Mochiron, Isharyōseikyū Itashimasu!

chương 26-28

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 26: Ta không thích việc giả vờ trong khu căng tin đâu.

Ánh mắt mọi người đều hướng thẳng về phía Banache-san đang nổi điên trong căng tin.

Cho dù tôi đã mong rằng mình không thấy nó, nhưng tôi có thể cảm thấy là Banache-san và hôn phu-sama đều đang lườm thẳng tôi.

“Lại là cô!”

Với một thái độ đe dọa, hắn ta xông thẳng đến chỗ tôi trước khi hắn kéo mạnh ve áo đồng phục của tôi.

Tôi đã thực sự sốc.

Vào lúc đó, tôi đã không thể ngờ rằng sẽ có một quý ông nào dám nắm lấy ve áo của một quý cô cả.

Phải chịu đựng một hành động bạo lực như vậy mà không hề có một lời giải thích nào, tôi tự hỏi tôi sẽ thu được bao nhiêu phí bồi thường cho việc này đây.

“Lamore! Ngươi có nhận thức được hành động của mình vừa rồi không?”

Cùng với tiếng quát từ Điện hạ, hôn phu-sama của tôi bị khống chế và đè xuống sàn nhà.

Với một biểu cảm lạnh băng mà tôi chưa từng nhìn thấy trên mặt cậu ấy trước kia, Michael-san đã khóa chặt hôn phu-sama của tôi và tôi cũng phát hiện ra rằng cậu ta có ý tiếp tục chà mạnh mặt hôn phu-sama của tôi xuống sàn.

“Ý định của ngươi là gì khi dám làm điều như thế tới Ojou?”

Tôi bất ngờ khi nghe thấy giọng gầm gừ nhỏ từ Michael-san.

Trong lúc tôi nghĩ về điều đó, bất ngờ tôi được ôm từ ai đó phía sau.

Đó là anh trai tôi.

“Yulias, mọi thứ ổn rồi.”

Tôi ngước nhìn anh trai khi nghe thấy giọng anh ấy, nhưng ánh mắt của anh trai gắn chặt lên hôn phu-sama của tôi.

Tôi khá thoải mái ở trong vòng tay của anh ấy.

Và giờ khi tôi nhìn vào nó, có vẻ như tay của tôi đang run rẩy.

A~ vì mình chưa từng bị ai giật áo kiểu… không lường trước được như vậy, mình đã bị một cú sốc khá lớn từ nó, nhỉ.

“Sao mi dám hành động lỗ mãng như vậy với Ojou chứ.”

Tôi bám lấy gấu áo đồng phục của anh trai tôi vừa nài nỉ.

“Làm ơn dừng lại đi Michael-san.”

“Yulias, kẻ đó…”

Tôi bắt đầu giải thích nó cho anh trai.

“Nếu việc này còn tiếp tục, nó có thể gây thiệt hại cho chúng ta khi ta cố truy thu số tiền bồi thường đó.”

“...........Michael, thả hắn ra.”

“Tôi không muốn thế.”

“Michael, cậu không muốn bị ghét bởi Yulias, phải chứ?”

Michael-san có vẻ như đã trầm tư trong một khoảnh khắc trước khi thả hôn phu-sama của tôi ra.

Từ mặt của cậu ấy, hiển nhiên là vẫn còn giận dữ, nhưng…

“Lamore-sama, điều mà anh đã buộn tội tôi là gì?”

“Hiển nhiên là cô đã làm gì đó tới Yuri.”

Tôi hiểu rồi, vậy là, anh đã quyết định đi hành hung một quý cô mà không hề biết gì hết ư?

Tôi vừa khóc vừa ôm lấy anh trai và nói.

“Tôi ư, tôi đã làm gì cơ chứ?”

Tôi có thể cảm thấy sức mạnh đang bao bọc lấy mình khi tôi ôm anh trai mình.

