ベトナム1975 (VN75): Cúc cu <(“)
.
.
.
.
.
(Chương 7)
Cuộc giải cứu nhóm nữ nô lệ dưới hầm giam khỏi cái chết đã kết thúc một ngày dài lắm việc của Kazuya.
Hôm sau, người đưa tin của Phyllis cuối cùng cũng đến vời Kazuya và Chitose tới lâu đài.
[Một tòa lâu đài đậm phong cách châu Âu.]
[Vâng. Đúng thật.]
Mọi thứ đồ nội thất bên trong lâu đài đều được đánh bóng loáng. Thảm đỏ trải khắp sàn hành lang vào tận các phòng, dọc trên tường treo đầy tác phẩm hội họa, tất cả toát lên vẻ vương giả xứng với nơi ở của người cai trị một vương quốc.
Cả hai vừa đi vừa nhìn ngắm xung quanh.
[Ở đây ạ.]
Tới trước cửa một căn phòng, người hầu gái dẫn đường dừng lại nói nhỏ với hai người. Bước vào phòng, Kazuya và Chitose thấy Phyllis với bộ giáp quen thuộc đứng túc trực bên cạnh một người phụ nữ nào đó mặc một chiếc váy sang trọng cùng bộ nữ trang xa xỉ, đang ngồi khoan thai trên ghế sofa.
(……Ủa, đây là? Ai đây ta?)
Với vẻ đẹp quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành thì có lẽ là quý cô đó khoảng 30 tuổi.
Thấy có người lạ mặt trong phòng làm Kazuya cảm thấy có chút bối rối.
[Xin mời ngồi.]
[A à vâng, xin cảm ơn.]
[Xin phép ạ.]
Người phụ nữ mỉm cười nhẹ nhàng mời Kazuya và Chitose ngồi xuống. Đợi cả hai yên vị, cô mới tự giới thiệu.
[Rất vui được gặp cậu, ta là Isabella Wilhelm, Nữ vương Vương quốc Canaria.]
(Uầy, vãi, đích thân sếp tổng gặp mặt luôn này?)
Dù việc được biết rằng người phụ nữ trước mặt là vị nữ vương cai trị Vương quốc Canaria đã làm não Kazuya được phen chấn động mạnh, nhưng cậu vẫn trưng ra vẻ mặt cực kì điềm tĩnh và đáp lời chuẩn văn mẫu.
[Thật vinh hạnh được diện kiến người, thưa Nữ vương bệ hạ. Tôi là Nagato Kazuya, lãnh đạo nhóm Parabellum. Còn đây là cấp phó của tôi, Katayama Chitose.]
[Ừm, ta cũng đã nghe Phyllis báo cáo rồi. Có vẻ là cậu có một nhóm mạo hiểm giả rất xuất sắc đấy.]
[Thật…… là vinh hạnh, thưa bệ hạ……]
Trong khi ngập ngừng đáp lại Nữ vương Isabella, Kazuya liếc sang nhìn Phyllis kiểu *cô đã bép xép gì thế hả?*.
Nhận thấy ánh mắt dò xét của cậu, Phyllis chỉ biết cười gượng *a ha ha*.
(……Hy vọng là cô không nói bất cứ điều gì kì lạ.)
Thái độ của Phyllis làm Kazuya không thể không cảm thấy quan ngại sâu sắc.
[Được rồi, để chuyện chào hỏi qua một bên. Ta sẽ vào thẳng vấn đề luôn, rằng tại sao ta lại xuất hiện ở đây.]
Tự nhủ sẽ để việc tra hỏi cái vụ “bép xép” không đáng có kia sau, Kazuya nghiêm túc hướng ánh nhìn từ Phyllis sang xem nữ vương định nói gì.
[Ta ở đây là vì ta muốn đích thân cảm tạ đôi lời với hai người. Thật lòng cảm ơn mọi người vì đã cứu Iris―― và cả Đoàn hiệp sĩ cận vệ số 2 khỏi tình thế nguy hiểm đó.]
[K, không. Đấy chỉ là tình cờ bắt gặp thì giúp thôi ạ.]
