Bên trong điện Trùng Khánh mọi người đang thay phiên nhau chúc mừng Chu Hạo Đế và Lịch quý phi , vừa đúng bên ngoại lại nghe tiếng tuyên của nội cung (tức thái giám á )
-"Thái hậu giá lâm "
Từ bên ngoài , một người phụ nữ trung niên mặc triều phục đen có thêu phượng hoàng màu vàng , trên đầu cài đội song điểu kim quang . Mặc dù gương mặt có hằng một chút dấu vết của thời gian , nhưng vẫn không làm lu mờ đi nét đẹp vốn có của bà . Đương kim thái hậu Tuệ Quốc Huệ Từ Vân . Cổ Thần Phong thấy vậy liền nhanh chân bước xuống đài ,lại đỡ bà , mọi người nhanh chóng đứng lên hành lễ . Sau khi lên đài ngồi xuống Huệ thái hậu cho mọi người bình thân . Quay sang từ ái hỏi Cổ Thần Phong
-" Ai gia đã bỏ qua chuyện đáng mừng gì sao ?"
-"Bẩm mẫu hậu , Lịch thừa tướng mới báo là Lịch quý phi mang long thai "
Huệ thái hậu "ah " một tiếng rồi nhìn về phía Lịch Cơ , nàng ta lúc này cúi đầu đỏ mặt như một nàng dâu nhỏ . Huệ thái hậu mỉm cười nhìn nàng ta , xong đôi mắt dời đến chỗ Tịnh Huyên đang ngồi thì vui mừng sáng rực
-"Vương Linh và Huyên nhi cũng đến nữa sao ? "
-"Thái hậu cát tường " _ hai mẹ con nàng đứng lên hành lễ
-"Ai gia thật ít thấy hai người vào cung nha ? "
Thái hậu cười híp mắt nhìn Tịnh Huyên , Cổ Thần Phong thấy thế thì con ngươi cũng mang vẻ thích thú suy nghĩ . Tịnh Huyên lúc này cũng chỉ cúi mặt làm vẻ e thẹn . Chợt dường như nhớ ra gì đó , Huệ thái hậu lên tiếng
-"A... chút nữa ai gia quên mất lý do mình đến đây "
-"Mẫu hậu có căn dặn gì chăng ? " Cổ Thần Phong cười cười nhìn mẹ mình
-"Uhm... hôm nay là lúc thích hợp để ai gia công bố di chiếu của tiên đế "
Mọi người trong điện không khỏi một trận oanh tạc , sửng sốt . Mọi người không khỏi tò mò nhìn Huệ thái hậu , Cổ Thần Phong mày kiếm nhíu lại nhìn mẹ mình . Hắn cũng từng nghe nói trước khi băng hà tiên đế đã để lại một bức di chiếu , nhưng hắn lại không biết di chiếu liên quan đến việc gì , mà lúc này mẹ hắn lại muốn công bố . Huệ Từ Vân thấy con trai nhìn nàng như thế , liền hiểu , lại gần cười nói nhỏ bên tai con mình
-"Liên quan đến hoàng hậu của hoàng thượng "
Bà nói nhỏ chỉ đủ cho mẹ con nghe , mà sau khi nghe xong Cổ Thần Phong chỉ hơi suy tư một chút , con người chợt vụt sáng rồi nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường . Lịch Tá Thân cùng Mạc Vĩnh Khang chợt cau mày đăm chiêu , mắt Mạc Viễn khẽ giật ... Trước đây mỗi khi hắn đến bắt mạch bình an cho Huệ thái hậu , bà luôn hỏi han rất ân cần về muội muội hắn, di chiếu kia chắc sẽ không liên quan đến Tịnh Huyên đi ? Huệ thái hậu không làm mọi người chờ lâu , cho người mang một hộp gỗ được chạm khắc tinh xảo , bà từ từ mở hợp , lấy một cuộn vải vàng , bà nhìn về phía Mạc gia rồi mỉm cười
-"Phụng thiên thừa vận , tiên đế chiếu viết , Tam tiểu thư Mạc phủ Mạc Tịnh Huyên khi tròn tuổi sẽ được sắc phong làm hoàng hậu . Khâm thử "
Như một tiếng sét ngang tai . Cả phía Lịch thừa tướng cùng Mạc phủ đều vẻ mặt khiếp sợ nhìn thái hậu . Mạc Viễn lắc đầu cười thản nhiên " quả nhiên là vậy " . Sau khi một nhà Mạc Vĩnh Khang tạ ơn lĩnh chỉ thì tâm tình mỗi người một khác .
