Cô nói... mà như bị ai đó bóp cổ hết hơi vậy!
_ Vậy... ý mọi người tóm lại... là Black Rose là " sân sau" của Trịnh thị... và Trịnh thị theo đó mà đi lên...!! Đúng không...???
_ NGỐC...!!
Bọn nam chủ, nam phụ... đồng loạt phát biểu làm cô... mừng thầm.
Kế hoạch chia rẽ nội bộ của cô... chính thức mở màn!!
_ Trịnh thị... giờ đã ở trên đỉnh cao danh vọng... phú địch khả châu...!! Nếu có dựa... thì là Black Rose dựa vào Trịnh thị...
_ Trịnh thị mới là kẻ cầm cáng... Black Rose chỉ là quân cờ... Hiểu không..?
_ Không... Trịnh thị... vô năng... Có khi thế lực đằng sau lại là kẻ cầm quyền... của tập đoàn Black Rose kia...!
_ Phi lý... Trịnh thị... đâu phải đại phú hào gia tộc... Chắc chắn, sau lưng Trịnh thị có kẻ tiếp ứng... chỉ dẫn đường đi nước bước...
_ Buồn cười...! Ai lại đi đâm đầu giúp đỡ không công... cho kẻ khác! Trịnh thị chỉ là tấm bình phong... cho kẻ khác giật dây mà thôi!
.
.
.
.
Cô thấy bọn họ " xao nhãng" chủ đề thế là đủ... bèn nói:
_ Trịnh thị... và Black Rose có mối liên hệ... Vậy cụ thể là thế nào...???
Cô vừa dứt lời. Bọn họ im... phăng phắc...
Nam chủ Tịnh Vũ ho nhẹ:
_ Thật ra... đây cũng chỉ là một chút manh mối thôi! Bằng chứng xác thực chứng minh... thì chưa...!!
.
.
.
.
Nam chủ Tịnh Vũ vốn là có chút hứng thú với " ẩn số" Black Rose - tập đoàn sinh sau đẻ muộn... mà lại lấn sân vượt mặt... công ty Eleo giải trí của anh...
Đáng giận hơn là, anh thua cho... bởi một hạng mục nhánh kinh doanh giải trí mới... nửa năm thành lập...
Không lâu sau đó thì... vị trí của Eleo cũng mờ nhạt theo sự phát triển của Black Rose...!
Mà xuất phát điểm là ngành giải trí... lại vốn không phải là nhánh kinh doanh trọng yếu của... Black Rose...!!!
Chính vì vậy, anh mới âm thầm cho người điều tra xem... kẻ đằng sau tập đoàn Black Rose kia...!!
Rốt cục là thần thánh phương nào...?? Có thể tay che kín... tứ phương. Chiến thắng anh áp đảo tới như vậy..!!!
Chỉ tiếc, manh mối thu được... chưa đủ cặn kẽ để chứng minh bất cứ điều gì...??
Đây vốn chỉ là... đối chiếu chiều theo suy đoán của anh dựa vào số manh mối ít ỏi...! Chẳng là, anh không nghĩ... phản ứng của mọi người lại...
Tích cực về vấn đề này... đến như vậy!
.
.
.
.
Cô khẽ thở phào, xem ra anh ta vẫn chưa truy ra... nội tình bên trong...
Cô vẫn ở thế an toàn.
Cần tích cực đề cao cảnh giác...
Với bọn nam chính, nam phụ thì hơn...!
.
.
.
.
_ Vậy ra là... nói suông không căn cứ..?
Cô cố tình hỏi, nam chủ Tịnh Vũ hơi ê mặt, gân cổ lên cãi:
_ Ai bảo nói suông... Cô chờ đi, tôi sẽ sớm bắt được... cái đuôi hồ ly của bọn họ thôi...!!!
_ Bắt để làm gì...???
Cô " ngây thơ" hỏi... nam chủ Tịnh Vũ liền... cứng họng...
.
.
.
.
Màn độc thoại nội tâm của nam chủ Tịnh Vũ...
" Bắt để làm gì ư...?? Chẳng lẽ lại nói... để chứng minh thực lực của mình cho cô ta thấy sao...?"
" Mà khoan, sao mình lại muốn chứng tỏ khả năng đến như vậy... mà lại là vì con nhỏ mọt sách xấu đui này nữa chứ...!? "
" Mình... sao vậy nè...???".
Kết thúc màn nội tâm phức tạp...
.
.
.
.
_ Tôi chỉ... là muốn tìm kiếm đối thủ xứng tầm thôi! Cô... con gái con lứa, biết gì về chuyện đàn ông mà nói...??
Nam chủ Tịnh Vũ lái sang chuyện khác, trực tiếp bỏ qua câu hỏi của cô...
Cô cũng không để tâm... vì cô đã... thành công giăng bẫy... bọn nam chính và nam phụ...!
Bọn họ... là con mồi của cô...!
.
.
.
.
Nữ chủ từ nãy đến giờ không hiểu mô tê gì cả...???
