Cô vui vẻ đón nhận chùm hoa thủy tiên xinh đẹp... môi khẽ cười, xoa đầu tiểu shouta...
_...
Cô vốn không có kinh nghiệm tiếp xúc với trẻ nhỏ, hơn thế hành động xoa đầu tiểu thiên thần là vô tình bộc phát...
Cô hơi đông cứng, không biết nên nói hay làm gì tiếp theo...
Tiểu shouta ngơ ngác nhìn cô chăm chú, cậu bé mừng reo:
_ Chị... Chị chủ nhân vừa cười...
_...
_ Aaaaaa.... Anh hai ơi, chị chủ nhân vừa cười nè! Anh ơi..
Cậu bé hét ầm như cháy nhà đến nơi... chàng trai nghe tiếng gọi vội chạy tới và... gặp cô...
Chàng trai đối diện sở hữu mái tóc nâu vàng xoăn tùy ý, làn da rám nắng khỏe mạnh, đôi mày cương nghị, sóng mũi cao thẳng tắp... Nhìn chung thì ngũ quan cân đối, sắc nét, hài hòa...
Đặc biệt là đôi mắt xanh biển sâu thẳm xoáy sâu tâm hồn người đối diện, vừa thu hút vừa gợi tình... Bờ môi mỏng, phớt hồng nam tính gợi cảm...
Thân hình rắn rỏi, cơ bắp nổi lên từng cuộn... Vì anh ta sắn tay áo nên cô càng... được dịp nhìn rõ hơn!
Thêm nữa anh ta lại rất cao, dáng người mẫu chuẩn manly... là quý ông dễ dàng đốn ngã bất kì trái tim thiếu nữ nào...
Tất cả tạo nên diễm cảnh đáng ghen tị...
Trời ơi, sao... có thể tồn tại nam nhân tuyệt mỹ đến vậy??
Đây là cái thế giới gì vậy trời??
Cô tuy không háo sắc nhưng rất thích thưởng thức cái đẹp...
Có điều, chàng trai ở trước mắt cô. Mỹ từ " đẹp" đối với anh ta vẫn còn là... khiêm tốn!
.
.
.
.
Xem ra từ khi xuyên qua đây cô đã được " mở mang tầm nhìn"...
Thiên và Phong chưa phải là anh chàng đẹp trai duy nhất nha...!
.
.
.
.
Tính cô vốn ít nói nên cô chỉ lẳng lặng âm thầm quan sát và đánh giá chàng trai đẹp tựa vị nam thần kia...!
Chàng trai kia chầm chậm tiến lại gần cô... càng lại gần cô càng phát hiện anh ta rất... đẹp trai!?
_ Kính chào chủ nhân... Không biết Người hôm nay tới đây là có việc gì cần dùng tới thuộc hạ, phải không ạ?
Thái độ kính cẩn của anh ta làm cô hơi lạ lẫm... cô vẫn chưa quen với việc mình đang mang thân phận của vị nữ chủ nhân boss huyền thoại này....
_...
Cô im lặng hồi lâu... Chàng trai cũng im lặng cung kính cúi đầu đợi chỉ thị... nhưng mắt liên tục khẽ đảo, lén thầm nhìn trộm cô!
Cô nghĩ ra, liền hỏi:
_ Anh... Anh là ai?
Hỏi xong, cô mới sực nhớ rằng cô là chủ nhân của anh ta... Hỏi vậy, không phải chính là " vạch áo cho người xem lưng", cô của hiện tại... không phải là Lưu Khả Nhi sao??
Đang nơm nớp lo ngại phản ứng của chàng trai nọ thì anh ta có vẻ không có gì ngạc nhiên:
_ Chủ nhân trừng phạt rất đúng... Thuộc hạ không hoàn thành nghĩa vụ, phụ trông cậy của chủ nhân... Xứng đáng bị tước bỏ... danh tính!
_...
Bị tước bỏ... tên?? Có việc như vậy sao... Sao lại có việc vô lý đến vậy??
Cô ngơ ngác, nhìn về phía cậu bé shouta thì... anh ta đáp vội:
_ Chủ nhân xử phạt phân minh... Thuộc hạ không biết dạy dỗ đồng đệ để làm phiền nhiễu đến không gian an dưỡng của Người... Kính xin chủ nhân trách phạt!