“Lamore-sama, tôi muốn cậu giữ khoảng cách giữa cậu với Yulias một thời gian… Cậu sẽ không để bụng đâu, đúng không?”

Với áp lực nặng nề, anh trai tôi nói ra những lời đó tới hôn phu-sama của tôi.

Mọi người xung quanh chúng tôi cũng nhìn anh ta với ánh mắt khinh bỉ.

Không thể chịu nổi ánh nhìn đó từ những người kia, hôn phu-sama của tôi chầm chậm lùi về phía Banache-san.

Ma~ cũng chỉ cách vài bước chân thôi, khi mà Banache-san, đã bất ngờ đứng gần với bọn tôi hơn tôi tưởng.

“Yulias, cậu là một cô gái đúng không?”

“............. Thế là sao?”

“Nội dung của cuốn tiểu thuyết này đã bị thay đổi…”

“.....Tiểu thuyết?”

Với ánh mắt [Tôi không hiểu], tôi lắc đầu.

“Tôi, bởi vì tôi không thể tha thứ được… Kiểu kết thúc như này… Kể cả những người đọc khác cũng sẽ không thể để chuyện này yên đâu.”

Banache-san lẩm bẩm này thật đáng sợ.

“Tôi không hề có chút tài năng nào trong việc viết tiểu thuyết. Vì thế, với chuyện đổ tội này lên tôi… Tôi mong cô sẽ dừng chuyện này lại.”

Tôi cố khiến bản thân trông như tôi thực sự bị Banache-san dọa nạt, mọi người xung quanh chúng tôi bắt đầu rỉ tai nhau trong sự cảm thông trong lúc thương hại nhìn tôi.

“Banache, ta xin lỗi, nhưng hiện tại tâm lý của Yulias không ổn định. Vậy nên tha lỗi cho ta vì cư xử thô lỗ. Roland, đi thôi.”

“Vâng, thưa Điện hạ.”

Anh trai tôi nhận bế tôi đi theo kiểu công chúa rời khỏi đó cùng với Michael-san và Điện hạ theo sau.

Chương 27: Quyết định

Anh trai tôi tiếp tục bế tôi theo kiểu công chúa trong lúc chúng tôi tiến đến nơi ngủ trưa thường lệ của Điện hạ.

“Nơi này kiểu gì vậy? Nó thực sự tuyệt cho việc ngủ trưa đấy!”

“Michael, im đi.”

Sau khi mắng cho Michael-san im lặng, Điện hạ quay sang nhìn tôi với một biểu cảm rắc rối.

“Yulias, em có ổn không?”

“Em ổn. Onii-sama, giờ anh có thể để em xuống được không?”

“..... A~”

Khi anh trai đặt tôi xuống, tôi nhận ra là tôi không thể đứng vững như thể mọi sức lực đã rời khỏi cơ thể tôi vậy.

Hướng tới chỗ tôi, người đang chao đảo khi cố gắng ngồi xuống, Điện hạ nhanh chóng ôm lấy tôi từ phía sau để tránh việc tôi ngã xuống.

“Yulias!”

“Lạ quá… Em cảm thấy như chân mình chẳng còn chút sức lực nào vậy.”

“Đừng ép bản thân quá.”

Điện hạ nhanh chóng giúp tôi ngồi lên chiếc khăn tay đã được trải ra bới Michael-san trước đó. Hơn nữa, tôi muốn xin lỗi Điện hạ vì dùng lưng anh ấy như một cái ghế.

“Điện hạ, xin hãy đánh tôi một lần sau việc này.”

“Việc đó đáng sợ lắm đấy, Roland, tha cho tôi đi.”

“Người anh em, đổi chỗ đi! Anh cũng muốn được làm ghế người cho Ojou.”

“........Michael, câu nên làm những việc khác đi…. Vì Điện hạ đang như thế này, Michael đánh tôi đi.” [note24486]

Michael-san nhanh chóng lắc đầu, mặt tái xanh.

“Mọi người, cảm ơn nhé.”

