Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn

chương 98: sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện (17)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

sắp sầu đến chết luôn rồi: "Sao tôi biết được! Nam chính có theo đuổi đến chết không chúng ta không quản nổi. Tôi cảm thấy khi chúng ta trở về có thể xin bồi thường việc nhiệm vụ thăng cấp! Tình huống phức tạp thế này đâu phải thứ tổ diễn viên quần chúng ứng phó được!! Lần này hố chết chúng ta rồi!"

"Này..." Tiền Thiển do dự một giây: "Nói như vậy, đằng ấy không có ý kiến khi tôi thăng chức thành nhân vật phản diện?"

"Hừ! Ý kiến thì làm được cái gì!!" khó chịu: "Cô ăn no rửng mỡ đi lập ngôn thệ với Lục Phù Diêu, giờ hai người bị buộc chung một chỗ, không theo làm nhân vật phản diện chẳng lẽ tự tử à? Tôi làm thế nào được hả!!"

"Ha ha ha, thật ra tôi muốn hỏi cái này..." Tiền Thiển cười làm lành: ", cậu tính xem, giờ tôi đã đổi nghề thành nhân vật phản diện, cậu cũng không phản đối, nghĩa là chuyện nhân vật phản diện đối đầu với nam chính là chuyện hiển nhiên phải không? Hoặc nói, giờ tôi có thể đoạt bàn tay vàng rồi?"

"Cmn Tiền Xuyến Tử! Quả nhiên cô là Tiền Xuyến Tử! Tôi đang thắc mắc sao cô cười man rợ thế, thì ra ủ mưu chỗ này!" lại bắt đầu oa oa kêu to: "Cô nói xem sao cô tham thế hả! Của hời nào cô cũng muốn chiếm à! Túm được Thần thú là bắt đầu nhớ thương những thứ khác của nam chính hả?! Cái gì cũng muốn ăn, không sợ ăn đến vỡ bụng à!"

"Giờ tôi là nhân vật phản diện đó." Tiền Thiển tỏ vẻ đương nhiên: "Nhân vật phản diện ăn chặn bàn tay vàng của nam chính là chuyện thường ở huyện mà. Hơn nữa đám bảo vật công pháp đó đâu khắc tên nam chính, sao nhân vật phản diện chúng ta không thể cầm chứ? Chẳng phải cậu bảo tôi học tập cho giỏi sao? Công pháp ngon đều trong tay nam chính, tôi học bằng hi vọng ấy."

"Cô! Cô là đồ tham tài! Đừng hòng viện lý do!" tức giận đến nói năng lộn xộn: "Bảo cô khí vận không đủ, cô còn tìm đường chết!"

"Vậy nên tui mới tìm đằng đó nghĩ cách nè! Ngày ngày cậu vẫn bảo mình là hệ thống không gì không làm được cơ mà." Tiền Thiển ỷ lại vào .

"Hừ!" ngạo kiều ngẩng đầu một cái, ông đây đương nhiên là hệ thống lợi hại: "Hiện ở loại tình huống này, chỉ có thể nghĩ biện pháp cướp hào quang của nam chính xuyên không để xem ý thức thế giới có tạo ra một nam chính mới không. Không cướp được thì còn lâu hai người mới giết được hắn, vì hắn được ý thức thế giới bảo vệ. Nhưng dù sao đây cũng là thế giới tự do, giờ tình huống hỗn loạn, có nhân vật chính mới xuất hiện cũng không lạ."

"Vậy nên giờ làm sao, có đoạt bàn tay vàng không?" Tiền Thiển quan tâm nhất chính là đám bàn tay vàng của nam chính,nếu hàng loạt công pháp bảo vật đều vào tay nam chính ngựa giống thì càng khó giết hơn.

"Đoạt bàn tay vàng để Lục Phù Diêu làm, cô có thể dẫn đường, nhớ là chỉ nhìn chứ không cầm, nếu anh ta không chủ động tặng thì cô nhất định đừng chạm đến." dặn dò Tiền Thiển: "Hơn nữa, trước khi tất cả mọi thứ vào tay, Lục Phù Diêu không thể luyện chế lại nhục thân, chúng ta phải giữ lại một đệ nhất nữ chính "còn sống" để lừa gạt ý thức thế giới."

"Hiểu rồi!" Tiền Thiển cười hì hì, một vài lúc vẫn rất đáng tin cậy.

Lục Phù Diêu nhìn Tiền Thiển cười ngây ngốc, tò mò hỏi: "Đang cười gì thế? Tranh thủ thời gian ăn đi."

"Sư thúc tổ," Tiền Thiển bỗng ngẩng đầu chăm chú nhìn Lục Phù Diêu: "Sao ngài luôn để ta dùng Linh kiếm bản mệnh của ngài vậy? Chẳng may ta không cẩn thận làm hư hại Linh kiếm thì ngài sẽ bị thương."

