1
Vào lúc nửa đêm, tôi nhận được cuộc gọi từ Trương tỷ, người đại diện của tôi.
"Chết tiệt, Lâm Thanh Dã, em cùng Giang Lê ở bên nhau à?"
Tôi đầy mặt mờ mịt.
"Chị đang nói khùng điên gì vậy? Làm gì có khả năng!"
"Kia thế nhưng là Giang Lê, fan của anh ấy không phải là xé chết tươi em à."
Giang Lê, đỉnh lưu, ảnh đế, học bá, hào môn, hàng loạt danh hiệu hào nhoáng, tạo ra một khoảng cách một trời một vực giữa anh ấy và người bình thường.
Giống tôi một tiểu hoa tuyến 18 mới bước chân vào nghề, nguyên bản cùng anh ấy không hề quen biết tiếp xúc.
Cho đến khi chúng tôi cùng hợp tác trong một bộ phim bạo thể loại ngôn tình đô thị vào năm ngoái, trong đó, tôi đóng vai bạch nguyệt quang, người yêu của Giang Lê thời đại học. Cả hai đã bỏ lỡ nhau bởi đủ loại nguyên nhân, dù cảnh quay không nhiều, nhưng để lại nhiều cảm xúc, tâm nguyện khó thành trong lòng khán giả.
Một số fan CP, bắt đầu không biết trời cao đất dày gõ đường giữa chúng tôi tại hiện thực, bọn họ lén chụp một số bức ảnh hoạt động sự kiện, hai người chúng tôi đối mặt, đều có thể kích động nửa ngày. Nhưng đều không có ngoại lệ, bọn họ đều bị fan của Giang Lê điên cuồng vây công.
"Lâm Thanh Dã mà cũng đòi sánh đôi với Giang Lê? Phi!"
“Chính xác, người nào đó cũng không đi tiểu mà soi gương lại, khoảng cách mười vạn tám nghìn dặm cũng có thể ảo tưởng nổi?”
"Đúng vậy, cóc còn muốn ăn thịt thiên nga, đừng có bó chặt anh nhà chúng tôi lại mà xào nhiệt. Cút xa chút."
Fan CP bị mắng đến mức không còn sức phản kháng, về cơ bản họ đã xóa bài đăng rồi bỏ chạy, im lặng cho qua chuyện, ngoại trừ một người có ID tên là Chu Chu, đặc biệt sôi nổi, khẩu chiến bầy fan, một chút cũng không rơi vào yếu thế.
Hiện tại mạc danh kì diệu nói chúng tôi ở bên nhau, chẳng lẽ cái kia Chu Chu nói cái gì?
Trương tỷ hét lên ở đầu bên kia điện thoại:
"Còn lừa chị, không ở bên nhau, vì sao Chu tổng lại phải bỏ ra 60 triệu tệ để em rời xa Giang Lê a?”.
"Em tự mình xem xem hot search đi!"
Sau khi cúp điện thoại, tôi mở thông tin ra, quả nhiên ba hot search hàng đầu đều là về tôi và Giang Lê.
"Người phụ nữ giàu nhất-Chu tổng đã bỏ ra 60 triệu tệ, chia rẽ uyên ương!”
"Giang Lê và Lâm Thanh Dã ngầm yêu đương."
"Giang Lê và Lâm Thanh Dã quen nhau khi nào?"
Tìm kiếm nóng này, liệu không phải là…?
Tôi run rẩy bấm vào video
Trong khung hình, Chu tổng mặc áo khoác đen, đội mũ, đeo khẩu trang và đeo kính râm, đầu tiên bà ấy lén lút nhìn xung quanh, sau đó từ trong túi móc ra một tấm séc đưa đến trước mặt tôi.
Bà ấy đè nén lại giọng điệu thì thầm nói vài câu, tôi ngồi đối diện bàn cà phê, lắc đầu khó xử.
Chu tổng đột nhiên cất cao giọng.
"Chỉ cần ta ở đây, Giang Lê liền đừng hòng nghĩ!"
"Sáu mươi triệu còn chưa đủ, cô rốt cuộc muốn bao nhiêu? Cho cái giá đi!"
