Chương trình lần này được chiếu theo hình thức mới, quay gì chiếu đó, không cắt bất cứ khung hình nào. Mãi đến sáng bắt đầu quay, Weibo chính thức của Ông Ngưng mới thông báo tham dự.
Nhưng kỳ quái nhất chính là, tất cả đều có đôi có cặp, chỉ có Ôn Ngưng là một mình.
Có không ít fans của các tiểu hoa trong giới ngứa mắt Ôn Ngưng nổi tiếng quá nhanh, bình thường có cơ hội thì đều xúm vào bôi đen cô một trận, bây giờ chương trình cô tham gia sắp phát sóng, lại là cơ hội tăng độ hot nên rất nhiều fans gấp không chờ nổi, khó khăn lắm mới bắt được hướng gió nên hùa vào công kích.
[Ha ha ha ha mẹ nó, xấu hổ như vậy sao, không ai nguyện ý hợp tác với vị này thế??]
[Cuối cùng là tới làm gì vậy? Quét tước vệ sinh sao??]
[Ngay cả cộng sự cũng không có, yêu đương với quỷ à??!!]
[Bị kim chủ vứt bỏ nên tới tham gia tiết mục này sao? Trong đầu chỉ nghĩ đến việc câu được kẻ ngốc nào đó à?]
Bàn tán xong xuôi, vốn tưởng đợt này là hết rồi, ai ngờ lại có tài khoản nào đó đăng một tấm ảnh chụp, gắn với hotsearch của Ôn Ngưng, cùng với một chuỗi ký tự: Đêm hôm khuya khoắt ông chủ Chu gặp mặt nghệ sĩ
Chỉ mấy chữ vô cùng đơn giản đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, chỉ là gắn với hot search của Ôn Ngưng, ba chữ “ông chủ Chu” liền khiến người ta nghĩ đến tổng giám đốc công ty của Ôn Ngưng - Chu Tự Hành.
Tấm ảnh kia không rõ ràng lắm, không chỉ có tấm Chu Tự Hành một mình lên mà còn có lúc xuống lầu có ôm một người phụ nữ.
Tuy không thấy rõ gương mặt của người phụ nữ nhưng mặt của Chu Tự Hành rất rõ.
[Đúng thật là Chu tổng …… người phụ nữ kia chắc là Ôn Ngưng nhỉ, bằng không sao lại xuất hiện ở tags này được.]
[Mẹ nó, tôi bất ngờ đấy, Ôn Ngưng trâu bò như thế sao? Chân trước mới vừa thông đồng với Giang tổng xong sau lưng đã ở bên Chu tổng rồi?!!]
[Sợ là bắt cá hai tay, ăn cả hai con cá rồi đó chứ.]
[Ai nói có hai thôi?? Không khéo còn hơn vậy nữa?]
[Tôi hết chỗ nói rồi, có phải filter làm đẹp vỡ rồi hay không?? Mẹ nó, trong phim cô ta trong sáng biết bao!]
[Không ai khác ngoài cô ta đâu, dì tôi nói lúc trước có một ngôi sao nhỏ mua căn hộ đơn ở khu của dì ấy, chính là nơi trên ảnh này, là Ôn Ngưng, không chạy đi đâu được!]
[Ôi cả nhà tôi ơi! Cầu chị Ngưng ra sách đi mẹ nó, tôi sẽ mua nát “Toàn tập dẹo trai” cho!]
[Không khéo người ta có kỹ năng trên giường lắm đấy.]
[Đây mà là dẹo trai gì, đây mẹ nó quả thực là đùa bỡn hết toàn bộ nguồn kinh tế ở Hàn Thành trong lòng bàn tay rồi còn gì!!]
[Tôi mà là Giang tổng tôi không nhịn đâu, chắc chắn sẽ phong sát cô ta.]
[Ghê tởm, khó trách cô ta còn nhỏ tuổi như vậy mà đã thuận buồm xuôi gió trong giới giải trí rồi, vừa bước chân lên đã được diễn với ảnh hậu, tài nguyên tốt quá rồi đấy……]
[Dường như không học hành được bao nhiêu năm đâu, chỉ là một đứa thất học, cũng không xuất thân chính quy gì cho cam……]
[Đầu năm nay, loại gà rừng gì cũng có thể đóng phim à?!]
Nhiệt độ vẫn tăng liên tục không ngừng, Dư Tiêu Tiêu luôn trông coi hot search thấy Ôn Ngưng bị mọi người chửi, cũng không thấy đoàn đội ra mặt bác bỏ tin đồn thì ý tưởng nào đó trong lòng cũng rục rịch muốn phát ra.