Nữ vương Isabella bật chợt cúi đầu cảm ơn làm Kazuya giật mình hốt hoảng.
[Đừng khiêm tốn quá vậy. Cứ cho là tình cờ đi, thì cậu vẫn là người cứu Iris, Phyllis và cả những người khác nữa.]
[Vân…g……]
Trước lòng biết ơn sâu sắc đó, Kazuya đành miễn cưỡng đáp lại một cách mơ hồ.
[À ừm, và còn về chuyện con bé―― về Iris,chắc là trên đường cậu cũng đã biết rồi nhỉ?]
(Hmm?)
Cậu cảm thấy không được thoải mái lắm khi tự dưng nữ vương nhắc đến vấn đề của Iris.
[Thì…… Xin người thứ lỗi, người đã gặp Công chúa Iris chưa ạ?]
Người cai trị Vương quốc Canaria buồn bã nhìn xuống.
[Haizz, ta cũng muốn ở bên con bé lắm chứ, nhưng các cận thần đều can gián không được làm vậy vì sợ ma lực của con bé có thể mất kiểm soát gây nguy hiểm.][note24312]
[……Thưa bệ hạ. Xin hãy tập trung vào việc chính ạ.]
Thấy cuộc hội thoại bắt đầu đi lệch hướng, Phyllis đứng cạnh đó liền nói nhỏ.
[À ừ, lỗi ta. Đấy không phải là chuyện để bàn ở đây…… Quay lại chủ đề chính nhé?]
Sau khi nói vậy, Nữ vương Isabella ngừng vẻ ủ rũ, nhìn sang ra hiệu cho Phyllis.
[Đây là phần thưởng của cậu.]
Lập tức làm theo ý của nữ vương, Phyllis lấy ra một cái túi trắng kêu leng ca leng keng và chuyển cho Kazuya.
(Thế này…… có hơi bị nhiều rồi đấy.)
Cái túi trắng Phyllis đưa cho cậu chứa 1 đồng bạch kim và 50 đồng vàng.
[Như vậy có ổn chứ?]
Thấy số tiền thưởng cao hơn hẳn bình thường nên cậu hỏi lại Phyllis cho chắc ăn.
[À, không sao đâu. Phần thưởng xứng đáng với công việc mà.]
[Ra là thế, vậy tôi xin phép nhận lấy.]
Kazuya thể hiện sự biết ơn rồi chuyển túi tiền cho Chitose. Khi cậu chuẩn bị rời đi thì Nữ vương Isabella gọi lại.
[Chờ đã.]
[Vâng, thưa bệ hạ?]
[Sao thế ạ?]
[Ừm, thật ra, ta có chuyện muốn nhờ cậu.]
[Vậy là…… một yêu cầu ạ?]
[Ừm, đúng vậy.]
Không chỉ Kazuya bất ngờ, mà Phyllis cũng giật mình trước yêu cầu bất chợt của nữ vương.
Tất nhiên là lời của nữ vương thì không thể lờ đi được, nên Kazuya với Chitose lại ngồi xuống ghế.
[Ta chỉ có một yêu cầu thôi. Đó là ta muốn cậu làm bạn với Iris.]
[Bệ hạ!? Chuyện đó……]
[……]
[Cậu có thể chấp nhập không? Nếu là chuyện phần thưởng thì cậu được quyền tự quyết.]
(Hừm, mình cũng đâu có lo lắng chuyện tiền bạc đâu. Nên làm gì giờ nhể? Có nên yolo luôn không?)
Kazuya bắt đầu đấu tranh tâm lý trước yêu cầu đột xuất của nữ vương.
――RẦM!!!
Bất thình lình, một người lính xô cửa cái rầm lao vội vào phòng.
Ngay lập tức, Phyllis rút thanh kiếm ra chĩa vào người lính, quát lớn.
[Cái gì thế!? Ngươi không biết bệ hạ đang có bận việc à!? Hỗn xược!!]
[*thở gấp* Hahhah…… Xi, xin người lượng thứ!! Là có việc khẩn cần báo cáo ạ!!]
Người lính vội quỳ xuống tạ lỗi rối rít, đồng thời liếc nhìn nhanh qua Kazuya và Chitose.
