Chất lỏng ấm nóng dọc theo ngón tay chảy ra, "hang động bí ẩn" dần dần thích ứng với động tác đưa đẩy của ba ngón tay, cảm giác tê dại do sự ma sát khi rút ra đưa vào khiến cô phải bám lấy cánh tay anh.
Không nhận được câu trả lời, anh đè ép xoa nắn hạt đậu nhỏ xinh đẹp của cô đầy ác ý, tiếng nước lép nhép càng thích ý hơn, sự va chạm ở vùng nhạy cảm khiến cô ngửa ra sau hét lên: “A~ Ưm~ "
Cảm giác tê dại càng mãnh liệt hơn khi tốc độ tăng lên, một cảm giác khó tả như có dòng điện chạy khắp cơ thể, khoái cảm khiến nơi riêng tư ấy của Diệp Sơ Thần co thắt dữ dội hơn, háo hức muốn anh đến gần, cô từ từ siết chặt cánh tay anh.
"Anh cắm vào đi, dùng cái đó đó..." Cô thở hổn hển.
Anh cúi đầu hôn lên trán, mắt, sống mũi cô, khi anh chạm đến khóe môi, Diệp Sơ Thần vội vàng hé miệng, để anh làm bất cứ điều gì anh muốn trong miệng cô. Hơi thở của Diệp Sơ Thần ngày càng gấp gáp, cô không ngừng năn nỉ anh đưa vào trong đi.
Tần Mộ Đông nhìn bộ dáng nhỏ nhắn đáng thương của cô, bên tai nghe tiếng thở gấp gáp của cô, lời nói dâm đãng của cô như từng tầng kích thích phủ lên não anh, khiến anh không thể kiềm chế được bản thân.
Anh rút ngón tay ra, chậm rãi cởi quần, mặc dù dưới lớp quần có một quái vật to khủng cương cứng nhưng lại không hề ảnh hưởng đến vẻ ngoài lịch lãm của anh. Diệp Sơ Thần chợt nghĩ đến một cụm từ- Lưu manh giả danh trí thức.
Dáng vẻ anh càng bình tĩnh thì cô càng thích anh.
Cô ngước mắt lên, nhìn anh bằng ánh mắt dâm đãng, đối diện nhau đầy thâm tình, trong lòng dâng trào cảm xúc.
Anh từ từ đè lên người cô, gậy th*t cứng như thanh sắt áp sát ngay trước hoa huy*t của cô. Tìm được hoa huy*t rồi anh bèn chầm chậm đẩy gậy th*t đã sung mãn từ lâu vào trong cơ thể cô.
Cô cắn môi, ngón tay và gậy th*t có sự khác biệt. Khi anh dùng ngón tay, cô cảm giác như có một cỗ máy đang ân ái với cô, nhưng khi anh thực sự thâm nhập vào, cô lại cảm nhận được kết nối và sự nhận thức rõ ràng rằng bản thân đã sẵn sàng trở thành một người phụ nữ. Thậm chí dù cô biết sẽ rất đau nếu gậy th*t đẩy vào sâu hơn.
hoa huy*t bên dưới khít chặt không sao tả nổi. Khoảnh khắc chạm tới một lớp màng mỏng kia, anh chợt dừng lại.
Diệp Sơ Thần mở to mắt, chậm rãi nâng mông lên cọ xát, sợ anh bỏ cuộc giữa chừng, giọng nói mềm mại đầy quyến rũ: "Có phải khít lắm không anh?"
Đôi mắt Tần Mộ Đông hiện lên sự dịu dàng, cánh tay đặt bên cạnh cô đưa lên gạt những sợi tóc ướt sũng của cô sang một bên, trầm giọng nói: “Khít.”
Diệp Sơ Thần không thấy nét vui vẻ từ trên gương mặt anh, anh cau mày như vậy trông thật sự rất đáng ghét.
Tần Mộ Đông nhìn chằm chằm biểu cảm của cô, không hiểu sao trong đầu đột nhiên trở nên phấn khích. Lúc này anh cảm thấy mình như một con thú dữ, đang hãm hại một cô bé vừa mới đủ tuổi trưởng thành.
