Mị U Danh Tử

chương 7

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôn Nguyên Huy nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, ôm Nguyễn Tân tới sô pha.

Thường xuyên cao trào làm đùi Nguyễn Tân run rẩy, Tôn Nguyên Huy kéo ra hai chân Nguyễn Tân tinh tế quan sát đến tiểu hoa giữa chân y. Nụ hoa bị thao ra ngoài run nhè nhẹ, phun ra nuốt vào, khép mở, dù theo thân thể co rút lại, cũng để lại miệng nhỏ bị thao đến khép không được phun dâm dịch ra ngoài.

Dâm dịch trong suốt theo hô hấp Nguyễn Tân không ngừng trào ra ngoài, Tôn Nguyên Huy nuốt một ngụm nước bọt, nâng chân y nhấc lên một góc. Hắn đẩy ra hai chân Nguyễn Tân ướt át, nhìn mật dịch trào ra lướt qua đáy chậu, nháy mắt chảy về nếp gấp phía sau, trũng xuống tích thành vũng nước nhỏ.

Tôn Nguyên Huy đem ngón tay chọc đi, phát ra “Ba” một tiếng vang nhỏ, dâm thuỷ dọc theo đầu ngón tay hắn chảy vào dũng đạo, dòng nước từ làn da lướt qua làm Nguyễn Tân ngứa ngáy nhịn không được xoắn chặt hậu huyệt, hung hăng cắn ngón tay Tôn Nguyên Huy.

“Thật tham ăn……”

Tôn Nguyên Huy cúi người ở trên mông trắng nõn hung hăng cắn một ngụm, nhìn theo co rút lại bài trừ tinh dịch ra ngoài cơ thể. Hắn đột nhiên đem phân thân chính mình lại ngạnh lên cắm vào trong thân thể Nguyễn Tân. Chất lỏng trắng sữa theo hắn đỉnh nhập lại chảy trở về huyệt đạo. Nguyễn Tân theo động tác hắn nâng lên vòng eo, tay ở giữa không trung bắt hai cái, sau đó theo động tác Tôn Nguyên Huy mở bừng mắt.

“Ngô… Anh làm gì a……”

Tôn Nguyên Huy vươn ra ngón tay ấn tiểu huyệt thủy nhuận, đầu ngón tay tràn ra tinh dịch, lại đưa về giữa huyệt khép mở.

“Nguyễn Nguyễn lại chảy nước……”

Tôn Nguyên Huy lại đẩy thân thể Nguyễn Tân về phía trước, làm y mở lớn hai chân để trên lưng sô pha, ngón tay đẩy ra hoa môi. Quần lót chữ Đinh dừng ở giữa huyệt bị các loại thể dịch thấm ướt, Tôn Nguyên Huy kéo dây thẳng qua lại ma sát viên màu đỏ phía trước.

“Đừng… Đừng như vậy……”

“Nguyễn Nguyễn không thích sao?”

Hai ngón tay Tôn Nguyên Huy lại mạnh mẽ hướng hai sườn áp đi. Thịt non từ hoa môi lộ ra, quần ướt nổi lên, thân mình Nguyễn Tân run lên, tinh dịch trong huyệt lại phun ra.

Một cái đánh vỗ lên mông Nguyễn Tân, mông thịt trắng nõn nháy mắt để lại năm dấu tay, cảm giác đau đớn làm Nguyễn Tân lập tức kẹp chặt thân thể, tinh dịch trào ra nháy mắt lại rụt trở về, để lại giữa huyệt thịt phấn nộn một mảnh thủy quang dâm mĩ.

Tay cọ âm đế càng động càng nhanh, dừng ở mặt trên tế thằng mang đi đại lượng dâm dịch, theo ma sát cọ đến càng ngày càng nóng. Nguyễn Tân nhụn không được động thân, thần trí không rõ rồi lại lâm vào tình dục. Y bắt lấy Tôn Nguyên Huy, không ngừng muốn mở tay đè trên hoa huyt ra, cuối cùng chính mình lại chịu không nổi kích thích càng lúc càng nhanh, một phen ấn âm đế chính mình.

“Không cần… Không cần nó……”

Tôn Nguyên Huy lập tức ngừng tay, hắn kéoquần lót Nguyễn Tân đến một bên, theo tay Nguyễn Tân vuốt tiểu đậu đỏ đứng lên. Đầu ngón tay linh hoạt không ngừng khảy mặt trên, càng ngày càng nhiều dm thủy theo hoa huyt lướt qua ngón tay hai người.