[Không sao, ta bỏ qua. Cứ nói đi!]
Đang phân vân xem liệu có được nói ra một tin như vậy trước hai kẻ lạ mặt không thì được Nữ vương Isabella cho phép, người lính liền nghe theo.
[Vâng, báo cáo! Phía mạo hiểm giả đã phát hiện ra số lượng rất lớn xác ma vật ở 2 tụ điểm sản sinh bất thường!! Hiện chúng tôi đang điều tra vụ việc này, nhưng cả 2 nơi đều bị đốt cháy trên diện rộng và ma vật gần như đã bị tiêu diệt hoàn toàn ạ!!]
[Hả!? Có, có thật vậy không!?]
Nữ vương Isabella đầy kinh ngạc, gặng hỏi lại.
[Vâng, hoàn toàn là thật ạ!!]
Người lính đáp lại với cái gật đầu chắc chắn, nữ vương xúc động đến mức bật khóc.
[Tốt quá…… Thật là tốt quá!! Chúng ta không cần phải hy sinh con bé nữa…...]
Nữ vương cứ thế lấy tay che mặt khóc rưng rức, nước mắt rơi lã chã…
[Ư, ừm, ta xin lỗi. Để hai người thấy cảnh không vui rồi.]
Cuộc nói chuyện lại tiếp tục sau khi người lính đi ra ngoài và Nữ vương Isabella đã bình tĩnh lại.
[Không ạ, không có gì đâu ạ.]
[Vậy thì, việc ta nhờ cậu lúc nãy――]
――RẦM!!
[Cấp báo!!]
Khi Nữ vương Isabella vừa mới nhắc lại yêu cầu của mình thì cánh cửa lại bật mở và một người lính khác lại chạy vào.
[Lại nữa hả!? Vụ hai điểm sản sinh ma vật bất thường vừa có người báo cáo rồi!!]
Nghĩ rằng hai báo cáo lặp nhau nên Phyllis lên tiếng trách mắng, nhưng người lính nhanh chóng lắc đầu và phủ nhận.
[Không phải ạ!! Đây là một tin khẩn khác ạ!!]
Cũng như người lúc nãy, anh lính cũng có chút ngập ngừng vì Kazuya và Chitose ngồi ngay đấy. Và Nữ vương Isabella cho phép anh ta nói.
[Không sao, báo cáo đi!]
[Tuân lệnh! Tình hình là thành phố Nasist [note24313] đang bị quân đội Đế quốc Ma pháp Alsace tấn công!! Quân Alsace đang bao vây Nasist đang có 10 vạn tên, và còn có thêm 50 vạn nữa đang trên đường kéo đến!! Hiện tại, Lãnh chúa thành Nasist, Công tước Karen Lautrec - sama đang chỉ huy quân dân thủ thành và yêu cầu được gửi quân tiếp viện gấp!! Ngoài ra, có thông tin chưa được xác minh là trong hàng ngũ địch có sự xuất hiện của “dị giới nhân"!! Hết ạ!]
(Hử? Thành Nasist……? Không lẽ……)
[Gì cơ!? ……Có thật vậy không!?]
[Vâng, thề có Chúa, tất cả đều là sự thật!! Tình hình gấp gáp lắm rồi ạ!]
Cả nữ vương và Phyllis đều bàng hoàng không nói nên lời trước hung tin.
[Ta…… hiểu. Ngươi lui được rồi.]
[Vâng.]
Khi người lính rời khỏi, cả căn phòng trầm hẳn xuống.
[Thưa bệ hạ…… giờ chúng ta nên làm gì ạ?]
Cuối cùng thì Phyllis là người phá vỡ sự yên tĩnh đó.
[……Tổ chức quân đội và triển khai đến Nasist sẽ mất bao lâu?]