Khi tôi nói lời cảm ơn, cả ba người họ đều quay đầu lại về phía tôi.

“Nếu mọi người không ở cùng em, em nghĩ là… Em sẽ thực sự bị hành hung bởi hắn…”

“Tôi sẽ không bao giờ để kẻ như thế động vào người đâu, Ojou.”

Michael-san ngồi trước mặt tôi.

“Điều Michael-san nói là đúng đó. Làm như anh sẽ để ai đó làm hại em gái quý giá của nah vậy.”

“Đừng lo lắng, mọi người ở phe em.”

Lời tuyên bố của họ làm tôi thực sự vui mừng.

Đột nhiên, tôi cảm thấy như tầm nhìn của mình mờ đi.

Khi tôi nhận ra, nước mắt bắt đầu tuôn ra từ đôi mắt của tôi.

Đôi tay của Điện hạ vòng quanh bụng tôi khi anh ôm tôi thật chặt.

“......Thưa Điện hạ, ngài đang làm cái hành động khó hiểu gì ngay lúc này vậy?”

“......Roland, như cậu thấy đấy, tôi đang an ủi cô ấy.”

“......Tôi sẽ cho phép điều đó lúc này. Lần sau nếu tôi thấy cậu làm điều tương tự, tôi sẽ xử cậu.”

“Mắt cậu đã thể hiện rằng cậu không hề có ý định nào khác ngoài giết tôi cả.”

“Không thể tránh khỏi việc tôi cảm thấy như vậy. Tuy nhiên, Yulias quan trọng hơn, nên tôi sẽ chịu đựng lần này.”

Trong nước mắt, tôi nhẹ nhàng thủ thỉ với anh trai.

“Onii….-sama… Em thực sự thương anh.”

“A~ Anh cũng thế.”

“Tiểu thư! Tôi thì sao?”

“Michael…-san...thích.”

“Sao không phải yêu chứ~”

Tôi nắm lấy tay Điện hạ đang vòng quanh bụng mình.

“Điện hạ…”

“A~”

“Em tin anh.”

“Đó là từ tuyệt nhất dành cho ta.”

Điện hạ tựa trán vào lưng tôi thì thầm.

“Mọi người… em muốn hủy bỏ hôn ước của mình! Mọi người sẽ hợp tác cùng em chứ?”

Với một nụ cười tinh nghịch, Michael-san gật đầu trong khi anh trai tôi cũng đồng tình với việc đó.

Trong khi đó, Điện hạ, người ngồi sau tôi, thì thầm vào tai tôi nhẹ nhàng.

“Tất nhiên rồi. Hãy đi thu số tiền bồi thường đó nào.”

“Đúng vậy, ta sẽ vắt sạch… toàn bộ!”

Tôi vừa cười vừa gạt đi nước mắt.

Chương 28: Lời phán quyết

Vì Nhà Vua Điện hạ sẽ tham dự bữa tiệc khiêu vũ được tổ chức bởi học viện, sự kiện này đã được coi là một việc bắt buộc đối với tất cả những quý tộc có ảnh hưởng.

Tại sao tôi lại nói vậy?

Sau cùng thì đây đều là vì lợi ích của tương lai.

Sự kiện này đã giúp những quý tộc đó tìm được những cá nhân có tài năng để đào tạo thành cấp dưới của họ cũng như tìm kiếm những ứng cử viên phù hợp trở thành bạn đời cho con trai hoặc con gái của họ trong tương lai.

Trong tiểu thuyết, hôn phu-sama của tôi đã dùng sự kiện này để thông báo hủy bỏ lễ đính hôn của chúng tôi.

Với điều đó đã được nói trên, người quản gia tài giỏi của chúng tôi và tôi đã chuẩn bị tất cả các tài liệu cần thiết khi chúng tôi chờ lễ bắt đầu sự kiện.

