Mẹ Chồng Tôi

chương 16

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vậy là hàng ngày tôi vẫn dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, sau đó dọn dẹp nhà cửa và gom đồ cho vào máy giặt. Xong xuôi mọi thứ thì cũng là lúc con gái dậy, lại quay ra đi vệ sinh cho con, cho con tắm nắng trò truyện tập thể dục cùng con. Đợi con ngủ thì phơi quần áo và sơ chế thức ăn để lát nữa chỉ việc nấu cho nhanh.

Tôi cũng không còn ôm đồm hết việc nhà như trước mà chỉ làm những gì trong khả năng của bản thân mình. Có lần mẹ chồng tôi thấy tôi cho đồ vào máy giặt thì vội vàng nói:

- Có mấy cái bộ quần áo thì vò tay ù nó đi cho nhanh

- Nhưng mà bé Thỏ sắp dậy rồi, con sợ lát bé dậy thì con lại không làm được.

- Dậy thì để đấy tao trông cho, khóc tí không chết được đâu. Có mấy bộ quần áo còn ỉ lại giặt máy giặt cho tốn điện tốn nước. Chị có phải trả tiền đâu mà biết xót.

Tôi cười thật tươi rồi nói:

- Nhưng mà con còn vệ sinh cho bé, rồi còn tắm nắng nữa, mẹ có biết làm mấy cái đấy đâu. Thôi hay là thế này, mẹ vò tay hộ con, ù tí là xong ấy mà, phải không mẹ?

Bà tức tối dậm chân bỏ đi, còn tôi thì thản nhiên đứng bấm cho máy chạy sau đó vào vào phòng với con gái. Lâu rồi tôi chẳng còn quan tâm đến thái độ của bà, cũng không phải nhìn sắc mặt bà mà sống nữa. Tôi chỉ ở đây trong thời gian chờ tìm được nhà mà thôi, bà có khó chịu với tôi tôi cũng mặc kệ.

- -----------

Một ngày nọ cả nhà đang ăn cơm tối thì có điện thoại của bố mẹ chồng chị Hương gọi sang. Bình thường rất hiếm khi ông bà bên đó gọi cho bố mẹ chồng tôi nếu không có chuyện gì. Bố chồng tôi vô cùng ngạc nhiên, nuốt vội miếng cơm sau đó vội vàng nghe máy. Tôi không biết đầu dây bên kia nói gì, chỉ thấy mặt bố chồng tôi dần biến sắc, mẹ chồng tôi thấy thế thì dồn dập hỏi:

- Sao thế, ông bà bên ấy nói gì mà tôi thấy sắc mặt ông khó coi vậy?

Bố chồng tôi chỉ xua xua tay để đáp lại mẹ chồng tôi, sau đó khó nhọc nói vào điện thoại:

- Không biết là có hiểu nhầm gì ở đây không ông, chứ cái Hương từ trước đến giờ nó luôn hết lòng lo cho …

Hình như bên kia nói gì đó nên ông bỏ lửng câu nói của mình, ngưng lát ông nói tiếp:

- Tôi xin lỗi ông thông gia, vợ chồng tôi sẽ sang ngay.

Rồi ông buồn bã cúp máy, bỏ dở luôn bữa cơm, ông ra phía ngoài hè rít điếu thuốc lào sòng sọc. Ông cứ nhìn vào đám khỏi trắng ấy mà thở dài nói:

- Mẹ con mày ăn nhanh lên rồi cùng tao sang ngay nhà cái Hương.

Mẹ chồng tôi chép miệng nói:

- Thế có chuyện gì thì ông nói luôn đi, cứ úp úp mở mở khó chịu.

