Địa điểm hẹn hò hôm nay là tại một công viên giải trí.
Đây không phải một công viên giải trí lớn ở một đất nước chuột nào đó. Chỉ là một công viên giải trí bình thường với giá cả phải chăng, nơi mà các gia đình sẽ có một quãng thời gian tuyệt vời cho ngày nghỉ.
“Lần cuối em đến một công viên giải trí là từ hồi học tiểu học đấy.” Em ấy nói.
“Anh cũng vậy. Đây không phải lần đầu tiên anh tới đây, nhưng anh lại thấy nơi này nhỏ hơn những gì anh nhớ đấy.”
Tôi mua một vé dành cho cả ngày. Chỗ này có cả giảm giá cho gia đình, nhưng lại chẳng có giảm giá cho cặp đôi. Tiếc thật.
Chúng tôi đi loanh quanh trong lúc nắm tay. Tôi có thể cảm nhận được sự căng thẳng của em ấy.
Dù vậy, em vẫn không hề muốn buông tay tôi ra.
Có vẻ là vẫn còn ngại ngùng, nhưng em ấy vẫn đang làm rất tốt để vượt qua những cảm xúc khó hiểu trong lòng mình. Sự ngây thơ của Chinatsu-chan làm tôi vui đến nỗi có thể nhảy cẫng lên, dù bản thân còn chưa đặt chân đến điểm vui chơi nào cả.
“Em xin lỗi. Em vẫn chưa thể quen được…”
“Ổn mà. Anh biết em đang làm tốt nhất có thể rồi. Mà, anh cũng lo lắng về người bạn gái đầu tiên của mình mà.”
“Ể?”
Tôi vừa nói cho em ấy biết rằng, em ấy không phải người duy nhất lo lắng, nhưng thứ tôi nhận lại được là một ánh nhìn nghi ngờ.
“Chả phải Masa-kun đã từng qua lại với khá nhiều cô gái rồi sao?”
“Ấn tượng của em về anh là như vậy sao? Em là bạn gái đầu tiên của anh đấy, Chinatsu-chan.”
“Sao cơ?”
Hình như, trong trí tưởng tượng của Chinatsu-chan, tôi là một chàng trai với khá nhiều kinh nghiệm trong chuyện tình cảm.
“Vì… Masa-kun ưa nhìn này, và anh cũng có vẻ khá quen với việc đó… Và… hôn nữa, anh rất giỏi việc đó nữa…”
Sau khi nói ra hết, mặt Chinatsu-chan bỗng ửng đỏ.
“Vậy sao? Anh hôn tốt lắm hả?”
“Mồ… Em không biết đâu.”
A, làm Chinatsu-chan ngượng đúng là vui thật mà.
Và tôi được Chinatsu-chan xem là một chàng trai vừa ưa nhìn, vừa nổi tiếng sao? Và em ấy nói rằng tôi hôn cũng tốt nữa… Tôi khá mừng là bản thân đã được tập sẵn trong tưởng tượng.
“Đừng nhìn em như thế. Ai mà nghĩ anh chưa từng trải sau khi hôn em như vậy chứ.”
“Anh hiểu rồi. Lần sau, anh sẽ nói vài câu trước khi hôn em.”
“..., đồ ngốc.”
Em ấy quay lưng lại với tôi. Nhưng lại không buông tay tôi ra.
“Thực ra… Em không nghĩ anh ngu ngốc đâu, Masa-kun.”
“Ừm. Anh biết mà.”
Có lẽ em ấy nghĩ rằng em ấy đã nói gì đó không hay, Chinatsu-chan đã tự sửa lại trong sự ngượng ngùng. Tôi cũng không giận hay cảm thấy bị động chạm gì dù em ấy có nói hay không.
Nhưng sự thật là em ấy quan tâm tới tôi, đó là một dấu hiệu cho việc Chinatsu-chan đang cố trung thực hơn.
Được ngắm nhìn em ấy cố gắng thay đổi, thực sự rất đáng kỳ vọng.
*****
Tàu lượn siêu tốc phổ thông tại một công viên giải trí. Đã lâu lắm rồi tôi chưa lên, nhưng thực sự là rất vui.
“Ahhh, cứ như là được trở thành trẻ con lần nữa vậy. Thực sự vui quá đi.”
“Em biết mà. Em cũng rất vui. Masa-kun, anh muốn đi tiếp chứ?”
“Được, cùng đi lần nữa nào!!”
Chúng tôi quay trở lại hàng và đi tàu lượn một lần nữa.
“Uwa!” hay “Kyaaa!” Tôi thực sự thấy thoải mái khi được hét to thoả thích. Chinatsu-chan, người cũng đã tận hưởng như một đứa trẻ bên cạnh tôi, thực sự rất đáng yêu, và tôi đã học được một cách mới để tận hưởng việc la hét.
“Ah, đã quá.”
“Đó là lần đầu tiên em được đi tàu lượn siêu tốc liên tục đấy.”
“Vậy sao? Nếu thích vậy, em phải đi hai, ba lần cho đã chứ.”
“Em biết, nhưng mà Kentaro lúc nào cũng thấy mệt… Ah.”
Chinatsu-chan che mồm lại theo phản xạ.
Em ấy nói về người đàn ông khác trước mặt bạn trai mình. Đúng như dự đoán, em ấy nhận ra điều đó tệ đến mức nào. Chinatsu-chan trưng ra vẻ mặt ngại ngùng.
…Tôi biết.
Quãng thời gian mà em ấy dành với người bạn thuở nhỏ, chẳng là gì so với thời gian dành cho tôi cả. Đó chỉ là do chúng đã khắc quá sâu vào ký ức của Chinatsu-chan thôi.
Tôi và Chinatsu-chan trở thành người yêu. Điều đó không có nghĩa là những ký ức đó sẽ biến mất. Không có cách nào làm được điều đó cả.
Ý tôi là, chuyện em ấy có đứa con trai nào cùng lớp lên hay không, điều đó không quan trọng. Tôi thích Chinatsu-chan bằng tất cả mọi thứ. Và tôi tự hào về cảm xúc ấy.
“Này, Chinatsu-chan.”
“Ư-Ừm.”
“Kể cho anh về lần đi chơi công viên giải trí khi em còn học tiểu học đi.”
“Khi em còn học tiểu học á?”
“Đúng rồi. Anh muốn biết nhiều hơn về Chinatsu-chan mà anh chưa biết.”
Nếu không có kỷ niệm, chúng ta có thể bắt đầu tạo ra từ bây giờ. Và tôi có thể học từ những điều đó và hiểu em ấy hơn.
Đây không phải là việc hơn thua với người bạn thuở nhỏ kia hay gì, không phải.
Tôi muốn hiểu hơn về em ấy. Tôi muốn em ấy hiểu hơn về tôi. Đó là cách mà chúng tôi tìm ra điều mình thích ở người kia.
Đó là điều cần thiết trong mối quan hệ này.
*************************
P/S: Gần đây tìm được khá nhiều bộ NTR khiến tôi đọc phải tha thứ thật sự, sẽ cố không lười để hoàn thành mấy bộ NTR sắp tới. Bạn nào có lòng thì đô nét để mị có động lực làm nhé.