Đó là một kiến thức phổ biến rằng cha của hôn phu-sama của tôi, vị Hầu tước, sẽ đến muộn trong sự kiện này vì ông không muốn phải chịu đựng những lời mỉa mai của Nhà Vua, và những tin đồn như vậy đã lan truyền trong giới quý tộc.

Do đó, tôi phải đảm bảo rằng tài liệu đã được ký và niêm phong trước khi vị Hầu tước đến sự kiện.

*********************

“Thần là con gái cả của nhà Nogger, Yulias. Thần đã mang ơn Hoàng tử Điện hạ và bạn bè của anh ấy trong suốt thời gian qua.”

“Đúng là không thể đánh giá thấp con trai ta khi mà nó có một tiểu thư đáng yêu như ngươi làm bạn. Tiểu thư Yulias, ngươi sẽ cho phép ta nhảy cùng một điệu nhảy chứ?”

“Thần- liệu Người có ổn không khi có thần làm bạn nhảy?”

“A~ nếu như người đồng ý với chuyện đó!”

“Vậy thì, chắc chắn, sau…”

Giữa cuộc trò chuyện của tôi với Nhà vua, tôi thấy hôn phu-sama của mình tiến đến chỗ chúng tôi.

“Thưa Điện hạ! Thần có điều muốn nói với Người!”

Hôn phu-sama của tôi hét lớn.

Anh-Anh ta thực sự nổi bật lên như cái nhọt ở ngón tay!

Mình tự hỏi anh ta không thể hành xử bình tĩnh hơn được sao?

“Ngươi là… nếu ta không nhầm thì… ngươi là con trai cả của Hầu tước Chouman, đúng không?”

“Đúng vậy. Thần là Lamore, bạn thân nhất của Hoàng tử Điện hạ! Xin hãy lắng nghe lời thần nói!”

Khi ngài ấy nghe thấy từ “bạn thân nhất”, Điện hạ liếc về phía Hoàng tử, người đang trưng ra biểu cảm chán ghét để đáp lại.

“Giờ thì sao? Ngươi muốn nói về điều gì?”

Khi Điện hạ cười với anh ta trong khi thúc giục anh ta tiếp tục, hôn phu-sama liếc xéo tôi trong lúc anh ta tiếp tục nói với giọng âm lớn.

“Thần muốn Người chấp thuận việc hủy bỏ hôn ước giữa tôi và người phụ nữ đó!”

"Chắc chắn rồi!"

Tôi không nói nên lời trước phản hồi tức thì của Điện hạ.

“Đó là tất cả những gì ngươi muốn nói ư?”

“A~ Không, chuyện đó… Yulias Nogger đằng kia cũng đồng thời là một người phụ nữ độc ác đã bắt nạt người phụ nữ yêu dấu của tôi, Yuri Banache, suốt thời gian qua!”

Tên này đúng là một thằng ngốc hết thuốc chữa.

“Tiểu thư Yulias, ngươi nghĩ gì qua lời buộc tội này?”

“Không hề có chuyện đó. Sau cùng thì, không hề có lý do nào cho thần hành động như thế cả.”

Điện hạ trông có vẻ thỏa mãn trước phản hồi của tôi.

Sau lưng hôn phu-sama, là Banache-san đứng đó với một biểu hiện sững sờ.

“Cô đang định nói rằng cô không nhớ những gì cô đã làm với Yuri suốt thời gian qua ư? Cô không chỉ ngáng chân Yuri trong căn tin của trường, mà cô còn đẩy cô ấy xuống cầu thang và sử dụng các phương thức trái tay để cấm cô ấy mua sắm đồ dùng hàng ngày của mình cùng vô số những thứ khác!”

Tôi chưa bao giờ ngáng chân cô ta trước đây và đối với sự cố ở cầu thang, nạn nhân rõ ràng là tôi, và với cáo buộc thứ ba về việc sử dụng phương thức trái tay để cấm cô ấy mua đồ…

đó chỉ là từ cửa hàng của tôi thôi mà?