- Cái Hương nó ngoại tình…

Ông lạnh lùng buông câu nói rồi lên nhà ngồi, tôi tự hỏi liệu bố chồng tôi có nói nhầm. Vì xưa nay chị Hương là người nhất mực lo cho chồng con, đi làm về là chị lại tất tả lo công việc nhà. Anh chị đã ở riêng nên mọi việc chị phải lo hết chứ không có mẹ chồng giúp đỡ, từ việc cơm nước đến việc đưa đón đứa đi học đếu đến tay chị. Đứa lớn nhà chị học lớp còn đứa bé cũng sắp lên , có chăng tôi chỉ thấy chồng chị là vô tâm. Nếu nói chồng chị ngoại tình thì tôi còn tin, có khi nào bố chồng tôi nghe nhầm không nhỉ?

Chồng tôi cũng như tôi, anh sững lại chẳng biết nói gì. Mẹ chồng tôi thì run run nói:

- Ông nói cái gì, tôi nghe nhầm đúng không?

Thế nhưng ông không đáp lại lời bà, mà có lẽ ông cũng không nghe thấy bà hỏi. Vậy là chẳng ai còn tâm trạng để mà ăn nữa, tôi lật đật đi dọn dẹp. Chồng và bố mẹ chồng tôi thì nhanh chóng sang nhà chị Hương.

Dọn dẹp xong xuôi cũng mới chỉ có h tối, bé Thỏ vẫn còn đang ngủ say. Một mình tôi lại nhớ đến câu nói của bố chồng: “Cái Hương nó ngoại tình…”, càng nghĩ tôi càng không thể tin đó là sự thật.

Theo như lời chồng tôi kể thì chị Hương không thi đỗ cấp nên nghỉ ở nhà, nhờ ngưởi quen xin được cho làm công nhân ở mãi trên Hà Nội. Chị làm trên đó gần năm thì quen anh Nam (chồng chị Hương), yêu nhau hơn năm thì anh chị quyết định về chung nhà. Chị luôn bảo anh Nam tuy không ngọt ngào lãng mạn nhưng được cái gần nhà nên chị ưng.

Mỗi lần đay nghiến tôi về việc không còn trong trắng mẹ chồng tôi vẫn luôn khoe chị được bà dạy dỗ tử tế nên luôn biết giữ trọn cái ngàn vàng đến ngày cưới. Chỉ có điều lấy nhau tận năm anh chị mới có con, phải mất bao nhiêu tiền thuốc thang chị mới có thể mang thai. Nguyên nhân thì nghe đâu là do chồng chị, vậy nhưng anh chị thống nhất giấu kín chuyện này với bên nhà chồng. Chị cũng chưa lần trách giận anh mà luôn bên cạnh cùng anh cố gắng.

Tôi không tin là chị lại ngoại tình, thật lòng tôi luôn mong gia đình chị hạnh phúc. Nếu như có ai đó ngoại tình thì là chồng chị, chứ sao có thể là người luôn đặt gia đình lên trên như chị được.

Nhưng khi thấy chị Hương trở vê nhà cùng mọi người tôi đã biết những gì bố chồng tôi nói là sự thật. Trên má chị vẫn còn in hằn rõ nét ngón tay đỏ ửng, có lẽ anh Nam đã đánh chị. Nhìn thấy tôi đang bế con gái chị cũng không nói cười với con bé như mọi lần mà cúi mặt lẳng lặng đi vào nhà.

Mẹ chồng tôi thì rầu rĩ lên giường nằm khóc, chồng tôi lướt qua mẹ con tôi mà vào phòng. Không khí gia đình ngột ngạt hơn bao giờ hết, tôi biết ý nên cũng ôm con vào phòng để cho bố và chị Hương nói chuyện. Nói là vào phòng nhưng tôi vẫn lắng nghe xem hai người họ nói gì, vì thật ra tôi vẫn thắc vì lý do gì mà chị lại ngoại tình.

- -------------

Tiếng bố chồng tôi khó nhọc cất lên:

- Mọi chuyện là như thế nào, tao muốn nghe mày giải thích rõ ràng.

- Con xin lỗi bố mẹ, con không biết phải giải thích với hai người thế nào cả..