"Thả lỏng đi, em kẹp chặt quá." Anh kìm nén mong muốn được buông thả dục vọng của chính bản thân mình, ngậm lấy đỉnh nhũ hoa của cô. Bầu không khí kiều diễm bao lấy cơ thể cô, Diệp Sơ Thần có một thứ cảm giác như rơi vào biển lửa vậy.
“Vậy anh dạy em đi, xem phải làm sao thì anh mới thấy sung sướng?" Cô vòng tay qua cổ anh, giọng nói tỉ tê giống tiếng rên rỉ hơn.gậy th*t cứng ngắc của anh đang xâm chiếm cơ thể cô, quy đầu cắm vào giữa hoa huy*t mềm mại, cô ngẩng cổ lên đau đớn, vừa khóc vừa nỉ non: "Đau~ Đau quá à~"
Anh đưa đẩy eo và hông, nghiền nát hoa tâm của cô với nhịp độ vừa phải. Anh cúi đầu nhìn chăm chú vào mắt cô. Đối diện với đôi mắt ướt át của cô, cơ bắp trên cánh tay anh gồng lên, đè đôi chân đang quơ quào lung tung của cô sát vào anh, khung xương chậu kề sát nhau. Động tác đưa đẩy ra vào cơ thể cô có biên độ rất lớn, ma sát khiến càng ngày càng nhiều chất lỏng chảy ra, tiếng rên rỉ đau đớn dần dần được thay thế bằng tiếng rên rỉ đầy đê mê.
"Tần Mộ Đông, em là người phụ nữ của anh."
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về
Em là người phụ nữ của anh, nghe những lời này, dục vọng của Tần Mộ Đông càng dâng trào, anh ôm lấy eo cô lao về phía trước.
Nhịp điệu càng lúc càng nhanh, chất dịch tiết ra ngày càng nhiều, chất lỏng lạnh lẽo chảy vào khe mông cô, cô không thể chịu nổi tốc độ này, giọng nói xen lẫn rung động: “A~ Đừng~ Nhanh quá~ Em không chịu nổi... Ưm..."
Không ngờ Tần Mộ Đông thật sự dừng lại, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào cô. Lần này Diệp Sơ Thần thấy rõ ham muốn trong đôi mắt anh, thứ ham muốn mà anh đang ngấm ngầm chịu đựng.
Vách thịt do hứng tình nên co rút liên tục, siết chặt lấy vật nam tính cứng ngắc. Anh di chuyển chậm rãi, quá trình chèn ép sinh ra cảm giác tê ngứa, cô thở hổn hển liên tục, trong cơ thể có một cảm giác trống rỗng khó tả. Bàn tay nhỏ bé của cô dần di chuyển từ lưng xuống mông anh, mặt cô đỏ bừng hét tên anh: "Làm em... Mạnh vào... Ư... Thích anh chết mất thôi..."
Tiếng la hét tục tĩu trên giường kích thích thần kinh của Tần Mộ Đông, gân xanh nổi lên trên trán anh, mồ hôi chảy xuống mũi, mà Diệp Sơ Thần thì đã quên mất kiềm chế, cô chỉ muốn đắm mình trong biển dục vọng mà thôi.
Cô biết anh xuất thân từ một gia đình trí thức, ham muốn tình dục có thể không phải là phong cách của anh, nhưng cô muốn thấy dáng vẻ anh điên cuồng vì tình yêu.
Giọng cô càng cao hơn: "Làm em đi~ Tần Mộ Đông~ Đẩy gậy th*t của anh vào trong em đi~ Làm chết em đi~"
Tần Mộ Đông bị lời nói của cô kích thích, bắt đầu đâm vào trong cơ thể cô. Sau đó anh đột nhiên rút ra, lật cô lại, cô còn chưa kịp phản ứng thì gật thịt vừa dài vừa to của anh đã tiến vào từ phía sau.
Khoái cảm tê dại xâm chiếm Diệp Sơ Thần, đôi môi đỏ mọng thanh tú của cô hơi hé ra. Cô quay đầu nhìn anh, anh cúi xuống ngậm lấy môi cô, hôn say đắm, họ trao đổi nước bọt cho nhau, cô dần dần cảm nhận được niềm vui sướng của tình dục.
