Minh Hôn Chính Thú

chương 173: chuyện sắp thành lại hỏng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mạnh dạn đoán giờ này chả còn bác nào thức :))

--------------------

Thật ra tôi cầm chậu để nôn, nhưng mà không có gì để nôn cả.

Chắc cũng sau hơn nửa tiếng, cảm giác chóng mặt đỡ rất nhiều, nhưng mà cả người thì mềm nhũn

Bất chợt nhìn đồng hồ, lúc này đã là buổi chiều của ngày thứ hai rồi, hoàng tử lúc này đã không ở trong phòng nữa

Còn cô bé thì ngoan ngoãn rót cho tôi một cốc nước, bưng đến trước mặt tôi

Tôi nhận lấy uống một ngụm, sau đó nói với Hàn "cảm ơn em, sao em biết là anh đang nôn?"

Đôi mắt như quả nho loé sáng sau đó dùng động tác tay nói chuyện với tôi

Có điều những động tác đó tôi đều không hiểu, thấy khuôn mặt ngơ ngác của tôi Hàn cũng hết cách

Kẹo tôi từ trên giường xuống Sau đó đi đến chiếc bàn bên cạnh, trên bàn lúc này còn có một phần cơm hộp, sau đó lại múa máy tay, lần này tôi đại khái cũng có thể hiểu, nếu như tôi đoán không nhầm, nha đầu này là muốn tôi ăn chút gì đó.

Lúc này Tôi thực sự rất đói, nhưng mà tu luyện liệt quỷ quyết cũng quả thật lãng phí rất nhiều thời gian.

Khí Âm Dương mới có vòng quanh khí môn, lượn mấy vòng mà đã hơn tiếng trôi qua, nếu thật sự mở được khí môn thì phải tốn bao nhiêu thời gian chứ?

Có điều, bây giờ tôi cũng rất rảnh, thôi thì tu luyện thời gian này vậy, tuy vừa nãy chóng mặt có chút buồn nôn, nhưng mà trong bụng lúc này đã bắt đầu đói, tôi cũng không khách khí nữa, lập tức Càn quét đồ ăn ở trên bàn

Sau khi ăn no Tôi lập tức cảm thấy tinh thần đã đã được bổ sung hơn rất nhiều, lúc này Hàn đang nghiêm túc nhìn tôi, trong lòng tôi đột nhiên cảm thấy ấm áp.

Sờ đầu cô bé bé một cái " thật ra, nếu như em thật sự là con của anh, cũng rất tốt, nếu như anh có một đứa con gái xinh đẹp như vậy, có nằm mơ anh cũng sẽ cười tỉnh"

Sau khi nghe tôi nói nụ cười trên mặt của Hàn càng sâu hơn, sau đó dùng động tác tay nói gì đó, rồi ôm lấy chiếc hũ đặt ở bên cạnh lên.

Quay người chạy vào nhà vệ sinh

Tôi hoàn toàn không hiểu ý của cô bé, sau một lúc, cô bé vẫn ôm lấy chiếc hũ chạy ra, cẩn thận đặt chiếc hũ sang một bên, sau đó đi đến bên cạnh tôi kéo lấy tay tôi.

Sau đó , ra hiệu cho tôi mở miệng

"Mở miệng làm gì?" Tôi không biết cô bé đang nghĩ gì nữa, hơi cảnh giác hỏi Nha đầu

Nha đầu nghe thấy tôi nói, thiệt cũng không nói gì , làm đi làm lại động tác bảo tôi mở miệng.

Tôi nghĩ đứa bé này cũng chẳng làm được gì tôi, hơn nữa Hoàng tử đã rất chắc chắn đây là con gái tôi, chắc là nha đầu này sẽ không hại tôi đâu.

Nghĩ đến đây tôi liền từ từ mở miệng ra

Nha đầu bịcch một tiếng, nhanh chóng trèo lên trên người tôi, sau đó một tay nhanh chóng nhét gì đó vào miệng tôi.