Ông mất bình tĩnh mà quát lớn:

- THẾ TẠI SAO MÀY LẠI LÀM NHƯ THẾ, TẠI SAO?

Không có tiếng chị Hương đáp lại, chỉ thấy chị khóc, ngay sau đó thì mẹ chồng tôi lên tiếng.

- Ông đi nghỉ đi để tôi nói chuyện với nó cho.

- Nghỉ, nghỉ làm sao được khi mà nó bôi tro trát trấu vào mặt như thế, con ơi là con, người ta đánh đĩ phương còn phải chừa phương mà lấy chồng. Còn mày có chồng đẹp con khôn rồi lại còn đi mà rửng mỡ à. Nhục ơi là nhục.

- Con nó cũng biết lỗi rồi, ông đừng đay nghiến cho nó khổ tâm thêm nữa. Bên nhà ấy chửi mắng nó như thế là đủ lắm rồi, bây giờ họ đuổi đi rồi, còn đứa bé phải làm sao đây.

Chị Hương nghe mẹ chồng tôi nói vậy thì càng khóc lớn hơn, chị cứ vừa khóc vừa nói:

- Con biết con sai rồi, chỉ vì phút nông nổi mà con đã sai, con xin lỗi bố mẹ, xin lỗi cả nhà. Nhưng con xin bố hãy giúp con đón đứa nhỏ được không, chúng nó đã quen con đưa đón mỗi ngày, tối nay mà không có con chắc chắn thằng bé sẽ không chịu đi ngủ đâu.

Tôi đang cố gắng nghe xem bố chồng tôi nói gì, nhưng bé Thỏ khóc nên tôi lại phải dỗ dành, hoá ra con bé ị nên khó chịu. Nhìn đồng hồ thì cũng hơn h rồi, thay rửa cho con bé xong tôi lại vội vàng dỗ con ngủ. Xong xuôi thì cũng không nghe thấy tiếng nói ở ngoài nhà nữa, có lẽ mọi người ai cũng mệt nên đã đi nghỉ rồi.

Tôi chép miệng tiếc nuối rồi leo lên giường đi ngủ, lúc này mới phát hiện ra chồng tôi cứ nhìn tôi chằm chằm. Khuôn mặt anh trùng xuống, ánh mắt thì đượm buồn, tôi biết chồng đang nghĩ về chuyện của chị Hương. Bản thân tôi chỉ là em dâu còn đang sốc thì anh chắc là buồn lắm, nhẹ nhàng đắp chăn cho anh tôi hỏi:

- Anh đang nghĩ về chuyện của chị Hương à?

Anh quay qua ôm chặt tôi vào lòng, vẫn là thói quen hít hà mùi hương trên tóc tôi mỗi khi có chuyện gì buồn. Tôi cứ để cho anh ôm mình mà không hỏi gì thêm nữa, lát sau anh nói:

- Nhân này, em đừng bao giờ phản bội anh nhé.

Chồng tôi nói nhảm nhí cái gì thế này, sao đang chuyện của chị Hương anh lại nghĩ thành tôi thế. Tôi nghiêm mặt trả lời anh:

- Anh sao thế, nếu em muốn em sẽ nói thẳng thắn với anh chứ em không bao giờ phản bội lại tình yêu của anh đâu.

- Em hứa đi, hứa với anh sẽ không phản bội anh đi.

- Em hứa, hứa sẽ trọn đời trọn kiếp yêu và bên cạnh bố con anh được chưa nào?

Anh thơm nhự lên má tôi rồi nói:

- Thật sự nghe xong chuyện của chị Hương anh thấy sợ lắm, lòng anh cứ bất an mãi thôi.

Tôi tò mò nên vội vã hỏi:

- Sao thế, chị ấy làm sao?