Tần Mộ Đông nắm tay cô, hứng thú đầy mạnh bạo của người đàn ông vẫn chưa hề giảm bớt. Anh giơ tay tát vào mông cô, mỗi cái tát, hoa huy*t của cô lại co rút chặt hơn, cô càng rên rỉ nhiều hơn.
Cô phát hiện mỗi lần cô siết chặt bụng dưới và hoa huy*t, anh sẽ rên rỉ. Cô không biết tiếng rên rỉ của đàn ông lại có thể êm tai, kích thích đến vậy, vì thế cô càng kẹp anh chặt hơn.
"Ô~ Ưm~ Anh~ Em thích anh... Em muốn được ở bên anh mỗi ngày~ Ah..."
“Em gọi anh là gì?” Anh vươn tay kéo cô về phía mình, ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, dùng sức ấn vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô, một tay ôm mặt cô, ép cô hôn mình, tiếng rên rỉ phát ra từ nụ hôn kéo dài.
Những chiếc đệm trải trên sofa rơi xuống sàn, cô quỳ trên sofa, còn anh thì đứng dưới đất, mỗi cú thúc đều vào sâu tận trong cùng.
Cú va chạm dữ dội khiến bộ não chỉ còn sót lại chút khả năng suy nghĩ của Diệp Sơ Thần rơi vào hỗn loạn, những ngôi sao hiện lên trước mắt cô như một chiếc thuyền nhỏ lang thang trên biển, có lúc lại như giữa thành phố náo nhiệt, trông thì giống như tỉnh táo nhưng thực ra đầu óc đang vô cùng choáng váng.
"Em gọi anh là gì?" Anh lặp lại, giọng nói cao hơn và thô bạo hơn trước, Diệp Sơ Thần không nhìn thấy mặt anh, chỉ có thể cảm nhận được sự hoang dại khi anh làm tình, một sự hoang dã khiến người ta sung sướng.
Cô bám vào ghế sofa cắn chặt gối, tiếng nức nở và tiếng rên rỉ đứt quãng khiến thú tính của người ta càng tăng cao vào lúc nửa đêm.
Cô rên rỉ: "Anh~ Anh trai với cây gậy th*t to khủng~ A~ Sâu quá~ Eo em đau quá~ Đừng mà, không muốn đâu~ A ~ Anh, anh Mộ Đông..."
Những tiếng hét bất chợt đã kích thích ham muốn tình dục ban đầu của Diệp Sơ Thần đến một mức độ nhất định, khoái cảm sau khi đạt được ham muốn là một cảm giác tuyệt đến không thể diễn tả.
Người đàn ông phía sau có lẽ cũng bị kích thích nên lại tăng tốc, trên trán nổi gân xanh. Sau khi đưa đẩy điên cuồng, bụng dưới đột nhiên căng cứng, chất lỏng đặc sệt bắn vào mông cô.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về
Trong lúc anh rút ra, một dòng chất lỏng từ dưới cơ thể cô trào ra, cô muốn kiểm soát nhưng không thể.
Đêm yên tĩnh tràn ngập tiếng thở hổn hển sau khi dục vọng được phóng thích. Anh nằm ngửa ôm cô thật chặt, hơi thở anh trầm đục, sức nặng đè lên cơ thể cô khiến cô thở gấp, mặt đỏ bừng.
Tần Mộ Đông cúi đầu ép môi mình lên khóe môi cô, nụ hôn sau khi lên đỉnh khiến cô cực kỳ phụ thuộc vào anh, cô quay đầu chủ động vươn đầu lưỡi khuấy động trong khoang miệng anh.
Anh đứng dậy đỡ cô, giọng nói trở lại vẻ lạnh lùng như ban đầu: “Em có muốn đi tắm không?”
Diệp Sở Thần lười biếng dựa vào anh, hơi thở vẫn chưa được bình ổn: "Bị anh làm đến hỏng rồi, không còn chút sức lực nào cả."
Tần Mộ Đông mơ hồ ừ một tiếng, Diệp Sơ Thần ôm lấy cổ anh, mặc dù khỏa thân nhưng ánh mắt lại trong trẻo đến không kỳ lạ: "Anh không có gì muốn nói với em à?"