Vài phút lúc sau, một tài khoản nhỏ mới đột nhiên đăng một bài viết, trong video là hình ảnh Dư Tiêu Tiêu xém chết đuối ở phim trường, caption là: “Chị của tôi là nhân viên công tác trong đoàn phim, lúc trước bị ép không được đăng video này lên nhưng tôi cảm thấy Dư Tiêu Tiêu quá thảm, phao cứu sinh đã chuẩn bị đổi thành của Ôn Ngưng, kết quả cái phao cứu sinh kia bị xì một lỗ, xém chút đã chết chìm, vậy mà việc này lại bị áp xuống, sao có thể không nói một câu tư bản trâu bò chứ!”
[Ôi mẹ ơi! Thế có độc ác quá không? Mưu hèn kế bẩn muốn gây chuyện liên quan đến mạng người à?]
[Không có kim chủ thì đáng để bị khi dễ, đáng để bị chết chìm sao??]
[Ôn Ngưng chấp nhận bị bôi đen cả đời đi.]
Ôn Ngọc San ở vùng quê xa lắc xa lơ cũng chú ý đến chuyện này, Ôn Ngưng bị bôi đen khiến cô ta vui muốn chết, vội tự mình quay một đoạn video, nói trong nhà khổ biết bao nhiêu, lên án Ôn Ngưng có tiền rồi quên người nhà, không muốn bỏ chút gì vào tiền thuốc men cho ông, làm hại ông mất vì bệnh nặng, phí công nuôi dạy một người lòng lang dạ sói nhiều năm như vậy.
Lúc tin tức này xuất hiện thì quần chúng ăn dưa không thể chấn động hơn được nữa, còn có cái gì mà Ôn Ngưng làm không được chứ? Cư dân mạng sôi nổi tỏ vẻ, Ôn Ngưng có thể tẩy trắng thì tôi cũng chịu thua!
Hot search liên tục lên top, mãi cho đến 7 giờ tối, một ngày quay của Ôn Ngưng bắt đầu được phát sóng trực tiếp dưới sự trông đợi của mọi người.
Ôn Ngưng xuất hiện trên màn hình đúng hẹn chẳng có gì lạ, điều khiến phần lớn cư dân mạng khiếp sợ chính là đột nhiên xuất hiện bóng dáng của Giang Thứ trên hình ảnh.
Dòng bình luận lập tức từ những lời khó nghe như: [Nghe nói người nào đó lạnh, lại đây đốt cho một nén nhang] [Ha hả, tiện nhân] [Sói mắt trắng, trả mạng lại cho ông của cô đi] [Không đền mạng sao?]lại sôi nổi trở thành: [????] [Mẹ nó????] [Là Giang tổng sống sờ sờ đó!!!!!]
Nhưng người khiếp sợ không chỉ là cộng đồng mà còn có Ôn Ngưng cả kinh nói không nên lời.
Lúc thông báo chia đội, các cặp đôi đã tự ghép lại, chỉ còn lại mỗi Giang Thứ cùng Ôn Ngưng, không thể nghi ngờ, hai người là cặp đôi cuối cùng.
Ôn Ngưng xấu hổ không thôi, mặt Giang Thứ cũng hơi đen, hôm nay con nhóc này lại mặc váy ngắn, anh sợ gió thổi tốc váy không còn gì để che cả.
Tức chết anh rồi.
Dư luận rất chú ý vẻ mặt của hai người.
[Phỏng chừng tiết mục này đã chia nhóm xong hết rồi nhỉ, có chọn lựa mà cũng phải căng da đầu à?]
[Mặt của Giang tổng thật đen, rõ ràng rất không tình nguyện.]
[Ai mà tình nguyện làm cộng sự với loại phụ nữ này cơ chứ???]
Mấy cặp nghệ sĩ giới thiệu với nhau, Giang Thứ hận không thể lấy kim may cho Ôn Ngưng chiếc quần dài.
Anh luôn cảm thấy ánh mắt của những nam nghệ sĩ đó không đúng lắm, vừa nhìn thấy Ôn Ngưng liền cười tủm tỉm, chào hỏi thì thôi đi, sao cũng phải khen cô đáng yêu, ăn mặc đẹp.
Người đàn ông đen mặt cả đêm, xém chút đã vẽ hết vọng chiếm hữu đều viết trên mặt rồi.