- Trước đến nay anh cứ nghĩ cuộc sống ra đình chị ấy thế là tốt, hai vợ chồng cùng đi làm, con cái thì ngoan ngoãn, lại sống riêng thoải mái. Đùng cái chị ngoại tình chỉ vì anh Nam quá vô tâm, chính vì cái lý do đó nên anh rất sợ. Anh sợ ngày anh sẽ mất em, cuộc sống của vợ chồng mình không thể nào so sánh được với anh chị ấy. Em lại luôn bị mẹ làm khó, rồi bao nhiêu áp lực đổ lên đầu mà anh chẳng giúp được gì. ANh sợ ngày nào đó em mệt mỏi mà buông tay anh, anh sợ lắm vợ à. Anh không dám tưởng tượng nếu không có vợ thì cuộc sống của anh như thế nào nữa…

Nói xong anh rúc sâu vào cổ tôi, tôi cảm nhận được giọt nước mắt ấm nóng của anh rơi trên vai mình. Tôi hiểu anh đang lo lắng điều gì, tôi không dám nói trước tương lai mình sẽ thế nào. Tôi không dám chắc vợ chồng tôi sẽ đi với nhau đến cuối cuộc đời, vì đâu ai nói trước được ngày mai. Nhưng nếu ngày cuộc hôn nhân này bất ổn, nhất định tôi sẽ chọn cách thẳng thắn trò truyện với anh. Bởi bên cạnh tôi còn mẹ, còn con gái, còn những người thân yêu, tôi sẽ không làm gì để mỗi khi họ nhắc đến tôi lại thấy xấu hổ được.

Thế nhưng tôi lại chẳng biết an ủi anh thế nào, nếu nói ra những lời vừa rồi sợ anh lại nghĩ đến chị Hương mà chạnh lòng. Chỉ có thể nhẹ nhàng đặt lên môi anh nụ hôn ấm nóng thay cho lời tôi muốn nói. Anh kéo gáy tôi lại gần, nồng nhiệt đáp lại nụ hôn của tôi, chiếc lưỡi anh nhẹ nhàng tách môi tôi ra mà luồn sâu vào khoang miệng. Anh cứ thoả sức tung hoành khám phá, còn tôi thì tận hưởng hương vị ngọt ngào của anh.

Năm phút sau bàn tay anh không còn yên phận nữa mà khẽ lần mò vào trong áo dày vò khuôn ngực tôi. Do tôi đang trong thời gian nuôi con nhỏ nên từng động tác nhào nặn của anh khiến cho dòng sửa rỉ ra ướt cả mạn sườn. Cả anh và tôi đều thấy cơ thể mình đang nóng dần lên theo từng cử động.

Anh nhẹ nhàng nâng tôi dậy, cởi phăng tất cả những gì vướng víu trên cơ thể tôi mà ném sang bên cạnh. Tôi cũng nhanh chóng cởi luôn chiếc áo phông trên người anh, rất nhanh sau đó vợ chồng tôi đã không còn lớp rào cản nào nữa. Chiếc lưỡi ướt át của anh từ từ trườn xuồng xương quai xanh, sau đó là ngậm chặt lấy đầu nhũ hoa đang trắng vì sữa. Anh còn không quên buông lời trêu ghẹo tôi:

- Để bố xem sữa mẹ Nhân có gì mà Thỏ mê đến thế nào, bố là bố cho mượn thôi đấy nhé, nhất định phải trả lại nguyên vẹn đấy.

Nghe xong câu nói của anh, trái tim tôi ấm áp đến lạ, chẳng cần những lời hoa mĩ, chẳng cần nói câu anh yêu em, chỉ đơn giản như thế cũng khiếp tôi chìm đắm trong hạnh phúc.

Thế nhưng tôi vẫn cần thận bảo anh:

- Khẽ thôi không mọi người nghe thấy.

- Em cứ thoải mái đi, anh khoá chặt cửa rồi.

