Nhân sự :
G4by (Gab) : Solo
---
Ngày 4 (Phần 7)
Cảm xúc sôi xục
Gab : Hết ngày 4 rồi...Btw sắp tới mị cũng định dịch thêm 1 bộ song song nữa. Có gì ủng hộ nha. Tiến độ "có thể" không bị gián đoạn.
---
Mina có thể mở lòng đưa tôi cơ hội này nhưng...tôi vẫn không thể ngủ.
Cố gắng hết mức có thể, tôi càng bị dồn vào góc chân tường; thứ duy nhất trong tâm trí tôi là Mina.
Nhưng bạn thấy đấy, tôi không thể ngừng biểu lộ cảm xúc “yêu” đầy chan chứa.
“...Kasumi?”
Chỉ là giọng ngái ngủ thôi nhưng đủ làm tôi dựng lên khỏi giường, như là tiếng của em ấy, như khúc nhạc đến tai tôi, chạy qua tôi như điện vậy.
"Cái-cái gì vậy?"
Với tật nói lắp, tôi rõ ràng là chưa hồi phục gì cả. Nhịp tim tôi lại tăng lên rồi...Tôi sợ là sau này tôi có vấn đề về tim mất.
"Xin lỗi, chị không ngủ được à?"
"Ừ-ừ"
"Mà chị Kasumi cũng ngủ khá nhiều rồi nhỉ? Rõ ràng chị Kasumi có phải là mèo đâu."
"Hmmm, nó có ổn không…?"
Ngọt ngào quá...cả khí chất lẫn mùi hương. Đáng yêu hơn cả tôi…và chắc chắn tôi là người làm tổn thương cô ấy nhiều nhất.
Chưa hết, trừ nụ hôn là bắt buộc ra, em ấy luôn bên tôi dù em ấy có thể tự do làm theo ý mình muốn.
"Em muốn chị khỏe hơn nữa, nên ngủ nhiều nhất có thể đi." Ngay cả khi tôi biết thế nhưng nó hơi...
tại sao...tại sao tôi không thể ngủ 1 cách ngon lành được? Cái cảm xúc "yêu" này dường như đã làm trái tim tôi vụn vỡ.
"Chị cũng xin lỗi…"
"Không sao đâu, ổn mà."
Ngay cả những tấm lòng nhân hậu thế này, cảm giác trái tim tôi nhận được là nỗi đau thôi.
Ngay cả khi Mina có xoa đầu tôi, thì cơ thể tôi vẫn thấy đau.
Ngực tôi thắt đến mức tôi sợ có cái gì sẽ rơi ra…
"Nè chị Kasumi…Em hôn chị nhé?"
Cánh tay trượt xuống dưới và ôm lấy người tôi.
"H-hể!?...Được thôi…"
Tôi đã hôn em ấy khi tôi đang hứng, dù nó chỉ trong một khoảnh khắc, tôi vẫn chưa đề cập tới nó. Chắc chắn là tôi sẽ không nói về nó đâu.
Cùng lúc đó, bằng nhiều cách, nó tốt cho tim tôi khi em ấy không nhận ra điều đó.
Dù nó có hơi không quan trọng do xét tới việc tôi không thể làm quen được cảm giác đó sau biết bao nhiêu lần; nó luôn khiến tôi có cảm giác lộn tùng phèo lên.
Mặt chúng tôi gần nhau quá. Hơi của Mina...xông vào khiến kích thích các giác quan của tôi lên.
“Nn…”
Vì căng thẳng, tôi rên rỉ.
Đôi môi người này đã bị Mina khép kín rồi.
Và để kéo chúng tôi sát nhau, tay trái Mina vòng qua lưng tôi, tôi cảm nhận cái ấm của bàn tay cô ấy bằng đầu.
Nằm vị trí này, nhịp tim tôi cứ đà vụt lên và tâm trí tôi trở nên trống rỗng…
*Dofun* (Gab: Tiếng này không biết dịch nên để đó.), một tiếng uỵch vang lên.
Chưa kịp nhận ra, Đôi môi chúng tôi đã tách nhau. Tôi không biết chuyện gì vừa xảy ra; nên tôi hơi bối rối.
Tôi đang ở trên Mina...tôi...chuẩn bị làm gì nhỉ..?
Tôi không cần phải suy nghĩ kĩ về nó; hơi thở mệt mỏi này, cơn sốt như sôi này, tất cả là đều do Mina.
“Xin-xin lỗi, chị…”
Tôi đã làm cái gì đó không thể tha thứ. Những nỗi sợ không đấy chinh phục tôi mất rồi.
“Không sau đâu; sau tất cả, em có hơi ép chị một chút.”
Nhẹ nhàng phủi bụi đầu chính mình ấy, cứ như thể bàn tay em ấy đang nói: “Đừng để ý.”
Trái tim vụn vỡ có thể chịu được có lẽ là do Mina ôm tôi rất thân yêu, nhưng.
Những cảm xúc như sưng tấy lên, nếu nó vỡ ra khỏi cơ thể tôi...tôi có thể làm gì với Mina?
Đối với tôi, đó là điều đáng sợ nhất.