Tôi chỉ cảm thấy một mùi vị ngọt ngào đang tan chảy trong miệng, tôi lôi thứ đó ra, nhưng mà mà thử đó đã lập tức tan hết

"Em cho anh ăn gì vậy?" tôi có chút căng thẳng đặt cô bé xuống khỏi người mình

Khuôn mặt vô hại của Hàn nhìn tôi, sau đó kéo tôi đi đến bên giường, làm động tác ngồi I luyện khí vừa nãy của tôi, ý bảo là tôi tiếp tục vận khí.

Trong lòng tôi đột nhiên xoẹt qua một suy nghĩ, đứa bé này không phải là muốn giúp tôi mở khí môm chứ. Nhưng sau đó suy nghĩ này lập tức bị tôi phủ nhận ngay

Nguyên nhân là một đứa bé như thế này thì biết cái gì chứ, có điều Nhìn dáng vẻ của cô bé, nếu như tôi mà không làm theo thì chắc là nó không bỏ qua đâu

Hết cách tôi chỉ có thể tiếp tục ngồi xuống vị trí

Theo tình hình lần trước, cho dù luồng khí âm dương đó đã tiêu tan, khí âm dương ít ỏi trong người Tôi cũng không mất đi bao nhiêu

Nhưng mà lần này, trong quá trình khí âm dương di chuyển đến khí môn, lúc vừa mới đi qua vùng ngực, luồng khí đó lập tức giống như bị thứ gì đó nuốt chửng,

Cơ thể tôi lập tức co giật, cả người từ đầu đến chân không kiềm chế nổi tê dại

Vùng ngực của tôi truyền đến một cảm giác ngứa ngứa, cảm giác này vô cùng quen thuộc

Đây chính là là cảm giác đến từ ngũ hồn dưỡng Linh trận trên người tôi, cho dù được sự giúp đỡ của hoàng tử, những hồn phách bên trong đã được ổn định, thời gian này này cũng không có có quỷ vô sát đến, hiệu quả chế tạo quỷ đan cũng chậm hơn rất nhiều, những viên quỷ đan đó hoàng tử cũng không kiến nghị Tôi uống thêm nữa, bởi vì dù gì tôi cũng là một người bình thường, nếu như không có cách nào tiêu hóa những những sát khí từ quỷ đan được tạo thành từ quỷ vô sát đó, vậy thì hậu quả không thể lường trước được

Lúc này, trong đầu tôi đột nhiên vang lên một âm thanh "chủ nhân, cậu thật lợi hại, sao cậu làm được vậy, lúc này cả người tôi cảm thấy tinh lực dồi dào, thật sảng khoái, tôi ở trong trận Pháp của cơ thể cậu, sắp bí chết rồi."

Nghe thấy âm thanh nữ nhân này cả người tôi lập tức đờ đẫn, âm thanh này tôi vô cùng có ấn tượng

Đây chính là người lúc đầu người thôn Dương câu cho rằng là thần núi, công chúa Tây Hạ Lý Linh San

Cô ta là một ma nữ nghìn năm

Có điều, lúc này tôi rất ngượng ngùng bởi vì không thể nào khống chế được cơ thể, tôi không thể nào trả lời câu hỏi của Lý Linh San

Nhưng mà, tôi nghĩ trong lòng như thế dường như đều bị lý Linh San đọc được.

Lý Linh San dường như đang nghe cách trong nội tâm của tôi, sau đó nói "chủ nhân, Cậu cứ dùng ý niệm là được rồi, Có thể bây giờ cậu hoàn toàn Không thể khống chế dưỡng Linh trận, vì vậy I sau khi tôi được phóng thích ra ngoài, cậu sẽ không có cách nào tiến hành khống chế được cơ thể, nếu như muốn nói chuyện với tôi, cứ nghĩ thầm trong lòng là được rồi"

Nghe lý Linh San nói, tôi có chút không tin "cô thật sự có thể nghe thấy à?"

"Đương nhiên , chủ nhân, sao cậu đưa tôi ra được vậy, bây giờ cậu còn chưa thể khống chế dưỡng Linh trận mà?"

"Tôi cũng không biết, liệu có phải là vừa nãy..." tôi nói những hành động vừa nãy Hàn làm cho lý Linh San nghe.