Tôi nghe lời anh, khép hờ đôi mắt, thả lỏng cơ thể tận hưởng những gì khoan khoái nhất. Làn da ấm nóng của anh chạm vào thân thể trần trụi của tôi khiến tôi như thấy có luồng điện chạy dọc sống lưng. Bàn tay anh nhẹ nhàng xoa lên bụng tôi, nơi này đã trải qua lần sinh nở nên không còn thon gọn như trước. Anh tỉ mỉ hôn lên vết mổ rồi cả từng vết rạn da của tôi. Anh không hề tránh né mà luôn trân trọng chúng như phần cơ thể tôi vậy.

Bất giác tôi khẽ cong mình khi tay anh luồn xuống phía dưới trêu ghẹo nơi của mình đang ướt át của tôi. Đây là lần đầu tiên chúng tôi quan hệ trở lại sau quãng thời gian tôi sinh nở, vậy nên cảm giác đê mê cuồng nhiệt không khác gì đêm tân hôn cả. Anh nhẹ nhàng cho tôi thấy mình được nâng niu, chiều chuộng nhất, và tất nhiên anh cũng luôn biết làm mới bản thân để tôi thấy tò mò và hứng thú.

Như lúc này đây chiếc lưỡi của anh đang nhẹ nhàng khám phá nơi tư mật của tôi. Mỗi lần anh luồn sâu khám phá là lần tôi phát ra tiếng rên rỉ nhẹ. Tôi xấu hổ tới mức vội vã lấy tay bịt chặt lấy miệng mình. Anh thấy thế thì khẽ trườn lên, nhẹ nhàng kéo tay tôi xuống, bàn tay anh lồng vào những ngón tay tôi, ánh mắt say đắm nhìn tôi và cứ thế mạnh mẽ tiến vào.

Bất ngờ tới mức suýt chút nữa tôi phải hét lên vì sung sướng, anh mỉm cười hả hê nhìn tôi, phía dưới vẫn không ngừng luân chuyển. Từng nhịp, từng nhịp ra vào đều đặn trong tôi. Anh cứ thế đưa tôi lên hết đỉnh cao này tới đỉnh núi nọ, đúng lúc tưởng như cao trào nhất thì bé Thỏ khóc.

Tôi và anh đành luyến tiếc mà rời nhau ra, bé con của tôi đói rồi, tôi phải cho bé ti thôi. Cứ nghĩ anh sẽ nằm im đợi tôi nào ngờ anh ngang ngược đến mức, bắt tôi nằm nghiêng lại. Một tay thì chiếm chọn một bầu sữa, tay còn lại tiếp tục mân mê phía dưới của tôi không ngừng. Anh làm cho tôi cho con ti thôi mà cũng thở dốc tựa như đang leo núi.

Tôi cũng cảm nhận rõ nhịp thở gấp gáp của anh, cùng lúc đó anh vội vàng tiến sâu vào trong tôi. Mặc cho bé Thỏ vẫn đang mải mê ti, mặc cho tôi xua tay từ chối. Anh cứ vận động thân dưới liên hồi, khiến tôi vừa phải cố gắng giữ cho thân mình không dịch chuyển, vừa tận hưởng nhưng đê mê tê dại ấy.

Sau một vài lần thở gấp thì anh cũng đến đoạn cao trào, anh đã mạnh mẽ phóng thích thứ chất lỏng ấm nóng vào trong người tôi. Người anh đổ gục xuống đệm, bàn tay vẫn còn giữa chặt một bên ngực tôi mà mân mê.

Tôi cũng hạnh phúc dựa đầu vào ngực anh mà nghỉ ngơi, ba người chúng tôi cứ thế hạnh phúc mà chìm vào giấc ngủ. Trong mơ tôi thấy anh tay bế bé thỏ, tay còn lại nắm chặt tay tôi. Chúng tôi cùng nhau bước vào căn nhà nhỏ nhưng vô cùng ấm cúng, anh mỉm cười quay sang nhìn tôi mà nói:

- Cuối cùng thì vợ chồng mình cũng có tổ ấm riêng…

Truyện Chữ Hay