Mờ Nhạt Tiểu Nương Tử...???

chương 24: để... tôi giúp...???

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Anh cô vui mừng, sung sướng trong lòng... Phải kể rằng năm nay cô toàn... thường dân hóa!?

Anh cô thật rất muốn nhìn thấy cô lộng lẫy trong các bộ váy đầm công chúa như xưa...

cô gái với bộ đầm hệt nhau... cùng tiến về phòng thay đồ!

Bọn nam nhân kiên nhẫn chờ ở ngoài... trong lòng có chút hồi hộp... khó tả???

Trừ anh cô và " Bộ tứ siêu quậy" ngây thơ kia ra...

Thì có vẻ như bọn hắn ai cũng vô thức hướng ánh mắt trông chờ về phía gian phòng của cô.

" Kỳ tích" - Liệu có thể xảy ra...?

.

.

.

.

_ Mọi người thấy thế nào.. ạ...??

Nữ chủ đại nhân trình diễn trước...!

Cô ta trông khá đáng yêu... liên tục đảo mắt, mỉm cười e lệ, phóng mị nhãn về đám nam nhân.

Thế nhưng, bọn nam nhân kia phản ứng hơi... nhàm...!!

Vì bọn họ đang... hơi trông chờ vào sự... lột xác nhẹ của ai kia hơn!?

_ Sao... nhỏ mọt sách chưa ra...??

.

.

.

.

Anh cô lại gần phòng thay đồ của cô hỏi:

_ Em... sao vậy... Có việc gì à...??

Cô nói vọng ra:

_ Anh... Em không kéo khóa được... Anh vào kéo hộ em với...!!

Anh cô tính vào... thì bị chặn lại:

_ Cô... ngốc vừa thôi! Kéo... kéo có cái khóa cũng không xong... để tôi vào... giúp cho!!

Nam chủ Tịnh Vũ gò má hơi đỏ nhưng vẫn... mặt dày nói. Anh cô nổi điên, đẩy cậu ta ra xa:

_ AI DÁM VÀO... TAO GIẾT...!!!

Cô khó khăn nói:

_ Anh... Cái khóa vướng vào áo trong của em... cởi không ra...!

Bọn nam chính, nam phụ... đồng loạt đỏ mặt... vì câu nói táo bạo của cô!?

Bọn anh còn ở đây mà...!

Cô thật... không ý tứ gì hết...!!!

Anh cô lại tính vào giúp cô... thì tiếp tục vướng trở ngại:

_ Không cần phiền Lưu tổng... để tự tôi giúp đỡ... Lão đại của tôi...!!

Lần này là nam phụ Doãn Mặc Long kiêm... lão nhị trên danh nghĩa của cô.

_ Thôi đi! Cậu mà vào... tình hình chỉ loạn thêm! Mẹ tôi là nhà tạo mẫu nổi tiếng... tôi lại có hiểu biết về thời trang... để tôi giúp... là hợp lý rồi!!!

Đây là... lí lẽ của Diệp Chấn Lôi... cũng khá hợp lý đi...!

_ Hợp lý... cái đầu đen tối nhà cậu...! Tôi biết tỏng ý đồ của cậu rồi... Ở đây tôi là thân phận tôn quý nhất! Con trai thủ tướng chính phủ nước.... Các cậu đừng mong làm loạn... để tui giúp là được rồi. Ngồi yên đó đi!!

Chủ nghĩa... tự thân vận động là đây...! Lại Nhật Khanh nam chủ... thật là khéo lợi dụng... thời cơ!?

.

.

.

.

Anh cô... vật vã đối phó với... bọn sâu bọ theo đúng nghĩa đen...

Thừa nước đục... thả câu...!!

.

.

.

.

Lát sau, chỉ nghe thanh âm... " Rẹt... Rẹt..." vọng ra từ phòng thay đồ.

Cô bước ra... với bộ đồ nữ sinh...

Xộc xệch... cổ áo hơi trễ vai vì bị bung nút...

Hai tay cô thì đang khoanh... trước ngực...

Vài cọng tóc mai lòa xòa... hai bên má...

.

.

.

.

TRÔNG CÔ NHƯ VỪA BỊ...

CƯỠNG GIAN...???

.

.

.

.

Anh cô vùng khỏi bọn ôn thần cản đường, vội chạy đến bên cô, ân cần hỏi:

_ EM... SAO THẾ NÀY...??

Cô phụng phịu:

_ Anh... đáng ghét...! Em kêu anh... khản cả tiếng mà anh không vào...!! Cái áo bra nịt ngực của em bị vướng vô cái móc khóa của cái đầm... em với tay mở không được... nên xé luôn! Cái áo bra... nịt ngực cũng tiêu luôn rồi...!!!

Cô nhớ dùng lực... cũng nhẹ... sao mấy cái vải vóc mong manh thế...!!

Chẳng bù cho... cái dây đai tập kháng lực đặc chế của tổ chức... cô tập muốn biến dạng cơ tay... thế mà nó cứ trơ ra.

