“Xin lỗi, tôi lại đến đây để làm phiền anh rồi.” Tôi lúng túng nhìn hắn
Lâm ngôn hoan cười cười:” không phiền, bước vào rồi nói, cô đứng trước cửa cũng đã lâu”
Văn phòng của hắn đã cải biến rất nhiều nơi, văn phòng rộng lớn ban đầu, nay bị hắn ngăn cách bằng một phòng xép, bàn làm việc và kệ trang trí đã phong phú hơn rất nhiều
Hắn thấy tôi nhìn xung quanh, nói:” trước kia cô từng nói phòng của tôi quá lớn, trường khí của người sẽ bị phân tán, mẹ của tôi rất tin học thuyết này của lão tổ tông, ngôn thấm gần đây cũng cũng nhiễm ảnh hưởng của cô, cả ngày nói văn phòng của tôi không tốt, tôi chịu không nổi hai nữ nhân trong nhà ân cần dạy bảo, đành phải sửa sang lại văn phòng.”
Tôi nhịn không được mà bật cười:” đúng vậy, bây giờ mới sửa lại sao, hai người họ cũng đều muốn tốt cho anh ….
trước đây văn phòng rất lạnh lẽo, nhưng bây giờ trông có vẻ nhân tình hơn nhiều”
Hắn nhíu mày:” ô? Trong phòng này còn có người mà? Chẳng nhẽ không có nhân tình sao?”.
“…… Anh trước kia vẫn luôn có nhân tình, nhưng thoạt nhìn trông rất cứng nhắc lạnh lùng nên khiến cho người khác không dám đến gần.”
Lâm ngôn hoan cười cười, ra hiệu cho tôi ngồi xuống nói chuyện:” vậy hôm nay cô vì lý do gì mà đến đây ” kết thân” với tôi? Tôi luôn hy vọng cô có thời gian để đến đây làm phiền tôi”
Hắn vừa nói vừa cầm điện thoại ấn vài cái, thông báo cho trợ lý Phương ngăn chặn tất cả các cuộc gọi vì công việc lại, không được quấy rầy chúng tôi nói chuyện.
” Anh đừng như vậy…..
Tôi nói xong sẽ rời đi, sẽ không làm lãng phí thời gian của anh đâu”
Hắn buồn cười nhìn tôi:” Tiểu Kiều, cô nhờ người giúp đỡ như vậy sao? Không sợ tôi đuổi đi à?”
Tôi….
Thật sự tôi cũng không biết phải làm sao, không muốn làm phiền hắn,nhưng lại không thể không làm phiền hắn.
Có việc cần người giúp đỡ, mà họ chịu nghe bạn nói chuyện đã là nể tình lắm rồi, đây còn là tự mình tiếp đón, tôi còn ngại hắn quá nể mặt tôi đi?
” xin lỗi….
Tôi đang cố gắng tiết kiệm thời gian, nên sẽ đi thẳng vào vấn đề … Tôi muốn hỏi, nữ nhân Kỳ Khả Hân kia là bạn hay là vị hôn thê của anh?”
Hắn sững sờ một lúc, chỉ mất một giây đồng hồ liền đoán được chuyện gì xảy ra: ” Khả Hân? Sao cô lại biết cô ấy ….
Ngôn Thấm nói sao?”
” Đúng vậy, tôi muốn hỏi một chút, anh và Kỳ Khả Hân tình trạng quan hệ đã đến mức nào rồi? Tôi hỏi như vậy có quá mạo phạm không?” Tôi bất lực nhìn hắn
Hắn khó hiểu hơi nghiêng đầu:” vì sao cô lại quan tâm đến vấn đề này như vậy?”
” Bởi vì tôi sợ anh và cô ta có hôn ước, chuẩn bị kết hôn ….
Như vậy chúng ta….”
“Không có.” Lâm ngôn hoan lắc đầu ngắt lời tôi.
Tôi cẩn thận quan sát vẻ mặt của hắn, trong ánh mắt của hắn có chút kinh ngạc, nhưng cũng không có giả vờ bình tĩnh,
Đương nhiên, hắn có thể giỏi ngụy trang, làm người khác không thể nhìn thấu tâm tư của hắn.
“…..
Khả Hân luôn có ý này, nhưng tôi lại không muốn như vậy”
Tôi nhẹ nhàng thở ra:” thật tốt quá….”
” tốt cái gì mà tốt? Cô quan tâm đến vấn đề này sao?” Hắn nhàn nhạt cười, liếc mắt nhìn tôi một cái:” Tiểu kiều, tôi không kết hôn hoặc không có vị hôn thê…..
Đối với cô mà nói, có quan trọng không?”
” quan trọng, miễn không phải cô ta là được…..” Tôi trả lời.
” sao vậy? Có phải lần trước lấy cô ra làm lá chắn, nên Khả Hân ngấm ngầm bắt nạt cô?” Hắn khẽ cau mày
Ngấm ngầm? Không không, cô ta phỏng chừng muốn đối phó với tôi, còn tôi thì không có sức lực chống trả.
” ….
tại sao cô không nói lời nào?” Lâm ngôn hoan nhìn tôi.
” tôi muốn nói, nhưng là anh không muốn nghe …..
mỗi lần nói đến quỷ thần, anh đều không coi trọng ….
“
” Cô cứ nói, có phải là sự thật hay không lòng tôi sẽ phán đoán “.
