Mob kara Hajimaru Tansaku Eiyuutan

chương 01

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tháng 4 năm 2028. Hôm nay, tôi cũng đang thám hiểm ở hầm ngục.

Đã hai năm trôi qua kể từ đó, tôi hầu như ngày nào cũng đi phiêu lưu.

Vào năm 2019, các mê cung dưới lòng đất đột ngột xuất hiện. Cho đến nay, ước tính có khoảng 1500 mê cung dưới lòng đất được xác nhận nằm rải rác khắp thế giới.

Giờ những mê cung dưới lòng đất này còn được gọi là các hầm ngục.

Những hầm ngục có quy mô trải dài từ một tầng cho đến các hầm ngục có hơn 100 tầng. Tầng sâu nhất trong số chúng vẫn chưa được ghi nhận.

Có hàng loạt những hầm ngục như vậy.

Ban đầu, khi các hầm ngục được khám phá ra thì..

“Tàn tích cổ xưa.”

“Hoặc có lẽ là có người sống dưới lòng đất.”

“Có báu vật bị chôn vùi chăng ?”

Hay đại loại thế cứ chiếm sóng các bản tin thời sự mỗi ngày.

Đối với nhật bản thì những hầm ngục nằm dưới thẩm quyền của chính phủ nhà nước và có một cuộc điều tra quy mô lớn được thực hiện bởi lực lượng tự vệ.

Sau khoảng 3 năm nghiên cứu, người ta phát hiện ra rằng các hầm ngục có đầy đủ những yếu tổ giả tưởng như quái vật, kho báu, cấp độ, bảng trạng thái và thậm chí cả ma thuật chỉ có ở hầm ngục.

Các cuộc điều tra dẫn đến sự thiết lập của một bộ luật và hầm ngục đã được mở cửa cho công chúng vào năm 2024.

Để có thể tiến vào hầm ngục, một chứng nhận dành cho các nhà thám hiểm hầm ngục hay thường được gọi là “thám hiểm giả” đã được thiết lập.

Các ứng viên phải ít nhất 15 tuổi để đăng ký vào hội, yêu cầu lệ phí 100 nghìn yên và 7 ngày ở lớp huấn luyện để được cấp giấy chứng nhận nhà thám hiểm.

Ban đầu, độ tuổi yêu cầu là trên 20 tuổi. Nhưng khi hội bắt đầu hoạt động, có rất ít người lao động ứng tuyển. Vì vậy, độ tuổi yêu cầu nhanh chóng hạ xuống, còn trên 15 tuổi.

Ngay khi lên 15 tuổi, tôi, Takagi Kaito dành quà tết, 100 nghìn yên tiền túi và ngay lập tức lấy được giấy phép thám hiểm giả.

Vào hôm sau cái ngày nhận được giấy phép, tôi đã tiến vào một hầm ngục với cảm giác phấn khích vô tận trong lòng.

Hai năm sau, tôi vẫn đang đóng cọc ở tầng 1 của hầm ngục trong khu phố của mình.

“Mình không thể tìm thấy được.”

Tôi đang tìm kiếm con mồi. Mấy con quái tôi săn hằng ngày---

Sau khi cuốc bộ khoảng 1 tiếng, cuối cùng tôi cũng tìm thấy nó.

Một con slime tựa thạch rau câu có kích cỡ như một trái bóng đá.

Tôi tiếp cận con slime xanh cách khoảng 20 mét mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào, khiến nó không thể nhận ra tôi và xịt thuốc diệt côn trùng cực mạnh.

Phải, tôi đã xịt một loại thuốc diệt côn trùng cực mạnh.

Cùng lúc với cú xịt đó, con slime phát ra tiếng ọc ọe và trở nên bấn loạn, rồi tan biến đi.

Tôi lấy lại nhịp thở mà mình đã ngưng lại.

Đây là đòn “hơi thuốc diệt côn trùng sát slime”mà tôi đã phát triển.

Dù không rõ cách thức tác dụng ra sao, nhưng khi tôi sử dụng thuốc diệt côn trùng tình cờ mang bên người tầm 3 ngày sau khi vào hầm ngục thì nó lại hiệu quả đến bất ngờ.

Tôi đã dùng cách này suốt từ đó đến giờ.

Sau khi con slime tan biến, tôi thu thập một viên đá có kích cỡ bằng một nữa móng tay út.

Viên đá này được gọi là trái tim của quái vật, Lõi ma thuật.

Lõi ma thuật có thể được mua lại tại văn phòng thám hiểm giả.

Một lõi ma thuật của slime có giá khoảng 500 yên.—

Sau 3 giờ thám hiểm khi tan trường, tôi chỉ có thể tìm thấy 3 con slime. 500 yên X 3 slime là khoảng 1500 yên cho 1 ngày.

Là một kẻ kiếm tìm giấc mơ và hy vọng. Tôi kiếm được khoảng 35000 yên/tháng bằng việc đi thám hiểm tầm 25 ngày/tháng. Thuốc diệt côn trùng ngốn khoảng 5000 yên/tháng. Vì vậy, thu nhập thực tế chỉ khoảng 30000 yên/tháng thôi.