Dòng bình luận không thể ngừng được [Mẹ nó, Giang tổng vừa thấy liền ghét bỏ muốn chết rồi đấy, toàn bộ hành trình đều đen mặt, có vẻ như hận không thể lập tức phong sát người phụ nữ Ôn Ngưng này rồi bỏ chạy lấy người.]
Tiết mục thăm hỏi ngắn ngủi trôi qua, sau đó tiến vò giai đoạn hai người giao lưu riêng, mỗi đôi khách quý đều có phòng xép riêng, trong căn phòng chứa đầy cameras cùng microphone.
Dường như mỗi một cặp tình nhân nào đi vào căn phòng xéo nhỏ đó thì đều dựa theo danh sách nhiệm vụ tổ chương trình đưa cho mà hỏi nhau vài vấn đề thẹn thùng ái muội.
Các fans tinh mắt sẽ phát hiện chỉ có không khí bên chỗ Giang Thứ và Ôn Ngưng là khác.
Người đàn ông vừa vào cửa, thấy trong không gian chỉ có hai người là anh và Ôn Ngưng nên lập tức duỗi tay tắt microphone, trong lúc nhất thời, âm thanh của Ôn Ngưng và Giang Thứ dừng lại.
Nhưng chỉ cần nhìn chằm chằm hình ảnh là có thể thấy, Giang tổng quần áo chỉnh tề từ từ đến trước mặt Ôn Ngưng trước mặt, miệng giật giật, không biết đang nói cái gì nhưng có thể chắc chắn rằng anh đang nói về gì đó.
Dư luận lập tức ầm ĩ.
[???!! Chúng tôi đều là hội viên tôn quý!! Nói gì mà sao chúng tôi không thể nghe chứ??!]
[Mẹ nó mẹ nó!! Tôi muốn nghe tôi muốn nghe!!]
[Phỏng chừng là cảnh cáo Ôn Ngưng đừng gây chuyện xấu linh tinh ở trước mặt ngài ấy chứ gì, phỏng chừng lời của Giang tổng khá khó nghe nên không công khai được ha ha ha ha.]
Tập đầu tiên vào ban đêm nên chỉ đơn thuần giới thiệu và hiểu thêm về phân đoạn, tiết mục khá ngắn so với lúc sau nên không lâu sau đã đến hồi kết thúc.
Quay xong Giang Thứ mới lấy điện thoại, liền biết Ôn Ngưng đã xảy ra chuyện ở trên mạng.
Sau khi biết rõ ngọn ngành rồi thì anh mới nhìn Ôn Ngưng ở kế bên.
“Sao vậy?” Cô hỏi.
“Không có gì, trở về tắm rửa một cái, đi ngủ sớm một chút, đừng quá mệt mỏi.” Còn may cô vẫn chưa lên mạng, cũng không chú ý đến việc đó.
Giang Thứ lái xe đưa cô về chung cư nhỏ, thói quen thì đương nhiên khó bỏ được, sau khi để ý cô tắm rửa xong rồi lên giường ngủ, bảo đảm cô không biết những lời chửi rủa trên mạng thì Giang Thứ mới đăng nhập tài khoản nhỏ từng bị châm chọc.
Ước chừng đợi hai phút, Nhậm Thiên Cao dùng tài khoản marketing đăng đoạn ghi âm độc nhất vô nhị mà Giang Thứ có được từ tổ tiết mục.
Ghi âm vừa đúng lúc Giang Thứ véo rớt microphone, anh đã ăn giấm cả đêm nên không chịu nổi nữa rồi, nghe thấy giọng của người đàn ông hơi thấp xuống: “Ngưng Ngưng, em là của anh.”
Ôn Ngưng thấy anh nắm microphone, cảm thấy xem anh ghen cũng rất vui mắt, không thèm giãn mặt: “Tôi đã sớm không phải của anh nữa rồi.”
Cộng đồng mạng nghe thế thì ngừng thở trong nháy mắt, mỗi người đều đang chờ người đàn ông bạc tình tức giận. Nhưng thứ khiến dân tình không ngờ chính là chỉ nghe anh than nhẹ một tiếng, giọng nói dịu dàng còn cười nhẹ và mang theo chút cưng chiều dung túng: “Được, vậy anh là của em.”
Dư luận ngốc rồi, mẹ nó?? Thế này thì chúng tôi chửi rủa kiểu gì đây??
