Tiểu cô nương nói xong mi phi sắc vũ, nhìn nàng ánh mắt nhìn mình đầy sùng bái, Bạch ngọc đường không khỏi có chút lâng lâng ~ đang định nói vài câu khen nàng, nhưng lời còn chưa kịp nói, đã bị chuyện kế tiếp đả kích,trong nháy mắt tâm tình rơi xuống đáy cốc, khóc không ra nước mắt a…
“A, để muội nói cho huynh biết chuyện ngày hôm qua đi, kỳ thực là muội cố ý giăng bẫy để dụ tên dâm tặc kia: vài ngày trước hắn đi qua thôn bên vô tình nhìn thấy một vị cô nương gọi là Tú Tú liền nổi sắc tâm muốn cường thưởng nàng, nghe nói hắn là ác bá nổi có tiếng trong vùng, hơn nữa trong triều đình cũng có hậu thuẫn, quan phủ cũng không dám quản hắn, thế nên muội liền quyết định thay mặt bách tính diệt trừ gian tặc, bởi vì muội tin tưởng Ngọc đường ca ca gặp phải loại sự tình này cũng nhất định sẽ làm như vậy! Thế nhưng muội võ nghệ thấp, căn bản đánh không lại hắn, sở dĩ liền nghĩ ra biện pháp này, giả vờ như bị hắn bắt giữ được, đợi lúc hắn lơi lỏng phòng bị liền ra tay bắt…”
Tiểu cô nương thao thao bất tuyệt không ngừng hướng Bạch ngọc đường kể công tích thay trời hành đạo của mình, chờ mong Ngọc đường ca ca của nàng khen ngợi, thế nhưng nàng một người nói hơn nữa ngày cũng không gặp Bạch ngọc đường đáp lại, lúc này mới nhìn về phía Bạch ngọc đường, đã thấy sắc mặt Bạch ngọc đường càng lúc càng đen, tầm mắt chỉ chực nhìn mũi giầy chứ không nhìn nàng…
Bạch ngọc đường lúc này quả thực phiền muộn đến cực điểm, lúc này mới biết nguyên lai nữ tử hôm qua thất thanh kêu cứu chính là tiểu cô nương trước mắt! Thầm nghĩ: “Nàng là cố ý?! Ta còn ngu ngốc đến muốn lao ra cứu nàng, không những thế lại bị một con nhóc chưa dứt sữa cứu ngược lại, nếu đồn ra ngoài mặt mũi của Bạch gia gia sẽ ném đến tận đâu a~?!
Tiểu cô nương lúc này mới phát giác Bạch ngọc đường bất thường, thế là vội vàng bổ cứu lại: “Kỳ thực còn nhờ có Ngọc đường ca ca huynh đúng lúc chạy tới, nếu không muội cũng không dễ dàng ra tay được! Là muội quá lỗ mãng, đánh giá thấp võ nghệ của tên dâm tặc kia, lại sợ hắn sinh nghi, trên người không có chuẩn bị binh khí phòng thân, cho rằng chỉ dùng mê dược có thể chế phục hắn, không nghĩ tới hai tay bị hắn chế trụ, căn bản không có cơ hội ra tay, hoàn hảo có Ngọc đường ca ca huynh phân tán lực chú ý, trên người lại mang kiếm, muội mới có cơ hội chế phục hắn!”
Nghe xong nàng biện giải, Bạch ngọc đường lại càng thêm phiền muộn a: nghĩ Ngũ gia ta đi lại giang hồ, thường ngày chuyên đối phó bọn ác nhân, đừng nói là chỉ một tên, tám hay mười tên cũng chưa từng chật vật quá, dễ như trở bàn tay, hôm nay lại để cho một tiểu nha đầu võ công mèo quào ra tay còn y chỉ sắm vai phụ – phân tán lực chú ý, so với Họa Ảnh thì cái vai này của y còn ‘phụ’ hơn a! 囧
Đầy bụng oán niệm không chỗ phát tiết, liền nhớ đến đầu sỏ của tai họa – tên ác bá kia, oán hận a, nghiến răng nghiến lợi hỏi: ” Vậy tên ác bá kia hiện tại thế nào?”