Bèo. Quá bèo.

Bất chấp thực tế rằng tính mạng tôi bị đe dọa, tôi chỉ kiếm được 30000 yên/tháng.

Đương nhiên, vì tôi là một nhà thám hiểm đầy ước mơ và hy vọng mà.

Các nhà thám hiểm bậc bạc (bậc trung) trở lên thì kiếm được khoảng 1 triệu yên/tháng.

Đen đủi thay, tôi chỉ là một thằng bậc gỗ. Hạng bét nhất.

Kể cả thế thì tôi vẫn làm việc chăm chỉ mỗi ngày như một công việc bán thời gian sau giờ học trong 2 năm, với tư cách là một nhà thám hiểm chuyên hoạt động ở tầng 1.

Chỉ có slime xuất hiện ở tầng 1. Bù lại tính an toàn và an ninh, slime không cho vật phẩm rơi ra.

Thứ duy nhất rơi ra là lõi ma thuật.

Hôm nay, tôi đã đổi 3 lõi ma thuật để nhận được 1500 yên và đi về nhà.

Bảng trạng thái hiện tại:

Takagi Kaito

Cấp 3

HP 12

MP 3

BP 10

Kỹ năng –

Trang bị: Thuốc diệt côn trùng

Sau 2 năm săn slime, tôi đã tăng thêm được 2 cấp lên cấp 3. HP tăng 5 điểm. MP tăng 2 điểm.

BP là viết tắt điểm chiến đấu, hay còn được gọi là lực chiến.

Những con số này hoàn toàn phù hợp với bậc gỗ.

Tôi đúng là một tên quần chúng.

Lúc đầu, tôi có một giấc mơ và ước nguyện.

“Một ngày nào đó, tớ sẽ trở thành bậc Orihalcon!!!”

Tôi tuyên bố với đám bạn cùng lớp. Giờ nó chẳng là gì ngoài một lịch sử đen tối cả.

Có một lần tôi đi xuống tầng 2, nơi của các quái vật dạng người cấp thấp như goblin, ghoul.

Tôi đã hoàn toàn bị che mắt bởi hai từ “tầng thấp”.

Lúc đó, tôi tưởng sắp chết toi rồi. Không, tôi suýt đi bán muối thiệt đó.

Bọn goblin nhãi nhép sao ? một sinh vật tầm thường trong thế giới giả tưởng ư ?

Đó là một lời nói dối trắng trợn.

Sau khi suy xét trong chốc lát thì đó hẳn là điều hiển nhiên với tôi thôi.

Một loại quái vật hình người, sở hữu trí thông minh cùng sức mạnh thể chất chỉ có ở những loài quái thú.

Liệu có một học sinh cao trung tầm thường ở xó nào đó có thể dành chiến thắng không ?

Chẳng có tý cơ hội nào đâu.

Thậm chí, đặc kĩ hơi thuốc trừ sâu cũng hầu như chẳng có hiệu quả gì.

Tôi bị đánh cho nhừ tử bởi một con goblin cao 1 mét rưỡi. Quần áo thì gần như bị lột sạch, máu chảy lay lán và phải bỏ chạy về tầng 1.

Tôi được cứu vì chỉ tình cờ đi tay không tất sắt thôi. Nhưng nếu có trang bị vũ trang thì 100% tôi sẽ đi chầu ông bà.

Kể từ đó trở về sau, tôi đã là một công dân bám trụ ở tầng 1.

Tôi đến đây đã được 2 năm và quen với vài người bạn thám hiểm giả.

Bạn bè thì đặt cho tôi biệt danh là slime slayer.

Như thường lệ, tôi lại đang thám hiểm ở tầng 1.

“Săn thêm 1 con nữa rồi về nhà thôi.”

Tự nhủ với bản thân, tôi lại bước đi kiếm tìm slime, rồi bắt gặp một con slime vàng kim.

“Nó là gì vậy ? mình chưa từng nghe về một con slime vàng kim cả.”

Dù có chút vướng bận. Nhưng cứ như thường lệ, tôi lén tiếp cận nó và thi triển “hơi thuốc diệt côn trùng”.

Con slime tan biến cùng tiếng “ục, bùm” như thường thấy.

“Hmm?”

Như thường lệ, khi tôi tiến đến để thu thập lõi ma thuật thì một tấm thẻ đã rơi ra cùng với lõi ma thuật.

Mọi người nói rằng slime không cho vật phẩm rơi ra. Thực tế thì cho đến nay, tôi đã giết gần 2000 con slime, nhưng chẳng có một lần nào tôi nhận được một vật phẩm rớt ra cả.

Trước vật phẩm rớt ra đầu tiên trong đời. Tôi nhặt tấm thẻ lên với chút lo lắng trong lòng.

“Đây, đây không lẽ nào...”

Thứ tôi phát hiện trên bàn tay run rẩy của mình là một vật phẩm siêu hiếm có thể triệu hồi sử ma được gọi là thẻ servant, thứ tôi chỉ thấy được ở trên TV.

Truyện Chữ Hay