Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạn biết gì về tác giả?
Bút danh: (Trác) Phương Nghiên. [Câu thơ tác giả tự sáng tác về chính bút danh: Kỷ đầu phương thảo thanh thanh địa. Nhất tiễn nghiên hoa hồng hồng chi]
Tên thật: Khổng Tường Minh
Facebook: Khổng Tường Minh
Sinh ngày: //
Sở thích: Tìm hiểu và viết tiểu thuyết dã sử, cung đấu.
Tác phẩm đã viết: Ý An Hoàng hậu Truyền kỳ (đã tạm dừng tại Chương ); Minh Cung Truyện (đang tiến hành)
Công việc hiện tại: học sinh chuyên Toán trường THPT Chuyên Đại học Sư Phạm Hà Nội
Ước mơ: Giáo viên, tiểu thuyết gia
- Nhân vật nữ tác giả yêu thích nhất: Thẩm Nhạc Hy (không phải Trương Trích Nguyệt nhé. Nhạc Hy mới là người tác giả yêu thích)
- Nhân vật nam tác giả yêu thích nhất: Thẩm Tịch Thành
- Nhân vật nữ độc ác nhất: Không phải Nhạc Hy (sẽ được hé lộ sau)
- Nhân vật tác giả thấy đáng thương nhất: Trần Thái Uyển
- Nhân vật bị tác giả ghét: Văn Ngọc Hiểu và Trương Trích Hoa
- Nhân vật khó xây dựng nhất: chưa xuất hiện
- Cảnh vật tác giả yêu thích nhất: cảnh ở Đông các phủ Thẩm gia – nơi đây chứa nhiều kỷ niệm của Nhạc Hy.
- Nhân vật quan trọng nhưng bị tác giả lược giản nhiều đi: Trương Trác Hy (Trương Thái hậu)
Spoil về nhân vật độc ác nhất: Là nhân vật đã từng được đề cập (đã được nhắc đến ít nhất hai lần trong tác phẩm), nhưng chắc ít ai để ý tới sự tồn tại của nhân vật này.
Minh Cung Truyện – những cái tên:
Tác giả bắt đầu thực hiện tác phẩm này từ khoảng tháng /, lúc đó tác giả đang trong giai đoạn ôn thi vào lớp .
Ban đầu truyện xoay quanh sự tồn tại của một viên ngọc – gọi là ngọc Xích Huyết. Viên ngọc này vô cùng trân quý, được gắn trên một cây trâm vàng, tên là Như Ý trâm. Vốn đây là cây trâm quý nhiều đời truyền lại. Kẻ có được cây trâm sẽ được coi là độc bá thiên hạ. Trong viên ngọc quý này, có một trăm loại thảo dược, có thể cứu sống mạng người bị trúng độc sắp chết (gần như một loại thuốc cải tử hoàn sinh).
Tuy nhiên, sau đó, tác giả giản lược chi tiết viên ngọc này đi, chỉ coi nó như một thứ rất phụ trong câu chuyện này. Viên ngọc này lần đầu được nhắc đến ở chương hoặc , trong lời thoại giữa Trương Thái hậu và Trương Trích Nguyệt.
Lúc ấy, lấy cảm hứng từ viên ngọc, truyện được đặt tên là "Trân Ngọc Truyền Kỳ" (Truyền kỳ về một viên ngọc quý).
Sau đấy, khi tác giả quyết định giản lược, truyện đổi tên thành "Hồng Hạnh Chi Đầu Xuân Ý Náo" (Hồng Hạnh Đầu Cành Reo Xuân Tới) – lấy cảm hứng từ lần gặp mặt đầu tiên của nhân vật chính.
Cuối cùng, trước khi được đăng lên wattpad và gacsach, truyện được đổi thành "Minh Cung Truyện" (Truyện về chốn cung đình nhà Minh) và được sử dụng đến tận bây giờ.
Quá trình viết Minh Cung Truyện:
Nhìn đi và tự hiểu. Chương tui viết từ hồi tháng kìa =)) Mà giờ còn bận sửa các kiểu.
Chương cũng hoàn thành từ lâu nhưng chưa up.
Đó là một câu chuyện buồn của tác giả khi phải up rồi sửa, sửa rồi up...
Trách tác giả gì thì trách, chỉ mong các nàng thông cảm và đừng bỏ truyện của tui hengggg