Lâm ngôn hoan dùng ánh mắt cổ vũ tôi.
Tôi đã tổ chức lời nói, khi trêи đường đến đây, muốn đem tất cả ngọn nguồn mọi việc kể cho hắn nghe, thì có tiếng chuông “ding ding dong dong” vang lên ở ngoài cửa.
Lâm ngôn hoan nhíu mày — hắn vừa nói đừng để ai quấy rầy hắn, vì sao lại có người đến cửa?
Điện thoại nội bộ vang lên, lâm ngôn hoan cầm điện thoại, không vui ” ừm” một tiếng
Bên kia điện thoại vội vàng hội báo cái gì đó, lâm ngôn hoan nhíu mày ấn mở chốt khoá cửa
Hoá ra hắn có thể ở chỗ này điều khiển từ xa, vì sao lại còn phải chạy ra đứng sau cửa chờ tôi mở ……
Người ngoài cửa bước vào, khiến tôi sợ hãi nhảy ra khỏi ghế.
Thật là nhắc đến tào tháo, tào tháo đến ngay.
Kỳ Khả Hân mặc một chiếc váy ngắn bó sát người màu đỏ, nhẹ nhàng lắc ʍôиɠ, dẫm trêи giày cao gót từ từ bước đến bàn làm việc.
Cô ta tóc ngắn ngang vai, gương mặt trắng trẻo, trang điểm tinh tế
Nhìn đôi môi đỏ tươi của cô ta, tôi nhịn không được mà nhíu mày — ngày đó cô ta có ăn thịt người hay không thì tôi không biết, nhưng cô ta có hấp thu huyết khí.
Máu ở đầu tim, máu ở đầu ngón tay chính là đại diện cho Dương khí, cô ta là oán quỷ trăm năm, lại có âm khí nặng như vậy, cần dùng huyết khí của người sống để làm mình thêm tươi mới.
” Ngôn Hoan…” Cô ta cười cười đi đến bàn làm việc của Lâm Ngôn Hoan.
“Có chuyện gì?” Giọng điệu của Lâm ngôn hoan bình đạm mà xa cách.
” còn có thể có chuyện gì? Còn Không phải sợ anh làm việc nhiều đến mất ăn mất ngủ sao? Mẹ anh nói em nên quan tâm đến thân thể của anh nhiều hơn, không phải em đã nhắc nhở anh ăn cơm trưa xong nghỉ ngơi sao….”
Nói đến đây, cô ta liếc nhìn tôi, giả vờ kinh ngạc hỏi:” vừa rồi trợ lý của anh ngăn cản em, không cho em bước vào, em còn cho rằng anh và một nhân viên nào đó trong phòng đang thả lỏng cùng nhau cơ, hoá ra là hướng một tiểu nha đầu dạy bảo như vậy?”
Cô ta dùng ánh mắt, khiêu khích tôi.
“…..
tôi còn có việc, cô về trước đi, buổi trưa tôi còn có hẹn”.
Lâm ngôn hoan nhàn nhạt nói.
” ai da, sao anh lại như vậy, em đói bụng nên mới chạy đến đây! Trời đất xa lạ, anh bảo em đi đâu để tìm đồ ăn hợp khẩu vị … chi bằng, ăn anh, được chứ?” Cô ta đặt tay lên vai lâm ngôn hoan, đôi môi hướng lên trêи.
Trời ơi, cô ấy nói ăn, liền ăn thật sự.
“Dừng lại!” Tôi nhéo Thần Lôi Quyết, phòng ngừa cô ta cắn cổ lâm ngôn hoan.
” ngươi cách xa hắn một chút! Nếu không ta sẽ không khách khí! Ngươi là ….”
Tà ma ngoại đạo.
Tôi thực sự muốn hét lên, nhưng sợ lâm ngôn hoan cho rằng tôi đang gây rối vô cớ
Thái độ của hắn đối với Kỳ Khả Hân không mặn không nhạt, nhưng rõ ràng dung túng động tác của cô ta, không hề lạnh lùng, điều đó cho thấy, cũng dựa theo lời nói của lâm ngôn thấm, Kỳ Khả Hân này có bối cảnh quá đặc biệt.
Nếu là con cái của các quan chức cấp cao bình thường, thì còn có khả năng sa chân ngã ngựa.
Nhưng gia tộc cô ta lại được người có quyền lực bí mật bảo vệ, nên không ai dám động vào.
” ồ ….
Lâm ngôn hoan, tiểu nha đầu này là ai? Em đến gần anh, cô ấy sẽ ghen tị”.
Kỳ Khả Hân nhẹ cúi xuống bên tai lâm ngôn hoan, thân hình quyến rũ, cái cằm đặt lên bả vai của hắn.
Chiếc váy màu đỏ bó sát kia, lộ ra một đường sẻ sâu đầy mê hoặc.
” Cô ấy bạn của tôi, có lẽ chưa bao giờ thấy cô cư xử bạo dạn như vậy!” Lâm ngôn hoan nhìn cô ta một cái:” tôi còn có việc, lát nữa còn có hẹn, cô về trước đi, hôm khác sẽ dẫn cô đi ăn món ngon”
Cô ta bĩu môi, thấp giọng làm lũng:” thức ăn ngon chỉ là món khai vị thôi, còn em muốn ăn anh ….
“
Dịch: vi vu
———————.