A ~ mình đoán cô ta muốn chụp ảnh với Hoàng tử, nhưng với lệnh cấm trên đầu, rốt cuộc thì cô ta đã không thể mua bất cứ thứ gì.

Tôi mỉm cười với Nhà Vua trước khi trả lời.

“Tôi không thể nhớ bất kỳ điều nào cả.”

“Cô muốn ép tôi giải quyết theo hướng này đúng không?”

“Lamore-sama, tôi không hề có lý do nào để bắt nạt Banache-san, anh biết đấy.”

“Nếu là về lý do, thì hiển nhiên là vì cô ghen với cô ấy.”

Gh-ghen?

Vì cơn sốc, tôi cảm thấy mình như bị trói lưỡi.

Gã này ngu ngốc tới mức nào vậy?

Tôi búng tay và gọi ra quản gia của mình.

Quản gia lặng lẽ đưa tài liệu cho tôi.

“Tôi đã có cảm giác rằng hôm nay lễ đính hôn của chúng ta sẽ bị hủy bỏ. Tôi đã điền, ký và đóng dấu tài liệu này. Nếu Lamore-sama cũng có thể ký và đóng dấu ngay , tôi nghĩ rằng chúng ta có thể nhận được sự chấp thuận của Điện hạ về điều đó ngay lập tức; Vì vậy, anh sẽ ký nó chứ?”

Người quản gia của tôi đặt một cây bút lên trên tài liệu mà tôi đã chuyển cho hôn phu-sama của tôi.

Không một khoảnh khắc trì hoãn, người quản gia của tôi cũng lấy ra miếng tem từ trong túi áo của ông ấy để việc chuẩn bị ký và dán tem lên tài liệu có thể được thực hiện bất cứ lúc nào.

Không chút do dự, hôn phu-sama của tôi nhanh chóng ký tên và đóng dấu nó bằng dấu vân tay phải của anh ta.

Sau khi anh ta ký và đóng dấu tài liệu, hôn phu-sama của tôi nhanh chóng ôm lấy Banache-san khi anh ta đưa cô ấy tiến về trước để gặp Điện hạ.

“Để bắt đầu một cái mới, thần muốn chỉ định Yuri là hôn thê mới của thần! Thưa Vị Vua của tôi! Người sẽ cho phép điều đó chứ?”

“..........Ta không hề có vấn đề nào với nó…”

Điện hạ quay sang tôi, nhìn lúng túng.

“Thưa Điện hạ, người làm ơn có thể ký và đóng dấu tài liệu này bây giờ không?”

Với một nụ cười bình dị trên khuôn mặt, tôi đã xin chữ ký của Nhà Vua để niêm phong tài liệu.

“Tiểu thư Yulias, ngươi ổn với điều này sao? Chẳng phải vì ngươi thích hắn nên mới bắt nạt cô gái đó vì ghen sao?”

Tôi mỉm cười với Điện hạ trước khi trả lời.

“Trước đây, thần đã nghĩ rằng Lamore-sama có giá trị sử dụng, nhưng tôi không bao giờ có thể ngờ rằng anh ta thực ra là một thứ vô dụng, vì vậy, thần không còn cần phải giữ anh ta bên cạnh mình nữa.”

Những người xung quanh đóng cứng khi nghe lời tuyên bố của tôi.

“Bắt nạt vì ghen tuông? Khác xa với những việc như vậy, tôi không thấy bất kỳ giá trị nào trong đó để tôi ghen tị vì một ai đó như Lamore-sama.”

Tôi đưa tài liệu và bút cho Điện hạ vừa tiếp tục.

“Nhằm tránh bất cứ trở ngại nào trong tương lai, nếu có thể, làm ơn nhanh chóng ký vào tài liệu này.”

“........Ta hiểu rồi.”

Nụ cười của tôi tươi hơn khi tôi nhìn Nhà vua nhanh chóng đặt chữ ký và dấu vân tay của mình lên tài liệu giống như cách Lamore-sama đã làm trước đó.

