kỳ Khả Hân….”
“… Cô ở đâu, đến nhà tôi nói chuyện đi.” Tôi vừa nói vừa xuống giường.
“Được!”
Ừm? Tôi sửng sốt một chút, ngay sau đó liền nghe được tiếng bước chân vang lên bên ngoài cửa
Cửa phòng vang lên hai tiếng, lâm ngôn hoan vặn cửa ra, cười tủm tỉm bước vào:” tôi ở ngay dưới lầu nhà cô “
“…”
Dịch: vi vu
———————.