Tiền Thiển lái linh thuyền thuê ở tông môn bay về phía khu giảm xóc Đạm Vân Sơn. Linh thuyền là dạng Pháp khí phi hành tiêu chuẩn rác rưởi chuyên dành cho đám đệ tử phế vật đến ngự kiếm cũng không làm được như cô thuê làm phương tiện giao thông, trên thuyền gắn linh thạch để sử dụng, một khối linh thạch cấp thấp có thể bay được khoảng cách khá xa. Nhưng con hàng này bay khá chậm lại không có chức năng phòng ngự, thuê dùng còn phải tốn tiền nhiên liệu nên bình thường không ai chịu xài hàng chết dẫm này.
Nhưng Tiền Thiển cũng không còn cách nào khác, vì để thuận lợi mang nam chính và... một người trong đám vợ của hắn về, dù cô nghèo thế nào cũng phải phá của thuê cái linh thuyền đắt chảy máu này. Dù sao với cái tu vi phế vật đó của mình, cô không có lòng tin dựa vào đôi chân tha được nam chính và... một người trong đám vợ của hắn thuận lợi rời khỏi khu vực giảm xóc Đạm Vân Sơn.
Bỏ lại Đường Ngự ở thế giới trước khiến Tiền Thiển rất đau lòng. Hiếm khi không lải nhải vì cô nhận tiếp một cảnh cáo màu xanh, ngược lại an ủi cô vài câu.
Tiền Thiển biết, gắn bó làm bạn cả đời với Đường Ngự đã là hiếm thấy rồi, cô không nên tiếc nuối. Đạo lý này cô hiểu, nhưng vẫn đau lòng, vẫn tưởng nhớ Đường Ngự.
dáng vẻ mặt ủ mày chau của Tiền Thiển cũng cảm thấy hơi lo lắng, vậy nên bàn với cô tìm một nhiệm vụ khá yên tĩnh để giúp Tiền Thiển bình tâm lại, không phải nói thời gian là loại thuốc tốt nhất sao? nghĩ, có lẽ qua thời gian dài, Tiền Thiển sẽ quen với việc không có Đường Ngự làm bạn. Huống chi Tiền Thiển nhất định phải quen. Cô là người làm nhiệm vụ, là người liên tục tiến vào các thế giới nhiệm vụ, không thể vì ai mà dừng bước.
Tiền Thiển đồng ý, trong lòng cô biết rõ mình không thể gặp Đường Ngự nữa. Có một số việc, có một vài người, cô chỉ có thể giấu trong lòng...
Cho nên, giúp cô nhận một nhiệm vụ tu tiên. hi vọng trong thời gian dài tu luyện cô có thể khôi phục nội tâm bình tĩnh.
Tiền Thiển tới rất sớm, nguyên chủ cô vận may không tốt, chưa sống đến ngày ra nhập tông môn đã bệnh chết.
Cha mẹ nguyên chủ là một cặp đôi tu sĩ cấp thấp, có lẽ là đại đạo trưởng sinh quá mê người khiến họ không coi trọng những chuyện khác, ví như tình thân ruột thịt. Sau khi sinh hạ nguyên chủ thì trực tiếp ném nàng ấy cho ngoại tổ mẫu nuôi dưỡng, từ đó hai người bặt vô âm tín.
Ngoại tổ mẫu là một lão phụ nhân bình thường, nhưng nhớ rõ nữ nhi nữ tế có nói đợi khi đứa bé lên tuổi, nếu tông môn tổ chức đo linh căn thì đưa đi kiểm tra, có thể tu luyện thì tu luyện.
Tiếc thay nguyên chủ là đứa bé quá xui xẻo, chưa đầy hai tuổi đã bệnh chết. Tiền Thiển sống cùng ngoại tổ mẫu thay nàng ấy. Lại nói, loại diễn viên quần chúng như nguyên chủ, thân phận bối cảnh sẽ không được viết rõ trong kịch bản, Tiền Thiển có được ngần ấy tin tức là từ mấy lời lải nhải bình thường của lão phụ nhân.
Tìm cho Tiền Thiển gia đình bao khó khăn thế này, bản thân cũng cảm thấy có lỗi. Nhưng nó cũng không có cách gì, tổ diễn viên quần chúng tụi nó đều phải dựa trên nguyên tắc là nhân vật quần chúng chết rồi, lại không thể chọn nhân vật khác tiến hành nhiệm vụ nên chỉ đành thay bằng diễn viên quần chúng. Thế giới sinh ra từ câu chuyện của nhân vật chính, nên bối cảnh tin tức của diễn viên quần chúng có rất nhiều thứ không đủ chi tiết, có khi chỉ có thể dựa vào kí ức người làm nhiệm vụ tiếp thu được từ nguyên chủ.
Trừ khi là nhiệm vụ chạy đường giống trước đó, diễn viên quần chúng bản gốc không đi theo kịch bản mà chọn nghề khác, loại tình huống này mới phải chọn người thay thế, cũng trong tình huống này thì tin tức hệ thống có mới kỹ càng hơn tin tức bối cảnh diễn viên quần chúng trong thế giới đó.
