- Keng...
Lại giao phong một lần nữa, Nghệ Phong và Hồng Thánh đồng thời văng ngược lại, thân ảnh hai người lướt qua tạo thành hai đạo quang mang trên hư không, lúc này mới khó khăn lắm đứng vững.
Khóe miệng Nghệ Phong có một tia máu tràn ra, cánh tay rung động lợi hại, gân xanh trên cánh tay bạo động, tay áo sớm đã bị chấn nát. Mà cánh tay Hồng Thánh cũng rung động không thôi, ánh mắt âm trầm nhìn Nghệ Phong.
- Rất đáng tiếc. Ngươi không giết được ta!
Nghệ Phong cười lạnh nhìn Hồng Thánh, trong mắt mang theo vẻ khinh thường. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong mắt Hồng Thánh tràn đầy vẻ âm trầm, đúng như Nghệ Phong nói, tuy hắn có thể chiếm thượng phong, nhưng muốn giết Nghệ Phong lại rất khó, đạt tới cấp độ này, muốn chém giết đối phương không phải là chuyện đơn giản, cho dù hắn chiếm thượng phong cũng vẫn không thể làm được.
Hồng Thánh nhìn Nghệ Phong, thở ra một hơi, đấu khí mau chóng điều hòa cánh tay đang chấn động của hắn, lập tức nhìn Nghệ Phong, hừ lạnh nói:
- Nghệ Phong, ngươi cũng đừng đắc ý, ta không giết được ngươi, nhưng không giết được nữ nhân của ngươi sao?
Nói xong, ánh mắt Hồng Thánh chuyển dời đến trên người Yêu Hậu. Rất hiển nhiên, hắn bị Nghệ Phong bức lui, bắt đầu bất chấp thân phận Chí Tôn.
Yêu Hậu thấy ánh mắt Hồng Thánh chuyển hướng nàng, trong lòng hơi kinh hãi, trong mắt mang theo vẻ giật mình, rất hiển nhiên Yêu Hậu chứng kiến công kích vừa rồi, biết mình muốn ngăn cản một chiêu của Chí Tôn là hầu như không có khả năng.
Nghệ Phong nhìn Yêu Thánh, khóe miệng mang theo miệt thị nói:
- Không giết được ta, vậy ngươi thì càng đừng vọng tưởng động đến nàng.Thân ảnh Nghệ Phong bay đến trước người Yêu Hậu, ngăn ở trước mặt Yêu Hậu, xoay người nhìn Yêu Hậu khẽ cười cười nói:
- Tin tưởng ta.
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong cười cười, hoảng sợ trong lòng rõ ràng lắng xuống, nhìn Nghệ Phong gật đầu nói:
- Ngươi cẩn thận một chút!
Nghệ Phong gật đầu, nhìn Hồng Thánh nói:
- Vừa rồi chưa đánh đủ, lại đến một hồi như thế nào?
Hồng Thánh nhìn Yêu Hậu sau lưng Nghệ Phong, hừ một tiếng nói:
- Ta lại muốn nhìn, ngươi có thể bảo vệ nàng như thế nào?
Nghệ Phong cười ha ha, đấu khí trong cơ thể bạo phát, phía trên Tru Tiên Kiếm bộc phát ra quang mang khủng bố, không gian bốn phía dưới tình huống Tru Tiên Kiếm bạo phát bắt đầu vặn vẹo, tạo thành một dòng nước xoáy cực lớn phối hợp với Tru Tiên Kiếm, hóa thành một vòng tròn mau chóng phóng về phía Hồng Thánh, dưới dòng nước xoáy hình nón này vận chuyển điên cuồng, trở nên càng lúc càng lớn, đến cuối cùng không gian mấy ngàn trượng đều bị nó bao phủ.
- Hồng Thánh! Đây là một chiêu do ta sáng chế. Không biết ngươi có thể tiếp được hay không.
Vận tốc vận chuyển của Tru Tiên Kiếm trong tay Nghệ Phong càng lúc càng nhanh, mà toàn bộ không gian theo xoáy chuyển của Tru Tiên Kiếm cũng càng thêm điên cuồng.
Một chiêu này là do một lần Nghệ Phong đánh Thái Cực trong nước, nhìn nước chảy bởi vì Thái Cực chuyển động mà hình thành một vòng tròn hình dòng xoáy, đột nhiên lĩnh ngộ sáng tạo nên. Không gian làm nước chảy, cũng chỉ có Ngũ hành hợp nhất phối hợp Tru Tiên Kiếm và Nghệ Phong đạt tới nhất trí với không gian mới có thể làm được.
Hồng Thánh nhìn không gian hình thành dòng nước xoáy, trong mắt ngưng trọng vạn phần. Một chiêu này rõ ràng hô ứng toàn bộ không gian, ẩn ẩn có cảm giác khống chế thiên địa, phảng phất giờ khắc này Nghệ Phong tiến vào hàng ngũ Chí Tôn, một mảnh thiên địa này đã bị hắn khống chế.
Hồng Thánh hít sâu một hơi, cũng không dám tự đại, đấu khí trong cơ thể bạo phát, pháp tắc chi lực trải rộng toàn bộ không gian, lúc pháp tắc chi lực bay nhanh ra, đồng thời toàn bộ không gian tựa hồ bị nó đông lại, toàn bộ lực lượng toàn bộ không gian hội tụ hướng về phía hắn, một mảnh không gian này cư nhiên bị hắn hấp thu không còn một mảnh. Dưới lực lượng bị cắn nuốt sạch sẽ này, đồng thời lợi kiếm của hắn bộc phát hàn quang vạn trượng.