2
Đoạn video đến đây liền đột ngột kết thúc, người hâm mộ bùng nổ rồi."Mẹ kiếp, tiểu thuyết viết đều là thật, cho ngươi 60 triệu, rời xa con trai ta?"
"Không phải, Lâm Thanh Dã cô ta dựa vào đâu a? Cô ta thực sự rất thân thiết Giang Lê, dựa vào đâu?"
"Đúng vậy, hai người chênh lệch cũng rất lớn."
"Các chị em, hãy bình tĩnh. Chu tổng ra tay, Lâm Thanh Dã liền không có khả năng nha."
Chu Huệ Minh, mẹ của Giang Lê, người sáng lập tập đoàn Chu thị, bà cũng là người phụ nữ giàu nhất nước trong nhiều năm, tính cách mạnh mẽ, nói một không hai. Năm xưa có một nữ minh tinh đang nổi tại bữa tiệc khoác tay gọi thân mật bà ấy là Chu tỷ, bà ấy cũng không thèm cho sắc mặt nói:
"Không thân thiết đến vậy, gọi tôi Chu tổng là được."
Chu tổng chưa bao giờ có ấn tượng tốt với những người trong giới giải trí, nghe nói năm xưa Giang Lệ muốn gia nhập làng giải trí, bà ấy tức giận đến mức suýt cắt đứt quan hệ với con trai mình.
Nhiều năm như vậy, duy nhất lọt vào mắt xanh của bà ấy chỉ có nữ minh tinh Hứa Y Nhiên.
Cha của Hứa Y Nhiên từng là cánh tay phải của Chu tổng, sau này tự thành lập công ty riêng, cô ta và Giang Lê cũng coi như là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên.
Bên ngoài có tin đồn rằng, nếu như Giang Lê ở trong vòng này muốn cùng ai ở bên nhau, vậy thì Hứa Y Nhiên là ứng cử viên duy nhất.
Hứa Y Nhiên bản thân cũng cho là như vậy.
Khi một phóng viên hỏi cô ta về Giang Lê và tôi, cô ta nhìn về phía ống kính hất tóc, mỉm cười không thèm để ý nói.
"Rất nhiều việc người ngoài mọi người không biết, dì Chu rất chú trọng đến vấn đề môn đăng hộ đối. Làm sao có thể để loại người lung tung rối loạn như vậy vào cửa?"
"Đừng nói là vào cửa, e rằng ngay cả tư cách kết bạn cũng không có."
Người hâm mộ lần lượt phụ họa.
"Đúng vậy, Giang gia là làm quan chức ngoại giao, mẹ Giang Lê lại là người phụ nữ giàu có số một, dòng dõi như vậy, người bình thường căn bản không dám nghĩ đến!”
"Lâm Thanh Dã không phải người bình thường, cha cô ấy bán cá, các ngươi không sợ sao?"
"Cười chết, xem phim Cuồng phong quá nhiều à."
"Lâm Thanh Dã thật lòng tham, đó chính là 60 triệu a, cô ta rốt cuộc muốn bao nhiêu?"
"60 triệu tệ so với Giang Lê không là gì cả, loại người ở tầng lớp dưới đi lên rất tinh ranh. Mọi người xem đi, cô ta không dễ dàng bị tống cổ đâu."
"Có bao nhiêu khó tổng cổ? Đối mặt chính là Chu tổng!"
Có hàng trăm ngàn bình luận, cơ bản nghiêng về một bên, chỉ trích tôi cóc ghẻ còn muốn ăn thịt thiên nga, không biết nên dùng thủ đoạn gì để dụ dỗ Giang Lê, sớm hay muộn cũng sẽ bị Chu tổng xử lý.
3.
Trương tỷ tận tình khuyên bảo tôi:
"Lâm Thanh Dã, đầu em nghĩ thông một chút. Đó là Chu Huệ Minh, thiết bà nương trong giới kinh doanh! Bà ấy nỗ lực bò đến vị trí người phụ nữ giàu số một này. Trường hợp nào mà chưa từng thấy? Bóp ch ết em dễ như bóp ch ết một con kiến!”
“Mặc kệ bà ấy đưa ra yêu cầu gì, em bắt buộc phải đồng ý, lập tức cùng Giang Lê chia tay, có biết hay không?”
Tôi lướt xem qua bình luận, chỉ cảm thấy một cái đầu còn to hơn hai cái đầu.
