【Lần sau nhớ thương lượng với tôi trước.】
Ván đã đóng thuyền, hệ thống không thể thay đổi, nửa như thỏa hiệp mà đưa ra cảnh báo.
[Tôi cũng muốn vậy, nhưng liên lạc không thuận tiện không phải sao.]
【Hừ.】
Trúc Ẩn Trần biết chuyện này coi như đã qua, hệ thống, hoặc có thể nói là thiên đạo sau lưng hệ thống, chỉ quan tâm đến các điểm cốt truyện có phù hợp với nguyên tác hay không, còn về nhân vật tham gia, trừ nhân vật chính, đều có thể thay đôi được.
【Ký chủ, cậu đã nói gì với Lan Vọng Sinh?】
[Hả? ]
【Hệ thống phát hiện Lan Vọng Sinh chưa vẫn chuyển sang tu kiếm đạo, cậu ta vẫn là một trận tu.】
【Cậu ta tại sao lại muốn đến Kiếm Tông, chỉ vì ký chủ bảo đi? Điều này không hợp lý, Lan Vọng Sinh không phải là người không có khả năng phán đoán.】
Đúng vậy, Lan Vọng Sinh là một trận tu, mặc dù anh ngày nào cũng ôm một thanh kiếm, không tham gia thi đấu ở khu trận mà chạy đến khu linh chiến, còn nghèo như đại đa số kiếm tu, trên người giá trị nhất cũng chỉ có thanh kiếm, không ngại lấy toàn bộ gia sản đi tìm Hách Liên Luật luyện kiếm.
Nhưng anh thực sự là một trận tu hàng thật giá thật, Trúc Ẩn Trần chỉ có thể quy kết điều này là do quái gở của thiên tài.
[Chuyện này ấy à, Kiếm Tông có nơi thích hợp hơn cho cậu ấy, một trong ba kiếm tiên của Kiếm Tông, đoạn trục Kiếm Tiên, kiếm trận song tu, hoàn toàn là người sư tôn được chọn dành riêng cho Mặc Lan.]
【Tôi đưa cho cậu cốt truyện chứ không phải để cậu lấy công mưu tư!】Trong thức hải, một con mèo trắng cuồng loạn dùng đuôi mềm mại quấn quanh cổ thần hồn của ký chủ.
[Tôi sai rồi, hệ thống... khụ khụ...]
Bên ngoài, Trúc Ẩn Trần đưa tay nắm lấy cổ mình, tay giơ lên nửa chừng nhớ ra còn có người bên cạnh, cố nén đổi hướng cầm cốc ly ngọc trắng trên bàn trước mặt đưa lên môi nhấp một ngụm.
Hương rượu tiên thơm ngọt, dư vị kéo dài xuống tận cổ họng.
Không nhịn được lại rót thêm một ly.
Túc Ly nhìn y uống xong một ly, duỗi tay về phía bình rượu ngăn tay y lại.
Trúc Ẩn Trần ngẩng đầu nhìn Túc Ly, đối diện với đôi mắt đen đầy ý cười, như xoáy nước sâu không thấy đáy, u ám và vặn vẹo.
Vặn vẹo....Hả? Túc Ly sao lại biến thành hai người rồi?
Đài cao đang rung lắc, như chiếc xe đung đưa...
【Ký chủ! Tỉnh tỉnh! Cậu say rồi!】
"Huyền Cầm, ngươi say rồi." Túc Ly đỡ lấy Trúc Ẩn Trần đang lảo đảo, tay đỡ eo y, nhân cơ hội này ôm nửa người vào lòng.
Người say sẽ không bao giờ nghĩ mình say, Trúc Ẩn Trần mở mắt mờ mịt, phản bác: "Ta không say, ta chỉ... uống hai ly." Tửu lượng của y không kém vậy! Y còn có thể uống thêm hai vò nữa!