Mạc Vĩnh Khang chỉ có một nữ nhi mà ông cưng như bảo bối , nhưng Cổ Thần Phong thì quá thâm lường, với lại hắn là hoàng đế , có thể yêu thương nữ nhi của ông sao ? Vương Linh quận chúa sau một hồi khiếp sợ thì giờ đây chỉ còn là lo lắng ? Hậu cung nguy hiểm cỡ nào , bước chân vào hậu cung như vào biển sâu không đáy , bà chỉ ước mong nữ nhi của bà có một phu quân tốt chứ không mong con mình sẽ gả vào hoàng gia . Mạc Huy cùng Mạc Viễn nhìn nhau rồi lại nhìn muội muội của mình , mà lúc này Mạc Tịnh Huyên tay cầm cuộn vải vàng , không biết đang nghĩ gì .
Cổ Thần Phong vẫn giữ vẻ mặt nhã nhặn như cũ , hỏi thái hậu cùng Mạc Vĩnh Khang về đại điển sắc phong . Sau một hồi bàn bạc thì quyết định cuối tháng này . Lịch Tá Thần dù không muốn cũng phải cắn răng mỉm cười chúc mừng Mạc Vĩnh Khang . Phía chỗ ngồi hậu cung , Lịch Cơ sắc mặt vặn vẹo đầy khó chịu , tay nắm chặt khăn tay như muốn xé rách ra . Phía sau đầy đủ các vẻ mặt , có người hả hê , có người chế giễu , lại có người ngoài mặt an ủi nhưng trong lòng không biết đã cười đến thành dạng gì ? Lịch Cơ đôi mắt đầy âm hiểm , ghen tức nhìn về phía Tịnh Huyên , bỗng thấy có sát khí nhìn về phía mình , Tịnh Huyên nâng mắt lên thì bắt gặp ánh mắt của Lịch Cơ .
Cô chỉ biết thở dài . Vị nương nương đó có vẻ rất tức giận á ! Cũng đúng thôi , miếng thịt đến miệng còn bị người ta cướp mất , không tức thì chắc là đức mẹ Maria mất rồi . Nhưng chuyện này nàng vô tội mà , biết sao được chứ , nàng cũng đâu muốn làm hoàng hậu !
Huệ Từ Vân ân cần hỏi han Tịnh Huyện rất nhiều chuyện , nàng cũng chỉ nhẹ nhàng lễ phép trả lời khiến Huệ Từ Vân rất vừa ý , cười không thôi . Bên này mọi người thay phiên liên tục chúc mừng Mạc gia . Khi vô tình lướt mắt qua , Tịnh Huyên thấy Cổ Thần Phong đang nhìn nàng , dù chỉ tích tắc thôi , nhưng trong mắt hắn đầy sự thích thú , tò mò , đánh giá . Hừ nhẹ một tiếng , nàng lại cúi đầu "tự kỷ "với các ngón tay của mình .
"Ôi ... xem xem , ai gia quả thật càng già càng lẩm cẩm rồi , ai gia quên nói , di chiếu tiên đế còn một phần nữa do Định Quốc Công giữ , đến đại điển phong hậu Định Quốc Công sẽ công bố đầy đủ di chiếu "
Oạch ... còn nữa sao ? Haizzzz... đêm nay vì một tấm vải thôi mà làm khá nhiều người mất ngủ đây , Tịnh Huyên than vãn