"Trương tỷ, yêu cầu của bà ấy, em thật sự không thể đồng ý."
Trái ngược với suy nghĩ của mọi người, Chu tổng đưa cho tôi 60 triệu tệ, không phải để yêu cầu tôi rời xa Giang Lê, bởi vì căn bản tôi và Giang Lê trước giờ chưa từng ở bên nhau.
Cho tôi tiền là để yêu cầu tôi cùng con trai bà ấy nói chuyện yêu đương.
Từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ nghe qua yêu cầu không hợp lẽ thường như vậy, mọi thứ cứ như một giấc mộng vậy.
Tôi vẫn còn nhớ đó là một ngày làm việc bình thường, tôi tham gia một chương trình tạp kỹ, khi đang đỗ xe dưới tầng hầm, cửa sổ chiếc Rolls-Royce bên cạnh đột nhiên hạ xuống.
"Lâm Thanh Dã, lên xe."
Giang Lê mặc âu phục màu đen, dựa vào ghế sau vẻ mặt lãnh đạm, giữa lông mày lộ ra một tia thiếu kiên nhẫn.
"Lên đây nói chuyện."
"Hả? Được rồi, Giang lão sư."
Tôi tưởng rằng Giang Lê có chuyện công việc muốn nói với tôi, chương trình tạp kỹ này cũng là nhằm để quảng bá cho bộ phim mới "Ước định mùa hè” của chúng tôi.
Có điều, trong bộ phim này, nữ chính là Hứa Y Nhiên, tôi chỉ đóng vai phụ là mối tình đầu của Giang Lê, không biết anh ấy muốn cùng tôi nói cái gì.
Tôi lo lắng bước vào xe, khi cửa đóng lại, tôi nhận ra trong xe còn có một người khác.
Trong toa xe mở rộng, hai hàng ghế phía sau quay mặt đối diện vào nhau, một bên là Giang Lê, một bên là mẹ anh ấy, Chu tổng.
Giang Lê tính tình lãnh đạm, tôi làm việc với anh ấy mấy tháng rồi nhưng chúng tôi vẫn chưa nói chuyện được mấy câu. Nhưng Chu tổng còn đáng sợ a, xụ mặt ngồi ở đó, khí thế cao hai mét tám, tôi do dự một giây, bước tới ngồi xuống bên cạnh Giang Lê.
Đôi mắt Chu tổng chợt sáng lên.
"Lâm Thanh Dã, hai người rất thân sao?"
Mẹ ơi, đây là ý gì, không lẽ sợ tôi thèm muốn Giang Lê, nên đặc biệt đến đây để cảnh cáo tôi?
4.
Nghĩ đến mấy lời giang hồ đồn thổi về Chu tổng, tôi lập tức kiên định lắc đầu, đem mông dịch về phía cửa sổ xe.
"Không có, Chu tổng, chúng cháu một chút cũng không thân, tổng cộng nói chuyện không đến mấy câu, liền bạn bè Wechat cũng không có."
"Không khả năng. Cháu nhìn xem hai người các ngươi, tay gần như chạm vào nhau. Đừng giảo biện a, ngôn ngữ cơ thể không lừa được người."
Tôi cúi đầu xuống nhìn, chỗ ngồi rộng như vậy, tôi và Giang Lê ngồi cùng nhau, tay hai người đều đặt trên ghế, tay để gần nhau không phải là chuyện bình thường sao?
Chu tổng vừa nói xong, tôi nhanh chóng rút tay lại, tay đặt trên đầu gối, Giang Lê cũng rút tay lại, khoanh tay lạnh nhạt nhìn Chu tổng.
"Được rồi, người con cũng gọi lại cho mẹ rồi. Mẹ rốt cuộc có chuyện gì a?"
Chu tổng vỗ tay: “Ai da, các ngươi thật là có sự hiểu ngầm…”
Giọng điệu rất kỳ quái, tiếng chuông báo động trong đầu tôi vang lên.
"Chu tổng, chúng cháu thực sự…"
Chu tổng ngắt lời tôi: “Cháu thấy Giang Lê như thế nào?”