Túc Ly: "Ly thứ hai ngươi uống là rượu của ta, đó là tiên tửu Nguyên Anh kỳ."
"Sư tôn, Vân Phiến trưởng lão, đồ nhi đưa Huyền cầm đi nghỉ trước."
Tiên tôn nhìn họ một cái, phất tay áo ném ra hai quả cầu sáng.
Túc Ly thu lại quả cầu: "Sư tôn yên tâm, đồ nhi sẽ an bài tốt cho hai sư đệ."
Trưởng lão Vân Phiến với khuôn mặt hai mươi mấy, tươi cười hiền từ mà vẫy vẫy tay: "Tử Việt, tiễn sư huynh của ngươi một đoạn, đưa hắn chọn phủ đệ mới cho vị tiểu hữu say rượu kia."
Lê Tử Việt cung kính đáp: "Vâng, sư tôn."
Túc Ly: "Không cần làm phiền sư đệ, Huyền Cầm nghỉ ở chỗ ta là được, sư đệ vẫn ở lại giúp trưởng lão Vân Phiến đi, đừng để ông ấy làm lụng vất vả."
Lê Tử Việt đứng đi được nửa đường quay đầu nhìn sư tôn nhà mình, trưởng lão Vân Phiến vẫy tay: "Quay lại đi."
Túc Ly mang Trúc Ẩn Trần xuống đài cao.
Rời khỏi toà kiến trúc, gió thổi qua, dưới tác dụng của rượu, đầu óc mơ hồ của Trúc Ẩn Trần tỉnh táo hơn một chút.
"Ngươi cố ý." Cố ý nhìn y uống ly rượu đó.
Túc Ly: "Những gì cần xem đều đã xem xong rồi, ngươi thật sự muốn ở trên đó cho đến khi các trưởng lão chọn xong người?"
"Không..."
Chưa xong! Tiểu sư đệ của y còn chưa bái sư, Nam Yên vẫn bị Hải Tâm nhìn chằm chằm.
Y còn chưa thể đi.
Hệ thống....
Trúc Ẩn Trần muốn gọi hệ thống, nhưng mở miệng chỉ có những lời mơ hồ.
Dù ý thức tỉnh táo cũng sẽ không nhận được phản hồi, khoảng cách với nhân vật chính quá xa, hệ thống lại một lần nữa mất kết nối.
Trở về...
Vô thức duỗi tay đẩy Túc Ly ra, xoay người muốn đi vòng qua, vừa cử động thân thể thì mất quyền kiểm soát, ngoan ngoãn dựa vào người Túc Ly, tuỳ ý để hắn mang mình đi.
Túc Ly ném người lên giường, giải trừ khống chế con rối, ngay sau đó lùi lại hai bước.
Cạch!
Ô trúc mang theo lực mạnh đập xuống, Trúc Ẩn Trần một tay cầm ô, đầu hơi nghiêng, mắt vô thần nhìn vào hư không, trâm cài không biết khi nào đã lỏng, vài sợi tóc rơi xuống, quần áo cũng có chút nhăn nhó, không quy củ mà chồng lên nhau.
Túc Ly bước tới một bước, nghiêng đầu tránh mũi ô đang xông tới, một tay nắm ô trúc, giật mạnh cướp lấy, tiện tay ném ra sau.
Khống chế con ma men vẫn đang cố gắng tấn công, nâng đầu y lên, đôi mắt ngày thường nhìn hắn chứa đầy thù hận và sát khí giờ trống rỗng, tấn công hắn chỉ là phản xạ theo bản năng khi cảm thấy bị đe dọa.
"Say mèm rồi."
Túc Ly nhìn gương mặt này một lúc lâu, ra lệnh nói: "Khóc."
....
Tiên tửu khác với rượu phàm ở chỗ, nó có lợi cho tu sĩ, có thể tăng cường tu vi, không có những triệu chứng đau đầu đau mắt sau khi say.