Lý Linh San nghe xong, khống chêd lấy cơ thể tôi từ từ mở mắt ra, sau đó nhìn Hàn đang đứng bên cạnh nói.

Lúc này khuôn mặt lo lắng của Hàn nhìn tôi, có thể nhìn thấy cô bé dường như rất lo lắng tôi xảy ra chuyện

Có điều, sau khi thấy tôi mở mắt, Hàn dường như lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó thì cô bé bé bắt đầu múa máy tay, còn lý Linh San thì không chê lấy cơ thể của tôi gật đầu liên tục

Tôi vội vàng hỏi lý Linh San, cô bé đang nói gì vậy

Nhưng lý Linh San cup ốm nửa ngày cũng không nói rõ được, sau đó cứng nhắc Chuyển chủ đề, nói với tôi, Cô ta sẽ giúp tôi mở khí môn.

Không đợi tôi nói, lập tức từ trong ngũ hồn dưỡng linh trận, tỏa ra một luồng khí âm dương dồi dào, chính xác mà nói thì có lẽ là quỷ khí (ma khí)

Luồng ma khí dồi dào này, nhiều hơn lần tổng số lượng khí âm dương trước đây của tôi,

Tuy đã mất đi quyền khống chế cơ thể, nhưng mà tôi vẫn có thể cảm giác rất rõ ràng, luồng ma khi đó đang vây lấy vùng khí môn của tôi, lần này ma khí không hề xoay vòng, mà giống như đang chiếm lấy vùng khí môn đó vậy

Sau khi khí môn bị chiếm lấy, đan điền của tôi xuất hiện một tia khí âm dương, sau đó luồng khí này, liên kết khímôn và ngũ hồn dưỡng Linh trận ở vùng ngực của tôi lại với nhau

Lúc này, một khung cảnh khiến tôi kinh ngạc đã xảy ra, luồng khí âm dương đó của tôi dường như đang chiếm đoạt lấy ma khí được phóng thích ra từ trong ngũ hồn dưỡng Linh trận.

Thông qua sự chuyển đổi của dưỡng linh trận, luồng ma khi đó dường như đã chuyển thành khí âm dương

Nhưng mà tôi biết rõ, luồng ma khí này, không phải là luồng khí âm dương ở trong cơ thể của tôi, nếu không nhầm thì chính là tạo thành từ chuyển đổi ma khí của Lý Linh San

Nhưng hiệu quả rõ ràng là rất lớn, luồng ma khí ngụy trang thành khí âm dương của tôi không ngừng chiếm lấy khí môn,mỗi lần chiếm đoạt lấy huyệt vị khí môn,số âm khí không nhiều của tôi,lập tức bắt đầu xoay vòng

Ma khí của Lý Linh San dường như đang giúp đỡ tôi đánh chiếm khí môn, còn khí âm dương ít ỏi trong tôi thì đang ngồi hưởng thành quả.

Không bao lâu, khí môn lập tức bị ma khí của Lý Linh San chiếm lấy.

Không biết là qua bao lâu, sau khi một luồng khí âm dương ít ỏi tồn tại trong cơ thể tôi xâm nhập vào khí môn, vùng đan điền giống như là bị vét sạch, một chút khí âm dương cũng không còn nữa.

Còn khí âm dương nằm ở khí môn, đã có thể tự chuyển động.

Lúc này tôi không hề có cảm giác nào không thích ứng được, nhưng mà âm thanh của Lý Linh San lại vang lên một lần nữa, chưa bao lâu nhưng mà dường như âm thanh của cô ta đã tràn đầy vẻ mệt mỏi "chủ nhân, Tôi chỉ có thể giúp cậu đến đây, tôi phải quay về rồi"

Không đợi tôi nói, cơ thể tôi lập tức truyền đến một cảm giác đau nhói, cảm giác thoải mái vừa nãy Hoàn toàn biến mất trong giây lát

Cảm giác đau đớn đột nhiên ập đến làm cho tôi không phản ứng kịp, lập tức ngất đi, trong lòng tôi hoảng hốt, không phải là việc sắp thành rồi lại hỏng đó chứ?

Truyện Chữ Hay