Không chờ cư dân mạng kịp phản ứng, tài khoản Weibo mà Giang Thứ từng bị châm chọc đột nhiên đăng bài.
@Giang Thứ tập đoàn Giang Ninh: Có gan thì mắng một câu nữa đi, vốn đã khó dỗ rồi, bây giờ càng khó theo đuổi!
Dưới dòng trạng thái là một bức ảnh cũ có chút cũ kỹ.
Trên ảnh chụp, một thiếu niên tuấn lãng cõng một cô gái nhỏ đáng yêu, cô gái nhỏ cười tủm tỉm giơ tay lên với màn hình.
[??? Cô gái nhỏ này không phải ảnh đại diện của tôi sao??]
[Cũng là ảnh đại diện của tôi……!]
[Ảnh đại diện +1]
[Mẹ nó, đây là Ôn Ngưng khi còn nhỏ mà, lúc trước cô ta tham gia chương trình truyền hình lần đầu thì đã cho xem bức ảnh này rồi, ảnh đại diện của tôi đổi từ khi đó đó!!]
[Cho nên bên cạnh chính là??? Giang tổng sao?????!!]
[Mẹ nó tôi khóc đây!!!! Đây là rõ ràng là kịch bản gì mà thanh mai trúc mã chứ đâu??!!]
[Từ từ?!! Khoan khóc! Hình như tôi phát hiện gì đó?! Tài khoản này hình như lúc trước bị mọi người châm chọc đúng không nhỉ??]
[Đúng vậy không sai đâu, nhưng bây giờ người ta đã là tài khoản có chứng thực V rồi……]
[Đây quả thật là Giang tổng!!!! Là chúng ta có mắt không tròng rồi!!!!!]
[Nhưng chuyện tập đoàn Giang Ninh là thế nào vậy? Không phải chỉ là Giang thị thôi sao??]
Chó săn Nhậm Thiên Cao đăng nhập vào Weibo chính chủ của Giang thị và Giang Ninh, chia sẻ Weibo của Giang Thứ để vuốt mông ngựa: Là Giang tổng của chúng tôi đấy, một cái là sản nghiệp của nhà họ Giang, một cái là tập đoàn nước ngoài được dựng lên từ hai bàn tay trắng, mọi người có thể hiểu thêm một chút rồi đấy.
[Phổ cập kiến thức đáng sợ cho mọi người à, tập đoàn Giang Ninh ở nước ngoài này có khi còn gấp ba Giang thị……]
Nhóm fans CP sợ hãi BE đứng ở vòng cực mà khóc ra nước mắt, sôi nổi đốt pháo như năm mới.
[Đây quả nhiên là Giang tổng…… Nhớ năm đó, ngài ấy còn tự mình cắn CP của bản thân và Ngưng Ngưng, còn tự khống bình* Tiêu Khuynh không xứng với Ngưng Ngưng!! Là tình yêu đích thực đấy!!]
*Khống bình: bình luận điều hướng dư luận.
[Phốc, sao đáng yêu vậy trời.]
[Hu hu hu hu Ôn Định Thâu Xuất là real đấy!!!!]
[Giang tổng còn tự mình cắn CP của mình ha ha ha ha, tôi còn viết truyện, Giang tổng có muốn xem hay không!!]
[Người ta có thật thì sao phải xem truyện giả??!!]
[Thuận tiện nhắc một câu, tôi có chị em tham gia buổi lễ hôm đó, lúc ấy Giang tổng không phải cố ý ngồi xa một chút mà là gần quá, đè lên váy của Ngưng Ngưng, bị Ngưng Ngưng ghét bỏ, vọng chiếm hữu của người đàn ông Giang tổng này thật sự nhiều quá trời quá đất, ngại Ngưng Ngưng mặc đồ thiếu vải ha ha ha ha, còn vô cùng cưng chiều mà nói đè hỏng rồi thì mua một phòng váy cho cô ấy, hu hu hu tình yêu thần tiên gì vậy nè!!]
Cùng lúc đó, Giang Mông Mông cũng dắt tài khoản trăm vạn fans của mình đến tiếp trận, đầu tiên là chạy đến dưới Weibo của Giang Thứ ôm đùi: “Anh trai anh tàn nhẫn quá!! Em cảm động thay chị dâu nhỏ rồi!! Chị dâu không yêu anh thì yêu ai đây!!”
Sau đó lại chạy đến dưới Weibo của Ôn Ngưng gào thét: “Hu hu hu chị dâu thật thảm, rốt cuộc là cái loài ngứa mắt nào múa may quay cuồng trên mạng vậy trời! Chị dâu của tôi mà mấy người cũng dám bắt nạt sao??”