Mang theo lực lượng thiên địa, tựa như lực lượng của Thần linh, mau chóng chém về phía dòng xoáy không gian của Nghệ Phong.
Oanh...
Hai người giao phong cùng một chỗ, thân ảnh Yêu Hậu điên cuồng lui ra ngoài, hai người tựa như hai tinh cầu va chạm, sóng xung kích cực lớn lan tràn ra, không gian bắt đầu điên cuồng sụp đổ, trong khoảng thời gian ngắn đã lan tràn hơn mười dặm, hơn mười dặm này hoàn toàn lâm vào hắc ám, cho dù là ánh sáng cũng không có biện pháp chạy ra từ trong đó.
Dưới lần đối kích mang theo uy lực thiên địa khủng bố này, Nghệ Phong và Hồng Thánh đều văng ngược lại, mà cùng lúc đó, kiếm quang vạn trượng của Hồng Thánh cuối cùng cũng chiếm được thượng phong nhất định, mang theo dư kình công kích ập tới Nghệ Phong.
Một đạo dư kình công kích này bắn vào thân Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong, Nghệ Phong vội vàng ngăn lại, nhưng dư kình vẫn xâm nhập trong thân thể, hắn cũng phun ra từng ngụm máu tươi. Thân ảnh bay ra ngoài, quỳ một chân trên hư không, máu không ngừng tuôn ra từ khóe miệng như trước.
- Nghệ Phong! Ngươi cuối cùng vẫn không phải là đối thủ của ta.
Hồng Thánh cười lạnh nói.
- Vậy cũng không nhất định!
Sau khi lời này vừa dứt, một đạo kiếm quang khủng bố không biết hình thành khi nào bay nhanh tới từ sau lưng Hồng Thánh, dưới đạo kiếm quang này, sắc mặt Hồng Thánh đại biến, đấu khí trong thân thể bạo phát, vội vàng ngăn cản một kiếm khủng bố này.
Chỉ là, chiêu thức mà Nghệ Phong sắp xếp kế hoạch hồi lâu, làm sao có thể đơn giản bị đối phương phá vỡ. Một đạo kiếm quang này tránh đi lợi kiếm của Hồng Thánh, thẳng tắp chém vào đấu khí phòng ngự của Hồng Thánh, dưới một kiếm này, đấu khí phòng ngự bị kiếm quang bổ nát, kiếm quang quét ngang, trên người Hồng Thánh xuất hiện một vết máu cực lớn, máu tươi không ngừng tuôn ra.
Dưới tình huống Hồng Thánh kịch liệt đau nhức, thân ảnh bạo lui ra ngoài, pháp tắc chi lực bao trùm, hắn nhìn thấy vết máu mà giật mình, trừng to mắt nhìn kiếm mang vừa mới công kích hắn.
Chỉ thấy phía trước một hồn thể, bộ dạng hồn thể giống Nghệ Phong như đúc, nhưng lại nhỏ đi rất nhiều. Đại khái chỉ có nửa thước, mà trong tay hồn thể, đồng dạng có một thanh Tru Tiên Kiếm thu nhỏ.
- Hồn thể thật cường hãn!
Hồng Thánh trừng to mắt nhìn hồn thể trước mặt, rất khó tưởng tượng hồn thể của một người lại có lực lượng khủng bố như thế. Hiển nhiên lực lượng hồn thể này mạnh hơn lực lượng hồn thể của hắn. Chỉ là, Nghệ Phong chưa tới Chí Tôn, sao có thể có hồn thể cường hãn như thế?
Trong lòng Hồng Thánh kinh hãi giật mình, nghĩ thầm hồn thể của Nghệ Phong, có lẽ chỉ có vài vị Chí Tôn gần đầu mới có thể so sánh a.
Nghệ Phong thấy phía sau lưng Hồng Thánh có một rãnh máu rất lớn, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh. Hồn thể của hắn từ trước tới nay luôn mạnh hơn người khác rất nhiều, sau khi tiếp nhận truyền thừa của Thánh chủ đời thứ nhất lại càng là khủng bố tới cực điểm. Phối hợp với kiếm linh Tru Tiên Kiếm, tuyệt đối không thể coi thường. Hồn thể không có đủ lực lượng chính diện nghênh chiến với Chí Tôn, nhưng nếu đánh lén mà nói, vậy là đủ rồi.
- Trở lại!
Nghệ Phong quát to một tiếng, hồn thể bay nhanh vào trong cơ thể Nghệ Phong, Nghệ Phong cười lạnh nhìn Hồng Thánh nói:
- Chí Tôn, cũng không gì hơn cái này đi.
Sắc mặt Hồng Thánh âm trầm, tuy hận không thể chém giết Nghệ Phong. Nhưng mà thương thế khủng bố lại khiến hắn thu liễm tức giận. Thương thế bực này, nếu hắn không phải là Chí Tôn thì đã sớm vẫn lạc. Nhưng cho dù hắn là Chí Tôn, đối mặt với thương thế như vậy, thực lực cũng giảm bớt rất nhiều. Dù sao, thương thế do kiếm linh tạo thành, đối với linh hồn hắn cũng có một chút tổn hại.