“Đây là kết thúc rồi.”

“Ngươi có ổn với điều này không?”

"Vâng, cảm ơn Người rất nhiều! Với điều này, quá trình hủy bỏ hôn ước đã được hoàn tất.”

Sau này anh trai tôi nói với tôi rằng khuôn mặt của tôi lúc đó rất đẹp, vì nó ngập tràn niềm hạnh phúc bất tận.

“Yulias! Tôi có bằng chứng cho thấy cô ngoại tình với Hoàng tử Điện hạ! Vì vậy, hãy mau trả tiền bồi thường cho tôi!”

Nghe thấy lời hét bởi hôn phu cũ của tôi, Nhà vua nhanh chóng quay lại nhìn tôi.

“Ngươi đang nói về loại bằng chứng nào?”

“Nó đây!”

Những hình ảnh được đưa ra bởi anh ta là hình ảnh được chụp vào ngày xảy ra sự kiện đó; Thấy vậy, tôi liền búng tay và quản gia của tôi tiến lên với một tấm áp phích trong tay khi ông ấy đưa nó ra trước mặt Nhà vua Điện hạ.

“Thần đã chiến thắng Hoàng tử trong một ván bài poker và như một hình phạt, Hoàng tử bắt buộc phải tham gia vào một sự kiện tổ chức bởi cửa hàng của thần, nơi anh ấy phải chụp ảnh với khách hàng và bức ảnh này là poster quảng cáo cho nó.”

“Ta đã nghe nói về điều đó. Đây là một poster khá tốt đấy.”

“Tôi vinh dự vì lời khen của Người. Thần cũng có vài thứ muốn cho Điện hạ thấy, người có cho phép không?”

“A~ Tất nhiên.”

Vào đúng thời điểm đó, quản gia của tôi đã mang đến công cụ ghi hình ma thuật và thiết bị cho Nhà vua.

Ngay lập tức, Điện hạ ra lệnh cho tùy tùng của ông chuẩn bị máy chiếu và phát đoạn phim mà ở đó cho thấy hôn phu cũ của tôi và Banache-san đang tán tỉnh nhau và thỉnh thoảng khuôn mặt của Hoàng tử bất đắc dĩ hiện ra khi anh ấy đọc to ngày và thời gian của mỗi sự kiện.

Cuối cùng, Hoàng tửluôn luôn phàn nàn rằng [Em có thể làm thay để tôi không phải nói những điều đó mỗi lần không?].

Tất nhiên với mỗi lượt chiếu của các công cụ ghi hình, nó nhanh chóng cho thấy rằng anh trai tôi cũng ở đó với chúng tôi.

Hoàng tử đã làm việc chăm chỉ để cung cấp bằng chứng về sự tồn tại của người thân của mỗi người tại hiện trường.

Với sự hiện diện của anh trai tôi trong quá trình thu thập bằng chứng, nó trở thành một bằng chứng vững chắc để ngăn chặn người khác buộc tội hai chúng tôi dành thời gian riêngvới nhau.

“Thưa Điện hạ, giữa Lamore-sama và thần, thần tin là người có thể quyết định rằng ai mới thực sự ngoại tình, phải không?”

“Chuyện này… Mặc dù hôn ước đã bị hủy bỏ, đây thực sự là một nước đi xấu đấy. Ngươi định làm gì với nó?”

“Tất nhiên, thần sẽ yêu cầu một khoản tiền bồi thường!”

Nghe thấy tuyên bố của tôi, mặt của nhà Vua chuyển thành độc ác khi ông cười toe toét.

Khuôn mặt đó ngay lập tức khiến người nhìn liên tưởng đến một kẻ tha hóa.

Có ổn không cho việc lãnh đạo quốc gia có biểu cảm như vậy?

Ngay lập tức tôi hiểu rằng tôi không bao giờ được biến người này thành kẻ thù.

Truyện Chữ Hay