“Hừ! Tên đó dám có ý vũ nhục huynh nên muội một kiếm chém hắn.”Tiểu nha đầu giả vờ nói tỏ ra thật nhẹ nhàng, kỳ thực đến bây giờ trong lòng còn sợ hãi, nàng thế nhưng lần đầu tiên sát nhân a! Nhưng cũng đáng, nàng có thể không tính nợ hắn muốn nhục nàng nhưng hắn dám có ý đồ dâm tà với Ngọc Đường ca ca của nàng, Quyết không thể tha thứ!!
A ──! Bạch ngọc đường thật muốn ngửa đầu lên trời hét thật to, hận không thể đem tên ác bá kia băm thành vạn mảnh! Hắn dám giở trò trên đầu ngũ gia lại dễ dàng bị một nữ nhân một kiếm chém chết, thật sự là phế vật, đại phế vật! Cái tên dâm tặc chết tiệt kia ngươi sống lại cho ngũ gia.Lúc này Bạch ngọc đường quả thật vô cùng bi phẫn quả thực muốn dùng Họa Ảnh đào một cái hố trên mặt đất để y chui vào luôn đi!
Vừa nghĩ lại phát giác không thích hợp, sao nha đầu kia không bị trúng mê dược của dâm tặc?”Hắn có đối với ngươi sử dụng mê dược sao?”
“Muội sớm biết ác bá kia lúc hành động có thói quen dùng mê dược để dễ khống chế nạn nhân, sở dĩ sớm có phòng bị, trước đó đã ăn giải dược.”Cho rằng Ngọc đường ca ca là ở lo lắng cho mình, không khỏi tâm trạng kích động, không khỏi cố ý giải thích cho rõ ràng, thật rõ ràng a! Cả cái kế hoạch đầy chỗ hổng này chỉ có điểm này đáng để nàng tự hào đi, thế là lập tức nói cho Bạch ngọc đường biết nàng là có chuẩn bị không cần lo lắng, dáng tươi cười càng thêm kiêu ngạo tới chói mắt.
Biểu tình của nàng lúc này đã hoàn toàn đánh bại Bạch ngọc đường, nhất thời y nhớ tới ác bá kia bộ dáng cũng là có chuẩn bị trước mới ra tay! Nguyên lai cả vở kịch chỉ có một mình y giống như một kẻ ngu si không hề phòng bị mà lao đầu vào tự chuốc lấy khổ! Lão thiên gia! Đây rốt cuộc là lỗi của ai a?!!! Anh danh một đời của ngũ gia ta tiêu tan cả rồi!
Phát hiện khuyên bảo vô hiệu, trái lại Ngọc đường ca ca thần tình càng lúc càng ‘thê thảm’, thậm chí không thèm nhìn đến nàng! Tiểu cô nương thật sự hoảng a, nhất thời luống cuống cũng không biết nên nói cái gì cho tốt nha, nàng quả thật không biết bản thân đã nói sai gì nhưng nhìn sắc mặt Ngọc Đường ca ca càng lúc càng kém thì nàng khẳng định là lỗi của nàng – nhất định là nàng sai.
(Ngọc nhi: cái lí luận gì kì zậy hả?!!!!!! lần đầu nghe đó @[email protected])
Tiểu cô nương đáng thương không biết nên làm sao. Phải dời đi trọng tâm câu chuyện, thế nhưng ai nói cho nàng biết đi nên nói cái gì mới khiến Ngọc Đường ca ca vui vẻ a?