[Nếu người yêu cầu tập hợp toàn bộ thì sẽ cần phải đưa về cả số quân đang đóng dọc biên giới, như vậy có lẽ sẽ mất 1 đến 2 tuần. Tuy nhiên, xem xét cả thời gian hành quân, nếu chúng ta sử dụng nhiều hơn 3 ngày để chuẩn bị e rằng thành không trụ nổi. Trong giới hạn 3 ngày đó, huy động số quân đang có và cật lực tuyển thêm thì cũng chỉ có 2 đến 3 vạn quân. Với 3 vạn quân tiếp viện, cộng với khoảng 2 vạn quân đang giữ Nasist, so với quân số của Đế quốc cũng chỉ như muối bỏ bể mà thôi ạ.]
[Vậy…… ư?]
Căn phòng lại trầm xuống một lần nữa.
Kazuya và Chitose đang tự hỏi nên làm gì vì cả hai không thể tham gia vào vấn đề đó được.
[Ưm…]
[Ôi, ta xin lỗi……]
Chỉ khi Kazuya rụt rè gọi thì nữ vương với Phyllis mới nhớ ra sự có mặt của cậu cùng cô phụ tá.
[Xin lỗi. Hai người cũng nghe thấy rồi đó. Có biến xảy ra nên bệ hạ và tôi phải nhanh chóng giải quyết trước đã. Xin lỗi nhé.]
[À, dù sao tôi cũng có việc riêng mà.]
[Hưm? Thế à……? Vậy tôi xin phép nhé…… Bảo trọng! Và, thưa bệ hạ!]
[À ừm…… Xin lỗi nhé, Kazuya-dono. Ta có việc bận rồi…… nếu có thể…… về chuyện ta nhờ lúc nãy…… À thôi, không có gì. Ta đi đây. Bảo trọng!]
Hai người họ có lẽ đã đoán được tương lai vào đang đến với Vương quốc Canaria này.
Cả hai đi ra với sắc mặt đượm buồn.
――――――――――――
Sau khi hai người kia đi trước có việc, Kazuya và Chitose cũng đứng dậy rời đi. Ra ngoài phòng, những gì cậu thấy là cả lâu đài trở nên náo động, người người vội vàng chạy ngược chạy xuôi.
Và trong đó, có một gương mặt thân quen thẳng hướng chỗ cậu chạy tới.
[*thở gấp* Haah……haah……ngài…đây...rồi…!]
[……Beretta?]
Người chạy tới gặp cậu không ai khác ngoài cô thú nhân phó chỉ huy của Đoàn hiệp sĩ cận vệ 2, Beretta Zara.
[Có chuyện gì thế?]
[Ưm…… À thì, đó là…… Ngài đã biết tin quân Đế quốc xâm lược chưa?]
[À, tôi có nghe rồi. Tình hình có vẻ căng đó.]
Nghe Kazuya trả lời thế, Beretta đột nhiên bấu víu lấy áo cậu rồi bật khóc.
Trông thế, Chitose liền nhảy lên trước can thiệp.
[Cô làm cái trò gì với chủ nhân-sama thế hả?]
[Biến ra chỗ khác, đây không phải chuyện của cô!!]
Vừa nước mắt tùm lum vừa vặc lại Chitose, Beretta quay sang van nài với Kazuya.
[Làm ơn, tôi cầu xin ngài đó!! Xin hãy cứu lấy em gái tôi!!]
Tiếng Beretta vang lên khẩn thiết giữa tòa lâu đài hỗn loạn.
――――――――――――
Thay vì đứng ngoài hành lang, Kazuya quyết định đi ra chỗ khác cho đỡ vướng lối người khác đi lại để hỏi chi tiết Beretta xem đầu đuôi sự tình ra sao.
[――Là như vậy ạ.]
[……Nói tóm lại, em gái của Beretta đang bị kẹt trong thành phố bị quân Đế quốc bao vây, nhưng bản thân cô vì đang phục vụ trong đoàn hiệp sĩ cận vệ nên không thể tự tiện rời hàng ngũ được, cho nên cô muốn nhờ tôi đi cứu em gái cô.]
[Vâng, đúng vậy ạ!! Bọn Đế quốc không cho phép những người tộc thú nhân như chúng tôi và tộc yêu ma được quyền sống…… Phụ nữ sẽ chúng lôi ra làm nhục rồi sát hại mất. Nên vì thế!! Cầu xin ngài!! Làm ơn cứu em gái tôi!!]
