Nếu có ai bảo tôi rằng tồn tại một tình bạn đẹp giữa con trai và con gái, xin thưa rằng, đó là một lời nói dối.
Bằng chứng là người nói điều đó đã không được lưu danh trong lịch sử của thế giới.
Bởi vậy, phụ nữ thường dùng câu nói đùa ấy để giữ chân đối phương, hay cánh mày râu thốt ra câu ấy do không thể tiến thêm bước nữa trong nấc thang tình yêu. Dù mọi chuyện có thể diễn ra theo hướng ngược lại, nhưng với Kisumi Sena, có lẽ điều đó là bất khả.
Tôi luôn tin vào những lời nói dối vô căn cứ, tin vào những tình cảm giả tạo. Nhưng những thứ ấy không thể đánh lừa được cảm xúc thật của tôi.
Tuy nghiêm túc và lo lắng, nhưng tôi vẫn chọn bộc lộ tình cảm thật của bản thân.
Thú thật, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu cô ấy. Mọi thứ có thể là trùng hợp, nhưng tình cảm này luôn là khác biệt.
「Mình thích cậu. Hẹn hò với mình nhé. 」
Vào ngày cuối cùng của năm nhất, tôi đã tỏ tình với Yoruka Arisaka. Dưới tán hoa anh đào nở rộ, tôi đã thực hiện thử thách của một đời người.
「Sena, cậu thích mình à? 」
Arisaka bất ngờ đáp.
Dù tôi đã cẩn thận chọn một điểm nổi tiếng để tỏ tình trong trường, nhưng dường như cô ấy hoàn toàn không ngờ tới. Biết ngay mà... Ngay từ đầu, chúng tôi vốn đã đối lập nhau.
Có quá nhiều sự khác biệt giữa Yoruka Arisaka – Một người tài sắc vẹn toàn với Kisumi Sena – Một tên tầm thường.
Có lẽ, điểm chung duy nhất giữa chúng tôi là chung một lớp.
「Sena muốn mình trở thành bạn gái cậu, đúng chứ? 」
Arisaka run rẩy nói.
「Ừm. Từ tận đáy lòng, mình muốn cậu trở thành bạn gái mình. 」
Nhưng dĩ nhiên, sẽ chẳng có phần thưởng nào cho lòng can đảm cả. Hiện tại, việc thú nhận tình cảm của tôi chỉ đến từ một phía. Dù cảm thấy như nào thì quyền lựa chọn vẫn là của Arisaka. Tôi biết cô ấy không thích mối quan hệ này, đặc biệt khi đó là quan hệ tình cảm.
Yoruka Arisaka quá nổi tiếng, vì cô là một người phụ nữ có dung nhan và đôi chút sai lệch trong tâm thức. Hằng ngày, cô thu hút sự chú ý của mọi người mọi lúc, mọi nơi, tất cả những việc cô làm đều khiến mọi người mê đắm. Không ít người đã đổ vì nhan sắc của cô, và cũng không ai dám tỏ tình.
Không ai được phép tỏ tình với Yoruka Arisaka là suy nghĩ chung của tất cả mọi người. Liệu cậu bạn trai sướng đời của thiếu nữ xinh đẹp này có thể là ai?
Hiện giờ, tôi không thể tưởng tượng ra hình ảnh tôi được Arisaka đồng ý. Thật ngu xuẩn khi mà tôi phải đối mặt với một thử thách bất khả thi như vậy. Nhưng nếu tôi không nói bây giờ, thì đến tận tốt nghiệp tôi cũng chẳng thể nói câu nào. Nói gì đi nữa, mọi chuyện đã không ổn kể từ lúc tôi thích cô ấy rồi.
Bây giờ, nếu tôi không cố gắng bình tĩnh, thì có lẽ tôi đã chạy khỏi đây rồi.
「Bạn trai – Bạn gái... 」
Arisaka che miệng và loạng choạng bước về phía sau. Tôi thấy có gì đó không ổn.