Tiểu nha đầu khẩn trương cúi đầu, len lén quan sát Bạch ngọc đường từ ngón chân tới từng sợi tóc, muốn từ trên người y tìm kiếm tư liệu sống có thể giúp nàng làm trọng tâm câu chuyện khiến Ngọc Đường ca ca hài lòng, mà lúc này trên người Bạch ngọc đường nơi đáng chú ý nhất là cái bụng bầu gần bảy tháng đi, và dĩ nhiên cũng rơi vào mí mắt của nàng.
Tiểu cô nương nhất thời linh cơ khẽ động, nhớ tới vừa rồi Ngọc đường ca ca khi mới tỉnh lại, tựu lập tức khẩn trương xem xét hài tử trong bụng, nhìn như vậy cũng đủ biết y coi trọng hài tử đến thế nào, nói vậy đối với phụ thân của bảo bảo nhất định càng là tình thâm ý trọng, nếu là cùng Ngọc đường ca ca nói đến chuyện của hắn, hẳn là sẽ làm Ngọc đường ca ca hài lòng đi.( Sai lầm=))
Tuy rằng nghĩ đến trong lòng Ngọc đường ca ca có đã có người, khiến nàng rất là thương tâm, nhưng chỉ cần người kia có khả năng khiến Ngọc đường ca ca của nàng cả đời hạnh phúc, chính nàng cũng liền cảm thấy mỹ mãn, thế là nàng cẩn thận mở miệng hỏi: “Cái kia… phụ thân của bảo bảo… Là Triển chiêu?”
Bạch ngọc đường vừa nghe lời này, nhất thời quay sang mở to đôi mắt phượng đầy kinh ngạc nhìn nàng: “Ngươi làm sao biết?” Nhãn thần lãnh liệt như muốn xuyên thủng qua người nàng!
Bạch Ảnh Nhi nhất thời vừa hoảng hốt, bất quá trong lòng cũng thầm nhủ may mắn Ngọc đường ca ca cuối cùng đã chịu mở miệng nói chuyện, xem ra trọng tâm câu chuyện này thật đúng là không có chọn sai, liền tiếp tục cố gắng phát huy a: “Đúng vậy a Ngọc đường ca ca, lúc huynh hôn mê vẫn luôn miệng gọi tên Triển Chiêu, xem ra muội thật sự đoán không sai a ~!”
Trời ạ! Bạch ngọc đường ta thực sự là không cần sống tiếp nữa! Bạch ngọc đường hiện tại phi thường, phi thường hối hận chính mình đương sơ nhất thời nhẹ dạ mà ra tay cứu nàng, thậm chí lúc đó dường như bị ma quỷ ám mới nhận nàng làm muội tử! Tại đây trước mặt một tiểu nha đầu, Bạch gia gia ta tôn nghiêm hình tượng căn bản là không còn sót lại chút gì nữa a! Lão thiên gia! Nếu có mắt thì giáng ngũ lôi xuống tạp chết ta đi. Aaaaaaaaa!!!!!
Đầu tiên là giống như một kẻ ngu si đâm đầu vào cứu kẻ không cần cứu, lại bị nha đầu kia phát hiện đường đường một đại nam nhân lại có thai, hiện tại tốt quá rồi, chính mình lại như nữ tử trong mộng gọi tên tình lang lại còn để nàng nghe thấy! Lúc này Bạch ngọc đường chỉ thầm nghĩ… đâm đầu vào tường chết đi, xong hết mọi chuyện! Cũng khá hơn so với việc tiếp tục mất mặt a!
Không được! Phải hỏi cho rõ lúc hôn mê ngũ gia ta còn nói gì nữa không a, cầu trời phù hộ nghìn vạn lần cũng đừng nói thêm cái gì ngôn ngữ phóng đãng mới tốt, “Ta chưa nói chuyện khác đi?”Bạch ngọc đường cẩn cẩn dực dực hỏi. Trong lòng còn không ngừng suy nghĩ: ta nên giết nàng diệt khẩu hay nên giết chính mình để diệt chứng cứ.
(Ngọc nhi: >_