Anh cô vô ý, lỡ miệng nói:

_ Thế em... đang không mặc bra nịt ngực sao...???

Bọn nam chính và nam phụ nghe vậy, vô thức cứ... xoáy sâu tầm mắt vào nơi...

Đẫy đà của cô... LÀ CUP D... chỉ hơn chứ không kém...!!

Tuy cô có mặc áo đồng phục... nhưng đàn ông là loài động vật có khả năng quan sát và tưởng tượng trời phú...

Đã vậy, cô lại đang khoanh tay trước ngực... đỡ lấy hai khoảng mềm mại quá khổ... càng tăng thêm vẻ ma mị...

Làm bọn hắn... thật muốn lại giúp cô... đỡ phụ phen...!!

Thế nên, có vài tên hơi... khó cầm máu mũi...!?

.

.

.

.

SAO... BÌNH THƯỜNG...

TRÔNG NHỎ NHỎ...!?

MÀ CỞI ÁO TRONG RA LẠI...

QUYẾN RŨ... LẤY MÁU NGƯỜI THẾ NÀY... !!!

.

.

.

.

Về vấn đề nhạy cảm này thì... lý do là vì...

Bình thường, cô hay mặc áo bra nịt ngực... cho dễ hoạt động...

Chứ vác theo... quả đồi mà bảo cô nhảy lộn nhào hay tung song phi cước...!?

Quả là... quá làm khó Thiên Nguyệt- cô rồi...!

.

.

.

.

Anh cô bắt đầu nhận thấy... có quá nhiều cặp mắt " bất thiện" cứ dòm ngó cô em gái bảo bối của anh... Anh bèn...

Lịch thiệp cởi áo khoác ngoài đưa cho cô... che chỗ nhạy cảm lại.

.

.

.

.

Địch đông... mà anh Hai chỉ có ...!!!

Anh Hai cô quả có hơi lo lắng rằng... sẽ khó lòng bảo hộ cô an toàn trước... đám sài lang đội lót người như bọn hắn...!?

Anh cô đánh tiếng rút quân:

_ E... hèm! Bọn tôi có chút việc gấp... Phải về trước... Xin phép cáo từ!

_ KHOAN ĐÃ!!!

Bọn hắn đồng thanh ngăn chặn Lưu tổng...

THẬT LÒNG...

Bọn hắn rất lo lắng cô sẽ bị... bắt cóc làm " thịt"... ngay trên đường về...

Với cái dáng vóc câu nhân, lại thêm đồi núi trập trùng... không có đồ bảo hộ...

Bọn hắn lo... Lưu tổng là đang nổi tà ý muốn đưa cô đi... cốt gặm sạch...???

Nam chủ Đoàn Tịnh Vũ lên tiếng... giữ người:

_ Lưu tổng... chớ quá vội vàng! Lưu tổng trăm công ngàn việc... hẳn rất bận bộn. Chúng tôi là đồng học của nhau... để chúng tôi đưa về là hợp lý hơn cả...???

Anh cô tức mình, mấy con sói đói này bám em gái anh... thật dai dẳng mà...!

_ Tôi là người yêu em ấy... được gia đình bên cho phép... Như vậy, đã đủ... hợp lý chưa...???

Ngay lập tức, câu trả lời của anh tác động rất lớn tới bọn hắn, khiến...

Nam chủ Đoàn Tịnh Vũ... và đám nam nhân còn lại...

Đều chỉ biết cứng họng, tuy bọn hắn biết trước cô và anh... quan hệ có chút ám muội...!?

Nhưng, khi nghe anh tuyên bố dõng dạc... khẳng định chủ quyền với cô như vậy...!!

Bọn hắn đều... như muốn bốc hỏa...!?

Tuy nhiên, bọn hắn dù có muốn... nổi điên thì lấy tư cách gì giữ cô lại... ???

Hơn nữa, cô là... muốn theo anh... chứ không phải bọn hắn..??

Điều này, càng khiến bọn hắn...

Muôn phần khó chịu...

Rất khó chịu mà... chẳng rõ nguyên nhân...?

Bọn hắn... là vì CÔ sao...???

.

.

.

.

Anh cô hất mặt, ngạo nghễ...

Lũ nít ranh... muốn đấu lại anh...!

Còn phải xem lại đạo hạnh của chúng...

Có bì kịp ai không đã...???

.

.

.

.

Cô và anh cô... bỏ đi...

Trong bầu không khí tràn ngập oán khí...

Của nữ chủ...!?

Từ đầu đến cuối, sự tồn tại của ả...

Như là không khí...!!

Ả không thể chấp nhận... được...!

Ả nhất định sẽ... khiến cô... phải trả cái giá...

THẬT ĐẮT...???

VÌ CÔ ĐÃ DÁM...CƯỚP ĐI...!?

ÁNH HÀO QUANG... VỐN CÓ...

CỦA Ả...!!!!

Truyện Chữ Hay