Ả chỉ loáng thoáng... nghe được một số thông tin hữu dụng với ả...
Ả đã quyết định...
Sau khi ả chiếm đoạt được trái tim của Lưu tổng... về với dàn hậu cung của mình...!?
Ả ta sẽ tìm hiểu... đến kẻ đằng sau...
Tập đoàn Black Rose và Tập đoàn Dawn Speed...
thế lực to lớn và quyền lực đến vậy...
cánh cửa hào môn danh giá đến vậy...
Tất cả... phải là của ả...!
.
.
.
.
Chỉ cần nhìn vào ánh mắt ánh lên vẻ... ngoan độc của nữ chủ...
Cô cũng đủ nắm... ả ta nghĩ gì trong đầu...!
Có điều, chỉ tiếc ả ta là nữ...!?
Nên cô không thể sai Huyết Lệ...
Dạy ả thế nào mới là...
Quyến rũ nam nhân thật sự...
Khiến bọn họ đến chết...
Cũng ngậm cười mãn nguyện...!
.
.
.
.
Cô bất giác, có chút so sánh...
Nếu Huyết Lệ mà đối đầu... nữ chủ...
Phần thắng sẽ... nghiêng về bên nào nhỉ...??
Chắc sẽ là... màn trình diễn đầy kịch tính...!!!
Cô rất muốn... xem thử...!?
.
.
.
.
_ Thức ăn ra rồi... Mọi người cứ ăn tự nhiên... Đừng tiết kiệm cho anh... ấy nha...!!
Suýt lộ, may cô nuốt kịp chữ " anh Hai" lại...
Bữa ăn sau đó diễn ra tương đối trầm ổn... và yên ắng...!
Nhưng, kịch hay phải có cao trào...
Muốn có cao trào thì phải...
Nhờ tới " bàn tay kim cương" của nữ chủ đại nhân...
_ Em... em... bị mất khuyên tai rồi...!
Kịch bản cũ nhưng diễn viên mới...
Cô còn nhớ trong truyện, ả đã từng dùng " thủ pháp" tương tự để hại nữ phụ đáng thương khác...
Lúc nãy... cô vừa xin đi vệ sinh... là ả liền đi theo...
Cô không tin... đó là...
Trùng hợp ngẫu nhiên...???
.
.
.
.
Nam chủ Lại Nhật Khanh hỏi:
_ Em để lạc mất ở đâu rồi sao...?
Nữ chủ làm bộ bối rối, nước mắt lưng tròng, cắn môi các kiểu... trông rất đáng thương...
_ Lúc nãy... khi đi vệ sinh... hình như em có tháo ra... Sau đó thì... không để ý nữa!!
Cô thật bội phục khả năng diễn xuất của nữ chủ... Có điều, cô ta còn non và... xanh lắm!!
Cô đâu phải nhân vật nữ phụ quần chúng thông thường...
Cô là Lưu Khả Nhi... Boss nữ phụ - nữ vương quyền lực, bang chủ của... Blood Rose... cơn ác mộng trong bóng đêm của giới Hắc đạo...!
.
.
.
.
_ À, hình như lúc nãy... Mọt sách, cô có đi cùng với Cầm nhi đúng không..??
Ả mừng thầm vì mọi việc... đã diễn ra đúng theo kịch bản của ả...!?
_ Mọt sách... cô có thấy cô ấy bỏ quên ở đâu không...??
Cô " ngây thơ" trả lời:
_ Không...!!
Nam chủ Tịnh Vũ quay sang nữ chủ:
_ Để quên... chắc là cũng không còn để mà tìm đâu..! Mai anh mua cái khác cho em...
Nữ chủ thấy tình huống xoay chuyển thì làm bộ thút thít:
_ Nhưng... đó là quà... của Khanh ca... hức... tặng em... hức... em quý... nó lắm!!
Lại Nhật Khanh nghe vậy liền đáp:
_ Vậy để anh mua...!
Ả ra sức... khóc đến thương tâm...
_ Nhưng... hức... nhưng... em...
_ Đủ rồi!!
Cô nói. Tất cả quay ra nhìn cô...
_ Tôi... sẽ đi tìm với cậu...!!
Nữ chủ thốt lên, đầy kinh ngạc:
_ NHƯNG... NHƯNG...
Cô " tay trong tay" với nữ chủ cùng tiến bước đến... nhà vệ sinh nữ!!
Bọn nam chính, nam phụ... cả anh cô cũng nối gót theo sau...
Ả cắn cắn môi... Sao... mọi chuyện càng lúc càng... đi xa dự tính của ả...??
Vốn ả không có cơ hội bỏ đồ vào túi xách của cô... vì cô để túi xách cho anh cô giữ hộ...
Nên ả đã tính toán... lúc giả vờ kiểm tra túi xách của cô... thì ả sẽ tùy tiện bỏ vào...
Chẳng dè, cô lại " nhiệt tình" theo kiểu này!!