Nhân sự :
G4by(New tên) (Gab) : Solo
---
Ngày 4 (Phần 1)
Về cảm xúc của tôi...
Gab : Mới xong chương "đầu" nên hơi nhiều sạn tí do vội, có gì sáng mai sửa nhé.
---
---Trời đã sáng nhưng cơ thể cảm thấy mâu thuẫn tới mức tôi không nhớ được tôi đã ngủ. Mina đang ôm đằng sau tôi-đó là những gì tôi nhớ.
Nguyên một đêm, em ấy…
Hơi ấm từ đêm qua vẫn chưa biến mất...và chỉ tưởng tượng khuôn mặt của Mina đã làm tim tôi nhói đau thêm.
Yea, và cũng thấy ngọt ngào cùng lúc.
“Kasumi, chị dậy chưa…?”
Khi Mina nhận thấy ý thức mập mờ của tôi, tôi nhận ra chỉ vài ngày trước, Mina là loài vật sẽ cào cấu người khác với đôi bàn chân.
“Un, chào buổi sáng~.”
“Cơn sốt-chị cảm thấy đỡ hơn chưa?”
Khi hơi thở của em chạm tai tôi, như thể có dòng điện phát ra tiếng *zokuri* (tiếng như thứ gì đó chạy qua sống lưng) chạy dọc sống lưng. Cái cảm giác kì lạ này...vì lý do nào đó, cơ thể tôi muốn nhiều hơn nữa
(Eng DNE : Để có được toàn bộ trải nghiệm khi đọc chương này, xin hãy bật mấy cái ASMR yêu thích của bạn.)
Có vẻ như nhịp tim thình thịch của tôi vẫn chưa đỡ hẳn.
“Ừ, so với hôm qua thì đỡ hơn rồi.”
Ngay cả khi nói như vậy, nhịp đập nó còn loạn hơn trước...tôi băn khoăn cách nào có thể chữa được nó? Tôi thực sự không thể hiểu...bạn biết đó.
“Chị ăn sáng được không?”
“Hmmm,ngay lúc này…”
“Được rồi?...Thế, em sẽ đi xuống…?”
Cứ nghĩ đến Mina làm tim tôi đập nhanh đến nỗi nó lên cơn đau.
Khi chúng tôi hôn nhau, hay khi tôi nhớ cảm giác cái chạm của em ấy khi xoa đầu tôi. Tôi đều được gợi nhớ mọi thứ.
Hôn là để Mina không biến mất.
Mấy cái trò skinship bình thường này (skinship là thuật ngữ chỉ sự tiếp xúc vật lý giữa nam-nam, nữ-nữ, nam-nữ như là vuốt má, vuốt tóc, khoác vai,...)- nó sẽ đã hơn trước so với thời gian em ấy chỉ là mèo thôi. Tuy vậy, như khi tôi tự nói với mình điều này, vì lý do nào đó, những “tuyệt vọng” và “từ bỏ” che kín suy nghĩ của tôi.
Ngay cả khi cảm xúc ấy không nên thể hiện với Mina-- như là “tình yêu” và “ham muốn”-- những cảm xúc này chỉ dành giữa cho đàn ông và phụ nữ thôi.
(Eng 9 : Bỏ cuộc và chấp nhận số phận đi)
(Ừ, chấp nhận đi.)
..Tuy vậy, ngay lúc này, tôi dưới thân phận là một người con gái lại có những cảm xúc này với Mina.
Nếu tôi không bao giờ có thể bộc lộ ra những điều này, tốt nhất là nếu như nó chưa từng được nảy sinh.
Khi cảm xúc tôi dần rõ ràng, nó bắt đầu bốc cháy.
Đau quá
Rất là đau.
Cứu chị, Mina.
...Dù thực tế, không có gì sẽ xảy ra thế đâu.
Mina có thể tốt bụng, nhưng nỗi đau này…thật khó để nó có thể đến nó với em ấy.
---
Vài phút sau, Mina trở lại phòng.
“Cái hiepita (dán hạ sốt) đã trở nên ấm, đúng không? Em sẽ thay thế nó nhé?” em ấy nói khi giúp cái cơ thể đang phát sốt của tôi.
Tôi cảm nhận được sự mát mẻ trên trán. Và cùng lúc đó, tôi cảm nhận được...
...ngón tay của em.
Một lần nữa, cái chạm của Mina làm cơ thể tôi nóng rực thêm.
“Nn...cảm ơn em…”
“Không có gì đâu chị. Thế em đi ăn nhé?”
Khi Mina rời đi, chỉ còn tôi ở lại một mình.
(Eng Tea: Hiển nhiên rồi...)
Cái gối được để lại trên...bởi vì Mina luôn nằm trên nó, tôi cảm thấy mùi hương của Mina đã lắng sâu vào nó.
Một mùi hương huyền bí: Một mùi hương nhẹ nhõm, ngọt ngào, và rất có tính chất gây ấm đầu.
“Nnn, Mi-naaa....”
(Lên cơn thiếu thuốc rồi đấy)
Nụ hôn không chỉ trên môi- mà chúng tôi sẽ ôm chầm lấy nhau và làm bước tiếp theo.
(Eng 9: Ch*ch và vài linh tinh khác) (Eng Tea: Không đâu nhé.)
Tưởng tượng những thứ đó...Tôi là kẻ tồi tệ nhất.
Ngực tôi đau. Cơ thể đang nóng. Mồ hôi làm ướt cả quần áo lẫn da tôi...tôi cảm thấy kinh tởm.
Mọi thứ sẽ tốt hơn nếu như không gặp Mina?
Ai có thể nghĩ rằng hiểu được cảm giác của tôi chỉ làm tôi cảm thấy tồi tệ hơn thôi…
---
Tác giả: Tôi tự hỏi những gì sẽ xảy ra với flag Kasumi-chan đang vỡ vụn thế này.
Eng 9: RAWR