Việc trả thù cũng đã xong xuôi, Vivian không còn lo nghĩ nhiều như vậy nữa. Bây giờ cô chỉ tập trung toàn bộ vào công việc của mình.
Buổi tối, gia đình họ ngồi quây quần bên nhau nhưng bầu không khí không được vui tươi cho lắm!
Vivian gắp thức ăn cho ba mình, cô mỉm cười nói:"Việc cũng đã xong! Chúng ta nên vui vẻ lên đúng không ba? Sao ai cũng không vui vậy?"
Mặt của ông Mặc Thanh có vẻ nghiêm trọng, ông ấy nói:"Linh Hoa, ba muốn con làm một việc!""Việc gì vậy ba?"
Ông ấy trầm giọng xuống:"Thực ra, ba muốn con về tập đoàn làm việc! Con hãy giải nghệ đi!"
Vivian có chút hơi buồn buồn, đây là ước mơ của cô, cô đã theo đuổi nó tận mấy năm với lại ngành nghề của cô không thể làm việc. Cô nói:"Nhưng.....con không có kinh nghiệm gì! Cũng không rành về việc đó! Con nghĩ ba giao cho anh là được rồi!"
"Không biết thì có thể học! Nghe lời ba đi! Quay xong bộ phim của con rồi giải nghệ đi!"
Mặc Quân có vẻ hiểu rõ ý nghĩ sâu xa của ông Mặc Thanh. Anh gắp cho Vivian một miếng thịt, anh nói:"Thôi em ăn đi! Nghe lời ba!"
"Vậy con có thể làm hai nghề không? Con sẽ phân chia thời gian hợp lý nhất có thể!"
Dù không hài lòng với câu trả lời của Vivian, ông ấy cũng gượng cười nói:"Thôi cũng được!"
"Yêu ba với anh nhất! Muah...!"