Cuối cùng còn kêu Chu Tự Hành ra mặt giải thích là ôm cô ấy ra khỏi nhà Ôn Ngưng, bình luận rằng: “Chụp tôi như con chó say xỉn vậy, còn phải nâng cao kỹ năng chụp ảnh đấy.”
Chu Tự Hành nhận được tin tức, cũng đăng nhập Weibo được chứng thực của mình, không nói gì mà chia sẻ Weibo của Giang Thứ: Cậu muốn công khai à? Vậy chừng nào đổi giọng gọi tôi là cậu đây? Không cần nói, tấm ảnh chụp Ngưng Ngưng lúc nhỏ quả thật là một khuôn đúc ra từ chị của tôi.
Những nhân chứng liên tiếp lên tiếng, làm nhóm quần chúng ăn dưa bận rộn đến điên rồi, lục từng Weibo một ăn dưa đến căng luôn.
Trong lúc nhất thời, hướng gió toàn thay đổi.
[?? Cho nên tài khoản marketing bị bôi đen cả buổi, thì ra lại là người một nhà của người ta??]
[Là sao, không hiểu lắm, cầu giải thích!!]
[Giang tổng và Ôn Ngưng là một đôi, chị gái nhỏ trắng - giàu - đẹp cắn CP mở rút thăm trúng thưởng là đại tiểu thư chân chính của nhà họ Giang, người Chu tổng ôm không phải Ôn Ngưng mà là em gái của Giang tổng, em gái công khai gọi Ôn Ngưng là chị dâu, chứng minh Ôn Ngưng hoàn toàn không phải tiểu tam tiểu tứ, tình nhân gì cả, còn Chu tổng, mẹ nó, thân phận cao như vậy mà lại là cậu của Ôn Ngưng??]
[Thái tử gia nhà họ Giang làm bạn trai, nhà mẹ đẻ lại là nhà họ Chu? Mẹ nó, cuối cùng Ôn Ngưng là bông hoa phú quý nhân gian gì thế??!!! ]
Nhưng dù vậy, các antifans vẫn không muốn tin tưởng.
[Vậy lúc trước giả nghèo làm gì? Tập làm người sao? Thiếu nữ bần cùng tập làm người cũng khổ sở quá đi, đại ngôn cũng nhận đến mềm tay rồi nè!]
[Cho nên đám người lúc trước nhảy ra nói Ôn Ngưng không nuôi ông, hại ông bệnh chết là giả sao? Đầu năm nay còn có chuyện giả mạo người nhà của minh tinh à?]
Nhưng vào ban đêm, Ôn Ngưng đã bị Giang Thứ dỗ ngủ, không biết trời trăng mây gió gì.
Có điều buổi sáng bịa đặt tin đồn, tối lại bị bác bỏ đã cho mọi người ăn đủ rồi, nhiều không tiêu hóa kịp.
Sáng hôm sau lúc Ôn Ngưng lên, hướng gió trên mạng đã chuyển biến, Giang Thứ cũng yên tâm cho cô biết ngọn nguồn sự việc.
Cô gái nhỏ thấy Ôn Ngọc San lên án thì than nhẹ một hơi, rời giường ngồi vào trước bàn, viết một đoạn thanh minh ngắn.
“Đầu tiên phải nói một tiếng xin lỗi với mọi người, bởi vì chuyện riêng của tôi mà chiếm dụng tài nguyên công cộng, tôi rất xin lỗi.
Nói đến cũng là vận mệnh trêu người, bố mẹ tôi từ trần từ lúc tôi mới sinh ra, tôi lưu lạc bên ngoài khi còn nhỏ tuổi. Dòng đời đưa đẩy, tôi được ông tôi, cũng chính là ông của Ôn Ngọc San nhận nuôi, có thể sống lâu như vậy, tôi rất biết ơn ông của tôi, không có ông ấy thì sẽ không có tôi của ngày hôm nay.
Đúng là trình độ văn hóa của tôi không cao lắm, điều kiện gia đình của ông cũng thế, trong nhà không có nghĩa vụ cho tôi điều kiện học cao. Tôi chỉ có thể cố hết khả năng của mình, cố gắng học tập và tích lũy kiến thức khi còn có cơ hội, bây giờ đã xong kỳ thi nghề nên sẽ tiếp tục nỗ lực, tranh thủ thi đậu trường mình mơ ước.