“A a… Không… Không… Tôn Nguyên Huy……”

“Nguyễn Nguyễn cũng thật bắt bẻ a……”

Tôn Nguyên Huy nhìn hoa huyt thủy nhuận nuốt nước bọt, sau đó hắn cúi người hút một ngụm. Hai tay nguyên bản du tẩu ở hoa huyt nay đặt trên đùi Nguyễn Tân. Đầu lưỡi thay thế ngón tay liếm tiểu đậu đỏ tươi kế đó đâm về huyệt sau ướt át, dùng lưỡi thô ráp không ngừng kích thích cúc khẩu.

“A… Đừng… Đừng……”

Tốc độ Tôn Nguyên Huy đột nhiên nhanh hơn, vùi đầu giữa hai chân Nguyễn Tân, lung tung đảo qua bắp đùi Nguyễn Tân. Nguyễn Tân hét lên một tiếng, thay đổi âm thanh không ngừng rên rĩ khẩn cầu Tôn Nguyên Huy nhanh hơn.

Tôn Nguyên Guy dùng sức cắn hoa huyt Nguyễn Tân. Y rên rỉ rĩ tiếng, cúc huyệt cùng nhau kịch liệt co rút.

Tôn Nguyên Huy xem đến thú vị, một ngón tay hoàn toàn đi vào hậu huyệt Nguyễn Tân, ở bên trong quấy loạn một phen.

Nguyễn Tân còn chưa tỉnh rượu, người ngây ngốc, cao trào qua đi bị khiêu khích như tiểu miêu phát xuân. Y bắt lấy cánh tay Tôn Nguyên Huy đứng dậy hướng trên người hắn cọ, lắc lư vặn vẹo mông cọ ngón tay Tôn Nguyên Huy, khó khăn ngồi xuống đem kẽ mông để trên cánh tay hắn.

Dâm dịch theo hoa huyt cọ xuống tay tôn nguyên huy, ánh mắt Tôn Nguyên Huy tối sầm lại, lại đem người đẩy ngã, đè lên.

Hậu huyệt chật hẹp không ngừng phun ra nuốt vào ngón tay thâm nhập, hướng bên trong tìm tòi đã ướt một mảnh, Tôn Nguyên Huy ở nhục đạo ướt nóng sờ soạng một vòng, chọc lại chọc điểm nhô lên một chút. Nguyễn Tân khó nhịn bắt lấy tay Tôn Nguyên Huy, mắt bịt kín một tầng thủy quang.

Nam nhân nâng một chân y lên, đem quần ướt đẫm giữa hai chân y cởi xuống. Tiểu dương vt kiều nộn đáng yêu bắn ra, bạch trọc theo ngón tay tham nhập mặt sau tràn ra một hai giọt chất dịch.

Nguyễn Tân cả đêm dựa vào hoa huyt cao trào nhiều lần, mặt sau động cũng không động, hiện tại nuốt vào mấy ngón tay, liền bắt đầu nhiệt tình mút vào, thịt non có dm thủy trơn trượt, dụ dỗ đồ vật càng thô tráng thâm nhập.

Tôn Nguyên Huy ném quần lót lại không buông chân Nguyễn Tân, đầu lưỡi từ chân non mịn một đường từ bắp chân liếm qua. Cảm giác tê dại mang theo một dòng nước ấm hướng bụng nhỏ đi, Nguyễn Tân chịu không nổi thu chân về, lại Tôn Nguyên Huy huy nắm chặt chẽ đặt trên vai.

Đại mở hai chân để côn tht tiến vào thuận lợi, Tôn Nguyên Huy đề thương (súng~) tìm được huyệt khẩu, chà sát lại chậm chạp không chịu tiến vào. Cự căn nóng cháy lướt qua hai mảnh hoa môi, mang theo một hàng vệt nước lướt qua đáy chậu, ngừng ở hậu huyệt nhẹ nhàng đỉnh.

“Hừ ân…”

Nguyễn Tân nhợt nhạt rên rỉ một tiếng, thân mình khó nhịn đĩnh động một chút, năn nỉ tôn nguyên huy:

“Nhanh lên…”

Trước mắt Nguyễn Tân đã là một mảnh mơ hồ, thân thể trầm mê tình dục nổi lên một tầng hồng nhạt. Tôn Nguyên Huy lại không nhanh không chậm, dương vt gắng gượng cọ qua đùi Nguyễn Tân, tại hậu huyệt đỉnh một chút thật mạnh:

“Nhanh lên cái gì, Nguyễn Nguyễn không nói rõ ràng anh làm sao minh bạch?”