Rốt cục, Lưu Khả Nhi... đã huấn luyện họ như thế nào vậy? Đây là... địa ngục sao...??
Cô cố giữ giọng, khẽ hỏi:
_ Nói... Nói xem, ngươi phạm tội gì??
Chàng trai hơi chột dạ, mắt khẽ xao động mạnh:
_ Bẩm chủ nhân...Tội của thuộc hạ là... ám sát bang chủ Dark Diamond... Tình Sát!
" Tình Sát"... cái tên này rất quen! Không phải là biệt danh của nam chủ Đoàn... Tịnh Vũ sao??
Vậy người này là... Lạc Vô Thần... Bang chủ Bạch hổ bang- kẻ bề tôi trung thành kiêm nô lệ tình yêu của... LƯU KHẢ NHI...?
Trong truyện có đề cập, Lạc Vô Thần vì ghen tuông sinh hận ý... Vốn Lưu Khả Nhi có ý " vờn" nam chủ Đoàn Tịnh Vũ... muốn hắn phải cầu đến... sự giúp đỡ của " cô".
Tuy rằng, cả bang phái đều ở thế đối đầu cân tài cân sức... nhưng cẩu huyết là tên đó lại vì tranh giành... nữ chủ với nam chủ - Lăng Huyết Vũ nên đã... tổn hao không ít...??
Nữ phụ chính là muốn ép nam chính Tịnh Vũ phải... quy phục mình nên mới cố ý phái Vô Thần gây chút sức ép khó dễ...
Nữ phụ lúc này đã yêu sâu sắc nam chủ nhưng vì không biết cách biểu lộ... nên vẫn giữ dáng vẻ lãnh đạm...
Trêu ngươi nam chủ Tịnh Vũ- khiến hắn hiểu lầm " cô" xem hắn là món đồ chơi... Gây ra thù hận càng thêm sâu với " cô"...
Tệ là, Vô Thần chính là nằm trong dàn harem của " cô"... nên mới xảy ra tình huống... mượn việc công trả thù riêng!
Suýt giết chết... nam chủ Tịnh Vũ.
Lý do chỉ " suýt chết" là vì " cô" đã xuất hiện kịp thời ngăn chặn...
Nam chủ không mang ơn, ngược lại đổ hết mọi tội lỗi lên " cô", cho là tất cả đều là " âm mưu quỷ kế" tay " cô" dàn dựng và sắp đặt...
Còn về Vô Thần thì bị trách tội, cắt chức, bỏ luôn tước hiệu... Cái làm anh đau lòng nhất là cô tước luôn... cái tên Lạc Vô Thần- cô đã ban cho anh...
Đó là món quà duy nhất " cô" tặng cho anh...
.
.
.
.
Lạc Vô Thần vốn là trong tứ đại hộ pháp của " cô"...
Từ " tiền lệ" biến chứng thành nạn " phá lệ", sau Vô Thần bị phạt... hộ pháp còn lại cũng... phạm lỗi tương tự tuy với nhiều cách thức khác nhau!?
Mỗi lần như vậy, nam chủ Tịnh Vũ càng kết oán sâu nặng với " cô". Trong khi chính " cô" là " phép mầu nhiệm" đã cứu hắn hết lần này đến lần khác...
Có lần cô còn vì vậy mà trọng thương...
Vì bị thương thế chưa lành, thêm các hộ pháp đều không bên cạnh... nên " cô" mới rơi vào tay nữ chủ...
Dĩ nhiên với sự giúp đỡ của kẻ có thâm thù đại hận với " cô"- Đoàn Tịnh Vũ... người mà " cô" yêu hơn sinh mạng.
Vì cứu hắn, lại rơi vào cái bẫy do chính hắn và nữ chủ bày ra...
Nữ phụ " cô"- kiếp làm người sớm đã không nhìn ra người thật lòng đối đãi với mình...
Haizz... Mà rốt cục, thời điểm này là diễn tiến đến đâu rồi...?
Theo cô nhớ, sau khi xử phạt cấm túc hết các hộ pháp thì... không lâu " cô" cũng ngậm hành... ra đi!?
Hic... Cô không muốn vậy! Cô phải sống... để còn gặp lại Phong và Thiên!!
CÔ PHẢI THAY ĐỔI...
KHÔNG THỂ ĐỂ BI KỊCH THÊ THẢM ĐÓ...
TÁI DIỄN... LẦN NỮA!!