Sự mất mát của ông vẫn luôn là nỗi đau trong lòng tôi, cho đến hôm nay, rất nhiều chuyện vốn không nên phơi bày trước mặt công chúng, nhưng nếu Ôn Ngọc San bắt đầu nhắc tới và bôi đen thì tôi cũng chỉ có thể nói ra chân tướng. Số tiền dùng cho ông từ chữa bệnh đến chi phí sinh hoạt, thiết bị chữa bệnh cũng luôn do tôi chi trả, có điều không ngờ chú thím ngoài việc khinh bỉ đánh đập đứa con gái nuôi là tôi, còn có thể nhẫn tâm với ông, người cùng dòng máu với họ. Sau khi tới Hàn Thành, mọi số tiền gửi đến đều tiêu hết lên số tiền nợ cờ bạc của chú, bao gồm 60 vạn mà Giang Thứ chi trả cho tiền phẫu thuật của ông đã không dùng vào việc quan trọng nhất, đến cuối cùng khi ông nhắm mắt cũng không thể uống một chút thuốc nào.
Ảnh ở dưới là bằng chứng số tiền gửi đi và vết thương của tôi.
Cuối cùng chúc cho mỗi người đều được yêu và hiểu được cách yêu.”
Ôn Ngưng vừa thanh minh thì antifans đều ngậm miệng hết.
[Viết thanh minh từng nét bút, rất có thành ý, rõ ràng cô ấy mới là người bị hại.]
[Mẹ cũng quá thảm rồi, nếu tôi là cô ấy thì có thể không sống quá năm tuổi đâu……]
[Giám định vết thương kia thật là đáng sợ, bị đánh bao nhiêu mới bị thương nhiều như vậy chứ.]
[Vết thương thật đấy…… chị em tôi là fans của cô ấy, lúc trước đã nghe người đó nói là đôi khi sẽ thấy rất nhiều vết sẹo trên ảnh chụp……]
[Rõ ràng là công chúa thực thụ nhưng lại chịu khổ suối hai mươi năm, tôi thật sự khóc rồi…]
[Tất cả những gì cô ấy đang có đều do tự mình tìm, cô ấy rất xứng đáng!]
[Cô ấy vẫn luôn dựa vào chính mình, khổ quá đi mất, tôi đã tra thử căn nhà cô ấy ở rồi, diện tích nhỏ hơn chung cư đơn rất nhiều, làm gì có minh tinh nào sống kém như vậy chứ, cô ấy có nhiều đại ngôn như vậy, thật ra hoàn toàn không thiếu tiền đâu, nghe nói là quyên góp rồi……]
Không bao lâu, trên mạng lại liên tục xuất hiện video cảm ơn của các học sinh tiểu học mà từng được Ôn Ngưng giúp đỡ.
Video này do lúc trước Giang Thứ tìm người quay, anh biết tấm lòng của bảo bối mình tốt, nhìn thấy những thứ này thì chắc chắn sẽ vui vẻ. Vốn chỉ muốn giữ lại cho cô vui vẻ, không ngờ nó lại phát huy công dụng to lớn đến thế.
Trong video, đại đa số các đứa trẻ vì nhiều nguyên nhân nên không có tiền và cơ hội được đi học, từ nhỏ Ôm Ngưng có khát vọng đi học nhưng cũng chẳng có bao nhiêu cơ hội giống chúng, sau này lại đi làm kiếm tiền, có thể quyên góp được bao nhiêu thì đều cố gắng quyên góp.
[Tôi xem video mà khóc rồi……]
[Cũng là con của một gia đình nuôi ra, sao lại khác nhau một trời một vực thế, đúng thật là Ôn Ngọc San không thể so được với Ôn Ngưng……]
[Có 1 nói 1, nhà bọn họ thật sự quá ghê tởm, cả nhà đều dựa vào Ôn Ngưng nuôi mà còn ra tay trả đũa.]
Giang Thứ không chút bất ngờ nhìn hướng gió xoay vòng, vẫn theo nguyên tắc không để cô gái nhỏ của anh chịu thiệt nên dùng tài khoản của người qua đường đăng vài cái video.
Nội dung video là theo dõi.
Mấy cái trước là trợ lý của Dư Tiêu Tiêu xì phao bơi của Ôn Ngưng, mấy cái sau là quá trình lén đổi phao bơi.
Cái cuối cùng, là quá trình Dư Tiêu Tiêu lén lút trộm cây trâm trong phòng hóa trang.