Hiểu điều này rồi Tiền Thiển cũng không có ý trách , cô ngoan ngoãn làm bé gái vài năm, trong nửa năm cuối tiễn đưa lão phụ nhân cô độc kia về với ông bà tổ tiên, sau đó lại ăn hai tháng cơm trăm nhà, cuối cùng chờ được đại tuyển của tông môn.
Mặc dù Tiền Thiển thuận lợi tiến vào Diệu Linh Tông như kịch bản, nhưng loại diễn viên quần chúng tôm cá nhãi nhép như cô đương nhiên có tư chất khá phế liệu, nhưng ít ra là tứ linh căn, mạnh hơn chút so với nhân vật chính loại hình phản công.
Lại nói loại hình nhân vật chính phản công đi lên phế vật, thiết lập bình thường đều là ngũ linh căn cực kém mà loại tứ linh căn như Tiền Thiển, muốn phản công cũng chỉ nằm mơ giữa ban ngày.
May mà mục đích chính của cô không phải thành tiên mà là làm tốt công việc của mình, đóng vai phụ cho tốt đồng thời tiện tay học tập cho giỏi. Vậy nên Tiền Thiển không thất vọng lắm.
Nhưng vẫn phải tu luyện nghiêm chỉnh đàng hoàng! nói vào thế giới tu tiên rất khó, bảo Tiền Thiển cố gắng học chắc một môn cơ bản, học công pháp linh căn gì cũng có thể tu luyện, hơn nữa có thể tu luyện lên đẳng cấp cao. Mà những kỹ năng như phù, trận, đan, khí đều phải tìm cơ hội học tập, dù không thành thạo cũng phải tích lũy ít kiến thức liên quan.
Nghe yêu cầu của , Tiền Thiển cũng phải bật cười. Theo nó nói, loại công pháp có thể tu luyện từ căn bản lên cấp cao chẳng phải là công pháp Thiên phẩm sao, đồ vật quý giá thế sao đến tay hạng tôm tép nhãi nhép như cô được?!
Vậy nên Tiền Thiển suy nghĩ rất lâu, sau đó lại bàn bạc với , cuối cùng quyết định vẫn đi con đường kiếm tu giống nam chính. Tứ linh căn phế vật làm kiếm tu, tu luyện chậm chạp là tất nhiên, vất vả cũng là tất nhiên. Nhưng ít nhất kiếm nhập đạo không chọn linh căn, chỉ cần chịu khổ và không chết trên đường rèn luyện thì tu kiếm quyết phổ thông cũng tu luyện được khá lâu, dù không so được với công pháp Thiên phẩm nhưng có còn hơn không.
Nên khi Diệu Linh Tông tới chọn tài, sau khi cô đo xong linh căn nói với tiên trưởng phụ trách... Ờm, là một nam tu sĩ tương đương với chủ nhiệm tuyển sinh, nói rằng cô muốn làm kiếm tu.
Nam tu kia lộ vẻ giật mình, bởi vì kiếm tu rất khổ, có rất ít cô bé chọn đi đường này. Tuy vậy y vẫn hiền hòa nói cho Tiền Thiển biết, muốn làm kiếm tu phải làm đệ tử ngoại môn vài năm ở ngoại môn, sau đó học tập tu luyện với mọi người, đầu tiên là dẫn khí nhập thể, sau đó Luyện khí, chờ khi tới Luyện khí tầng thì tìm quản lý ngoại môn xin chuyển tới Kiếm Phong làm đệ tử tạp dịch ngoại môn.
Chuyển tới Kiếm Phong làm tạp dịch, tương đương với lựa chọn con đường tu đạo là kiếm tu, đến khi đó sẽ có sư huynh quản lý phát cho cô công pháp cơ bản thống nhất của ngoại môn kiếm tu. Tiếp đó là vừa làm việc vừa tu luyện, nếu may Trúc Cơ được thì có thể xin nhập nội môn Kiếm Phong bái sư phụ...
Tiền Thiển nghe được cả quy trình này rồi nhớ kỹ, đầu tiên là học tập với mọi người, Luyện khí tầng thì chuyển chức làm tạp dịch, lập tức tới ngoại môn Kiếm Phong làm người giúp việc kiêm đệ tử dự bị.
Vậy nên Tiền Thiển vừa vào Diệu Linh Tông đã cùng các bạn nhỏ khác cố gắng học tập kiến thức cơ sở, muốn nhanh nhanh chuyển chức lên làm người giúp việc ở Kiếm Phong. Tiếc là tư chất cô quá kém, bỏ ra trọn hai mươi năm mới vất vả tu đến Luyện khí tầng ba, chuyển chức tới Kiếm Phong làm tạp dịch.
Càng lên cao tu luyện càng khó, Tiền Thiển cảm thấy tiền đồ của mình thật đáng quan ngại. Nếu không thuận lợi Trúc Cơ, cô chỉ sống nhiều nhất được hơn hai trăm tuổi, nhất định sẽ không hoàn thành nhiệm vụ học tập của ...
Nhưng đó đều là chuyện để sau rồi tính, giờ nhiệm vụ chủ yếu của Tiền Thiển là đưa nam chính và một người trong đám vợ của hắn về tông môn.
Cũng không biết trạch nam ngựa giống béo mập kia đã xuyên qua chưa... Tiền Thiển vừa bay vừa nghĩ.