Đến rồi đến rồi, tôi đánh lên tinh thần, vắt óc suy nghĩ, dùng hết 12 vạn điểm trí tuệ của mình, ca ngợi năng lực nghiệp vụ của Giang Lê lên tận trời, tôi đang cân nhắc xem làm thế nào giống đồng nghiệp thường khen để khen về tính cách của anh ấy.
Chu tổng liền ngắt lời tôi.
"Thằng bé trông như thế nào?"
"Siêu cấp đẹp trai!"
Đợi đã, tôi cảnh giác nói thêm: "Nhưng không phải gu của cháu, Chu tổng yên tâm!”
“Không phải gu của cô?”
Giang Lệ đột nhiên nhướng mày, cơ thể hơi xoay người về phía tôi.
"Lâm Thanh Dã, vậy gu của cô là như thế nào?"
Tôi chưa kịp nói gì, Chu tổng đã bắt đầu hét lên như fan cuồng lấy tay ôm má.
"A -- Giang Bắc Thần ghen tị rồi!"
Giang Bắc Thần là tên của Giang Lê trong bộ phim.
5.
"Tốt tốt tốt, ta quả nhiên không nhìn nhầm, hai người chính là yêu thích lẫn nhau!"
"Tiểu Lâm a, ngày mai hai người bắt đầu hẹn hò đi, thấy thế nào?"
Chu tổng chớp chớp mắt, mặt đầy hồng quang, khóe môi là nụ cười quen thuộc của mấy bà dì. Nhìn vẻ mặt này…sao lại giống hệt với vẻ mặt ngu ngốc của tôi khi xem CP trong phim thần tượng?
Nói là mặt sắt máu lạnh, nữ tổng tài độc đoán thống trị giới kinh doanh đâu? Tôi thật sự như bị ngũ lôi oanh đỉnh, chết lặng người.
"Chu tổng, hẹn hò cái gì?"
Chu tổng: "Giang Bắc Thần và Lâm Thanh Thanh hẹn hò a, hai đứa không thể bỏ lỡ nữa."
Tôi há hốc mồm.
"A? Đó chỉ là cốt truyện thôi. Cháu và Giang Lê không thân nhau."
“Không thân rất tốt nha, liền có cảm giác mới mẻ. Hai người hẹn hò nhiều vài lần tự nhiên liền sẽ thân rồi. Như vậy đi, ngày mai nếu cháu rảnh, ta sẽ đặt phòng tổng thống riêng cho hai đứa, cứ đến đó ăn tối.”
Chu tổng xua tay.
"Tiểu Lâm, từ giờ chúng ta sẽ là người một nhà, ngày mai ta bảo tài xế lái xe đón cháu?”
"Mẹ điên rồi!"
Giang Lê trợn mắt, đen mặt nắm lấy cánh tay tôi, kéo ra khỏi xe.
"Mặc kệ mẹ tôi, bà ấy đang xem phim đến điên rồi."
Chu tổng hét qua cửa kính ô tô: "Nắm tay rồi, nắm tay rồi! Ta liền biết mà!".
Giang Lê nói với tôi, hiện tại Chu thị tập đoàn do đại ca anh ấy tiếp quản, Châu tổng ngồi phía sau, thời gian rảnh rỗi liền bắt đầu xem phim.
Gần đây bà ấy phát cuồng vì "Ước địnhmùa hè", đặc biệt là nhân vật Lâm Thanh Thanh và Giang Bắc Thần ở trong phim, một anh chàng giàu có đẹp trai và một nữ sinh nghèo kiêu ngạo. Về cơ bản, họ đã tái hiện lại câu chuyện tình yêu của Chu tổng và bố Giang thời đại học.
Chu tổng sắp phát điên rồi, bà ấy tin chắc tôi và Giang Lê yêu nhau, ngày nào ở nhà cũng thôi thúc anh ấy và tôi yêu nhau.
"Bà ấy làm việc khá tùy hứng, rất xin lỗi."
"À không có gì, Chu tổng khá dễ thương, haha."
Tôi lúng túng xoa dịu câu chuyện, Giang Lê ngại ngùng gật gật đầu.
"Cô đừng để ý đến bà ấy là được, đợi bà ấy tiêu hao hết năng lượng, đầu óc bà ấy liền thanh tỉnh.”
Đúng lúc này, một thanh âm kinh ngạc cách đó không xa đột nhiên truyền đến.