Cộng đồng mạng bàn luận sôi nổi.
[Tôi nghe nói nơi đóng cảnh nước là ao cá nhân tạo, vốn không cao, đứng lên cũng chỉ đến eo, hoàn toàn không chết được……]
[Cho nên Dư Tiêu Tiêu là đang……? Kêu trợ lý xì phao bơi của Ôn Ngưng, sau khi phát hiện xì hơi cũng không chết được nên muốn đổi mặt, giả vờ nói Ôn Ngưng hại cô ta?? Mẹ nó tôi càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng.]
[??!! Khó trách không ở vị trí cao hơn Ngưng Ngưng được!! Mẹ nó!! Người phụ nữ độc ác!!
[Nước nông như vậy mà Dư Tiêu Tiêu cũng biết diễn đấy, dáng vẻ yếu đuối sắp chết đuối…… vậy mà sao lại không nhận giải được cơ chứ, xuất thân chính quy cũng không bằng người mới là Ôn Ngưng nữa.]
[Có 1 nói 1, Ngưng Ngưng diễn xuất rất ok, cũng không cần phải dùng việc không xuất thân chính quy bôi đen cô ấy, cô ấy không có cơ hội đi học nhưng bây giờ cũng cố gắng thi rồi……]
[Nhưng video cuối cùng là có ý gì đây?]
Người này vừa mới hỏi xong, trang đầu lập tức đưa tin về Dư Tiêu Tiêu.
[?? Ý gì? ]
[Tôi đến tổng kết một chút cho mọi người, đại khái là Dư Tiêu Tiêu trộm chiếc trâm cổ giá trị ngàn vạn của đoàn phim, giá họa cho Ôn Ngưng, Giang tổng bồi thường tiền giúp Ôn Ngưng, kết quả trong lúc điều tra thì phát hiện những hình ảnh này.]
[Phốc, Dư Tiêu Tiêu bị ngốc à? Đồ cổ hơn một ngàn vạn đấy? Ở tù mọt gông đi……]
[Nghe nói rất ảnh hưởng, còn sẽ công khai thẩm vấn, gương mặt thật đấy ~]
[Hu hu hu hu tôi khóc thật rồi này, Ngưng Ngưng của chúng tôi quá thảm, còn may là có Giang tổng yêu và bảo vệ cô ấy, không có Giang tổng thì phải làm sao bây giờ!!]
Giang Thứ thấy vậy còn thuận tay like một cái.
Quay đầu lấy điện thoại cho Ôn Ngưng xem, cười đến đắc ý: “Em nói xem, không có anh yêu em thì em phải làm sao bây giờ, hửm? Về nhà với anh đi.”
Đồ không lương tâm Ôn Ngưng này nói trở mặt liền trở mặt, có làm gì cũng không đồng ý về nhà với anh.
Trong lòng của cô rất có chấp niệm với nghi thức cầu hôn, xui là tên nam thẳng Giang Thứ này lại không biết.
Giang Thứ cũng rất bất đắc dĩ, sao đây, vợ yêu còn nhỏ tuổi nhưng anh sắp già rồi? Nếu không nắm chặt thời gian phục hôn thì phải tranh với mấy tên tiểu thịt tươi đấy!
**
Cuộc sống cũng dần trở về quỹ đạo, Ôn Ngưng hằng ngày đi đóng phim, Giang Thứ chỉ có thể xuất hiện trước mặt cô tìm cảm giác tồn tại vào buổi tối, chỉ có lúc quay chương trình yêu đương thì mới có thời gian ngốc nghếch với nhau lâu một chút.
Nhưng nhiều cameras nhìn chằm chằm như vậy, anh muốn làm gì cũng không được, Ôn Ngưng lại mê người. Khả năng kiềm chế của anh ở trước mặt cô dường như đã bằng không, nhịn rất khó chịu, cuộc sống cũng không tốt lắm.
Nhưng rất nhiều lúc, ai cũng không thể bảo đảm ngày mai sẽ có chuyện ngoài ý muốn nào xuất hiện.
Giữa tháng 5, cuộc sống yên bình ở Hàn Thành bỗng nhiên bị một tiếng vang lớn phá vỡ, ngay sau đó là đất và các công trình kiến trúc đong đưa kịch liệt.
Chiều nay lúc quay chương trình yêu đương, mấy đôi khách quý cũng vừa lúc bước vào tòa nhà lớn.