Beretta quỳ hẳn xuống, đầu cúi chạm đất van xin Kazuya.
Nhìn xuống Beretta đang quỳ rạp dưới đất, Chitose lên tiếng, giọng lạnh như băng.
[Vậy là theo những gì tôi nghe từ quý cô đây, cô muốn chủ nhân-sama đi vào chỗ chết thay cô hử?]
[Nếu được thì tôi đã đi rồi!! Nhưng mà…… Đoàn hiệp sĩ cận vệ 2 chúng tôi phải bảo vệ Công chúa Iris điện hạ…… Và chỉ có mình tôi đến thành Nasist thì cũng chả thay đổi được gì cả……!! Nhưng nếu đó là Parabellum của ngài Kazuya……!!]
[Thôi im đi. Chúng ta nên đi thôi, chủ nhân-sama.]
Chitose cố thúc giục Kazuya cứ việc mặc kệ Beretta.
[Đừng mà……!! Xin chờ chút!! Làm ơn!!]
[……Chitose à.]
[Vâng.]
[Đừng quá căng thẳng với Beretta.]
[Nhưng…… em nhất định phải làm thế.]
[Ể?]
Kazuya lần lượt nhìn Chitose và Beretta rồi đưa ra quyết định của bản thân.
[Thực ra, Beretta này, từ trước khi cô tới nhờ, tôi đã quyết định sẽ dẫn người tới thành phố đó rồi.]
(……Ờ thì, đằng nào tôi cũng có duyên nợ cá nhân phải trả mà.)
[Ơ? Vậy……]
[À ừ, dù tôi không thể hứa trước điều gì, nhưng tôi sẽ giúp em gái cô.]
[……Ngài nói thật chứ?]
[Ờ ừm, thật.]
[……U, u-oaAAaaa―――!!]
Yên tâm trước lời của Kazuya, Beretta gục vào lòng cậu khóc tu tu…
――――――――――――
[……Em gái tôi xin được nhờ cả vào ngài. Tên con bé là Colt Zara.]
Trở về dinh thự sau cuộc gặp với Beretta, Kazuya tập trung hết đội cận vệ đang đóng ở đây lại.
[Tất cả chú ý! Bây giờ chúng ta sẽ đi đến thành phố Nasist. Thành phó này đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc vì bị Đế quốc Ma pháp Alsace bao vây. Mục tiêu đề ra là phải tiêu diệt hoặc đẩy lui quân đội Đế quốc. Một tiểu đội 10 người ở lại dinh thự, còn lại khẩn trương chuẩn bị đầy đủ trang bị rồi tập kết ra bãi xe trong rừng. Bắt đầu đi!!]
[ [ [ [ [ Rõ!! ] ] ] ] ]
Kazuya giao nhiệm vụ xong, đám lính hào hứng hô to rồi nhanh chóng giải tán đi chuẩn bị đồ.
[Ưm, chủ nhân-sama. Ngài nhất định phải tự mình tới đó sao?]
[Hửm, rõ ràng là vậy rồi?]
[……Em hiểu rồi. Các lực lượng khác thì sao ạ?]
[Hiện tại không nên để người ta biết quá nhiều về sức mạnh của chúng ta. Tuy nhiên, nếu tình hình chiến trường xấu đi thì có thể tùy cơ ứng biến mà tung thêm quân vào. Yêu cầu căn cứ tiền tiêu phải luôn trực chiến, sẵn sàng lên đường nếu có lệnh. À còn nữa, và gửi nhóm xe mô tô gắn sidecar đi trước trinh sát đi.]
[Đã rõ ạ!]
Chitose nhìn thẳng vào mắt Kazuya và nhận thấy một thứ ý chí khó lay chuyển, vì thế nên cô quyết định sẽ toàn tâm toàn ý hỗ trợ cậu thay vì cố can ngăn như trước.
Chuẩn bị xong xuôi, Kazuya cùng đơn vị SS ra tập kết ở bãi đỗ xe trong khu rừng ngoài thành. Cậu triệu hoán lại chỗ xe cộ từ thời thế chiến thành toàn hàng hiện đại, rồi tất cả lên xe xuất phát đi Nasist.
.
(Hết chương)