Trúc Ẩn Trần tỉnh dậy, cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, đan điền ấm áp, khiến người thường xuyên bị hàn độc xâm nhập cảm thấy vô cùng thoải mái, chỉ là hai mắt có chút không thoải mái.
Ngồi dậy duỗi người, rất lâu rồi không ngủ thoải mái thế này.
Khoan đã! Y ngủ khi nào?
Hình như sau khi uống rượu của Túc Ly...
Nhiệm vụ! Vội vàng tiến vào thức hải, ngay lập tức hiện ra nhắc nhở của hệ thống.
【Lời nhắn của hệ thống: Ký chủ chú ý! Đừng! Tùy! Ý! Thay đổi số phận nhân vật!】
Chữ lớn màu đỏ với hiệu ứng đặc biệt, như sợ người không thấy.
Khụ khụ, Trúc Ẩn Trần chột dạ hai giây, tiếp tục nhìn xuống.
【Chúc mừng ký chủ, điểm cốt truyện yến hội Đăng Tiên Đài đã hoàn thành, phần thưởng nhiệm vụ, công pháp tu luyện thần hồn ——"Thiên Hồn Ẩn"】
Nhìn thấy thông báo này, Trúc Ẩn Trần thở phào nhẹ nhõm.
【Mở khóa điểm cốt truyện giai đoạn mới, bí cảnh Tiểu Thanh Lan, tà ma nổi loạn.】
【Chi tiết nhiệm vụ.】
【Nhân vật chính Tiêu Thế An, vô tình phá được âm mưa của tà tu, tìm được đường sống trong chỗ chết, thăng cấp Kim Đan, phản sát tuyệt địa. 】
【Nhân vật chính Nam Cung Phá Thiên, kết bạn ma nữ Chức Âm, người thủ hộ khu vực trung tâm bí cảnh, yêu phi Đào Hoa Nhan, thăng cấp Nguyên Anh, đánh lui tà tu.】
Nhiệm vụ này khiến Trúc Ẩn Trần không khỏi thở dài, tiểu sư đệ xui xẻo của mình, cùng là nhân vật chính, nhìn người ta có kỳ ngộ, gặp gỡ tình duyên, đến lượt cậu thì lại chơi trò sống còn, sinh tử chỉ có một con đường.
Còn Túc Ly là một phản diện âm hiểm ẩn nấp phía sau, y lấy được kịch bản gì vậy trời!!!!
【Nhân vật chính Tư Nguyệt Nhã, nhập kiếm lâm, ngộ kiếm ý, chém giết hung thú bị tà tu làm ô nhiễm, đánh lui tà tu. 】
【Nhân vật chính Liễu Nam Yên, vô tình cứu được sư huynh thiên tài cùng tông, đệ tử tinh anh của Kiếm Tông, thiếu chủ ma tông bị ma nữ Chức Âm làm bị thương, gặp yêu vương khi còn nhỏ chờ tương lai được ái mộ.】
Trúc Ẩn Trần:... Nhị sư muội của ta thật bận rộn, những người cứu được đều là gì thế này, phía sau còn có chữ "chờ được ái mộ" nữa!
Mặc dù vậy, nữ chính trong nguyên tác cứu người có lẽ vì tấm lòng nhân hậu, nhưng với tính cách của sư muội mình, dưới những lý luận lệch lạc mà y đã dạy từ khi còn nhỏ, khả năng, đại khái, có lẽ... hơi lệch chút.
Nếu nàng cứu người, mục đích có thể sẽ khác so với nguyên tác... chắc... không ảnh hưởng lớn lắm.
Chắc chắn không vấn đề gì, phải tin vào hào quang nhân vật chính.
Trúc Ẩn Trần quay lại nhìn phần thưởng, ánh sáng khó làm mờ lời nhắn của hệ thống, ánh mắt y lướt qua một lúc rồi mới tập trung vào chỗ cần nhìn.
Công pháp tu luyện thần hồn《 thiên hồn ẩn 》.