"Nói cái gì?" Anh nhặt chiếc khăn tắm trên sàn lên rồi quấn quanh người cô, cô cố tình chống đối anh, anh quấn vào, cô cởi ra.
Lặp lại mấy lần, anh bất đắc dĩ thở dài, giọng nói trầm thấp vang lên trong căn phòng yên tĩnh: “Sau này có điều gì muốn hỏi thì cứ hỏi anh, anh bận nhưng chỉ cần anh thấy thì sẽ trả lời em ngay."
Cô do dự vài giây rồi không cởi khăn tắm nữa, đưa tay ôm lấy anh: "Anh không hỏi em vừa rồi cảm thấy thế nào sao? Không hỏi em có khó chịu chỗ nào không à?"
Tần Mộ Đông cau mày, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cô, cảm nhận được sự nâng niu anh dành cho cô, Diệp Sơ Thần bỗng nhiên mềm lòng, để một người miệng cứng nói lời tình cảm hình như là đang làm khó anh rồi.
Cô hơi kiễng chân lên, vòng tay qua cổ anh, chủ động hôn lên môi anh.
Bàn tay to rộng của Tần Mộ Đông vuốt ve chiếc eo mềm mại của cô, nhéo mạnh thêm một chút, giọng nói vẫn mê hoặc như thường lệ, giọng điệu trầm thấp: "Em đi tắm đi, anh nấu đồ ăn cho em."
Diệp Sở Thần mím môi: "Em còn muốn ăn anh."
Tần Mộ Đông ôm cô vào phòng tắm, nói: “Ngoan ngoãn đi tắm đi.”
Diệp Sơ Thần biết chắc chắn anh không phải loại đàn ông chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là có thể lên giường, khả năng kiềm chế của anh mạnh hơn người thường.
Vì điểm này mà cô trở nên tò mò về quá khứ của anh, thậm chí còn thắc mắc liệu trước đây anh có ngốc nghếch và dũng mãnh như vậy trên giường hay không.
Dũng mãnh~
Cô nhớ lại cảm giác khi anh tát vào mông cô. Cô kiễng lên nhìn mông trong gương, vết đỏ vẫn còn. Tàn nhẫn thật đó, mông cô gái trẻ người ta mà lại bị đối xử như vậy.
Tinh dịch trên mông cô đã được anh lau đi bằng khăn giấy, có lẽ là do tâm lý, nhưng cô vẫn cảm thấy lành lạnh ở mông.
Cơn đau nhức ở eo cô không còn nữa, ngón tay cô từ từ xâm nhập vào chiếc động bí mật đã bị anh mở rộng, nơi đó vẫn còn ẩm ướt và ấm áp.
Làm tình quả là một điều kỳ diệu~
Thật sự muốn được làm điều này với anh một lần nữa.
Mái tóc ướt sũng của Diệp Sơ Thần xõa xuống, chiếc áo thun màu xanh quân đội dính đầy nước. Anh nghe thấy tiếng động liền quay lại, yết hầu cuộn lên cuộn xuống, giọng nói nhẹ nhàng có chút trách móc: “Sao em không sấy tóc đi?"
Cô nghĩ vừa rồi anh cau mày chắc vì cô đang mặc quân phục của anh, nhưng cô không ngờ rằng anh vẫn quan tâm đến cô trước. Cô bước tới ôm lấy lưng anh, lẩm bẩm: “Làm tình mệt quá, giờ vẫn còn choáng váng này."
Tần Mộ Đông chạm vào bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô, nói: “Vậy sau này không làm nữa.”
Diệp Sơ Thần căn bản chưa từng nghĩ tới anh sẽ trả lời cô, càng không nghĩ tới anh có thể nghiêm túc nói ra lời như vậy. Sau một hồi không nói nên lời, cô siết chặt eo anh: "Em có thể không làm, nhưng anh có thể nhịn được không? Em non mềm như thế, phía dưới chặt khít như thế, chẳng phải "đã" hơn những người bạn gái cũ của anh à? Sau khi làm xong với em, lẽ nào anh không muốn làm tiếp nữa sao?"