"Không cho ngươi dùng chẳng lẽ để lại cho gã trên Kiếm Phong? Ngươi ghét nó à?" Lục Phù Diêu nghiêng đầu nhìn cô: "Ta có vũ khí khác rồi, ngươi cứ dùng cái này trước đi. Đợi sau này rảnh ta sẽ luyện chế một thanh kiếm thích hợp với ngươi."

"Ta không có ý này." Tiền Thiển lắc đầu: "Giờ sư thúc tổ ngài có kiếm vừa tay chưa? Hai chúng ta chỉ có một Linh kiếm bản mệnh. Vũ khí bản mệnh nên ôn dưỡng ở đan điền chứ ngày ngày cầm ra ngoài không an toàn lắm."

Lục Phù Diêu nhíu mày: "Ta không muốn dùng thân thể này nuôi kiếm của ta, chờ ta luyện chế lại nhục thân rồi nói sau. Thân thể nữ nhân này ta sẽ không dùng lâu, việc gì phải vấy bẩn Linh kiếm của ta."

Hắn cúi đầu mở trữ vật giới chỉ: "Trước đó ta có thu thập được vài cái Linh kiếm, nhưng loại hợp với ta khá ít, cũng không tiện tay. Tu vi của ngươi thì quá thấp, một vài loại không dùng được. Ngươi dùng Linh kiếm bản mệnh của ta, ta có thể giúp ngươi áp chế để nó không phản kháng quá mức."

Vậy là rõ trừ Linh kiếm bản mệnh Lục Phù Diêu không còn vũ khí nào vừa tay! Tiền Thiển vui vẻ. Cô lấm lét xích lại gần Lục Phù Diêu: "Sư thúc tổ, lúc ngài ở Kiếm Phong có nghe tin đồn về Kiếm Trủng ở Diệu Linh Tông không? Thấy bảo bên trong có thần kiếm, không biết phải hay không!"

"Nghe rồi, không đáng tin, nếu có thần kiếm thật thì sao tông môn để nó ở Kiếm Trủng chứ. Theo tính tình Nhâm trưởng môn, sợ rằng dù đào sâu ba thước cũng phải tìm bằng được." Lục Phù Diêu khẽ lắc đầu.

"Không phải đâu sư thúc tổ, ta nghe nói thần kiếm đều có kiếm linh, kiếm mở linh trí sao dễ bị chưởng môn tìm được chứ, chúng ta đi thử vận khí một chút nhé? Ngài là đệ nhất thiên tài kiếm tu, không chừng tìm thấy thì sao." Tiền Thiển kéo Lục Phù Diêu lắc lắc.

"Ngươi tín nhiệm ta như vậy?" Lục Phù Diêu nhéo nhéo mũi cô.

"Đương nhiên, ngài là sư thúc tổ mà! Là thiên tài mấy vạn năm mới có!" Tiền Thiển ra sức gật đầu.

"Được, vậy chúng ta đi xem một chút." Bị Tiền Thiển lắc, Lục Phù Diêu lại không tiết tháo đồng ý, gác chuyện bế quan sang một bên.

Nghe Lục Phù Diêu đồng ý, Tiền Thiển ngoác miệng cười, cô biết, sợ rằng thần kiếm của gã ngựa giống sẽ không còn, ha ha ha! Lục Phù Diêu ra tay, gạo xay ra cám!

Lục Phù Diêu cười nhẹ, kéo vai Tiền Thiển, ấn đầu cô xuống để Tiền Thiển dựa vào người hắn.

Có lẽ vì hiện giờ vẻ ngoài của Lục Phù Diêu là nữ, dáng người lại cực đẹp nên Tiền Thiển không bài xích vài cử chỉ thân mật của hắn, bình thường nắm tay hay dựa vào nhau cô đều thoải mái. Giống như ở cũng chỗ với mấy chị em gái lúc đi học thôi, kéo tay ôm ấp các thứ cô đều không từ chối.

Sau khi đến thế giới Tu Chân Tiền Thiển mới phát hiện thì ra mình còn có thuộc tính nhan cẩu M, mỗi lần thấy Lục Phù Diêu với gương mặt xinh đẹp, cả người đều toát lên khí chất ngự tỷ dạy dỗ cô, Tiền Thiển đều sáng mắt, thoáng cái đã chết mê chết mệt.

Tiền Thiển cảm thấy, nhất định là vì khuôn mặt xinh đẹp của Lục Phù Diêu có lực sát thương quá mạnh! Trước đó cô đều đã thấy nam nữ chính là tuấn nam mỹ nữ vô cùng bổ mắt, nhưng không mê mệt vai chính tới cấp độ này. Phân tích nguyên nhân, có lẽ vì giá trị nhan sắc của họ kém xa Lục Phù Diêu.

Tiền Thiển không khỏi nghĩ tới ông xã Đường Ngự, may là mình thẳng nữ, còn là phụ nữ đã lập gia đình. Nếu không dễ lắm sẽ bị Lục Phù Diêu uốn cong luôn...

Tiền Thiển ngốc nghếch không kịp phản ứng, con hàng Lục Phù Diêu này bên trong vốn là nam nhân, còn khuya mới có chuyện cong được...

Truyện Chữ Hay