Nhân sự :
G4bY(Gab) : Solo
---
Cảm giác lặp lại
Ngày 7 (Phần 1)
Ho ho ho, sắp tới giáng sinh rồi. Santa này không phát quà cho các bé đâu :3.
---
Mở đôi mắt ra, miệng tôi vẫn còn nhớ nụ hôn tôi mà tôi có từ Mina hôm qua.
Chúng tôi ôm nhau khi đang ngủ, nên mặt Mina sát mặt tôi… nhịp tim tôi đập mạnh tới mức
tôi còn không tin là mình vừa thức dậy.
Khi tôi gần em ấy hơn, đôi mắt Mina bỗng mở ra.
“Nn, Kasumi?...Chị có thể hôn mà, chị biết chứ...?”
Nghe xong, nút kiểm soát bản thân của tôi nổ tanh bành luôn rồi.
Ngay cả khi mặt chúng tôi gần nhau, mũi chúng tôi không hề chạm vào do tựa đầu nhau chút, và chỉ với cử động nhỏ, chúng tôi hôn nhau.
“Vậy...chị sẽ làm, Mina.”
Nhẹ nhàng, bờ môi chúng đè lên nhau. Cảm thấy môi Mina hơi khô, tôi nhận ra hai đứa không hôn nhau vào khoảng thời gian này.
Đôi môi chúng tôi tách ra, và cả hai đứa đều tự nhiên trao nhau nụ cười ngượng.
Nếu là lúc này, tôi tự hỏi liệu tôi có thể nói thật điều đó?..... Cảm xúc thật của tôi….
“...Mina”
“Chuyện gì vậy chị?”
Tôi vắt kiệt sức mình để lấy được chút cam đảm mà mình có.
“Mina… Em có thể trở thành “người yêu”...”
Thật quá xấu hổ… cơ thể tôi cảm giác như sắp bị nướng rồi. Tôi nhắm chặt mắt mình lại… Mina hôn tôi.
“Mou, Kasumi, sao lịch sự thế?”
Đầu tôi được chạm- hơi ấm của tay Mina.
“Nhưng, chị bị lo lắng, em biết…”
“Tất nhiên, em không từ chối đâu. Sau cùng, chị nói là nụ hôn được làm bởi các “người yêu”...”
Cơ thể tôi nóng lên, nhưng hơn thế nữa, tôi cảm thấy vui.
“Cảm ơn, chị yêu em…”
Tôi không thể tìm từ mình muốn để nói nữa. Nhiều cảm xúc mơ hồ khác nhau được trộn lẫn lộn với từ “yêu”.
“Cảm ơn chị, Kasumi.”
Đôi môi chúng tôi lại chồng lên nhau. Nhưng nó chỉ chạm tí tị thôi, một nụ hôn nhẹ. Nhẹ nhàng sưởi ấm trái tim tôi.
“Vậy, mấy “người yêu” thường làm gì?”
“Xem nào… nắm tay nhau thật chặt, dắt tay nhau thật lâu~~, hôn nhau, dẫn nhau đi chơi…”
“Chà, chúng ta đã làm rất nhiều trong số đó rồi.”
Mina nói thế trong khi cười. Chắc chắn là vậy; chúng tôi nắm tay nhau; chúng tôi cũng hôn nhau. Nếu bạn gọi ai đó đi mua sắm cùng nhau trong một ngày, nó cũng là đi hẹn hò rồi.
“Em nói đúng.”
“Chúng có thể là “người yêu” ngay từ đầu mà.”
“Geez, chị và em. Đó là bởi vì chúng ta muốn trái tim mình đập mạnh tới mức mà chúng ta trở thành “người yêu” đấy, em biết chứ?”
Dù đồng ý hay không, trái tim bên trong tôi đã bắt đầu đập thình thịch lên.
“Số phận của chúng ta có lẽ như thế này ngay từ vạch xuất phát” …Tôi băn khoăn về chuyện đó. Vào lúc đó, kể từ khi chúng tôi nhìn thấy nhau đều ở dạng con người trên giường tôi.
“Nhưng Kasumi và em sẵn là “người yêu” rồi, phải chứ?”
“...Em nói đúng rồi đó.”
Ngay cả khi chúng tôi không nói gì với nhau, và ngay cả khi chúng tôi đã hôn quá nhiều trong sáng nay, chúng tôi tự nhiên trao nhau thêm những nụ hôn.
Cái môi ấm áp và mềm mại được áp lên môi tôi.
Và điều đó để lại dư vị trong lòng tôi.
Tách ra chỉ trong vài giây cảm giác khá tiếc.
“Chúng ta nên ra khỏi giường đi do cũng đã dậy rồi.”
“Em nói đúng.”
Không buông tay đang ôm, chúng tôi tự đứng dậy lên.
“Chào buổi sáng, Kasumi.”
“Mina… chào buổi sáng.”
Một lần nữa, môi hai đứa lại đè lên nhau.
Tôi đã nghe về từ nụ hôn tinh mơ trước đây, nhưng tôi ngờ việc tôi sẽ làm điều đó với Mina.
Trong lồng ngực tôi tràn ngập hơi ấm ngọt ngào.
….Tôi chắc chắn cảm xúc này được gọi là “hạnh phúc”.