「A – Arisaka... 」
「Sena, cậu nghiêm túc chứ? Nếu mình nói có, chúng ta sẽ thành người yêu! 」
「Ừm. Mình muốn nói chuyện với cậu, mình muốn hẹn hò với cậu. 」
「Cậu có muốn phập không? 」Câu hỏi bỏ qua quá nhiều bước đã thổi bay sự căng thẳng nãy giờ của tôi.
「Nếu mình nói không muốn, đó sẽ là nói dối... 」
Tôi trả lời ngay lập tức với khuôn mặt nghiêm túc. Nếu như sợ, xấu hổ hay toe toét cười ở đây, nó sẽ tạo ra một ấn tượng kinh tởm. Không, tôi nói thật đấy.
「Cậu ngay thẳng thật đấy. 」
Đôi má cô ấy hơi ửng đỏ. Mái tóc suôn mượt và óng ả dài đến eo, làn da trắng nõn như đang tỏa sáng dưới ánh mặt trời dịu nhẹ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, mũi dọc dừa. Đôi mắt bọc trong hàng lông mi dài, đẹp đến mức chúng như đang hút bạn vào trong.
Túm cái váy lại, Yoruka Arisaka là một thiếu nữ tuyệt trần.
「Mình đã sẵn sàng mọi chuyện khi định tỏ tình với cậu. 」
「Sẵn sàng cho việc gì? 」
「Trong trường hợp tệ nhất, mình muốn biết cảm xúc của cậu, kể cả khi Arisaka ghét mình.」
「Hn~ Mình chưa bao giờ ghét cậu. 」
Arisaka hiện rất khó xử. Có lẽ đó là lòng sự nhân từ của cô ấy dành cho tôi, người bạn cùng lớp trong một năm.
「Cậu nói thật chứ... 」
Những lời cô định nói, có thể là ‘Chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau, nhé. Như vậy không được sao?’ Tôi thấy đi xuống dần. Tôi không thể nghĩ ra được điều gì để phá bỏ sự im lặng này đi. Arisaka vẫn chưa nói gì.
Khi tôi đang tính lặng lẽ bỏ đi, Arisaka nói với tôi một điều không thể tin được.
「-Đây là lần đầu mình được người mình thích tỏ tình. 」
Tôi không nghe nhầm, đúng không tôi? Ở đây có mỗi tôi với cô ấy mà nhỉ?
「Mình thích cậu. 」
Cô ấy nói.
「Oi, Arisaka. Thế tức là? 」
「Mình không chịu được! 」
Cô nàng hét lên, quay sang gốc anh đào. Đôi vai mảnh mai ấy đang run lên.
「Sao vậy, Arisaka? Sao lại...? 」
「Đấy là nói dối, đúng không? Sena yêu mình! Làm gì có chuyện này! Nếu đây là mơ, thì làm ơn đừng tỉnh mà! 」
Yoruka Arisaka hét lên trong hạnh phúc. Giờ cô trông giống như cô bé được thấy món quà mình muốn vào Giáng Sinh.
「Mình vui lắm! Nhưng đây việc này là do ai gây ra? Ra đây chịu trận đi! Bực quá đi mà!」
Không còn vẻ lạnh lùng thường ngày nữa, giờ đây Yoruka Arisaka giờ là đang vui vẻ mà hò hét. Khi cô nhìn tôi, tôi thấy nét mặt của cô rất thoải mái. Cô dùng hai tay áp vào đôi má đang ửng hồng, sự vui thích trong ánh mắt cô lộ rõ.
「Đôi ta yêu nhau! Mình không thể nào hạnh phúc hơn được nữa! 」
「Cậu, hạnh phúc sao...? 」
「Sao nhìn cậu ỉu xìu vậy, Sena? Cậu không vui sao? 」
「Do Arisaka đột nhiên như vậy, làm mình quên cả vui...」
Chả hiểu sao tôi lại bình tĩnh đến mức này trước một việc không có vẻ gì là sẽ xảy ra. Tôi đang không ngạc nhiên tí nào đâu.
「Ể! Mình đã cảm thấy mình là một đứa ngốc. Mình đã lo lắm đấy! Đến tận bây giờ mình vẫn còn lo đây! 」
Cô nhìn tôi, đôi mắt to tròn lấp lánh như những viên ngọc, những giọt nước mắt vì sự vui mừng và hạnh phúc đang rơi.