Khi động đất xảy ra, tất cả mọi người đã vào tòa nhà, Giang Thứ đang dừng xe ở cửa, khi nhận ra có gì đó không đúng thì lập tức quay đầu vào tòa nhà.
Dường như tất cả nhân viên công tác và khách quý đều chạy ra bên ngoài, tai vạ đến nơi, phận lớn mọi người chỉ có thể lo cho bản thân mình, không ít đàn ông bỏ phụ nữ lại để nhanh chóng chạy trốn, chỉ có một mình Giang Thứ xoay người cất bước vào tòa nhà kia.
Trong nháy mắt, anh không kịp nghĩ gì hết, chỉ biết Ôn Ngưng của anh còn ở bên trong, Ôn Ngưng của anh không chạy ra cùng mọi người.
Ôn Ngưng của anh yếu đuối chạy chậm, sợ là lát nữa cũng chưa ra được, Ôn Ngưng của anh nhát gan, sợ bóng tối nhất, anh cần phải đi vào với cô.
Tòa nhà rung lắc dữ dội, Ôn Ngưng bị chặn lại ở sau giá sách, đỉnh đầu liên tiếp bị đá vụn rơi xuống, cô không thể mở mắt ra được, chỉ có thể mò mẫm ra ngoài.
Lúc Giang Thứ tìm được cô thì đường chạy ra dường như đã bị phá hỏng, đã không ra được nữa.
Một tay anh kéo Ôn Ngưng vào trong lòng ngực mình, dùng thân hình cao lớn của mình che bớt những viên gạch rơi xuống liên tiếp.
“Đừng sợ đừng sợ, anh ở đây Ngưng Ngưng.” vài giây cuối cùng, cả tòa nhà sập ầm ầm, Giang Thứ kéo cô xuống gầm bàn làm việc, dùng một nửa thân mình để chừng lại không gian cho cô.
Ôn Ngưng bị dọa khóc, trong lúc tòa nhà sập xuống, cô nghe tiếng kêu rên đau đớn của Giang Thứ, tất cả tảng đá đều nện lên người anh, chắc chắn anh rất đau nhưng anh lại an ủi cô trước tiên.
Cơn chấn động kịch liệt trôi qua, thế giới cũng dần khôi phục sự bình tĩnh, tư thế của Giang Thứ không thể nhúc nhích nữa, một khi anh cử động thì có thể Ôn Ngưng sẽ bị đè trúng, người đàn ông vội vàng dò hỏi tình huống của cô: “Ngưng Ngưng? Nói chuyện với anh đi, có đau ở đâu hay không?”
“Không, không có……” Ôn Ngưng nức nở một lát, nhịn không được mà vòng qua hông của anh, dán cả người lên anh: “Giang Thứ, có phải anh rất đau hay không……”
Giọng của anh hơi khàn: “Không đau, có nhiêu đây thôi mà? Lúc nhỏ anh còn bị ngã xe, đau gấp thế này 180 lần.”
Anh cảm giác được vòng tay của Ôn Ngưng qua hông anh còn có một khe hở với tường, cô ôm chặt anh nhưng anh lại cẩn thận nắm lấy tay nhỏ của cô, kéo hai tay từ trên eo xuống, nói: “Đừng đưa ra sau, đá vụn không phẳng, mu bàn tay của em mềm như thế, dễ bị xước.”
Nước mắt của Ôn Ngưng rơi xuống như hạt châu: “Vì sao anh lại chạy vào chứ! Không phải anh ở bên ngoài rồi sao!”
Giang Thứ chịu đau, mở miệng cười cười: “Đùa gì vậy, em còn ở bên trong đấy, không có em thì anh biết phải làm sao?”
“Bảo bối của anh sợ tối như vậy, anh không thể để cô ấy ở nơi đen thui thế này một mình được.” Khó khăn lắm lòng bàn tay của Giang Thứ mới sờ lên mặt cô được, vội lau nước mắt cho cô: “Không thể khóc, em ngoan một chút, bây giờ không khóc, giữ thể lực, chờ sau khi ra ngoài rồi muốn khóc thế nào thì khóc thế đấy, khóc cho anh, anh nghe không chán đâu.”
Lời này của Giang Thứ như tiếng sấm vậy.
Hai ngày hai đêm, bọn họ bị đè ở tầng thấp nhất, công tác cứu viện rất khó khăn, sức khỏe của Ôn Ngưng vốn không tốt lắm, không ăn không uống, héo úa cả người.
Giang Thứ sợ cô ngủ nên dỗ dành rất nhiều.