“Nhanh lên tiến vào…”

Nguyễn Tân uống đến hồ đồ, người lại ngoài ý muốn lớn mật lên, ngón tay trắng nõn tinh tế sờ lên cự căn giữa hai chân tôn nguyên huy, lôi kéo đồ vật cực nóng hướng hậu huyệt mình hung hăng chọc:

“Muốn côn tht lớn hung hăng tiến… Ngô!”

Tôn Nguyên Huy lôi kéo Nguyễn Tân đẩy về phía trước, côn tht dưới động tác đột nhiên vọt vào nhục bích ướt nóng.

Tần suất sử dụng mặt sau thật sự quá thấp, bỗng nhiên nuốt vào một quái vật khổng lồ như vậy hung hăng run rẩy. Huyệt thịt xoắn chặt dị vật tiến vào, mặt sau vừa ngứa vừa trướng làm Nguyễn Tân lập tức mở hai mắt mông lung.

Tôn Nguyên Huy nhéo cằm cùng y bốn mắt nhìn nhau:

“Nguyễn Nguyễn, anh là ai?”

“Tôn Nguyên Huy… Anh làm sao lại lớn như vậy a… Bên trong thật khó chịu……”

Tôn Nguyên Huy chỉ cảm thấy trog đại não nổ thành một mảnh, đè mạnh đùi Nguyễn Tân mãnh liệt đỉnh vào chỗ sâu nhất. Căn thịt hoàn toàn đi vào đem hai trứng đánh vào đùi Nguyễn Tân, “bạch bạch bạch” vang thành một mảnh.

Nguyễn Tân nằm nghiêng, mặc Tôn Nguyên Huy cuồng cắm mãnh làm. Hai viên tiểu bạch thỏ trước ngực nhộn nhạo không ngừng xóc nảy, núm vú bị cắn sưng đỏ cao cao lập, óng ánh thủy quang bị Nguyễn Tân một phen nhéo trong tay. Ngón tay thon dài ấn quầng vú sắc nộn, đầu ngón tay xoa nắn, đem tiểu cầu một đoàn trảo thành hình dạng tùy ý.

Tôn Nguyên Huy nâng đùi Nguyễn Tân không ngừng trừu động, phá vỡ thịt non không ngừng đâm chọc, kích cỡ đáng sợ đảo ra đại lượng mật nước, ra nông nhập sâu, kề sát hạ thân nhau ma xát, lông mao cọ ở bắp đùi vừa ngứa vừa đau.

“Quá… Quá sâu tôn nguyên huy……”

“Ngoan…”

Tôn Nguyên Huy hoàn toàn không để ý, bắt lấy eo Nguyễn tân đưa đẩy, cọ qua điểm mẫn cảm thịt hung hăng trừu sáp.

Không biết thao lộng bao lâu, chân đáp trên vai Tôn Nguyên Huy dang thẳng, gót chân điểm vòng eo khoẻ mạnh lại bị hung hăng khai phá. Nguyễn Tân chỉ cảm thấy trong đầu pháo hoa nổ thành một mảnh, một cổ bạch trọc từ giữa hai chân bắn ra vẩy ra đầy người đầy mặt.

Tinh dịch từ khuôn mặt Nguyễn Tân chảy đến khóe miệng, dâm mĩ làm người mất khống chế. Tôn Nguyên Huy hung hăng đỉnh nhục bổng, rên lên một tiếng bắn vào trong cơ thể Nguyễn Tân.

Tinh dịch bắn vào hoa huyt bị động tác Tôn Nguyên Huy một phen đảo ra huyệt đạo. Hai chân mở lớn lộ ra hai huyệt khẩu hồng nhạt mê người, khép mở run lên, trước sau hai cổ tinh dịch đồng thời trào ra, hướng về phía đùi ướt át Nguyễn Tân.

Tôn Nguyên Huy cảm thấy mỹ mãn ôm lấy Nguyễn Tân, nhìn vật nhỏ cười đến vẻ mặt thoả mãn, cắn môi y hồng nhuận lại đem dương vt mình đỉnh vào hoa huyt.

“Thích sao?”

“Thích.”

“Tối nay liền đặt ở bên trong được không?”

Nguyễn Tân dựa vào vai Tôn Nguyên Huy, mắt vì khóc sáng lấp lánh.

“Hảo.”

Tôn Nguyên Huy chịu hắn mê hoặc, nhéo cằm y dán lên cặp môi kia:

“Nói em yêu anh.”

“Em yêu…… Ngô.”

Truyện Chữ Hay