Tại sao tôi đột nhiên lại phải nghe cô bạn kích động về việc tình cảm đôi bên? Tôi hơi bối rối, nhưng đã hít thật sâu và thuyết phục bản thân rằng: Đây không phải là thật, nhưng trong thâm tâm, tôi lại không tin điều đó.
「Arisaka. Hít thật sâu vào, nhé? 」
「Ừm. Đợi chút. 」
Cô nàng hít vào và thở ra. Bộ ngực đồ sộ ấy lên rồi lại xuống.
「Cậu bình tĩnh hơn chưa? 」
「Sena. Sao cậu có thể tỏ tình được? Cảm ơn vì lời tỏ tình của cậu. Mình muốn khen cậu lắm. Nhưng... Chỉ vì cậu tỏ tình trước thì không có nghĩa là cậu phải sợ hãi lủi đi! Đừng nhát nữa! Cậu làm được rồi! Hẳn là trong lúc tỏ tình, cậu đã cảm thấy rất tệ. Nhưng đừng vì mình dễ thương, xinh đẹp mà từ bỏ! Cậu có biết mình đã yêu cậu bao lâu rồi không? Đã sáu tháng rồi! Mình đã đợi từ đó đến giờ. 」
「...Trước đây, cậu thích mình ư? Mình đã thực sự nghĩ cậu còn không coi mình như một thằng con trai. 」
Đối với tôi, sự thật đó khá là sốc. Rằng cả hai đã thầm yêu nhau suốt một thời gian dài.
「Mà, đó cũng là lý do mình đến phòng chuẩn bị Mỹ thuật thuật suốt cả hè. Mình thực sự lo lắng khi ở một mình với các cậu trai khi mà mình chẳng có gì để làm.」
Phòng chuẩn bị Mỹ thuật ở trong góc của dãy nhà, là căn cứ dành riêng cho cô. Vào ngoài giờ, Yoruka Arisaka ngồi trốn ở đó, và tôi ngày qua ngày đến nói chuyện với cô. Bất kì khi nào tôi đến, Arisaka đều có tâm trạng khá tệ.
「Mình lo lắm. Mình lo, nên ngày nào cũng đến. Rốt cuộc thì mình thích Sena đến mức nào? 」
Arisaka cố gắng nói.
「Mình thích cậu. Đó là lý do mình tỏ tình mà.」
「Đừng nói vậy! Mình... Lo lắm. Rằng... Mình có thực sự thích cậu không? 」
Vẻ khó chịu của một thiếu nữ xinh đẹp thực sự vô cùng diễm lệ.
「Bởi với mình – Chỉ có Sena là đặc biệt. 」
Nhìn như Arisaka đã cố hết sức để nói điểu này.
「...Đó là tại sao mình đến đây, theo lời của Sena. 」
Arisaka đang khá là ủ rũ. Có vẻ là cô ấy đã biết lý do vì sao tôi gọi cô ấy đến đây.
「Yoruka Arisaka. Trả lời mình đi. 」
Tôi nhẹ nhàng hỏi cô.
「...Sena. 」
「Mình đây. 」
「Hnn ~~ Mình đến giới hạn rồi. Sena, lần sau...」
「Hả? Lần sau? Arisaka – Arisaka!」
Trong lúc tôi còn đang bối rối, cô đã quay lưng và chạy đi.
「Lần sau... Là học kì sau. 」
Khi ngơ ngác đứng đó, tôi đột nhiên thấy một ánh mắt khác đang nhìn về phía này. Nhìn xung quanh, nhìn cả lên tòa nhà của trường, nhưng không thấy ai cả. Chắc do tôi tưởng tượng thôi nhỉ?
Vào một ngày xuân khi anh đào nở rộ, Arisaka đã rất vui vì tôi tỏ tình với cô ấy. Nhưng vì không có một câu trả lời rõ ràng nào, tôi bước vào kì nghỉ xuân.
Tôi đang tận hưởng một kì nghỉ xuân bồn chồn phát chết. Qua phản ứng Arisaka, nếu phải nói cô ấy có thích tôi hay không, tôi sẽ đáp: Cô ấy thích tôi.